Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị
Chương 552
Hồ Ngư Lạt Tiêu
14/10/2023
Hai ngày sau, ngày đầu tiên của vòng loại trực tiếp.
Nếu nói bầu không khí của giải đấu khiêu chiến náo nhiệt bao nhiêu thì bầu không khí của vòng loại trực tiếp càng thêm sôi sục náo động bấy nhiêu, người đến người đi liên tục, đâu đâu cũng có đội ngũ giăng biểu ngữ ảo, bắn pháo hoa điện tử và tuyên truyền tứ phía cho đội của mình.
"Hãy ủng hộ hiệp hội Kabbalah! Nhất định mọi người sẽ không thất vọng!"
"Liên Minh Dân Cờ Bạc, thiên đường của các tay cờ bạc, thắng lợi trở về!"
Vòng loại trực tiếp ngày đầu tiên có 4 trận thi đấu nên tổng cộng có 4 hồ quan sát được mở ra, 8 đội chọn 4 đội đều diễn ra ở lượt đấu này. Tuy thứ tự thi đấu khác nhau nhưng nếu không xác định được thời gian thi đấu chính xác thì các trận đấu đều được diễn ra đồng thời, tức là nếu muốn xem toàn bộ trận đấu, mỗi khán giả về cơ bản chỉ có thể chọn một hoặc hai trận để xem.
Hiện tại, các hiệp hội đang đốt pháo hoa tưng bừng ở hồ quan sát của mình để thu hút sự chú ý của khán giả, còn ngược lại khán giả thì đang lo lắng thảo luận không biết nên đến hồ quan sát nào để xem trận đấu.
"Danh Sách Sát Thủ đối đầu với Hiệp hội Áo choàng Tàng hình, nếu Hắc Đào thi đấu thì trận này chẳng có gì đáng xem."
"Hiệp hội Dân cờ bạc năm nay đáng xem đấy, đáng lẽ bọn họ xếp hạng 5 nhưng top 2 Hiệp Hội Quốc Vương lại ra về quá sớm, thành ra bọn họ được thăng lên hạng 4 có quyền rút thăm, rút trúng Thiên Đường Cộng Tế Hội thực lực tương đương với bọn họ, bởi thế thắng bại còn chưa biết thế nào đâu, muốn đi xem thử không?..."
"Kabbalah vs Thợ Săn Hươu đúng không? Năm nay Thợ Săn Hươu có đến hai chủ công, suốt từ giữa mùa giải đến giờ khí thế vẫn không giảm, thực lực mạnh quá, hiện tại xếp thứ 2 rồi, Kabbalah khó mà thắng lắm."
"Nhưng nếu bảo trận nào đáng xem nhất thì vẫn là ——"
Tất cả khán giả đều đổ dồn tầm mắt vào cùng một hồ quan sát ——so với những hồ quan sát khác không ngừng phát quảng cáo và bắn pháo hoa, hồ quan sát phía trên quá yên tĩnh, chẳng có gì trên đó, nhưng điều này cũng không cản trở hồ quan sát này hiện có lượng khán giả đông đảo nhất.
"Bình Minh Vàng lão làng không thích tuyên truyền thì cũng dễ hiểu." Có người xem khó hiểu thắc mắc: "Nhưng vì sao hắc mã năm nay cũng không tuyên truyền? Không phải Charles âm thầm đầu tư sao? Con khổng tước thích xòe đuôi Charles kia có thể chịu đựng chú ngựa đen yêu thích của mình lọt vào vòng loại trực tiếp một cách lặng lẽ như vậy à? "
"Nhớ năm ngoái lúc Danh Sách Sát Thủ mà anh ta hỗ trợ lọt vào vòng loại trực tiếp, tên Charles đó đã truyền bá Danh Sách Sát Thủ đến tất cả các khu vực TV đấy."
"Chẳng lẽ..." Một người xem ngẫm nghĩ: "Charles không thích hắc mã năm nay? Dù sao thì anh ta đã thua Danh Sách Sát Thủ ở vòng loại trực tiếp, khả năng giành quán quân ở hậu kỳ còn thấp hơn."
"Không đâu." Một khán giả phản bác lại, hắn nhìn giao diện đếm tỷ lệ cược bên ngoài Hồ Đánh Cược, tỉ suất duy trì dành cho Đoàn xiếc thú lang thang trên đó cao ngất ngưỡng, gần như ngang bằng với Bình Minh Vàng, "..... Mấy ông có bao giờ nghĩ, Charles không tuyên truyền đơn giản là vì Đoàn xiếc thú lang thang không cần nữa không?"
"Nhìn tỷ lệ ủng hộ đi, không cần quảng cáo rầm rộ cũng quá thu hút rồi."
Khán giả sững sờ nhìn dòng người cuồn cuồn không ngừng đổ dồn vào hồ quan sát của Đoàn xiếc thú lang thang vs Bình Minh vàng, thì thầm với nhau:
"Bây giờ không ai là không biết về họ."
Trong hồ quan sát thứ 2.
Vương Thuấn đứng lên đi tới đi lui, vừa đi vừa thở phì phò, sau khi người dẫn chương trình gọi Chiến Thuật Gia tiến lên bắt tay, hắn nặng nề hít sâu một hơi giống như sợi dây đàn bị kéo căng đến cực điểm, toàn thân cứng đơ, chỉ biết nhìn chằm chằm vào Bạch Liễu đang đứng dậy cởi găng tay, chuẩn bị bước về phía trước.
".....sắp bắt đầu thi đấu rồi." Vương Thuấn khó khăn nói.
"Có gì đâu mà phải khẩn trương." Bạch Liễu mỉm cười: "Không phải chúng ta đã sớm thảo luận chiến thuật rồi sao?"
"Chỉ đấu một trận thôi mà."
Vương Thuấn gật đầu, chậm rãi thở ra: "Ừ, chỉ có một trận đấu đội, không đấu đơn và đấu đôi."
Tám đội lọt vào vòng loại trực tiếp năm nay đã thể hiện tốt một cách đáng kinh ngạc, tất cả đều thuận lợi nằm trong vòng bảo vệ của kim bài miễn tử. Vào đến giai đoạn này rồi thì hầu như tất cả các đội đều chỉ đưa ra một lựa chọn —— từ bỏ thi đấu đơn và đôi gây lãng phí tinh lực và kim bài miễn tử, trực tiếp thi đấu đội quyết định kết quả của cuộc thi.
"Mặc dù đội chúng ta không nắm được thông tin đầy đủ của đối phương, cũng không có người chơi phòng ngự, nhưng cũng bởi vậy mà tốc độ di chuyển tổng thể của chúng sẽ nhanh hơn bọn họ rất nhiều. " Bạch Liễu nhướng mắt, "Giai đoạn đầu chúng ta sẽ phân tán người ra để tránh đối đầu trực tiếp, nhanh chóng thu thập phó bản và thông tin kỹ năng của bọn họ."
Ở bên kia, Georgia vừa chỉnh lại cổ tay áo đồng phục vừa điềm tĩnh phân phó: "Bởi vì họ không biết gì về kỹ năng của chúng ta và không có phòng thủ nên chắc chắn họ sẽ áp dụng chiến lược vừa chạy vừa tản ra để tránh chúng ta."
"Do đó chúng ta có thể giới hạn phạm vi bảo vệ của 【 phòng ngự 】và thu thập thông tin nhanh nhất có thể."
"Vì vậy, chúng ta sẽ tranh thủ ra tay ngay từ đầu, phải hạ được đội viên vương bài của họ trước khi họ làm quen với bản đồ và thu thập thông tin mấu chốt hoàn thành trò chơi."
"Ai lấy được manh mối phó bản nhanh hơn người đó sẽ thắng."
Georgia ngẩng đầu nhìn Armand đang đứng đối diện mình: "——đây là trận chiến lấy tốc độ làm cốt lõi, em là người chơi tấn công chủ lực của chúng ta, em có biết mục tiêu của em là ai không?"
"Mà nhất định lúc đầu họ sẽ tấn công mãnh liệt để hạ gục đội viên quan trọng nhất của chúng ta." Bạch Liễu nhìn Mục Tứ Thành, "Đây là một cuộc đối đầu về tốc độ, cậu có biết mình phải làm gì trong trận đấu này chưa?"
Mục Tứ Thành hít một hơi thật sâu, siết chặt nắm tay đã biến thành móng khỉ: "Biết."
Armand ngước mắt lên, con bướm đậu trên vai cậu phe phẩy vỗ cánh: "Nghe lệnh."
"Cậu là một tên trộm, hãy chạy hết sức mình, đào tẩu khỏi cơn bão nguy hiểm của bọn họ. " Bạch Liễu bình tĩnh hạ lệnh.
"Em là đội viên của đội, hãy dốc hết toàn lực truy kích, giữ chân tên trộm kiêu ngạo kia trong cơn bão của em." Georgia nhàn nhạt nói.
Hai vị đội trưởng nói xong thì quay người bước lên bậc thang, từng bước đi về phía nhau, đến ngay trung tâm màn hình lớn. Hai bên lịch sự và khách sáo bắt tay nhau, bầu không khí yên bình hoàn toàn trái ngược với tiếng la hét kích động của người dẫn chương trình:
"Quý ông quý bà! Đây là trận đấu tay đôi giữa hắc mã Đoàn xiếc thú lang thang đã chiến thắng Hiệp Hội Quốc Vương và đội mạnh lâu năm của chúng ta Bình Minh Vàng!"
"Đây cũng là trận đấu đầu tiên của vòng loại trực tiếp năm nay mà không phân định được thắng bại!"
"Ai sẽ thắng! Chúng ta hãy chờ xem!"
Bạch Liễu ngước mắt lên nhìn Georgia đối diện.
Nhìn gần, khí chất cao quý sắc bén vô thức của Georgia càng thêm bức người, người này tuy có vẻ như đang kìm nén một số thói quen nhỏ của mình, nhưng một số chi tiết nhỏ vẫn cho thấy anh đã được giáo dục khá tốt, thậm chí nghiêm khắc về phép xã giao —— Từ ánh mắt nhìn người khác, tư thế bắt tay, thậm chí cả góc độ giữa mũi chân đều chỉnh chu như đã được cưỡng chế rèn luyện hàng nghìn lần, như thể những lễ nghi này đã khắc sâu vào trong xương tủy, để khi đối mặt với kẻ địch vẫn không đánh mất phong độ của mình.
Chỉ liếc mắt một cái, Bạch Liễu đã chắc mẩm trong lòng —— nhất định vị đội trưởng Bình Minh Vàng sẽ không chửi bới và nói lời tục tĩu trước trận đấu.
Khó mà tưởng tượng loại người có vẻ như là hiện thân của từ 【 thanh lịch cao quý 】 này lại sẵn sàng chém giết đẫm máu với những người khác trên sân.
"Cậu đã gặp qua tôi rồi." Georgia vươn tay, lòng bàn tay hướng lên, nhìn xuống Bạch Liễu, "Georgia, đội trưởng Bình Minh Vàng."
"Bạch Liễu." Bạch Liễu mỉm cười vươn tay bắt tay, "Đội trưởng Đoàn xiếc thú lang thang."
"Đội trưởng Georgia, anh nghĩ giữa gió và người ai nhanh hơn?" Bạch Liễu cười khẽ tự hỏi tự đáp, "Tôi cảm thấy người nhanh hơn."
Georgia không nhanh không chậm thẳng người, điềm đạm nói: "Tôi cảm thấy người có thể tạo ra gió là nhanh nhất."
"Vậy xem ra chúng ta bất đồng ý kiến." Bạch Liễu cười tủm tỉm nói, "Nhưng mà hiện giờ không cần tranh cãi."
"Sau khi trò chơi này kết thúc, chúng ta sẽ có thể nhận được đáp án cho câu hỏi này."
Người dẫn chương trình vẫy vẫy tay, cuồng nhiệt rống to: "Mời Chiến Thuật Gia hai bên trở về vị trí, trận đấu bắt đầu!"
Bạch Liễu đi về phía lối vào bên cạnh màn hình lớn, Mục Tứ Thành theo sau. Bạch Liễu bình tĩnh ra lệnh: "Một khi đối thủ vào sân, nhất định bọn họ sẽ đến khống chế đội chúng ta, trước đó tôi sẽ cố hết sức tạo sơ hở để cậu chạy ra ngoài bản đồ, nhưng sau khi cậu chạy ra ngoài, đối phương nhất định sẽ cho người đuổi theo cậu."
"Cậu biết người đuổi theo mình là ai rồi đó."
Mục Tứ Thành nghe vậy, theo bản năng quay đầu lại liếc nhìn đội ngũ Bình Minh Vàng đang tiến vào đấu trường cách đó không xa, sau đó dừng lại.
Chàng trai tóc nâu ngắn đến tai đồng thời cũng vừa quay đầu nhìn về phía bên này, vừa lạnh lùng đi vào trong vừa nhìn Mục Tứ Thành chằm chằm.
Lúc người này nhìn chằm chằm vào người khác, con ngươi của cậu ta im lìm không dao động cứ như người chết, ánh mắt tập trung đến mức khiến người ta rùng mình, cơ hồ khiến Mục Tứ Thành phát hiện ra ý tứ trong mắt cậu ta trong khoảnh khắc hai người nhìn nhau.
—— 【 Cậu chạy đi, nhưng tôi nhất định sẽ bắt được cậu. 】
Mục Tứ Thành bị nhìn chằm chằm như vậy da đầu tê dại, cậu nhe răng uy hiếp lại đối phương, nhưng Bạch Liễu bình tĩnh quay đầu nhìn sang: "Lúc tiến vào đừng hoảng loạn, bí quyết chạy nhanh của kẻ trộm là tự tin cho rằng đối phương nhất định sẽ không thể đuổi kịp mình. Nếu như cậu không thể duy trì tâm lý ổn định, Armand rất dễ đuổi kịp cậu."
"Nếu như cậu ta sắp đuổi kịp cậu rồi thì cứ vòng trở lại tìm tôi, tôi sẽ nghĩ cách khác."
"Nhưng vậy thì tôi cũng sẽ mang Armand về theo còn gì?" Mục Tứ Thành nhíu mày nhanh chóng phản đối, "Sẽ tạo thêm áp lực cho các anh."
"Ừ." Bạch Liễu cũng không phủ nhận, "Đối phương không có CD, điểm này sẽ tạo cho chúng ta rất nhiều áp lực, cho nên lúc cậu chạy quanh bản đồ thu thập manh mối để báo cáo cho tôi tốt nhất là đồng thời phát huy luôn vai trò của lang thang ——hạ gục chủ công của đối thủ. "
"Còn nếu không xác định được tình hình phó bản và kỹ năng của đối thủ thì chúng ta cứ áp dụng chiến thuật dựa trên nguồn tin tình báo có sẵn."
Bạch Liễu ngẩng đầu nhìn về phía lối vào trò chơi trước mặt: "Sau khi vào trong nhớ phải tuân theo mệnh lệnh của tôi."
【...Đang tải trò chơi... 】
【Thông báo hệ thống: Cả hai người chơi đã đăng nhập vào trò chơi 《 Vương quốc vàng đã mất 》】
【(Bình Minh Vàng) VS (Đoàn xiếc thú lang thang), trận đấu đội năm người chính thức bắt đầu. 】
Nếu nói bầu không khí của giải đấu khiêu chiến náo nhiệt bao nhiêu thì bầu không khí của vòng loại trực tiếp càng thêm sôi sục náo động bấy nhiêu, người đến người đi liên tục, đâu đâu cũng có đội ngũ giăng biểu ngữ ảo, bắn pháo hoa điện tử và tuyên truyền tứ phía cho đội của mình.
"Hãy ủng hộ hiệp hội Kabbalah! Nhất định mọi người sẽ không thất vọng!"
"Liên Minh Dân Cờ Bạc, thiên đường của các tay cờ bạc, thắng lợi trở về!"
Vòng loại trực tiếp ngày đầu tiên có 4 trận thi đấu nên tổng cộng có 4 hồ quan sát được mở ra, 8 đội chọn 4 đội đều diễn ra ở lượt đấu này. Tuy thứ tự thi đấu khác nhau nhưng nếu không xác định được thời gian thi đấu chính xác thì các trận đấu đều được diễn ra đồng thời, tức là nếu muốn xem toàn bộ trận đấu, mỗi khán giả về cơ bản chỉ có thể chọn một hoặc hai trận để xem.
Hiện tại, các hiệp hội đang đốt pháo hoa tưng bừng ở hồ quan sát của mình để thu hút sự chú ý của khán giả, còn ngược lại khán giả thì đang lo lắng thảo luận không biết nên đến hồ quan sát nào để xem trận đấu.
"Danh Sách Sát Thủ đối đầu với Hiệp hội Áo choàng Tàng hình, nếu Hắc Đào thi đấu thì trận này chẳng có gì đáng xem."
"Hiệp hội Dân cờ bạc năm nay đáng xem đấy, đáng lẽ bọn họ xếp hạng 5 nhưng top 2 Hiệp Hội Quốc Vương lại ra về quá sớm, thành ra bọn họ được thăng lên hạng 4 có quyền rút thăm, rút trúng Thiên Đường Cộng Tế Hội thực lực tương đương với bọn họ, bởi thế thắng bại còn chưa biết thế nào đâu, muốn đi xem thử không?..."
"Kabbalah vs Thợ Săn Hươu đúng không? Năm nay Thợ Săn Hươu có đến hai chủ công, suốt từ giữa mùa giải đến giờ khí thế vẫn không giảm, thực lực mạnh quá, hiện tại xếp thứ 2 rồi, Kabbalah khó mà thắng lắm."
"Nhưng nếu bảo trận nào đáng xem nhất thì vẫn là ——"
Tất cả khán giả đều đổ dồn tầm mắt vào cùng một hồ quan sát ——so với những hồ quan sát khác không ngừng phát quảng cáo và bắn pháo hoa, hồ quan sát phía trên quá yên tĩnh, chẳng có gì trên đó, nhưng điều này cũng không cản trở hồ quan sát này hiện có lượng khán giả đông đảo nhất.
"Bình Minh Vàng lão làng không thích tuyên truyền thì cũng dễ hiểu." Có người xem khó hiểu thắc mắc: "Nhưng vì sao hắc mã năm nay cũng không tuyên truyền? Không phải Charles âm thầm đầu tư sao? Con khổng tước thích xòe đuôi Charles kia có thể chịu đựng chú ngựa đen yêu thích của mình lọt vào vòng loại trực tiếp một cách lặng lẽ như vậy à? "
"Nhớ năm ngoái lúc Danh Sách Sát Thủ mà anh ta hỗ trợ lọt vào vòng loại trực tiếp, tên Charles đó đã truyền bá Danh Sách Sát Thủ đến tất cả các khu vực TV đấy."
"Chẳng lẽ..." Một người xem ngẫm nghĩ: "Charles không thích hắc mã năm nay? Dù sao thì anh ta đã thua Danh Sách Sát Thủ ở vòng loại trực tiếp, khả năng giành quán quân ở hậu kỳ còn thấp hơn."
"Không đâu." Một khán giả phản bác lại, hắn nhìn giao diện đếm tỷ lệ cược bên ngoài Hồ Đánh Cược, tỉ suất duy trì dành cho Đoàn xiếc thú lang thang trên đó cao ngất ngưỡng, gần như ngang bằng với Bình Minh Vàng, "..... Mấy ông có bao giờ nghĩ, Charles không tuyên truyền đơn giản là vì Đoàn xiếc thú lang thang không cần nữa không?"
"Nhìn tỷ lệ ủng hộ đi, không cần quảng cáo rầm rộ cũng quá thu hút rồi."
Khán giả sững sờ nhìn dòng người cuồn cuồn không ngừng đổ dồn vào hồ quan sát của Đoàn xiếc thú lang thang vs Bình Minh vàng, thì thầm với nhau:
"Bây giờ không ai là không biết về họ."
Trong hồ quan sát thứ 2.
Vương Thuấn đứng lên đi tới đi lui, vừa đi vừa thở phì phò, sau khi người dẫn chương trình gọi Chiến Thuật Gia tiến lên bắt tay, hắn nặng nề hít sâu một hơi giống như sợi dây đàn bị kéo căng đến cực điểm, toàn thân cứng đơ, chỉ biết nhìn chằm chằm vào Bạch Liễu đang đứng dậy cởi găng tay, chuẩn bị bước về phía trước.
".....sắp bắt đầu thi đấu rồi." Vương Thuấn khó khăn nói.
"Có gì đâu mà phải khẩn trương." Bạch Liễu mỉm cười: "Không phải chúng ta đã sớm thảo luận chiến thuật rồi sao?"
"Chỉ đấu một trận thôi mà."
Vương Thuấn gật đầu, chậm rãi thở ra: "Ừ, chỉ có một trận đấu đội, không đấu đơn và đấu đôi."
Tám đội lọt vào vòng loại trực tiếp năm nay đã thể hiện tốt một cách đáng kinh ngạc, tất cả đều thuận lợi nằm trong vòng bảo vệ của kim bài miễn tử. Vào đến giai đoạn này rồi thì hầu như tất cả các đội đều chỉ đưa ra một lựa chọn —— từ bỏ thi đấu đơn và đôi gây lãng phí tinh lực và kim bài miễn tử, trực tiếp thi đấu đội quyết định kết quả của cuộc thi.
"Mặc dù đội chúng ta không nắm được thông tin đầy đủ của đối phương, cũng không có người chơi phòng ngự, nhưng cũng bởi vậy mà tốc độ di chuyển tổng thể của chúng sẽ nhanh hơn bọn họ rất nhiều. " Bạch Liễu nhướng mắt, "Giai đoạn đầu chúng ta sẽ phân tán người ra để tránh đối đầu trực tiếp, nhanh chóng thu thập phó bản và thông tin kỹ năng của bọn họ."
Ở bên kia, Georgia vừa chỉnh lại cổ tay áo đồng phục vừa điềm tĩnh phân phó: "Bởi vì họ không biết gì về kỹ năng của chúng ta và không có phòng thủ nên chắc chắn họ sẽ áp dụng chiến lược vừa chạy vừa tản ra để tránh chúng ta."
"Do đó chúng ta có thể giới hạn phạm vi bảo vệ của 【 phòng ngự 】và thu thập thông tin nhanh nhất có thể."
"Vì vậy, chúng ta sẽ tranh thủ ra tay ngay từ đầu, phải hạ được đội viên vương bài của họ trước khi họ làm quen với bản đồ và thu thập thông tin mấu chốt hoàn thành trò chơi."
"Ai lấy được manh mối phó bản nhanh hơn người đó sẽ thắng."
Georgia ngẩng đầu nhìn Armand đang đứng đối diện mình: "——đây là trận chiến lấy tốc độ làm cốt lõi, em là người chơi tấn công chủ lực của chúng ta, em có biết mục tiêu của em là ai không?"
"Mà nhất định lúc đầu họ sẽ tấn công mãnh liệt để hạ gục đội viên quan trọng nhất của chúng ta." Bạch Liễu nhìn Mục Tứ Thành, "Đây là một cuộc đối đầu về tốc độ, cậu có biết mình phải làm gì trong trận đấu này chưa?"
Mục Tứ Thành hít một hơi thật sâu, siết chặt nắm tay đã biến thành móng khỉ: "Biết."
Armand ngước mắt lên, con bướm đậu trên vai cậu phe phẩy vỗ cánh: "Nghe lệnh."
"Cậu là một tên trộm, hãy chạy hết sức mình, đào tẩu khỏi cơn bão nguy hiểm của bọn họ. " Bạch Liễu bình tĩnh hạ lệnh.
"Em là đội viên của đội, hãy dốc hết toàn lực truy kích, giữ chân tên trộm kiêu ngạo kia trong cơn bão của em." Georgia nhàn nhạt nói.
Hai vị đội trưởng nói xong thì quay người bước lên bậc thang, từng bước đi về phía nhau, đến ngay trung tâm màn hình lớn. Hai bên lịch sự và khách sáo bắt tay nhau, bầu không khí yên bình hoàn toàn trái ngược với tiếng la hét kích động của người dẫn chương trình:
"Quý ông quý bà! Đây là trận đấu tay đôi giữa hắc mã Đoàn xiếc thú lang thang đã chiến thắng Hiệp Hội Quốc Vương và đội mạnh lâu năm của chúng ta Bình Minh Vàng!"
"Đây cũng là trận đấu đầu tiên của vòng loại trực tiếp năm nay mà không phân định được thắng bại!"
"Ai sẽ thắng! Chúng ta hãy chờ xem!"
Bạch Liễu ngước mắt lên nhìn Georgia đối diện.
Nhìn gần, khí chất cao quý sắc bén vô thức của Georgia càng thêm bức người, người này tuy có vẻ như đang kìm nén một số thói quen nhỏ của mình, nhưng một số chi tiết nhỏ vẫn cho thấy anh đã được giáo dục khá tốt, thậm chí nghiêm khắc về phép xã giao —— Từ ánh mắt nhìn người khác, tư thế bắt tay, thậm chí cả góc độ giữa mũi chân đều chỉnh chu như đã được cưỡng chế rèn luyện hàng nghìn lần, như thể những lễ nghi này đã khắc sâu vào trong xương tủy, để khi đối mặt với kẻ địch vẫn không đánh mất phong độ của mình.
Chỉ liếc mắt một cái, Bạch Liễu đã chắc mẩm trong lòng —— nhất định vị đội trưởng Bình Minh Vàng sẽ không chửi bới và nói lời tục tĩu trước trận đấu.
Khó mà tưởng tượng loại người có vẻ như là hiện thân của từ 【 thanh lịch cao quý 】 này lại sẵn sàng chém giết đẫm máu với những người khác trên sân.
"Cậu đã gặp qua tôi rồi." Georgia vươn tay, lòng bàn tay hướng lên, nhìn xuống Bạch Liễu, "Georgia, đội trưởng Bình Minh Vàng."
"Bạch Liễu." Bạch Liễu mỉm cười vươn tay bắt tay, "Đội trưởng Đoàn xiếc thú lang thang."
"Đội trưởng Georgia, anh nghĩ giữa gió và người ai nhanh hơn?" Bạch Liễu cười khẽ tự hỏi tự đáp, "Tôi cảm thấy người nhanh hơn."
Georgia không nhanh không chậm thẳng người, điềm đạm nói: "Tôi cảm thấy người có thể tạo ra gió là nhanh nhất."
"Vậy xem ra chúng ta bất đồng ý kiến." Bạch Liễu cười tủm tỉm nói, "Nhưng mà hiện giờ không cần tranh cãi."
"Sau khi trò chơi này kết thúc, chúng ta sẽ có thể nhận được đáp án cho câu hỏi này."
Người dẫn chương trình vẫy vẫy tay, cuồng nhiệt rống to: "Mời Chiến Thuật Gia hai bên trở về vị trí, trận đấu bắt đầu!"
Bạch Liễu đi về phía lối vào bên cạnh màn hình lớn, Mục Tứ Thành theo sau. Bạch Liễu bình tĩnh ra lệnh: "Một khi đối thủ vào sân, nhất định bọn họ sẽ đến khống chế đội chúng ta, trước đó tôi sẽ cố hết sức tạo sơ hở để cậu chạy ra ngoài bản đồ, nhưng sau khi cậu chạy ra ngoài, đối phương nhất định sẽ cho người đuổi theo cậu."
"Cậu biết người đuổi theo mình là ai rồi đó."
Mục Tứ Thành nghe vậy, theo bản năng quay đầu lại liếc nhìn đội ngũ Bình Minh Vàng đang tiến vào đấu trường cách đó không xa, sau đó dừng lại.
Chàng trai tóc nâu ngắn đến tai đồng thời cũng vừa quay đầu nhìn về phía bên này, vừa lạnh lùng đi vào trong vừa nhìn Mục Tứ Thành chằm chằm.
Lúc người này nhìn chằm chằm vào người khác, con ngươi của cậu ta im lìm không dao động cứ như người chết, ánh mắt tập trung đến mức khiến người ta rùng mình, cơ hồ khiến Mục Tứ Thành phát hiện ra ý tứ trong mắt cậu ta trong khoảnh khắc hai người nhìn nhau.
—— 【 Cậu chạy đi, nhưng tôi nhất định sẽ bắt được cậu. 】
Mục Tứ Thành bị nhìn chằm chằm như vậy da đầu tê dại, cậu nhe răng uy hiếp lại đối phương, nhưng Bạch Liễu bình tĩnh quay đầu nhìn sang: "Lúc tiến vào đừng hoảng loạn, bí quyết chạy nhanh của kẻ trộm là tự tin cho rằng đối phương nhất định sẽ không thể đuổi kịp mình. Nếu như cậu không thể duy trì tâm lý ổn định, Armand rất dễ đuổi kịp cậu."
"Nếu như cậu ta sắp đuổi kịp cậu rồi thì cứ vòng trở lại tìm tôi, tôi sẽ nghĩ cách khác."
"Nhưng vậy thì tôi cũng sẽ mang Armand về theo còn gì?" Mục Tứ Thành nhíu mày nhanh chóng phản đối, "Sẽ tạo thêm áp lực cho các anh."
"Ừ." Bạch Liễu cũng không phủ nhận, "Đối phương không có CD, điểm này sẽ tạo cho chúng ta rất nhiều áp lực, cho nên lúc cậu chạy quanh bản đồ thu thập manh mối để báo cáo cho tôi tốt nhất là đồng thời phát huy luôn vai trò của lang thang ——hạ gục chủ công của đối thủ. "
"Còn nếu không xác định được tình hình phó bản và kỹ năng của đối thủ thì chúng ta cứ áp dụng chiến thuật dựa trên nguồn tin tình báo có sẵn."
Bạch Liễu ngẩng đầu nhìn về phía lối vào trò chơi trước mặt: "Sau khi vào trong nhớ phải tuân theo mệnh lệnh của tôi."
【...Đang tải trò chơi... 】
【Thông báo hệ thống: Cả hai người chơi đã đăng nhập vào trò chơi 《 Vương quốc vàng đã mất 》】
【(Bình Minh Vàng) VS (Đoàn xiếc thú lang thang), trận đấu đội năm người chính thức bắt đầu. 】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.