Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị
Chương 58: Chuyến tàu cuối nổ tung (20)
Hồ Ngư Lạt Tiêu
02/10/2023
Edit: Pong Beta: Mộc
Thoáng chốc khi Mục Tứ Thành quay đầu lại, Bạch Liễu cảm giác bàn tay đang quàng qua cổ trong lúc tán gẫu hơi bóp nhẹ gáy mình, nhưng vì động tác của Mục Tứ Thành quá nhanh khiến cậu gần như không thấy rõ tay hắn.
Bạch Liễu cảm tưởng mình bị treo lơ lửng trên không, sau đó như nhảy bungee tự do, đang đứng trên đất bằng đột ngột lùi về sau, không khác cảm giác tiến vào đường hầm thời không là bao, tất cả cảnh tượng xung quanh biến thành đường chỉ sắc màu rồi hoá thành trắng đen. Bạch Liễu thấy tai mình ù đi, không nhìn được ánh sáng hay hình ảnh gì, chỉ có thể nghe thấy tiếng gió phần phật. Di chuyển với tốc độ cao, gió quất vào mặt khiến Bạch Liễu rát tấy, cậu bị Mục Tứ Thành xách cổ, từ ngoài nhìn vào trông Bạch Liễu chẳng khác gì con diều buộc bằng cọng mì uốn éo trong cơn gió lớn.
"Coooool." Bạch Liễu không nhịn được huýt một tiếng, nhưng Mục Tứ Thành đi nhanh quá, tiếng huýt ra khỏi miệng hơi vỡ, chỉ có người cùng tốc độ với cậu là Mục Tứ Thành mới nghe được cái tên này đang nói gì.
Bạch Liễu bị Mục Tứ Thành coi như con diều, kéo thành tàn ảnh, ấy thế mà người này còn giơ ngón cái cho Mục Tứ Thành một like: "Mục Tứ Thành, kỹ năng của cậu không khác gì đua xe, bảo sao mọi người đều nói cậu là người đàn ông nhanh nhất, đối chiến với hai Anh em nhà trộm kia chỉ vài phút là xong."
"... Anh nói chuyện ở tốc độ này không sợ cổ họng hỏng à." Mục Tứ Thành hơi nhíu mày: "Hơn nữa, đây vốn dĩ là chuyện rất bình thường mà sao qua miệng anh nghe cứ như đang khịa tôi ấy nhỉ?"
"Kỹ năng này của tôi di chuyển rất nhanh nhưng cũng tiêu hao nhiều thể lực, còn xách theo anh, nhiều nhất chỉ cầm cự được một phút." Mục Tứ Thành không nghe lọt tai mấy lời mồm mép tép nhảy tâng bốc mình của Bạch Liễu: "Nếu trong vòng một phút này chúng ta không thắng được thì khi tốc độ của tôi đột ngột giảm xuống, tôi và anh sẽ tiêu đời đó, hiểu không?"
"Hiểu." Bạch Liễu giơ tay làm dấu OK, cậu nắm chặt roi Xương cá Siren trong tay, rũ mắt mỉm cười: "Vậy bắt đầu đi."
【Hệ thống thông báo: Tốc độ của người chơi Mục Tứ Thành giảm xuống 3400, sắp bị Trộm anh đuổi kịp.】
Mục Tứ Thành đạp lên cái thắng ở trên toa tàu, móng vuốt khỉ của hắn chộp lên thành toa, hai chân khép lại đạp xuống, khiến thành toa làm bằng inox tóe lửa.
Cái đầu lâu đen xì của tên Trộm anh đột ngột xuất hiện, giang hai tay ra, trong khoảnh khắc gần như bắt được Mục Tứ Thành và Bạch Liễu.
Mục Tứ Thành hít sâu một hơi, tập trung toàn bộ sự chú ý của mình, Bạch Liễu cũng tập trung suy nghĩ, nếu Đỗ Tam Anh ở đây hẳn sẽ rất ngạc khi thấy ánh mắt hai người này đều duy trì sự nhất trí cao độ, hệt như máy quay.
Trộm anh đạp lên thành toa, lướt vài bước đã đến trước mặt Bạch Liễu, kêu lên chít chít, nhe nanh trợn mắt, chớp nháy vươn móng vuốt hòng bắt lấy Bạch Liễu, nhịp thở của Mục Tứ Thành rối loạn theo, Bạch Liễu chợt nói: "Mục Tứ Thành, cậu chỉ cần làm tốt việc của mình, còn lại..."
"... Giao cho anh đúng không?" Mục Tứ Thành bật cười: "... Khỏi dông dài, tôi nghe anh nói rất nhiều lần rồi."
Kế hoạch Bạch Liễu lập ra như sau:
Hai anh em trộm này là sự kết hợp giữa công kích và tốc độ, mức độ công kích của Trộm anh khá yếu. Đánh giá từ bên phía của Đỗ Tam Anh có vẻ sức công kích của Trộm anh chỉ đạt cấp C, nói cách khác thì mức độ này cùng lắm chỉ hao tổn 2 điểm HP của Đỗ Tam Anh và Bạch Liễu thôi.
(Bản edit thuộc về Nhà số 611 | Đọc truyện tại trang chính chủ )
Tuy nhiên, tốc độ di chuyển của nó cực nhanh, gần bằng Mục Tứ Thành - một người chơi cấp A. Ngoài ra, trong lúc đuổi theo người chơi này còn có thể quấy nhiễu làm giảm tốc độ của người chơi kia. Làm như vậy là để tranh thủ để cho Trộm em có tốc độ di chuyển chậm hơn đuổi kịp.
Tốc độ di chuyển của Trộm em tuy tương đối chậm, song sức công kích lại vô cùng lớn, hai anh em trộm kết hợp hai kỹ năng này, sự phối hợp và ăn ý làm cho đám tàn binh bại tướng Bạch Liễu lúc này quả là tiến thoái lưỡng nan.
Nhưng, dù cho khó khăn ra sao vẫn sẽ có cách giải quyết.
Bạch Liễu dựa vào các dữ liệu và tổng thể giả thiết của trò chơi để phân tích, cậu suy đoán rằng trên người Trộm anh này hẳn sẽ có tầm 20 mảnh gương, mà đám Bạch Liễu cũng chẳng thể cướp hết 20 mảnh ấy được.
Trừ phi bọn họ có tốc độ và lực công kích mạnh hơn cả hai anh em kia.
Tốc độ thì Mục Tứ Thành có thể nhưng một mình hắn ta đâu thể nào đánh cả hai Anh em nhà trộm được. Hơn nữa không thể để Mục Tứ Thành vừa đánh vừa cướp mảnh gương, có khi Mục Tứ Thành còn chưa kịp bắt được Trộm anh thì đã bị Trộm em dữ tợn kia đánh chết rồi.
Bởi vậy, nếu muốn cướp mảnh gương trên người Trộm anh thì nhất định phải có một người có tốc độ từ 3-4000 kết hợp với Mục Tứ Thành, vừa phải đánh Trộm em vừa phải kiềm chế tốc độ của Trộm anh, giúp Mục Tứ Thành có thời cơ để trộm.
Không thể để xảy ra một chút sai lầm nào.
Mà người như thế này Bạch Liễu nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy chỉ có thể là mình.
Thanh HP của mọi người trong tuyến đều thấp hơn 30, không thể phối hợp chính xác với Mục Tứ Thành. Nhưng HP của Bạch Liễu cũng chỉ còn 3, sai một cái là thua cả đoàn, cho nên cả cậu và Mục Tứ Thành đều tuyệt đối không được phạm sai lầm.
Trước đó Bạch Liễu đã hợp lực với Đỗ Tam Anh tiêu hao hết một đòn đánh lớn của tên Trộm em nên bây giờ nó cần phải chờ hồi chiêu. Điều này là mấu chốt trong kế hoạch của Bạch Liễu, mà vẫn khó như lên trời, chưa bàn tới mấy cái khác, tính riêng chỉ số trung bình của Mục Tứ Thành và Bạch Liễu cũng không bằng hai anh em kia, kỹ năng của Mục Tứ Thành cũng chả biết có thể trộm được đồ trong tay người cùng nghề hay không?
Mục Tứ Thành cảm thấy đây là một kế hoạch rủi ro cực kỳ cao.
Nhưng đm, đằng nào thì Bạch Liễu đã nói không làm được thì cứ giao cho anh ta gánh, cứ mặc vậy đi!
Mục – điếc không sợ súng – Tứ Thành hít sâu một hơi, dồn hết sức ném Bạch Liễu thẳng về phía tên Trộm em, còn mình thì xoay người đối mặt với Trộm anh.
Móng khỉ sắc nhọn khè vào móng vuốt cháy đen của tên Trộm anh. Hai bên giao tranh, vũ khí không hẹn đồng loạt lao thẳng về phía tim đối phương, một tay khác đưa ra đỡ rồi đồng loạt lui về. Đánh lén thất bại, Mục Tứ Thành xoay người lùi về sau, cúi xuống để Trộm anh ăn một roi của Bạch Liễu, bọn họ xoay người, đổi vị trí trên không trung, Mục Tứ Thành đối mặt tên Trộm em đang nhào lên, còn Bạch Liễu bị hắn ném cho tên Trộm anh.
Bạch Liễu không dao động, quất thẳng tên Trộm anh một roi, hai mắt Mục Tứ Thành tập trung cao độ, cho Tên trộm em một vuốt, chặn lại đòn tấn công đang đánh tới Bạch Liễu của đối phương, mặc dù tốc độ cực kỳ nhanh song vẫn dính lửa trên người Trộm em.
【Hệ thống thông báo: Người chơi Mục Tứ Thành bị ngọn lửa tổn thương, HP -1, giá trị tinh thần -1】
Trộm anh đạp vào bả vai người em đã chờ sẵn lấy đà, gầm lên một tiếng rồi nhào tới, Mục Tứ Thành lại ném Bạch Liễu ra.
Bạch Liễu bị ném lên xoay người trên không trung như một cảnh quay slow motion, cổ tay run lên hung hăng quất vào sau lưng tên anh trai một roi, Trộm anh ăn đau kêu lên, Trộm em thấy cảnh này thì nổi sùng, giơ nắm đấm bổ nhào tới định cho Bạch Liễu một bài học.
Bạch Liễu quất xong một roi này thì rơi xuống theo trọng lực. Tên Trộm em bốc hỏa phừng phừng gần ngay trong gang tấc, cậu đảo mắt, khẽ hô: "Mục Tứ Thành."
Mục Tứ Thành nghiêng người vung hai cái vòng bên hông lên, thả đuôi xuống cuốn lấy eo Bạch Liễu, trong gang tấc giúp Bạch Liễu tránh được đòn hiểm của tên Trộm em.
Một tay Mục Tứ Thành đu trên vòng treo, ánh mắt tụ lại, cho tên Trộm anh vừa bị Bạch Liễu quất một roi thêm một vuốt.
Trộm anh đau đớn gào lên hai tiếng, một người một quái đen kịt y như nhau, móng vuốt chuyên dùng để trộm cắp giờ đây vuốt đi quyền lại nhanh không thấy bóng ngay trên không trung.
Bạch Liễu quất hẳn hai roi, tiêu hao hết thể lực, được cái đuôi Mục Tứ Thành câu lấy treo lơ lửng uống thuốc bổ sung thể lực. Trộm em cách đó mấy bước chuẩn bị xông tới, rống giận dùng nắm đấm nện về phía Mục Tứ Thành. Bạch Liễu hẵng còn thuốc chưa kịp nuốt xuống đã vội vỗ vào lưng Mục Tứ Thành, đuôi của Mục Tứ Thành vút một cái vứt Bạch Liễu ra xa.
Bạch Liễu ngậm bổ sung thể lực xoay vòng trên không trung, ánh mắt tập trung, yết hầu nhấp nhô nuốt thuốc xuống, vừa vặn ở trên cao tranh thủ thể lực hồi phục được chút, cậu liếc xuống, xoay người quật một roi lên nắm đấm của tên em trai, nắm đấm của Trộm em dính roi thì lệch đi, vừa vặn xẹt qua vòng treo trên đỉnh đầu của Mục Tứ Thành rồi đập vào thành toa.
"Má" Mục Tứ Thành sợ quá buộc mồm chửi thề, xém nữa hắn đã bị thằng em kia đấm bể đầu rồi, Mục Tứ Thành nhanh chóng leo lên vòng treo, dùng mu bàn chân đẩy Bạch - vừa tiêu hao thêm thể lực - Liễu, thở dốc hỏi: "Anh còn chịu được không?"
Thể lực của Mục Tứ Thành khá lớn, hai tay hắn vẫn luôn treo trên vách tường giúp Bạch Liễu tránh công kích, có điều, mỗi lần bắt lấy Bạch Liễu đều phải di chuyển hết tốc độ nên cũng cực kỳ tiêu hao thể lực.
Tay chân Bạch Liễu mềm nhũn vô lực cố gắng treo trên chân hắn, miễn cưỡng giơ tay làm dấu OK với Mục Tứ Thành, thực ra đến sức để nói chuyện cậu cũng chẳng còn.
Bạch Liễu lại nhanh chóng uống thêm một bình thuốc phục hồi thể lực, uống được một nửa đã bị Mục Tứ Thành cho một đạp bay đi.
Anh em nhà trộm đồng loạt đánh về phía Bạch Liễu đang bám trên chân của Mục Tứ Thành khiến cho Bạch Liễu đang uống thuốc phục hồi thể lực lại bị quăng lên trời.
Cậu vội giơ bàn tay hứng dưới bình thuốc tránh rớt kẻo tránh lãng phí, Bạch Liễu liếc mắt thấy mình bị quăng nghiêng ra sau hai anh em nọ, hai anh em ấy thấy Bạch Liễu bị quăng đi thì nhanh chóng chuyển mục tiêu qua Mục Tứ Thành, hung hang vồ về phía hắn, Bạch Liễu giơ một tay khác vút roi, cổ tay run lên vút ra đường cong hình chữ Z đánh bay cả Trộm anh lẫn Trộm em.
Thực ra lực sát thương roi của Bạch Liễu không quá lớn, chỉ là khả năng quấy nhiễu rất mạnh, nhưng thế cũng đủ làm Mục Tứ Thành khϊếp sợ rồi.
Tố chất tâm lý của cái tên tay mơ này quá vững, nói không phạm sai lầm thì chắc chắn không phạm bất kỳ lỗi nào, rõ ràng chỉ còn 3 điểm HP mà, Mục Tứ Thành thấy ở anh ta có một sự thần kỳ mà khó có thể tìm thấy ở người khác. Mà Bạch Liễu cũng không ỷ vào quyền cước đấm đá, biết phối hợp, lại giúp cho hắn có thời gian trộm mảnh gương.
(Bản edit thuộc về Nhà số 611 | Đọc truyện tại trang chính chủ )
"Một phút sắp hết rồi" Bạch Liễu vẫn còn dành ra được chút thời gian nói chuyện với Mục Tứ Thành, có lẽ vì chẳng còn chút sức lực nào nên vẻ mặt của cậu nhìn qua trông có vẻ thảnh thơi bình tĩnh: "Cậu vẫn chưa trộm được mảnh gương trên người tên anh trai à? Thế thì chúng ta sắp tiêu rồi."
Giọng điệu lúc Bạch Liễu nói "vậy thì chúng ta sắp tiêu rồi" châm chọc pha chút lười biếng, giống như chuyện bản thân sắp tiêu đời không liên quan tới mình, cũng chẳng sợ chút nào.
"Vị trí không đúng, mấy hành khách khác với thằng em cứ lảng vảng gần đó." Sắc mặt Mục Tứ Thành thâm trầm, một tay nắm vòng treo, thể lực tiêu hao quá nhiều nên cũng bắt đầu thở dốc: "Nhưng hình như mảnh gương không ở chỗ tên anh trai, tôi tìm xung quanh tim hắn rồi mà không thấy."
"Không ở chỗ tim à..." Bạch Liễu suy ngẫm, lẩm bẩm: "Mảnh gương là vật phẩm trọng yếu, nhất định bọn chúng sẽ đặt ở một nơi vô cùng quan trọng, những quái vật khác đặt ở tim nhưng thằng anh thì lại không..."
Hai anh em trộm này khác với những quái vật kia ở chỗ có tốc độ di chuyển cực nhanh, giống với Mục Tứ Thành...
"Còn vài giây nữa là tên em trai sẽ hồi chiêu, thể lực của tôi cũng hết..." Mục Tứ Thành nhìn anh em trộm ở dưới đi tới đi lui tụ lực, thở hổn hển nói: "Bạch Liễu, nếu như chiêu tiếp theo chúng ta đánh thằng anh kia mà còn không cướp được một mảnh gương nào thì chúng ta xác định là đi đời thôi."
Bạch Liễu đột nhiên ngẩng đầu: "Mục Tứ Thành, cậu thấy với một tên trộm thì nơi nào là yếu điểm nhất?"
Mục Tứ Thành hơi đâu nghe kịp câu hỏi của Bạch Liễu, khàn giọng rống giận: "Bạch Liễu!! Trộm anh tới sau lưng anh rồi kìa!! Quay đầu vung roi đi!"
Thời hạn một phút sắp đến, thể lực của hắn hay của Bạch Liễu đều đã tiêu hao quá mức, Mục Tứ Thành vẫn một tay nắm vòng treo một tay túm Bạch Liễu, bên dưới là Trộm em đang tính múc bọn họ, vốn dĩ không thể buông tay, nhưng lần này không thể đỡ giúp Bạch Liễu được, chỉ có thể lớn tiếng nhắc nhở cậu.
Song Bạch Liễu hình như không còn sức kịp phản ứng, cậu hơi kinh ngạc nhưng không quay đầu lại, đằng sau cậu là Trộm anh vươn năm ngón tay với móng vuốt sắc nhọn chụm lại như mũi khoan, nó lộ ra nanh như ngà voi, cười một cách quỷ dị, dứt khoát đâm vào tim Bạch Liễu, xuyên qua cơ thể.
Móng tay đen kịt sắc nhọn rút ra, lồng ngực bị đâm của Bạch Liễu cũng ưỡn lên phía trước, cậu ngước đầu nhíu mày la á một tiếng, trong nháy mắt từ trong miệng tràn ra vô số máu tươi thành dòng, nhuộm đỏ trước ngực áo sơ mi trắng của cậu.
Đồng tử của Mục Tứ Thành nhanh chóng co rụt lại!
"Bạch Liễu —— !!!!!!!!!!!"
【Hệ thống cảnh cáo: Người chơi Bạch Liễu bị Trộm anh tấn công!! Trạng thái hấp hối!! 】
______________________________________________________________
Tác giả có lời muốn nói: Chương này bốn ngàn chữ, sau đó là một đoạn ngắn (tầm 2 ngàn chữ), tổng cổng 6 ngàn chữ!
Thoáng chốc khi Mục Tứ Thành quay đầu lại, Bạch Liễu cảm giác bàn tay đang quàng qua cổ trong lúc tán gẫu hơi bóp nhẹ gáy mình, nhưng vì động tác của Mục Tứ Thành quá nhanh khiến cậu gần như không thấy rõ tay hắn.
Bạch Liễu cảm tưởng mình bị treo lơ lửng trên không, sau đó như nhảy bungee tự do, đang đứng trên đất bằng đột ngột lùi về sau, không khác cảm giác tiến vào đường hầm thời không là bao, tất cả cảnh tượng xung quanh biến thành đường chỉ sắc màu rồi hoá thành trắng đen. Bạch Liễu thấy tai mình ù đi, không nhìn được ánh sáng hay hình ảnh gì, chỉ có thể nghe thấy tiếng gió phần phật. Di chuyển với tốc độ cao, gió quất vào mặt khiến Bạch Liễu rát tấy, cậu bị Mục Tứ Thành xách cổ, từ ngoài nhìn vào trông Bạch Liễu chẳng khác gì con diều buộc bằng cọng mì uốn éo trong cơn gió lớn.
"Coooool." Bạch Liễu không nhịn được huýt một tiếng, nhưng Mục Tứ Thành đi nhanh quá, tiếng huýt ra khỏi miệng hơi vỡ, chỉ có người cùng tốc độ với cậu là Mục Tứ Thành mới nghe được cái tên này đang nói gì.
Bạch Liễu bị Mục Tứ Thành coi như con diều, kéo thành tàn ảnh, ấy thế mà người này còn giơ ngón cái cho Mục Tứ Thành một like: "Mục Tứ Thành, kỹ năng của cậu không khác gì đua xe, bảo sao mọi người đều nói cậu là người đàn ông nhanh nhất, đối chiến với hai Anh em nhà trộm kia chỉ vài phút là xong."
"... Anh nói chuyện ở tốc độ này không sợ cổ họng hỏng à." Mục Tứ Thành hơi nhíu mày: "Hơn nữa, đây vốn dĩ là chuyện rất bình thường mà sao qua miệng anh nghe cứ như đang khịa tôi ấy nhỉ?"
"Kỹ năng này của tôi di chuyển rất nhanh nhưng cũng tiêu hao nhiều thể lực, còn xách theo anh, nhiều nhất chỉ cầm cự được một phút." Mục Tứ Thành không nghe lọt tai mấy lời mồm mép tép nhảy tâng bốc mình của Bạch Liễu: "Nếu trong vòng một phút này chúng ta không thắng được thì khi tốc độ của tôi đột ngột giảm xuống, tôi và anh sẽ tiêu đời đó, hiểu không?"
"Hiểu." Bạch Liễu giơ tay làm dấu OK, cậu nắm chặt roi Xương cá Siren trong tay, rũ mắt mỉm cười: "Vậy bắt đầu đi."
【Hệ thống thông báo: Tốc độ của người chơi Mục Tứ Thành giảm xuống 3400, sắp bị Trộm anh đuổi kịp.】
Mục Tứ Thành đạp lên cái thắng ở trên toa tàu, móng vuốt khỉ của hắn chộp lên thành toa, hai chân khép lại đạp xuống, khiến thành toa làm bằng inox tóe lửa.
Cái đầu lâu đen xì của tên Trộm anh đột ngột xuất hiện, giang hai tay ra, trong khoảnh khắc gần như bắt được Mục Tứ Thành và Bạch Liễu.
Mục Tứ Thành hít sâu một hơi, tập trung toàn bộ sự chú ý của mình, Bạch Liễu cũng tập trung suy nghĩ, nếu Đỗ Tam Anh ở đây hẳn sẽ rất ngạc khi thấy ánh mắt hai người này đều duy trì sự nhất trí cao độ, hệt như máy quay.
Trộm anh đạp lên thành toa, lướt vài bước đã đến trước mặt Bạch Liễu, kêu lên chít chít, nhe nanh trợn mắt, chớp nháy vươn móng vuốt hòng bắt lấy Bạch Liễu, nhịp thở của Mục Tứ Thành rối loạn theo, Bạch Liễu chợt nói: "Mục Tứ Thành, cậu chỉ cần làm tốt việc của mình, còn lại..."
"... Giao cho anh đúng không?" Mục Tứ Thành bật cười: "... Khỏi dông dài, tôi nghe anh nói rất nhiều lần rồi."
Kế hoạch Bạch Liễu lập ra như sau:
Hai anh em trộm này là sự kết hợp giữa công kích và tốc độ, mức độ công kích của Trộm anh khá yếu. Đánh giá từ bên phía của Đỗ Tam Anh có vẻ sức công kích của Trộm anh chỉ đạt cấp C, nói cách khác thì mức độ này cùng lắm chỉ hao tổn 2 điểm HP của Đỗ Tam Anh và Bạch Liễu thôi.
(Bản edit thuộc về Nhà số 611 | Đọc truyện tại trang chính chủ )
Tuy nhiên, tốc độ di chuyển của nó cực nhanh, gần bằng Mục Tứ Thành - một người chơi cấp A. Ngoài ra, trong lúc đuổi theo người chơi này còn có thể quấy nhiễu làm giảm tốc độ của người chơi kia. Làm như vậy là để tranh thủ để cho Trộm em có tốc độ di chuyển chậm hơn đuổi kịp.
Tốc độ di chuyển của Trộm em tuy tương đối chậm, song sức công kích lại vô cùng lớn, hai anh em trộm kết hợp hai kỹ năng này, sự phối hợp và ăn ý làm cho đám tàn binh bại tướng Bạch Liễu lúc này quả là tiến thoái lưỡng nan.
Nhưng, dù cho khó khăn ra sao vẫn sẽ có cách giải quyết.
Bạch Liễu dựa vào các dữ liệu và tổng thể giả thiết của trò chơi để phân tích, cậu suy đoán rằng trên người Trộm anh này hẳn sẽ có tầm 20 mảnh gương, mà đám Bạch Liễu cũng chẳng thể cướp hết 20 mảnh ấy được.
Trừ phi bọn họ có tốc độ và lực công kích mạnh hơn cả hai anh em kia.
Tốc độ thì Mục Tứ Thành có thể nhưng một mình hắn ta đâu thể nào đánh cả hai Anh em nhà trộm được. Hơn nữa không thể để Mục Tứ Thành vừa đánh vừa cướp mảnh gương, có khi Mục Tứ Thành còn chưa kịp bắt được Trộm anh thì đã bị Trộm em dữ tợn kia đánh chết rồi.
Bởi vậy, nếu muốn cướp mảnh gương trên người Trộm anh thì nhất định phải có một người có tốc độ từ 3-4000 kết hợp với Mục Tứ Thành, vừa phải đánh Trộm em vừa phải kiềm chế tốc độ của Trộm anh, giúp Mục Tứ Thành có thời cơ để trộm.
Không thể để xảy ra một chút sai lầm nào.
Mà người như thế này Bạch Liễu nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy chỉ có thể là mình.
Thanh HP của mọi người trong tuyến đều thấp hơn 30, không thể phối hợp chính xác với Mục Tứ Thành. Nhưng HP của Bạch Liễu cũng chỉ còn 3, sai một cái là thua cả đoàn, cho nên cả cậu và Mục Tứ Thành đều tuyệt đối không được phạm sai lầm.
Trước đó Bạch Liễu đã hợp lực với Đỗ Tam Anh tiêu hao hết một đòn đánh lớn của tên Trộm em nên bây giờ nó cần phải chờ hồi chiêu. Điều này là mấu chốt trong kế hoạch của Bạch Liễu, mà vẫn khó như lên trời, chưa bàn tới mấy cái khác, tính riêng chỉ số trung bình của Mục Tứ Thành và Bạch Liễu cũng không bằng hai anh em kia, kỹ năng của Mục Tứ Thành cũng chả biết có thể trộm được đồ trong tay người cùng nghề hay không?
Mục Tứ Thành cảm thấy đây là một kế hoạch rủi ro cực kỳ cao.
Nhưng đm, đằng nào thì Bạch Liễu đã nói không làm được thì cứ giao cho anh ta gánh, cứ mặc vậy đi!
Mục – điếc không sợ súng – Tứ Thành hít sâu một hơi, dồn hết sức ném Bạch Liễu thẳng về phía tên Trộm em, còn mình thì xoay người đối mặt với Trộm anh.
Móng khỉ sắc nhọn khè vào móng vuốt cháy đen của tên Trộm anh. Hai bên giao tranh, vũ khí không hẹn đồng loạt lao thẳng về phía tim đối phương, một tay khác đưa ra đỡ rồi đồng loạt lui về. Đánh lén thất bại, Mục Tứ Thành xoay người lùi về sau, cúi xuống để Trộm anh ăn một roi của Bạch Liễu, bọn họ xoay người, đổi vị trí trên không trung, Mục Tứ Thành đối mặt tên Trộm em đang nhào lên, còn Bạch Liễu bị hắn ném cho tên Trộm anh.
Bạch Liễu không dao động, quất thẳng tên Trộm anh một roi, hai mắt Mục Tứ Thành tập trung cao độ, cho Tên trộm em một vuốt, chặn lại đòn tấn công đang đánh tới Bạch Liễu của đối phương, mặc dù tốc độ cực kỳ nhanh song vẫn dính lửa trên người Trộm em.
【Hệ thống thông báo: Người chơi Mục Tứ Thành bị ngọn lửa tổn thương, HP -1, giá trị tinh thần -1】
Trộm anh đạp vào bả vai người em đã chờ sẵn lấy đà, gầm lên một tiếng rồi nhào tới, Mục Tứ Thành lại ném Bạch Liễu ra.
Bạch Liễu bị ném lên xoay người trên không trung như một cảnh quay slow motion, cổ tay run lên hung hăng quất vào sau lưng tên anh trai một roi, Trộm anh ăn đau kêu lên, Trộm em thấy cảnh này thì nổi sùng, giơ nắm đấm bổ nhào tới định cho Bạch Liễu một bài học.
Bạch Liễu quất xong một roi này thì rơi xuống theo trọng lực. Tên Trộm em bốc hỏa phừng phừng gần ngay trong gang tấc, cậu đảo mắt, khẽ hô: "Mục Tứ Thành."
Mục Tứ Thành nghiêng người vung hai cái vòng bên hông lên, thả đuôi xuống cuốn lấy eo Bạch Liễu, trong gang tấc giúp Bạch Liễu tránh được đòn hiểm của tên Trộm em.
Một tay Mục Tứ Thành đu trên vòng treo, ánh mắt tụ lại, cho tên Trộm anh vừa bị Bạch Liễu quất một roi thêm một vuốt.
Trộm anh đau đớn gào lên hai tiếng, một người một quái đen kịt y như nhau, móng vuốt chuyên dùng để trộm cắp giờ đây vuốt đi quyền lại nhanh không thấy bóng ngay trên không trung.
Bạch Liễu quất hẳn hai roi, tiêu hao hết thể lực, được cái đuôi Mục Tứ Thành câu lấy treo lơ lửng uống thuốc bổ sung thể lực. Trộm em cách đó mấy bước chuẩn bị xông tới, rống giận dùng nắm đấm nện về phía Mục Tứ Thành. Bạch Liễu hẵng còn thuốc chưa kịp nuốt xuống đã vội vỗ vào lưng Mục Tứ Thành, đuôi của Mục Tứ Thành vút một cái vứt Bạch Liễu ra xa.
Bạch Liễu ngậm bổ sung thể lực xoay vòng trên không trung, ánh mắt tập trung, yết hầu nhấp nhô nuốt thuốc xuống, vừa vặn ở trên cao tranh thủ thể lực hồi phục được chút, cậu liếc xuống, xoay người quật một roi lên nắm đấm của tên em trai, nắm đấm của Trộm em dính roi thì lệch đi, vừa vặn xẹt qua vòng treo trên đỉnh đầu của Mục Tứ Thành rồi đập vào thành toa.
"Má" Mục Tứ Thành sợ quá buộc mồm chửi thề, xém nữa hắn đã bị thằng em kia đấm bể đầu rồi, Mục Tứ Thành nhanh chóng leo lên vòng treo, dùng mu bàn chân đẩy Bạch - vừa tiêu hao thêm thể lực - Liễu, thở dốc hỏi: "Anh còn chịu được không?"
Thể lực của Mục Tứ Thành khá lớn, hai tay hắn vẫn luôn treo trên vách tường giúp Bạch Liễu tránh công kích, có điều, mỗi lần bắt lấy Bạch Liễu đều phải di chuyển hết tốc độ nên cũng cực kỳ tiêu hao thể lực.
Tay chân Bạch Liễu mềm nhũn vô lực cố gắng treo trên chân hắn, miễn cưỡng giơ tay làm dấu OK với Mục Tứ Thành, thực ra đến sức để nói chuyện cậu cũng chẳng còn.
Bạch Liễu lại nhanh chóng uống thêm một bình thuốc phục hồi thể lực, uống được một nửa đã bị Mục Tứ Thành cho một đạp bay đi.
Anh em nhà trộm đồng loạt đánh về phía Bạch Liễu đang bám trên chân của Mục Tứ Thành khiến cho Bạch Liễu đang uống thuốc phục hồi thể lực lại bị quăng lên trời.
Cậu vội giơ bàn tay hứng dưới bình thuốc tránh rớt kẻo tránh lãng phí, Bạch Liễu liếc mắt thấy mình bị quăng nghiêng ra sau hai anh em nọ, hai anh em ấy thấy Bạch Liễu bị quăng đi thì nhanh chóng chuyển mục tiêu qua Mục Tứ Thành, hung hang vồ về phía hắn, Bạch Liễu giơ một tay khác vút roi, cổ tay run lên vút ra đường cong hình chữ Z đánh bay cả Trộm anh lẫn Trộm em.
Thực ra lực sát thương roi của Bạch Liễu không quá lớn, chỉ là khả năng quấy nhiễu rất mạnh, nhưng thế cũng đủ làm Mục Tứ Thành khϊếp sợ rồi.
Tố chất tâm lý của cái tên tay mơ này quá vững, nói không phạm sai lầm thì chắc chắn không phạm bất kỳ lỗi nào, rõ ràng chỉ còn 3 điểm HP mà, Mục Tứ Thành thấy ở anh ta có một sự thần kỳ mà khó có thể tìm thấy ở người khác. Mà Bạch Liễu cũng không ỷ vào quyền cước đấm đá, biết phối hợp, lại giúp cho hắn có thời gian trộm mảnh gương.
(Bản edit thuộc về Nhà số 611 | Đọc truyện tại trang chính chủ )
"Một phút sắp hết rồi" Bạch Liễu vẫn còn dành ra được chút thời gian nói chuyện với Mục Tứ Thành, có lẽ vì chẳng còn chút sức lực nào nên vẻ mặt của cậu nhìn qua trông có vẻ thảnh thơi bình tĩnh: "Cậu vẫn chưa trộm được mảnh gương trên người tên anh trai à? Thế thì chúng ta sắp tiêu rồi."
Giọng điệu lúc Bạch Liễu nói "vậy thì chúng ta sắp tiêu rồi" châm chọc pha chút lười biếng, giống như chuyện bản thân sắp tiêu đời không liên quan tới mình, cũng chẳng sợ chút nào.
"Vị trí không đúng, mấy hành khách khác với thằng em cứ lảng vảng gần đó." Sắc mặt Mục Tứ Thành thâm trầm, một tay nắm vòng treo, thể lực tiêu hao quá nhiều nên cũng bắt đầu thở dốc: "Nhưng hình như mảnh gương không ở chỗ tên anh trai, tôi tìm xung quanh tim hắn rồi mà không thấy."
"Không ở chỗ tim à..." Bạch Liễu suy ngẫm, lẩm bẩm: "Mảnh gương là vật phẩm trọng yếu, nhất định bọn chúng sẽ đặt ở một nơi vô cùng quan trọng, những quái vật khác đặt ở tim nhưng thằng anh thì lại không..."
Hai anh em trộm này khác với những quái vật kia ở chỗ có tốc độ di chuyển cực nhanh, giống với Mục Tứ Thành...
"Còn vài giây nữa là tên em trai sẽ hồi chiêu, thể lực của tôi cũng hết..." Mục Tứ Thành nhìn anh em trộm ở dưới đi tới đi lui tụ lực, thở hổn hển nói: "Bạch Liễu, nếu như chiêu tiếp theo chúng ta đánh thằng anh kia mà còn không cướp được một mảnh gương nào thì chúng ta xác định là đi đời thôi."
Bạch Liễu đột nhiên ngẩng đầu: "Mục Tứ Thành, cậu thấy với một tên trộm thì nơi nào là yếu điểm nhất?"
Mục Tứ Thành hơi đâu nghe kịp câu hỏi của Bạch Liễu, khàn giọng rống giận: "Bạch Liễu!! Trộm anh tới sau lưng anh rồi kìa!! Quay đầu vung roi đi!"
Thời hạn một phút sắp đến, thể lực của hắn hay của Bạch Liễu đều đã tiêu hao quá mức, Mục Tứ Thành vẫn một tay nắm vòng treo một tay túm Bạch Liễu, bên dưới là Trộm em đang tính múc bọn họ, vốn dĩ không thể buông tay, nhưng lần này không thể đỡ giúp Bạch Liễu được, chỉ có thể lớn tiếng nhắc nhở cậu.
Song Bạch Liễu hình như không còn sức kịp phản ứng, cậu hơi kinh ngạc nhưng không quay đầu lại, đằng sau cậu là Trộm anh vươn năm ngón tay với móng vuốt sắc nhọn chụm lại như mũi khoan, nó lộ ra nanh như ngà voi, cười một cách quỷ dị, dứt khoát đâm vào tim Bạch Liễu, xuyên qua cơ thể.
Móng tay đen kịt sắc nhọn rút ra, lồng ngực bị đâm của Bạch Liễu cũng ưỡn lên phía trước, cậu ngước đầu nhíu mày la á một tiếng, trong nháy mắt từ trong miệng tràn ra vô số máu tươi thành dòng, nhuộm đỏ trước ngực áo sơ mi trắng của cậu.
Đồng tử của Mục Tứ Thành nhanh chóng co rụt lại!
"Bạch Liễu —— !!!!!!!!!!!"
【Hệ thống cảnh cáo: Người chơi Bạch Liễu bị Trộm anh tấn công!! Trạng thái hấp hối!! 】
______________________________________________________________
Tác giả có lời muốn nói: Chương này bốn ngàn chữ, sau đó là một đoạn ngắn (tầm 2 ngàn chữ), tổng cổng 6 ngàn chữ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.