Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 113: Lý Thuần Phong: uống rượu làm hỏng việc mà

Tg Tiếu Tiếu

02/08/2022

Giọng nói của Bạch Miêu nghe rất hay, mang đến một cảm giác trong sáng, mềm mại, nữ tính pha chút trẻ con.

Cho tới nay, Tô Thương cũng không hề để ý đến giới tính của Bạch Miêu.

Dù sao, chỉ mấy ai rảnh rỗi không có gì để làm mới quan sát xem một con Teddy là đực hay là cái thôi.

Lúc này, Tô Thương nghe thấy giọng nói của Bạch Miêu thì mới phát hiện ra Bạch Miêu hóa ra là một 'cô gái'.

"Ừm."

Tô Thương gật đầu, nhìn Bạch Miêu nhất thời kinh ngạc nói: "Mày đột phá đến luyện khí tầng ba rồi hả?"

"Vâng thưa chủ nhân." Bạch Miêu một mực cung kính nói: "Công pháp mà chủ nhân truyền cho tôi thật sự rất là thích hợp với tôi, tôi mới tu luyện ba bốn tuần thôi thì đã có thể luyện hóa hết đám tinh huyết kia rồi, đến mức có thể liên tục đột phá luôn."

"Kì lạ."

"Cái này quá kì lạ rồi."

Tô Thương cẩn thận chăm chú nhìn Bạch Miêu, tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói: "Thôn Thiên Linh Thú Quyết là công pháp của thần tiên, còn mày chỉ là một con vật bình thường ở trái đất, sao lại có thể nhanh chóng tu luyện thành công nhỉ?"

"Hơn nữa, cứ coi như luyện thành đi thì cũng không thể chỉ trong một khoảng thời gian ngắn thì đã có thể luyện hóa hết tinh huyết của ba cao thủ tông sư được."

Tô Thương có chút khó tin.

Cái này đặc biệt thật nha, quá đả kích người khác rồi, ngay cả bản thân mình luyện hóa sát khí, động một tý thôi cũng đã mất mấy ngày, muốn thăng cấp lên luyện khí tầng ba còn phải mất nhiều thời gian hơn nữa.

Kết quả chỉ một con chó đất thui vậy mà chỉ trong mấy phút đã có thể luyện khí đến tầng ba rồi, cái này không hợp lý chút nào.

Quan trọng là, cho dù là các linh thú bảo vệ núi của các môn phái lớn ở Tiên Vực cũng không thể chỉ trong mấy phút thì có thể luyện được Thôn Thiên Linh Thú Quyết.

Với sự nghi ngờ mạnh mẽ, Tô Thương bắt đầu quan sát Bạch Miêu, kết quả là chỉ phát hiện rằng thể chất của Bạch Miêu đã trải qua một sự thay đổi kỳ lạ, dựa vào nhãn lực của anh vậy mà cũng không nhìn ra được nguyên nhân.

Chẳng lẽ máu của thần thú đang chảy trong cơ thể của Bạch Miêu sao, sau khi tẩy rửa linh khí xong liền xuất hiện dấu hiệu trỗi dậy sao?

Tô Thương nghĩ mãi mà không ra, cho nên không thèm nghĩ nữa, dù sao Bạch Miêu thay đổi cũng tốt, sau này thành tựu không thể đếm được mà.

"Bạch Miêu, nghiêm túc tu luyện đi, củng cố cảnh giới, ngoài ra, cũng tự mình chú ý một chút, đừng nói tiếng người ở trước mặt người khác, cố gắng đừng để lộ ra thực lực của mình, tránh gây phiền phức."

"Bây giờ tao có chút việc phải đi ra ngoài, chúng ta đã ký khế ước chủ tớ với nhau, trong vòng một trăm mét, có thể dùng linh khí để nói chuyện với nhau, có chuyện gì thì cứ liên hệ với tao."

"Vâng, chủ nhân!"

Tô Thương sau khi dặn dò Bạch Miêu xong thì bước nhanh ra khỏi phòng khách lái chiếc Ferrari rời đi.



Anh đúng có chút ngạc nhiên đối với sự thay đổi của Bạch Miêu, nhưng anh cũng không ghen tỵ hay kiềng dè gì.

Bởi vì Bạch Miêu là linh thú của anh, khế ước linh hồn là một loại khống chế của thiên đạo, bất kể là người nào, đều cũng không có cách gì sửa đổi được.

Cho dù Bạch Miêu có bay lên trời trở thành Nữ đế thì vẫn phải nghe lời Tô Thương, không nảy nảy sinh ra bất kì sự phản nghịch nào.

Nếu không khế ước linh hồn sẽ cắn trả lại nó, đến lúc đó không chỉ thành quả tu luyện bị phế bỏ hết, mà ngay cả tính mạng cũng mất luôn.

Đơn giản mà nói Bạch Miêu trở nên mạnh hơn đối với Tô Thương mà nói chỉ có lợi chứ không có hại, sau này anh ở trái đất xem như có một trợ thủ rồi.

... ...

Khoảng hai mươi phút sau, Tô Thương đã lái chiếc Ferrari đến trang viên nhà họ Lý.

Lúc sáng Tô Thương có ghé qua rồi cho nên cũng khá là quen đường.

Anh đỗ xe ngay ngắn rồi đang chuẩn bị đi vào trang viên thì lúc này Lý Nguyệt bỗng nhiên lén lút chạy tới.

Lý Nguyệt lúc này đội mũ lưỡi trai cùng kính mát, che kín toàn thân.

"Vợ à, em làm gì vậy, sao lại lén lén lút lút vậy chứ." Tô Thương nhìn thấy như vậy thì không nhịn được cười nói.

"Không phải em đã nói với anh rồi sao, chuyện chúng ta đi gặp bạn thân của em không thể để cho người nhà của em biết được."

Lý Nguyệt vừa nói vừa kéo cửa xe sau ra, rồi chui vào trong ngồi, sau đó còn thúc giục nói: "Tô Thương, nhanh lái xe đi đi, bạn thân của em đợi sốt hết cả ruột rồi."

Không muốn cho người nhà biết?

Nhưng mà đã có người nhìn thấy rồi mà.

Thần thức của Tô Thương rất nhạy bén, ngay từ đầu anh đã phát hiện ra cha của Lý Nguyệt là Lý Khuê Võ đang ở trong một góc tối quan sát mình và Lý Nguyệt.

Chẳng qua là Lý Khuê Võ không ra mặt ngăn cản mà thôi, chỉ tiếp tục âm thầm quan sát trong bóng tối.

Tô Thương nhìn thấy như vậy thì cũng không nói cho Lý Nguyệt biết, khẽ mỉm cười rồi lái xe rời đi.

Sau khi Tô Thương rời đi, Lý Khuê Võ trở về căn phòng bí mật dưới lòng đất dùng để tu luyện ở trong trang viên kể hết những gì mình thấy cho Lý Thuần Phong nghe.

"Khuê Võ, con không nhìn lầm chứ? Người đón Lý Nguyệt chính là tên ăn chơi Tô Thương đó sao?" Lý Thuần Phong nhíu mày nói, rõ ràng ông ta đang không vui mà.

"Thưa cha, quả thực chính là Tô Thương!" Lý Khuê Võ nghiến răng, nghiến lợi nói: "Lý Nguyệt che chắn kín mít dường như là sợ chúng ta biết, cha, cha nghĩ tụi nó đi làm gì vậy cha?"

"Cái này còn phải đoán nữa sao, chắc chắn là đi thuê phòng rồi, đáng giận mà!"



Lý Thuần Phong tức đến run người, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Lý Nguyệt à Lý Nguyệt, đứa cháu gái ngốc của ông, Tô Thương rốt cuộc có gì tốt chứ, mà làm cháu mê muội như vậy, ở nhà ngủ không đã sao, sao mà còn chạy tới ngủ cùng với Tô Thương chứ, cháu muốn ông nội tức chết mà!"

"Cha, tụi nó còn chưa đi xa, con đem người đuổi theo, chắc chắn có thể chặn tụi nó lại!" Lý Khuê Võ nghiến răng nói, cũng tức không kém gì ông nội.

"Haiz, lần này chặn lại thì có tác dụng gì chứ, lòng của Lý Nguyệt đã hoàn toàn hướng về Tô Thương rồi, nó muốn ngủ cùng với Tô Thương, con ngăn được lần này thì có thể ngăn được cả đời không?"

Lý Thuần Phong thở dài một hơi rồi nói: "Lại nói, Lý Nguyệt lớn rồi, cũng cần phải có nhu cầu này, lúc trước chúng ta quản nó quá nghiêm khắc rồi."

Lý Khuê Võ tức giận nói: "Cần thì cần nhưng cũng không thể dễ dàng cho cái thằng bỏ đi Tô Thương được!"

"Được rồi, ván đã đóng thuyền rồi, nói mấy cái này có tác dụng gì chứ."

Lý Thuần Phong cũng là nghĩ thông rồi, nên mới thản nhiên nói: "Nếu như Lý Nguyệt đã xác định với Tô Thương rồi, thậm chí nó còn đem thân thể của mình giao cho Tô Thương vậy thì chúng ta đừng ngăn cản nữa."

"Cha, Lý Nguyệt tài giỏi như vậy, con không hy vọng nó phải gả cho một thằng bỏ đi!"

"Cha cũng không muốn, nhưng chuyện này đã thành sự thật rồi, nếu như không muốn để cho con rể của nhà họ Lý là một thằng bỏ đi thì chi bằng chúng ta suy nghĩ tìm đường khác."

Nói đến đây, Lý Thuần Phong bèn dừng lại một lúc rồi nói tiếp: "Ví dụ như là làm cho Tô Thương không còn là một tên bỏ đi nữa."

Lý Khuê Võ nghi ngờ nói: "Cha, lời này của cha là có ý gì?"

"Sáng nay, Tô Thương làm cho cha nổi giận thế là cha liền đến nhà họ Tô tìm Tô Kiền Khôn để tính sổ, nhưng Tô Kiền Khôn lại đưa ra một đề nghị, ông ta kêu cha dạy võ cho Tô Thương, thậm chí còn muốn cha đem thông thần đan cho Tô Thương nữa." Lý Thuần Phong chậm rãi nói.

Lý Khuê Võ nghe đến lời này thì không khỏi bật cười, nói: "Ha ha, nhà họ Tô ngây thơ thật, vậy mà lại đưa ra cái yêu cầu vô lý như vậy, cha, nhất định là cha đã từ chối rồi nhỉ."

"Cha nhận lời rồi." Ai mà ngờ, Lý Thuần Phong lại nói như vậy.

"Cái gì!"

Lý Khuê Võ lập tức lo lắng nói: "Cha, Tô Thương chẳng qua chỉ là một tên bỏ đi, hai mươi tuổi đầu rồi mà cũng chưa luyện võ bao giờ, căn bản không có tư cách để cha dạy bảo, hơn nữa, thần thông đan của nhà chúng ta là vật báu gia truyền, lúc đầu tư chất của con bình thường cho nên cha mới không để con dùng, bây giờ sao lại có thể cho Tô Thương chứ, cha hồ đồ rồi!"

"Im miệng, con hiểu cái gì chứ, cha đây là suy nghĩ cho nửa đời sau của Lý Nguyệt đó."

Lý Thuần Phong nghiêm túc nói: "Lý Nguyệt là đứa cháu gái mà cha yêu thương nhất, chồng tương lai của nó tuyệt đối không thể là một tên bỏ đi được."

"Mặc dù Tô Thương bây giờ rất là rác rưởi, nhưng sau khi được ăn thông thần đan cộng thêm sự dạy bảo của cha, tương lai vẫn còn có cơ hội đạt đến cảnh giới tông sư."

"Nhà họ Lý chúng ta đến đời của con thì không có con trai, chỉ có hai đứa cháu gái, con rể cũng tính là một nửa con rồi, sau này Tô Thương chính là con trai của con, nhà họ Tô cũng cần nó chăm lo, để nó dùng thông thần đan chính là kết quả tốt nhất."

Lý Thuần Phong nghiêm mặt lại nói, nhưng trong lòng ông ta thì đang hối hận vô cùng, hận không thể tát cho mình mấy bạt tay.

Uống rượu làm hỏng việc mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook