Tôi Phá Vỡ Sự Lạnh Lùng Chỉ Để Yêu Em
Chương 10: chung Nhà ! Thú Vị Thật
Xíu Đôrêmon
07/10/2016
TRUNG QUỐC 6H00 SANG
-Hôm nay nó đã dậy thật sớm lun , đi làm vệ sinh cá nhận rồi chạy xuống nhà . " Mẹ nuôi buổi sáng tốt lành ạ" Nó cười nói . " Sao con dậy sớm vậy , mọi ngày đi làm rồi đi học hôm nay được nghĩ không ngủ thêm một chút " Mẹ KHẢI bảo . " Con dậy sớm để đi chợ với mẹ , mà ba nuôi đâu rồi mẹ " Nó hỏi. " À ba nuôi con đi làm từ sớm rồi ! Con muốn đi chợ với mẹ thì con lên thay đồ đi mẹ chờ ." MẸ KHẢI nói. " Dạ con đi liền ạ" Nói xong nó chạy vèo lên phòng.
- Chạy vào nhà vệ sinh tắm rử sạch cẽ don lại phòng rồi đi xuống . Hôm nay nó chọn một bộ đồ thật thoải mái và đơn giản để đi chợ .
- ĐI ra khỏi phòng , nó đi ngang qua phòng KHẢI liền mợ cửa bước vào , thấy KHẢI CA vẫn đang ngủ thì liền lại ngắm vẻ đẹp thiên thần của KHẢI một chút. Nó nhìn ngắm từng đường công tỉ mĩ trên gương mặt KHẢI , từ đôi mắt đến chiếc mũi rồi tới khóe miệng . Nhìn ngắm trong thửng thờ nên nó không biết KHẢI đã dậy từ lúc nào
" BẢO BỐI anh đẹp đến vậy sao " KHẢI trêu nó. Nó giật cả mình " HÌ không có , em chỉ muốn qua đây hỏi xem anh muốn ăn gì để em mua " Nó ngại ngùng . Vừa nói xong câu thì nó đã bị một vòng tay siết chặt ngang eo và kéo nó xuống , " BẢO BỐI cho anh ôm một chút , thật sự rất nhớ " . Nó cũng để KHẢI ôm và nó cũng siết chặt KHẢI.
"NAM THẦN để em đi chợ mẹ đợi bên dưới " Nó kéo tay KHẢI ra. " HAIZZZ được rồi nhớ cẩn thận được chứ BẢO BỐI ? " KHẢI hôn trên mà nó. " HÌ em biết rồi " Nó cười rồi đi ra . Nhưng tới cửa phòng thì nó quay lại nói " NAM THẦN đừng dậy sớm , nghỉ ngơi một chút " Nó nói xong đi xuống nhà. KHẢI nghe câu nói của nó liền cảm thấy hạnh phúc , rồi ngủ tiếp.
- Nó đi xuống nhà ,chưa thấy hình đã nghe tiếng " Mẹ nuôi ơi con xin lỗi đã đợi mẹ chờ rồi " Nó tỏ vẻ hối hận. " Được rồi cô nương chúng ta đi thôi." Nói xong thì hai người liền đón taxi di ra siêu thị .
- Tới siêu thị thì hai người vào quày thức ăn mua đồ ăn . " Mẹ à mẹ dạy con nấu lẩu nha mẹ " Nó năn nỉ . " ỪM được rồi chúng ta mua nguyên liệu thôi " Mẹ KHẢI cười. Mua một hồi thì củng đã xong những thứ cần mua . Nó đi ngang qua quày mỹ phẫm " Mẹ à con sẽ giúp mẹ tươi trẻ quài quài nha mẹ " Nó hào hứng . " Con muốn làm gì chứ ?" MẸ KHẢI hỏi. Tí nữa về nhà con sẽ cho mẹ nuôi một bất ngờ .
- Trên đường về nhà MẸ KHẢI và nó ghé vào một tiệm ăn để ăn sáng cùng nhau .
- Về tới nhà thì nó và mẹ KHẢI đem đồ ăn vào cất trong tủ lạnh . KHẢI CA từ trên lầu đi xuống " MAMA à con đói , mama có mua đồ ăn cho con không ạ" KHẢI xoa bụng nhăn nhó . " Thôi rồi mẹ quên mất thôi để mẹ đi mua" Mẹ KHẢI trả lời. " Thôi để con đi mua cho mẹ " Nó nói. " Ừm vậy con giúp mẹ nha " MẸ KHẢI nói. Nó liền đi mua đồ. "TIỂU KHẢI mẹ quên con bé đâu có nhớ đường , con chạy theo con bé đi" MẸ KHẢI bảo. " Dạ " KHẢI nói xong liền chạy theo.
- Chạy theo một đoạn đã thấy bóng người của nó, KHẢI bèn đi đằng sau nó . Đúng thật nó chẳng biết đường .
" HAIZZZZ đi đường nào để đến tiệm HAM- BƠ -GƠ vậy ta " Nó gải đầu . KHẢI đi phía sau nhìn biểu hiện của nó liền không nhịn được cười . KHẢI bèn chạy lên ôm ngang eo nó làm nó giật cả mình " AAAAAA" ó hét . KHẢI liền lấy tay che miệng nó lại " BẢO BỐI anh đây đừng hét kẻo mọi người thấy. " . Nó quay qua lườm KHẢI một cách không thương tiếc rồi bỏ đi.
" BẢO BỐI đừng giận anh xin lỗi " KHẢI năn nỉ . " NAM THẦN thật sự không giận anh , nhưng em không biết đường làm sao mua đồ ăn sáng cho anh ?" Nó ngước mặt nhìn KHẢI . " Anh lâu quá không về cũng chẳng nhớ đường nữa" KHẢI cố tình chọc nó . " Này NAM THẦN nhờ bị lạc thì sao chứ ! Thật đáng ghét " Nó dấm vào ngực KHẢI ." Thì khỏi về nhà chứ sao nữa " KHẢI nhây. " NAM THẦN đừng giỡn em thật sự không muốn " Mắt nó rưng rưng . Lúc này thấy nó vậy KHẢI liền không giỡn nữa.
" BẢO BỐI anh giỡn thôi , chung ta đi mua đồ ăn rồi về nhà nào " KHẢI xoa đầu nó . Hai người đến tiệm HAM-BƠ -GƠ . " BẢO BỐI có muốn ăn không" KHẢI quan tâm nó . Nó lắc đầu " Em đã ăn rồi" . Nhưng KHẢI vẫn gọi hai cái vì KHẢI biết BẢO BỐI nói no vậy chứ chút thấy KHẢI ăn thì lại thèm cho xem.
- Về tới nhà thì KHẢI và nó lên phòng vì lúc nó hát có một ít chổ chưa tốt nên cần KHẢI chỉnh lại . Nó luyện thanh nhưng mổi lần nó hát KHẢI cứ ngồi cười làm cho nó chả tập trung được chút nào .
" NAM THẦN kì quá à em sẽ không tập nữa , hứ " Nó dỗi rồi quay đi . KHẢI liền kéo nó lại " Được rồi anh sẽ dàng hoàng mà ." KHẢI cười . Hai người tập với nhau xong KHẢI liền rủ nó coi hoạt hình . Nhưng nó chẳng muốn coi tẹo nào nhưng điện thoại nó hết pin rồi đành phải ngồi coi. Chán quá nó liền dụ KHẢI .
" NAM THẦN thật sự anh có yêu em không ?" Vừa nói nó vừa tựa vào lòng ngực KHẢI. " Có anh yêu BẢO BỐI rát nhiều ." KHẢI vuốt tóc nó. " Vậy anh cho em mượn điện thoại chút nha " Nó làm mặt cún con . Vẻ mặt của nó KHẢI không muốn cho cũng không được . " Này anh cho BẢO BỐI mượn " KHẢI đưa cho nó.
- Nó lấy điện thoại vẻ mặt hí hửng vào FACEBOOK xem tin rồi chat . Hết FACEBOOK liền mở phim lên xem. KHẢI cũng chiểu nó , đặt nó nẳm tựa vào ngực KHẢI rồi củng nó chơi, cùng nó xem phim. Nghịch điện thoại chán nó liền để qua một bên rồi ôm chặt KHẢI nhắm nghiền mặt để cảm nhận hương thơm từ cơ thể anh, hương thơm dịu làm cho nó dễ chịu .
" BẢO BỐI sáng thức sớm nên giờ buồn ngủ rồi phải không?'' KHẢI vuốt tóc nó hỏi. '' Ừm " Nó trả lời nhỏ nhưng đủ để KHẢI nghe thấy . " Được rồi dựa vào anh mà ngủ một chút , tới lúc nấu ăn anh sẽ gọi em " KHẢI nói rồi đặt nó tựa vào người anh thật thoải mái để nó ngủ . Trong lúc nó ngủ KHẢI cũng chẳng làm gì ngoài việc xem nó ngủ có thoải mái không rồi ngồi xem vẻ đẹp của nó , vì khi nó ngủ nó đẹp như thiên thần ấy.
- Ngủ một hồi cảm thấy thoải mái nó liền thức dậy , " BẢO BỐI dậy rồi sao , đỡ mệt rồi chứ " KHẢI nhìn nó cười nói . " NAM THẦN anh vẫn ôm em nảy giờ sao ? Tay của anh ửng đỏ rồi " Nó nhìn tay KHẢI rồi chau mày lại . " Anh không sao chỉ cần BẢO BỐI thoải mái là được " KHẢI vuốt tóc nó . Nó cầm tay KHẢI xoa xoa chỗ bị ửng đỏ, đôi chân mày cứ chau lại khiến KHẢI thấy nó thật trẻ con .
" NAM THẦN em xuống phụ mẹ , anh có xuống không ?" Nó hỏi KHẢI . " Ừm anh cùng xuống với em" Nói rồi nó và KHẢI cùng đi xuống . Mẹ KHẢI dậy nó làm đồ ăn , nó học rất nhanh , dạy một chút là nó có thể làm được liền . Nấu ăn xong thì lúc đó ba KHẢI cũng về . MỌI người cùng nhau ăn một bữa thật ngon luôn.
" TIỂU KHẢI con dẫn TIỂU YUA đi chơi đi con bé chắc cũng muốn đi tham quan ở đây đó . " BA kHẢI nói . "Dạ chiều con sẽ dẫn em ấy đi " KHẢI trả lời .
CHIỀU 6h00
- Biết được đi chơi nên nó rất hào hứng . " CỐC CÔC CỐC" nó ra mở cửa . " BẢO BỐI thay đồ rồi đi chơi nào " KHẢI nói . " Ừm em biết rồi " NÓ CƯỜI. " Được rồi chút anh đợi em dưới nhà " KHẢI nói.
- Hôm nay đi chơi nên nó diện đồ rất xinh và diệu dàng ( lúc nài chả xinh -_-) .
-Hôm nay nó đã dậy thật sớm lun , đi làm vệ sinh cá nhận rồi chạy xuống nhà . " Mẹ nuôi buổi sáng tốt lành ạ" Nó cười nói . " Sao con dậy sớm vậy , mọi ngày đi làm rồi đi học hôm nay được nghĩ không ngủ thêm một chút " Mẹ KHẢI bảo . " Con dậy sớm để đi chợ với mẹ , mà ba nuôi đâu rồi mẹ " Nó hỏi. " À ba nuôi con đi làm từ sớm rồi ! Con muốn đi chợ với mẹ thì con lên thay đồ đi mẹ chờ ." MẸ KHẢI nói. " Dạ con đi liền ạ" Nói xong nó chạy vèo lên phòng.
- Chạy vào nhà vệ sinh tắm rử sạch cẽ don lại phòng rồi đi xuống . Hôm nay nó chọn một bộ đồ thật thoải mái và đơn giản để đi chợ .
- ĐI ra khỏi phòng , nó đi ngang qua phòng KHẢI liền mợ cửa bước vào , thấy KHẢI CA vẫn đang ngủ thì liền lại ngắm vẻ đẹp thiên thần của KHẢI một chút. Nó nhìn ngắm từng đường công tỉ mĩ trên gương mặt KHẢI , từ đôi mắt đến chiếc mũi rồi tới khóe miệng . Nhìn ngắm trong thửng thờ nên nó không biết KHẢI đã dậy từ lúc nào
" BẢO BỐI anh đẹp đến vậy sao " KHẢI trêu nó. Nó giật cả mình " HÌ không có , em chỉ muốn qua đây hỏi xem anh muốn ăn gì để em mua " Nó ngại ngùng . Vừa nói xong câu thì nó đã bị một vòng tay siết chặt ngang eo và kéo nó xuống , " BẢO BỐI cho anh ôm một chút , thật sự rất nhớ " . Nó cũng để KHẢI ôm và nó cũng siết chặt KHẢI.
"NAM THẦN để em đi chợ mẹ đợi bên dưới " Nó kéo tay KHẢI ra. " HAIZZZ được rồi nhớ cẩn thận được chứ BẢO BỐI ? " KHẢI hôn trên mà nó. " HÌ em biết rồi " Nó cười rồi đi ra . Nhưng tới cửa phòng thì nó quay lại nói " NAM THẦN đừng dậy sớm , nghỉ ngơi một chút " Nó nói xong đi xuống nhà. KHẢI nghe câu nói của nó liền cảm thấy hạnh phúc , rồi ngủ tiếp.
- Nó đi xuống nhà ,chưa thấy hình đã nghe tiếng " Mẹ nuôi ơi con xin lỗi đã đợi mẹ chờ rồi " Nó tỏ vẻ hối hận. " Được rồi cô nương chúng ta đi thôi." Nói xong thì hai người liền đón taxi di ra siêu thị .
- Tới siêu thị thì hai người vào quày thức ăn mua đồ ăn . " Mẹ à mẹ dạy con nấu lẩu nha mẹ " Nó năn nỉ . " ỪM được rồi chúng ta mua nguyên liệu thôi " Mẹ KHẢI cười. Mua một hồi thì củng đã xong những thứ cần mua . Nó đi ngang qua quày mỹ phẫm " Mẹ à con sẽ giúp mẹ tươi trẻ quài quài nha mẹ " Nó hào hứng . " Con muốn làm gì chứ ?" MẸ KHẢI hỏi. Tí nữa về nhà con sẽ cho mẹ nuôi một bất ngờ .
- Trên đường về nhà MẸ KHẢI và nó ghé vào một tiệm ăn để ăn sáng cùng nhau .
- Về tới nhà thì nó và mẹ KHẢI đem đồ ăn vào cất trong tủ lạnh . KHẢI CA từ trên lầu đi xuống " MAMA à con đói , mama có mua đồ ăn cho con không ạ" KHẢI xoa bụng nhăn nhó . " Thôi rồi mẹ quên mất thôi để mẹ đi mua" Mẹ KHẢI trả lời. " Thôi để con đi mua cho mẹ " Nó nói. " Ừm vậy con giúp mẹ nha " MẸ KHẢI nói. Nó liền đi mua đồ. "TIỂU KHẢI mẹ quên con bé đâu có nhớ đường , con chạy theo con bé đi" MẸ KHẢI bảo. " Dạ " KHẢI nói xong liền chạy theo.
- Chạy theo một đoạn đã thấy bóng người của nó, KHẢI bèn đi đằng sau nó . Đúng thật nó chẳng biết đường .
" HAIZZZZ đi đường nào để đến tiệm HAM- BƠ -GƠ vậy ta " Nó gải đầu . KHẢI đi phía sau nhìn biểu hiện của nó liền không nhịn được cười . KHẢI bèn chạy lên ôm ngang eo nó làm nó giật cả mình " AAAAAA" ó hét . KHẢI liền lấy tay che miệng nó lại " BẢO BỐI anh đây đừng hét kẻo mọi người thấy. " . Nó quay qua lườm KHẢI một cách không thương tiếc rồi bỏ đi.
" BẢO BỐI đừng giận anh xin lỗi " KHẢI năn nỉ . " NAM THẦN thật sự không giận anh , nhưng em không biết đường làm sao mua đồ ăn sáng cho anh ?" Nó ngước mặt nhìn KHẢI . " Anh lâu quá không về cũng chẳng nhớ đường nữa" KHẢI cố tình chọc nó . " Này NAM THẦN nhờ bị lạc thì sao chứ ! Thật đáng ghét " Nó dấm vào ngực KHẢI ." Thì khỏi về nhà chứ sao nữa " KHẢI nhây. " NAM THẦN đừng giỡn em thật sự không muốn " Mắt nó rưng rưng . Lúc này thấy nó vậy KHẢI liền không giỡn nữa.
" BẢO BỐI anh giỡn thôi , chung ta đi mua đồ ăn rồi về nhà nào " KHẢI xoa đầu nó . Hai người đến tiệm HAM-BƠ -GƠ . " BẢO BỐI có muốn ăn không" KHẢI quan tâm nó . Nó lắc đầu " Em đã ăn rồi" . Nhưng KHẢI vẫn gọi hai cái vì KHẢI biết BẢO BỐI nói no vậy chứ chút thấy KHẢI ăn thì lại thèm cho xem.
- Về tới nhà thì KHẢI và nó lên phòng vì lúc nó hát có một ít chổ chưa tốt nên cần KHẢI chỉnh lại . Nó luyện thanh nhưng mổi lần nó hát KHẢI cứ ngồi cười làm cho nó chả tập trung được chút nào .
" NAM THẦN kì quá à em sẽ không tập nữa , hứ " Nó dỗi rồi quay đi . KHẢI liền kéo nó lại " Được rồi anh sẽ dàng hoàng mà ." KHẢI cười . Hai người tập với nhau xong KHẢI liền rủ nó coi hoạt hình . Nhưng nó chẳng muốn coi tẹo nào nhưng điện thoại nó hết pin rồi đành phải ngồi coi. Chán quá nó liền dụ KHẢI .
" NAM THẦN thật sự anh có yêu em không ?" Vừa nói nó vừa tựa vào lòng ngực KHẢI. " Có anh yêu BẢO BỐI rát nhiều ." KHẢI vuốt tóc nó. " Vậy anh cho em mượn điện thoại chút nha " Nó làm mặt cún con . Vẻ mặt của nó KHẢI không muốn cho cũng không được . " Này anh cho BẢO BỐI mượn " KHẢI đưa cho nó.
- Nó lấy điện thoại vẻ mặt hí hửng vào FACEBOOK xem tin rồi chat . Hết FACEBOOK liền mở phim lên xem. KHẢI cũng chiểu nó , đặt nó nẳm tựa vào ngực KHẢI rồi củng nó chơi, cùng nó xem phim. Nghịch điện thoại chán nó liền để qua một bên rồi ôm chặt KHẢI nhắm nghiền mặt để cảm nhận hương thơm từ cơ thể anh, hương thơm dịu làm cho nó dễ chịu .
" BẢO BỐI sáng thức sớm nên giờ buồn ngủ rồi phải không?'' KHẢI vuốt tóc nó hỏi. '' Ừm " Nó trả lời nhỏ nhưng đủ để KHẢI nghe thấy . " Được rồi dựa vào anh mà ngủ một chút , tới lúc nấu ăn anh sẽ gọi em " KHẢI nói rồi đặt nó tựa vào người anh thật thoải mái để nó ngủ . Trong lúc nó ngủ KHẢI cũng chẳng làm gì ngoài việc xem nó ngủ có thoải mái không rồi ngồi xem vẻ đẹp của nó , vì khi nó ngủ nó đẹp như thiên thần ấy.
- Ngủ một hồi cảm thấy thoải mái nó liền thức dậy , " BẢO BỐI dậy rồi sao , đỡ mệt rồi chứ " KHẢI nhìn nó cười nói . " NAM THẦN anh vẫn ôm em nảy giờ sao ? Tay của anh ửng đỏ rồi " Nó nhìn tay KHẢI rồi chau mày lại . " Anh không sao chỉ cần BẢO BỐI thoải mái là được " KHẢI vuốt tóc nó . Nó cầm tay KHẢI xoa xoa chỗ bị ửng đỏ, đôi chân mày cứ chau lại khiến KHẢI thấy nó thật trẻ con .
" NAM THẦN em xuống phụ mẹ , anh có xuống không ?" Nó hỏi KHẢI . " Ừm anh cùng xuống với em" Nói rồi nó và KHẢI cùng đi xuống . Mẹ KHẢI dậy nó làm đồ ăn , nó học rất nhanh , dạy một chút là nó có thể làm được liền . Nấu ăn xong thì lúc đó ba KHẢI cũng về . MỌI người cùng nhau ăn một bữa thật ngon luôn.
" TIỂU KHẢI con dẫn TIỂU YUA đi chơi đi con bé chắc cũng muốn đi tham quan ở đây đó . " BA kHẢI nói . "Dạ chiều con sẽ dẫn em ấy đi " KHẢI trả lời .
CHIỀU 6h00
- Biết được đi chơi nên nó rất hào hứng . " CỐC CÔC CỐC" nó ra mở cửa . " BẢO BỐI thay đồ rồi đi chơi nào " KHẢI nói . " Ừm em biết rồi " NÓ CƯỜI. " Được rồi chút anh đợi em dưới nhà " KHẢI nói.
- Hôm nay đi chơi nên nó diện đồ rất xinh và diệu dàng ( lúc nài chả xinh -_-) .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.