Tôi Sở Hữu Kỹ Năng Sao Chép Hoàn Hảo
Chương 15: Gia Hỏa Đáng Thương
The Little Panda, Tuanyuan, Panda Reunion
06/03/2022
"Khả năng chiến đấu không tệ, là mầm mống tốt!"
"Những năm trước, tiểu tử này nhất định sẽ lọt vào top ba, nhưng năm nay thì chưa chắc!"
"Ừ, năm nay có thêm mấy tên tạp chủng. Dù bọn chúng đã bị đào thải, nhưng được luyện tập thêm ít nhất một năm, thực lực quả nhiên mạnh hơn!"
"Dù sao thì Bàn Cổ các ngươi cũng chọn được một tân binh tốt, thật đáng ghen tị a!"
Nghe mọi người khen ngợi, trong lòng Bạch Dương cảm thấy sảng khái, Lăng Cửu là do chính tay hắn dạy a, khi nghe người khác khen ngợi Lăng Cửu, miệng hắn không khỏi nhếch lên.
"Các ngươi nhìn xem, lại có người tới! Thế mà lại là hắn ta, lần này có trò hay để xem rồi!"
......
Lăng Cửu kéo đầu Hắc Bối Cự Tinh ra khỏi lòng đất, sau đó lấy đồ nghề ra mổ bụng nó, ngay khi hắn lấy tim ra, một đạo âm thanh lười biếng vang lên.
"Đa tạ các ngươi giúp ta giết chết nó!!"
"Ai?"
Lý Khải quay người lại, Lăng Cửu cũng ngừng động tác trên tay, quay đầu nhìn lại, phát hiện người đến là một thanh niên nhếch nhác.
Thân bận áo vest, dưới mặc quần đùi, chân mang đôi dép tông lào, lại còn phối hợp với vẻ mặt buồn ngủ, lộ ra vẻ vô cùng lười biếng.
"Ngươi lại muốn đoạt thức ăn từ miệng cọp?" Lý Khải ánh mắt bất thiện.
"Đoạt thức ăn là không sai, nhưng không nhất thiết phải vào miệng cọp!"
Thanh niên lười biếng ngáp một cái, mở to hai mắt ủ rũ: "Ngươi mà cũng được xem là cọp sao? Nếu là dát vàng trên mặt, hoảng sợ cũng không phải xấu hổ?"
"Ha ha!"
"Ngươi là muốn đánh cướp bọn ta?" Lăng Cửu cười nhạt.
"Ăn cướp? Nói thật khó nghe! Ta chỉ là lấy đi thứ vốn nên thuộc về ta thôi!"
Thanh niên lười biếng xua tay: "Được rồi! Không nói nhảm nữa, giao túi không gian của ngươi ra, ta liền rời đi!"
"Nếu ta không giao ra thì làm sao?" Lăng Cửu bật cười.
"Chấp mê bất ngộ!"
Thanh niên lười biếng bước tới, ngay lập tức xuất hiện trước mặt Lăng Cửu, bốn mắt nhìn nhau, môi của hắn khẽ nhếch, một tiếng phịch phát ra.
Sau một khắc, Lăng Cửu liền cảm giác được một cỗ đau nhức kịch liệt từ phần bụng truyền đến, cả người liền phảng phất một viên đạn pháo bay khỏi nòng, trực tiếp bay ngược ra ngoài.
"Lão Lăng!"
Lý Khải kinh hãi, cơ hồ trong một khoảnh khắc, thanh niên lười biếng xuất hiện ngay trước mặt Lý Khải, nghiêng người tung cho một cước, Lý Khải liền bay ra ngoài.
"Không chịu nổi một kích!"
Thanh niên lười biếng nhìn qua hai người Lăng Cửu và Lý Khải bị đá bay ra ngoài, liền ngáp một cái.
"Tốc độ thật nhanh!"
Con ngươi Lăng Cửu cấp tốc co rụt lại: "Năng lực của hắn nhất định thuộc về tốc độ năng lực! Tốc độ năng lực là loại năng lực chiến đấu tương đối hiếm thấy, nếu có thể đem đi sao chép....."
"Còn muốn ta lặp lại lời nói hồi nãy sao?" Thanh niên lười biếng nhìn hai người nói.
"Ngươi vậy mà có tốc độ năng lực, quả thật có chút vượt quá dự liệu của ta! Bất quá, muốn cướp túi không gian của ta..... Đúng là mơ mộng hão huyền!"
"Có bản lĩnh, ngươi cứ việc tới đoạt!" Lăng Cửu mỉm cười đầy khiêu khích.
"Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!"
Thanh niên lười biếng hừ lạnh một tiếng, một lần nữa xuất hiện trước mặt Lăng Cửu, vì tốc độ của hắn quá nhanh, nên chỉ lưu lại một chuỗi tàn ảnh.
Nhưng mà chẳng chờ thanh niên lười biến kịp phát động công kích, một cỗ áp lực bỗng nhiên buông xuống người hắn, do không kịp đề phòng, trực tiếp ép cho thanh niên lười biếng lảo đảo thân hình.
"Cơ hội tốt!"
Lăng Cửu sao lại bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, hắn đưa tay nắm vào trong hư không, móc lên một tảng đá lớn đập tới.
Phanh ——
Bùn đất bay tán loạn, thanh niên lười biếng phát ra một tiếng tiếng kêu thảm thiết, xương sườn tựa hồ đều bị đập gãy.
Dù là như thế, Lăng Cửu vẫn chưa buông tha cho hắn, dưới chân bùn đất trào lên, trực tiếp nhấn chìm hai chân của gã thanh niên lười biếng, liền đem hắn giam cầm.
Làm xong một màn này, Lăng Cửu mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhìn về phía Lý Khải: "Ngươi không sao chứ?"
"Không có việc gì!"
Lý Khải phủi vết bùn trên mặt nói: "Gia hỏa này mặc dù tốc độ rất nhanh, nhưng lực lượng cũng bình thường, một cước vừa rồi không có làm ta bị thương!
"Không sao liền tốt!"
Lăng Cửu khẽ gật đầu, đi đến trước mặt thanh niên lười biếng nói: "Đối với tâm tình đánh cướp của ngươi bọn ta cũng phi thường lí giải, nhưng thật đáng tiếc, ngươi quá yếu!"
"Ngươi thế mà lại có được Khống Chế Trọng Lực?"
Sắc mặt thanh niên lười biếng âm trầm vô cùng: "Lần này ta thua, bất quá ngươi chớ đắc ý, đánh giá huấn luyện vẫn còn hai ngày, ta vẫn còn nhiều thời gian để chơi với ngươi!"
"Ngươi cho rằng ngươi còn có cơ hội?"
Lăng Cửu cười nhạo một tiếng: "Tốc độ năng lực của ngươi rất biến thái, lại thêm ngươi lại là năng lực gia cấp 2, nói thật là, người mạnh hơn so với ngươi không có mấy người. Vì phần thưởng kia, những người mạnh mẽ như ngươi nên sớm bị loại!"
"Ngươi muốn làm gì?"
Thanh niên lười biếng sắc mặt biến đổi: "Ta cảnh cáo ngươi, đánh giá huấn luyện cấm hành vi giết người. Nếu ngươi dám giết ta, ngươi sẽ mất đi tư cách đánh giá!"
"Giết ngươi? Ta thật ra cũng muốn!" Lăng Cửu trợn tròn mắt: "Nhưng ta không muốn đánh mất tư cách đánh giá, cho nên chỉ thể có lỗi với đôi chân của ngươi!"
"Không...... Ngươi không thể làm như vậy!!!"
Thanh niên lười biếng sợ hãi tột độ, tốc độ năng lực của hắn là do đôi chân này phát huy tác dụng. Nếu chân của hắn xảy ra chuyện gì, lần đánh giá huấn luyện này chắc chắn bị loại.
"Thực xin lỗi! Tuy rằng đối với ngươi như vậy tàn nhẫn, nhưng không còn cách nào khác, đây là đánh giá huấn luyện!" Lăng Cửu khẽ lắc đầu, nắm chặt tay phải.
Răng rắc ——
Mặt đất giam cầm đôi chân của thanh niên lười biếng đột nhiên thắt lại, chỉ nghe răng rắc một tiếng, gã thanh niên lười biếng liền cất tiếng hét thảm như heo bị chọt tiết...
Thời điểm Lăng Cửu thả hắn từ trong lòng đất ra, hai chân của hắn đã biến dạng hoàn toàn.
"Thật có lỗi a! Ta không chỉ có muốn đánh gãy hai chân ngươi, còn muốn lấy đi túi không gian của ngươi, nếu như ngươi khó chịu, liền mẹ nó tìm lão tử đánh a!"
Lăng Cửu cười hắc hắc, lấy xuống túi không gian của thanh niên lười biếng, sau đó cùng Lý Khải rời đi.
Thanh niên lười biếng nhìn qua đôi chân vặn vẹo, lại nhìn túi không gian không cánh mà bay, nghiến răng nghiến lợi, khóc không ra nước mắt, vốn cho rằng có thể đen ăn đen, kết quả rơi vào kết cục như vậy!"
"Giám khảo đâu? Mau tới cứu ta, ta tuyên bố từ bỏ! Các ngươi nhanh lên, ta hiện tại đang gặp nguy hiểm!"
......
"Gia hỏa này vận khí quá xui xẻo!"
"Đúng vậy, đối với những năng lực gia cấp thấp khống chế năng lực không quá thành thạo, tốc độ năng lực sẽ chiếm lấy ưu thế lớn, nếu đối đầu với tân binh khác, gia hỏa này có thể nhẹ nhõm chiến thắng, không may, hắn lại đối mặt với trọng lực năng lực gia!"
"Trọng lực năng lực phải gọi là khắc tinh của tốc độ năng lực, chỉ có thể nói hắn quá xui xẻo!"
"Thật là một tên đáng thương a, năm ngoái thì gặp Dịch Chuyển, năm nay lại gặp Khống Chế Trọng Lực, , liên tục hai năm bị loại, ta cũng không biết......"
"Đi, các ngươi ai đem hắn mang về, lỡ để ma thú đi ngang qua ăn thịt thì chẳng chơi!"
"Để ta đi!"
+×+ Mọi cập nhật và thay đổi chỉ được tiến hành trên d_t_r_u_y_e_n_._c_o_m và t_r_u_y_e_n_h_d_1_._c_o_m +×+
"Những năm trước, tiểu tử này nhất định sẽ lọt vào top ba, nhưng năm nay thì chưa chắc!"
"Ừ, năm nay có thêm mấy tên tạp chủng. Dù bọn chúng đã bị đào thải, nhưng được luyện tập thêm ít nhất một năm, thực lực quả nhiên mạnh hơn!"
"Dù sao thì Bàn Cổ các ngươi cũng chọn được một tân binh tốt, thật đáng ghen tị a!"
Nghe mọi người khen ngợi, trong lòng Bạch Dương cảm thấy sảng khái, Lăng Cửu là do chính tay hắn dạy a, khi nghe người khác khen ngợi Lăng Cửu, miệng hắn không khỏi nhếch lên.
"Các ngươi nhìn xem, lại có người tới! Thế mà lại là hắn ta, lần này có trò hay để xem rồi!"
......
Lăng Cửu kéo đầu Hắc Bối Cự Tinh ra khỏi lòng đất, sau đó lấy đồ nghề ra mổ bụng nó, ngay khi hắn lấy tim ra, một đạo âm thanh lười biếng vang lên.
"Đa tạ các ngươi giúp ta giết chết nó!!"
"Ai?"
Lý Khải quay người lại, Lăng Cửu cũng ngừng động tác trên tay, quay đầu nhìn lại, phát hiện người đến là một thanh niên nhếch nhác.
Thân bận áo vest, dưới mặc quần đùi, chân mang đôi dép tông lào, lại còn phối hợp với vẻ mặt buồn ngủ, lộ ra vẻ vô cùng lười biếng.
"Ngươi lại muốn đoạt thức ăn từ miệng cọp?" Lý Khải ánh mắt bất thiện.
"Đoạt thức ăn là không sai, nhưng không nhất thiết phải vào miệng cọp!"
Thanh niên lười biếng ngáp một cái, mở to hai mắt ủ rũ: "Ngươi mà cũng được xem là cọp sao? Nếu là dát vàng trên mặt, hoảng sợ cũng không phải xấu hổ?"
"Ha ha!"
"Ngươi là muốn đánh cướp bọn ta?" Lăng Cửu cười nhạt.
"Ăn cướp? Nói thật khó nghe! Ta chỉ là lấy đi thứ vốn nên thuộc về ta thôi!"
Thanh niên lười biếng xua tay: "Được rồi! Không nói nhảm nữa, giao túi không gian của ngươi ra, ta liền rời đi!"
"Nếu ta không giao ra thì làm sao?" Lăng Cửu bật cười.
"Chấp mê bất ngộ!"
Thanh niên lười biếng bước tới, ngay lập tức xuất hiện trước mặt Lăng Cửu, bốn mắt nhìn nhau, môi của hắn khẽ nhếch, một tiếng phịch phát ra.
Sau một khắc, Lăng Cửu liền cảm giác được một cỗ đau nhức kịch liệt từ phần bụng truyền đến, cả người liền phảng phất một viên đạn pháo bay khỏi nòng, trực tiếp bay ngược ra ngoài.
"Lão Lăng!"
Lý Khải kinh hãi, cơ hồ trong một khoảnh khắc, thanh niên lười biếng xuất hiện ngay trước mặt Lý Khải, nghiêng người tung cho một cước, Lý Khải liền bay ra ngoài.
"Không chịu nổi một kích!"
Thanh niên lười biếng nhìn qua hai người Lăng Cửu và Lý Khải bị đá bay ra ngoài, liền ngáp một cái.
"Tốc độ thật nhanh!"
Con ngươi Lăng Cửu cấp tốc co rụt lại: "Năng lực của hắn nhất định thuộc về tốc độ năng lực! Tốc độ năng lực là loại năng lực chiến đấu tương đối hiếm thấy, nếu có thể đem đi sao chép....."
"Còn muốn ta lặp lại lời nói hồi nãy sao?" Thanh niên lười biếng nhìn hai người nói.
"Ngươi vậy mà có tốc độ năng lực, quả thật có chút vượt quá dự liệu của ta! Bất quá, muốn cướp túi không gian của ta..... Đúng là mơ mộng hão huyền!"
"Có bản lĩnh, ngươi cứ việc tới đoạt!" Lăng Cửu mỉm cười đầy khiêu khích.
"Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!"
Thanh niên lười biếng hừ lạnh một tiếng, một lần nữa xuất hiện trước mặt Lăng Cửu, vì tốc độ của hắn quá nhanh, nên chỉ lưu lại một chuỗi tàn ảnh.
Nhưng mà chẳng chờ thanh niên lười biến kịp phát động công kích, một cỗ áp lực bỗng nhiên buông xuống người hắn, do không kịp đề phòng, trực tiếp ép cho thanh niên lười biếng lảo đảo thân hình.
"Cơ hội tốt!"
Lăng Cửu sao lại bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, hắn đưa tay nắm vào trong hư không, móc lên một tảng đá lớn đập tới.
Phanh ——
Bùn đất bay tán loạn, thanh niên lười biếng phát ra một tiếng tiếng kêu thảm thiết, xương sườn tựa hồ đều bị đập gãy.
Dù là như thế, Lăng Cửu vẫn chưa buông tha cho hắn, dưới chân bùn đất trào lên, trực tiếp nhấn chìm hai chân của gã thanh niên lười biếng, liền đem hắn giam cầm.
Làm xong một màn này, Lăng Cửu mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhìn về phía Lý Khải: "Ngươi không sao chứ?"
"Không có việc gì!"
Lý Khải phủi vết bùn trên mặt nói: "Gia hỏa này mặc dù tốc độ rất nhanh, nhưng lực lượng cũng bình thường, một cước vừa rồi không có làm ta bị thương!
"Không sao liền tốt!"
Lăng Cửu khẽ gật đầu, đi đến trước mặt thanh niên lười biếng nói: "Đối với tâm tình đánh cướp của ngươi bọn ta cũng phi thường lí giải, nhưng thật đáng tiếc, ngươi quá yếu!"
"Ngươi thế mà lại có được Khống Chế Trọng Lực?"
Sắc mặt thanh niên lười biếng âm trầm vô cùng: "Lần này ta thua, bất quá ngươi chớ đắc ý, đánh giá huấn luyện vẫn còn hai ngày, ta vẫn còn nhiều thời gian để chơi với ngươi!"
"Ngươi cho rằng ngươi còn có cơ hội?"
Lăng Cửu cười nhạo một tiếng: "Tốc độ năng lực của ngươi rất biến thái, lại thêm ngươi lại là năng lực gia cấp 2, nói thật là, người mạnh hơn so với ngươi không có mấy người. Vì phần thưởng kia, những người mạnh mẽ như ngươi nên sớm bị loại!"
"Ngươi muốn làm gì?"
Thanh niên lười biếng sắc mặt biến đổi: "Ta cảnh cáo ngươi, đánh giá huấn luyện cấm hành vi giết người. Nếu ngươi dám giết ta, ngươi sẽ mất đi tư cách đánh giá!"
"Giết ngươi? Ta thật ra cũng muốn!" Lăng Cửu trợn tròn mắt: "Nhưng ta không muốn đánh mất tư cách đánh giá, cho nên chỉ thể có lỗi với đôi chân của ngươi!"
"Không...... Ngươi không thể làm như vậy!!!"
Thanh niên lười biếng sợ hãi tột độ, tốc độ năng lực của hắn là do đôi chân này phát huy tác dụng. Nếu chân của hắn xảy ra chuyện gì, lần đánh giá huấn luyện này chắc chắn bị loại.
"Thực xin lỗi! Tuy rằng đối với ngươi như vậy tàn nhẫn, nhưng không còn cách nào khác, đây là đánh giá huấn luyện!" Lăng Cửu khẽ lắc đầu, nắm chặt tay phải.
Răng rắc ——
Mặt đất giam cầm đôi chân của thanh niên lười biếng đột nhiên thắt lại, chỉ nghe răng rắc một tiếng, gã thanh niên lười biếng liền cất tiếng hét thảm như heo bị chọt tiết...
Thời điểm Lăng Cửu thả hắn từ trong lòng đất ra, hai chân của hắn đã biến dạng hoàn toàn.
"Thật có lỗi a! Ta không chỉ có muốn đánh gãy hai chân ngươi, còn muốn lấy đi túi không gian của ngươi, nếu như ngươi khó chịu, liền mẹ nó tìm lão tử đánh a!"
Lăng Cửu cười hắc hắc, lấy xuống túi không gian của thanh niên lười biếng, sau đó cùng Lý Khải rời đi.
Thanh niên lười biếng nhìn qua đôi chân vặn vẹo, lại nhìn túi không gian không cánh mà bay, nghiến răng nghiến lợi, khóc không ra nước mắt, vốn cho rằng có thể đen ăn đen, kết quả rơi vào kết cục như vậy!"
"Giám khảo đâu? Mau tới cứu ta, ta tuyên bố từ bỏ! Các ngươi nhanh lên, ta hiện tại đang gặp nguy hiểm!"
......
"Gia hỏa này vận khí quá xui xẻo!"
"Đúng vậy, đối với những năng lực gia cấp thấp khống chế năng lực không quá thành thạo, tốc độ năng lực sẽ chiếm lấy ưu thế lớn, nếu đối đầu với tân binh khác, gia hỏa này có thể nhẹ nhõm chiến thắng, không may, hắn lại đối mặt với trọng lực năng lực gia!"
"Trọng lực năng lực phải gọi là khắc tinh của tốc độ năng lực, chỉ có thể nói hắn quá xui xẻo!"
"Thật là một tên đáng thương a, năm ngoái thì gặp Dịch Chuyển, năm nay lại gặp Khống Chế Trọng Lực, , liên tục hai năm bị loại, ta cũng không biết......"
"Đi, các ngươi ai đem hắn mang về, lỡ để ma thú đi ngang qua ăn thịt thì chẳng chơi!"
"Để ta đi!"
+×+ Mọi cập nhật và thay đổi chỉ được tiến hành trên d_t_r_u_y_e_n_._c_o_m và t_r_u_y_e_n_h_d_1_._c_o_m +×+
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.