Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 914
Tg Tiếu Tiếu
18/11/2022
Vương Phú Quý ngẩng cao đầu, ngạo nghễ nói: “Y tá bé nhỏ, cho dù là tôi đứng yên, cô cũng không làm tôi bị thương được,…”
Nhưng mà.
Vương Phú Quý còn chưa nói hết câu, Thục Phân đã ra tay rồi, cánh tay ngọc ngà, mảnh mai của cô ấy khẽ đưa lên thì có một luồng sức mạnh đáng sợ đột nhiên đè lên người Vương Phú Quý.
Bịch!
Cùng với âm thanh chói tai vang lên, cả cơ thể Vương Phú Quý bị đánh văng ngược ra sau ba bốn mét mới dừng lại.
Quan hệ giữa Vương Phú Quý và Tô Thương trong lòng Thục Phân biết rõ, cho nên mới không đánh cho Vương Phú Quý bị thương, chỉ là đánh bay cậu ấy mà thôi.
“F*ck!”
Vương Phú Quý vội vàng từ dưới đất bò dậy, trong mắt tràn đầy sự khó tin: “Y tá bé nhỏ, cô là người tu chân sao?”
“Cậu đoán xem?” Thục Phân khẽ cười nói.
“Cô chắc chắn là người tu chân rồi!”
Vương Phú Quý chắc chắn nói: “Tô đại thiếu gia chính là một người tu chân vô cùng mạnh, cô đã ngủ cùng với anh ấy, ắt hẳn cũng là một người tu chân rồi.”
“Y tá bé nhỏ, tôi đã ở tầng luyện khí thứ 8 rồi, cô là cảnh giới gì vậy, vậy mà có thể một chưởng đánh bay cả tôi?” Vương Phú Quý hiếu kỳ hỏi.
Thục Phân cũng không trả lời, chỉ mỉm cười, sau đó tiếp tục ra tay, sức mạnh khổng lồ không ngừng đè ép Vương Phú Quý.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Ở trước mặt Thục Phân, Vương Phú Quý không hề có sức đánh trả lại, cơ thể lăn qua lăn lại trên mặt đất, nhìn rất thảm hại.
“M* ki*p, tôi sai rồi, Tô đại thiếu gia, cậu mau bảo cô ấy dừng tay lại đi, tôi xin lỗi còn vẫn không được à.”
Vương Phú Quý biết mình không phải là đối thủ của Thục Phân, vội vàng mở miệng cầu xin tha thứ.
“Được, Thục Phân, dừng lại đi, tôi muốn nói chuyện với Vương đại thiếu gia chút.” Lúc này, Tô Thương khẽ cười nói.
“Vâng, ông chủ.”
Thục Phân đồng ý, để lộ ra một nụ cười quyến rũ, sau đó nhanh chóng đứng ra phía sau lưng Tô Thương.
“Tô đại thiếu gia, cô gái mạnh mẽ này cậu tìm ở đâu về vậy, lại còn mạnh hơn tôi của bây giờ nữa, thật không thể tin nổi.”
Vương Phú Quý bò dậy từ dưới đất, ôm lấy phần eo, khập khễnh đi đến bên cạnh Tô Thương.
“Mấy điều này tôi không nói cho cậu biết trước.”
Ánh mắt của Tô Thương, dừng lại trên người Vương Phú Quý, không nhịn bèn hỏi: “Vương đại thiếu, hai ngày nay cậu ở thành phố, có gì bất ngờ à, sao cảnh giới lại được thăng cấp nhiều như vậy?”
Thời gian trước, Tô Thương giúp Vương Phú Quý đặt chân vào hàng ngũ tu chân.
Nhưng mà.
Vương Phú Quý còn chưa nói hết câu, Thục Phân đã ra tay rồi, cánh tay ngọc ngà, mảnh mai của cô ấy khẽ đưa lên thì có một luồng sức mạnh đáng sợ đột nhiên đè lên người Vương Phú Quý.
Bịch!
Cùng với âm thanh chói tai vang lên, cả cơ thể Vương Phú Quý bị đánh văng ngược ra sau ba bốn mét mới dừng lại.
Quan hệ giữa Vương Phú Quý và Tô Thương trong lòng Thục Phân biết rõ, cho nên mới không đánh cho Vương Phú Quý bị thương, chỉ là đánh bay cậu ấy mà thôi.
“F*ck!”
Vương Phú Quý vội vàng từ dưới đất bò dậy, trong mắt tràn đầy sự khó tin: “Y tá bé nhỏ, cô là người tu chân sao?”
“Cậu đoán xem?” Thục Phân khẽ cười nói.
“Cô chắc chắn là người tu chân rồi!”
Vương Phú Quý chắc chắn nói: “Tô đại thiếu gia chính là một người tu chân vô cùng mạnh, cô đã ngủ cùng với anh ấy, ắt hẳn cũng là một người tu chân rồi.”
“Y tá bé nhỏ, tôi đã ở tầng luyện khí thứ 8 rồi, cô là cảnh giới gì vậy, vậy mà có thể một chưởng đánh bay cả tôi?” Vương Phú Quý hiếu kỳ hỏi.
Thục Phân cũng không trả lời, chỉ mỉm cười, sau đó tiếp tục ra tay, sức mạnh khổng lồ không ngừng đè ép Vương Phú Quý.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Ở trước mặt Thục Phân, Vương Phú Quý không hề có sức đánh trả lại, cơ thể lăn qua lăn lại trên mặt đất, nhìn rất thảm hại.
“M* ki*p, tôi sai rồi, Tô đại thiếu gia, cậu mau bảo cô ấy dừng tay lại đi, tôi xin lỗi còn vẫn không được à.”
Vương Phú Quý biết mình không phải là đối thủ của Thục Phân, vội vàng mở miệng cầu xin tha thứ.
“Được, Thục Phân, dừng lại đi, tôi muốn nói chuyện với Vương đại thiếu gia chút.” Lúc này, Tô Thương khẽ cười nói.
“Vâng, ông chủ.”
Thục Phân đồng ý, để lộ ra một nụ cười quyến rũ, sau đó nhanh chóng đứng ra phía sau lưng Tô Thương.
“Tô đại thiếu gia, cô gái mạnh mẽ này cậu tìm ở đâu về vậy, lại còn mạnh hơn tôi của bây giờ nữa, thật không thể tin nổi.”
Vương Phú Quý bò dậy từ dưới đất, ôm lấy phần eo, khập khễnh đi đến bên cạnh Tô Thương.
“Mấy điều này tôi không nói cho cậu biết trước.”
Ánh mắt của Tô Thương, dừng lại trên người Vương Phú Quý, không nhịn bèn hỏi: “Vương đại thiếu, hai ngày nay cậu ở thành phố, có gì bất ngờ à, sao cảnh giới lại được thăng cấp nhiều như vậy?”
Thời gian trước, Tô Thương giúp Vương Phú Quý đặt chân vào hàng ngũ tu chân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.