Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 836
Tg Tiếu Tiếu
18/11/2022
"Vâng, là do tôi sơ ý rồi!" Triệu Khai Hãn vội vàng nói.
"Cha, cha làm đại thái thượng đi."
Advertisement
Lúc này, Trương Hiểu Ngọc nói: "Nhị thái thượng phạm sai lầm, đã bị con gi3t chết rồi, cha làm đại thái thượng, còn con tiếp nhận vị trí của ông ta, làm nhị thái thượng."
"Nhị thái thượng làm sao rồi?"
Advertisement
Trương Khổ Mộc còn chưa biết chuyện xảy ra ở thành phố, lập tức mặt tràn đầy nghi hoặc nói.
Trương Hiểu Ngọc cũng không giấu diếm, tiếp theo đó kể rõ hết mọi chuyện cho Trương Khổ Mộc nghe.
...
Giờ này phút này.
Ở vùng ngoại thành Giang Bắc, ở trong một nông trường vắng vẻ nào đó.
Dưới giàn nho, có một bàn trà, hai chiếc ghế mây, và có hai người đang uống trà ở đó.
Một người trong đó, mặc một bộ trường bào tối màu, khoảng hơn 50 tuổi, tuổi tác cũng không hẳn là già lắm.
Ông ta chính là ông chủ của nhà họ Đỗ ở Thâm Thành, là anh trai ruột của Đỗ Hồng Cẩm, Đỗ Minh Viễn.
Người còn lại, chính là một bà lão, tóc bạc trắng, mặt đầy nếp nhăn, rõ ràng đã trên 80 tuổi rồi.
Người này chính là bà cố ngoại của Bình Thân Vương, một trong những động chủ của Tam Đồng Kiều, Cổ Hồng Nguyệt.
"Ông chủ Đỗ, Trương Trường Sinh đi đâu rồi, tối nay chúng ta phải đi đến Dược Vương Điện rồi, sao ông ta còn chưa tới vậy, lẽ nào ông ta không làm mà muốn hưởng sao?" Lúc này, Cổ Hồng Nguyệt thản nhiên mở miệng nói.
"Tiền bối Cổ hiểu lầm rồi."
Đỗ Minh Viễn khẽ cười nói: "Tối qua tông chủ Trương đã liên hệ với tôi, ông ta trước mắt đã tới nhà họ Lý ở Giang Bắc, tối nay sẽ đến sơn trang Y Vân trước, đợi chúng ta, sau đó chúng ta cùng nhau hành động."
"Nhà họ Lý ở Giang Bắc mặc dù chỉ là một gia tộc nhỏ nhưng như theo tôi điều tra thì nhà họ Lý lại có hai người con gái vô cùng xinh đẹp, ắt hẳn tông chủ Trương nhất thời nổi hứng, cho nên...Khụ khụ." Đỗ Minh Viễn muốn nói lại thôi.
"Hừ!"
Cổ Hồng Nguyệt đương nhiên hiểu rõ ý của Đỗ Minh Viễn chưa nói ra là gì, bà ta dường như khinh thường Trương Trường Sinh, hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Đồ háo [email protected] như vậy thì há lại có thể làm được đại sự gì, lần sau tôi tuyệt đối sẽ không hợp tác với ông ta nữa!"
"Tiền bố Cổ nặng lời rồi, tông chủ Trương cũng chỉ là có chút đam mê thôi mà, cũng chẳng phải vấn đề to tát gì." Đỗ Minh Viễn hòa giải nói.
"Ông ta có như thế nào thì cũng không liên quan gì đến tôi, đừng nhắc đến ông ta nữa."
Cổ Hồng Nguyệt hớp một ngụm trà, sau đó lại nhìn Đỗ Minh Viễn, tràn đầy hiếu kỳ cười nói: "Ông chủ Đỗ, chuyện của chúng ta nói rõ trước nhé, nhà họ Đỗ ở Thâm thành các cậu, Tam Đồng Kiều của chúng tôi, cùng với Thiết Quyền Tông, chí ít cũng phải phái đến một người bán thần tông, cùng đến chèn ép Dược Vương Điện."
"Cái lão háo sắc Trương Trường Sinh kia, thực lực cũng còn khá được, đã là bán thần tông rồi, coi như cũng là người xuất sắc."
"Thân già này thì không cần nói rồi, sớm đã thành danh bao năm nay, cũng đã gần tới cảnh giới thần tông."
Cổ Hồng Nguyệt hỏi tiếp: "Nhưng ông chủ Đỗ, bán thần tông của nhà họ Đỗ các cậu ở đâu vậy?"
"Cha, cha làm đại thái thượng đi."
Advertisement
Lúc này, Trương Hiểu Ngọc nói: "Nhị thái thượng phạm sai lầm, đã bị con gi3t chết rồi, cha làm đại thái thượng, còn con tiếp nhận vị trí của ông ta, làm nhị thái thượng."
"Nhị thái thượng làm sao rồi?"
Advertisement
Trương Khổ Mộc còn chưa biết chuyện xảy ra ở thành phố, lập tức mặt tràn đầy nghi hoặc nói.
Trương Hiểu Ngọc cũng không giấu diếm, tiếp theo đó kể rõ hết mọi chuyện cho Trương Khổ Mộc nghe.
...
Giờ này phút này.
Ở vùng ngoại thành Giang Bắc, ở trong một nông trường vắng vẻ nào đó.
Dưới giàn nho, có một bàn trà, hai chiếc ghế mây, và có hai người đang uống trà ở đó.
Một người trong đó, mặc một bộ trường bào tối màu, khoảng hơn 50 tuổi, tuổi tác cũng không hẳn là già lắm.
Ông ta chính là ông chủ của nhà họ Đỗ ở Thâm Thành, là anh trai ruột của Đỗ Hồng Cẩm, Đỗ Minh Viễn.
Người còn lại, chính là một bà lão, tóc bạc trắng, mặt đầy nếp nhăn, rõ ràng đã trên 80 tuổi rồi.
Người này chính là bà cố ngoại của Bình Thân Vương, một trong những động chủ của Tam Đồng Kiều, Cổ Hồng Nguyệt.
"Ông chủ Đỗ, Trương Trường Sinh đi đâu rồi, tối nay chúng ta phải đi đến Dược Vương Điện rồi, sao ông ta còn chưa tới vậy, lẽ nào ông ta không làm mà muốn hưởng sao?" Lúc này, Cổ Hồng Nguyệt thản nhiên mở miệng nói.
"Tiền bối Cổ hiểu lầm rồi."
Đỗ Minh Viễn khẽ cười nói: "Tối qua tông chủ Trương đã liên hệ với tôi, ông ta trước mắt đã tới nhà họ Lý ở Giang Bắc, tối nay sẽ đến sơn trang Y Vân trước, đợi chúng ta, sau đó chúng ta cùng nhau hành động."
"Nhà họ Lý ở Giang Bắc mặc dù chỉ là một gia tộc nhỏ nhưng như theo tôi điều tra thì nhà họ Lý lại có hai người con gái vô cùng xinh đẹp, ắt hẳn tông chủ Trương nhất thời nổi hứng, cho nên...Khụ khụ." Đỗ Minh Viễn muốn nói lại thôi.
"Hừ!"
Cổ Hồng Nguyệt đương nhiên hiểu rõ ý của Đỗ Minh Viễn chưa nói ra là gì, bà ta dường như khinh thường Trương Trường Sinh, hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Đồ háo [email protected] như vậy thì há lại có thể làm được đại sự gì, lần sau tôi tuyệt đối sẽ không hợp tác với ông ta nữa!"
"Tiền bố Cổ nặng lời rồi, tông chủ Trương cũng chỉ là có chút đam mê thôi mà, cũng chẳng phải vấn đề to tát gì." Đỗ Minh Viễn hòa giải nói.
"Ông ta có như thế nào thì cũng không liên quan gì đến tôi, đừng nhắc đến ông ta nữa."
Cổ Hồng Nguyệt hớp một ngụm trà, sau đó lại nhìn Đỗ Minh Viễn, tràn đầy hiếu kỳ cười nói: "Ông chủ Đỗ, chuyện của chúng ta nói rõ trước nhé, nhà họ Đỗ ở Thâm thành các cậu, Tam Đồng Kiều của chúng tôi, cùng với Thiết Quyền Tông, chí ít cũng phải phái đến một người bán thần tông, cùng đến chèn ép Dược Vương Điện."
"Cái lão háo sắc Trương Trường Sinh kia, thực lực cũng còn khá được, đã là bán thần tông rồi, coi như cũng là người xuất sắc."
"Thân già này thì không cần nói rồi, sớm đã thành danh bao năm nay, cũng đã gần tới cảnh giới thần tông."
Cổ Hồng Nguyệt hỏi tiếp: "Nhưng ông chủ Đỗ, bán thần tông của nhà họ Đỗ các cậu ở đâu vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.