Chương 99: Ai là người đứng sau hại tôi?
Ann Nguyệtt
15/09/2023
Dưới một bầu trời màu đen huyền bí cùng những cơn mưa nhỏ có hình ảnh một người con gái bay trong gió nói chuyện vui đùa cùng với hồn ma.
Hai người cùng nhớ lại lần đầu gặp nhau, cùng nhau tập bắn súng luyện võ,.... đôi lúc còn châm chọc nhau.
Đến gần khu chung cư thì cô nhờ anh thả mình xuống ở một góc khuất rồi cô lên căn chung cư của mình tấm rửa thay đồ sau đó pha một ly sữa ấm bưng ra sofa ngồi.
"Anh nghĩ vụ tai nạn hôm nay là ai hại tôi? Quả bom kia được bọn họ cài vào xe tôi khi nào?"
Nghe cô hỏi vậy thì anh chỉ nhàn nhạt mở miệng trả lời:
''Tôi nghĩ trong đầu cô cũng có vài đáp án rồi nhỉ"
"Có thể là Hàn Vân Nam hoặc là là những đối thủ của Hàn thị"
''Không thể là Hàn Vân Nam và đối thủ của Hàn thị được vì cô chỉ mới tiếp quản Hàn thị ngày hôm nay nên bọn họ hoàn toàn không có đủ thời gian để chuẩn bị bom.
Với lại trong đám người chạy đến hiện trường xem cô chết chưa không có Hàn Vân Nam trong đó."
"Nếu quả bom này không cần phải mua và bọn họ có thể tự chế tác hoặc là hàng có sẵn"
''Theo ý cô thì những người này chỉ có thể là người hắc đạo"
"Theo như những lời anh nói với lại tôi nghĩ năng lực của một mình Hàn Vân Nam thì không đủ để làm chuyện này nhưng năng lực của người đứng sau cậu ta thì có thể."
Nói xong thì cô chống tay lên má nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:''Trầm Tính Quân hoặc bọn khủng bố đợt trước ở nhà hàng Ninh Quế Ngọc cũng là những đối tượng tình nghi số một"
Cô có đọc sơ qua cái file mà Chước Tư gửi qua, trong đó nghi người đứng đầu tổ chức đó cũng tức là bác hai của Diệp Tử Kiệt
Ông ta chỉ sai cái tên được xem như là cánh tay phải của mình đi làm nhiệm vụ là cho nổ tung cửa hành cùng với giết chết của gia đình của Tử Kiệt.
Còn ông ta chỉ ở phía sau thì quan sát mọi chuyện qua ống kính camera được gắng trên áo của tên thủ lĩnh. Và tất nhiên hình ảnh của cô cùng đám bạn đều bị ông ta nhìn thấy hết.
Hơn nữa cô còn cứu sống và đưa Diệp Tử Kiệt đi khiến ông ta sinh ra thù hận.
Mà công nhận chuyện gia đình của cậu nhóc mà cô vô tình nhặc về được cũng ly kì ghê mà cũng nhờ vậy nên cô mới đắc tội thêm một nhân vật lớn. Bây giờ bác của cậu nhóc đó đứng đầu một băng đản khủng bố.
Ukm... tính ra cái gia thế của Diệp Tử Kiệt cháy dễ sợ.
Quay về thực tại.
Hàn Chiêu Dạ nghe cô nói xong thì anh cũng kẻ gật đầu:
"Cũng rất có thể"
''Chuyện này để ngày mai tôi có gặp mấy người Châu Khải Hiên hay Chước Tư gì đó thì sẽ nhờ mấy người họ đều tra còn bây giờ thì tôi đi ngủ"
"Khoang đã"
''Có chuyện gì"
"Tóc cô còn ướt"
''Không sau..."
Chưa để cô nói xong thì anh đã kéo cô một hơi lại chổ cái máy sấy rồi cắm điện sấy tóc cho cô.
Sau một ngày đầy mệt mỏi thì cơ thể cô đã thấm mệt hơn nữa còn được anh sấy tóc kiến cho đầu óc của cô bắt đầu được thư giản và dần chìm vào giất ngủ.
Giây phút cả người của Diệp Viên Hi nghiên ngã thì anh đã nhanh chống giữa người cô lại để cô tựa vào người rồi sấy cho tóc cô khô hẳn.
Sấy tóc xong thì anh nhẹ nhàng ôm người con gái đang nằm trong lòng mình đi lại phía giường đặt rồi nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống rồi kéo chăn đắp cho cô.
Xong xuôi hết tất cả thì anh mới đi ra ngoài ban công nhìn cảnh bầu trời đêm và cơn mưa vẫn đang rả rít ở ngoài kia.
Từ khi gặp được cô anh dần cảm nhận được con người mình bắt đầu nói nhiều hơn trước. Ngoài ông bà của mình ra thì cô cũng là đối tượng đầu tiên mà anh biết nói giỡn hay trò truyện nhiều đến vậy.
Anh cũng chẳng biết từ khi nào trong lòng của anh lại có hình bóng của một người con gái nữa.
Nhìn lên bầu trời đem anh nhẹ nhàng nở một nụ cười trên môi rồi thì thầm:
''Ông ơi con đã tìm được một người như bà nội, người sẽ theo con đến hết cuộc đời nên ông hãy yên tâm an nghĩ. Con hiện giờ chỉ là một hồn ma nên đoạn tình cảm này chỉ có thể giấu trong lòng.
Nếu một ngày nào đó con có thể quay về thân xác của mình thì con nhất định sẽ thổ lộ với cô ấy còn nếu như con mãi mãi là một hồn ma thì con sẽ nhìn cô ấy hạnh phúc bên người mình yêu. Còn nếu như con tan biến thì sẽ cầu mong cho cô ấy luôn vững vàng thoát khỏi những khó khăn và luôn mạnh khỏe bình an.
Cả cuộc đời này của con chỉ thiếu nợ duy nhất một người, người con gái tên Diệp Viên Hy"
Hai người cùng nhớ lại lần đầu gặp nhau, cùng nhau tập bắn súng luyện võ,.... đôi lúc còn châm chọc nhau.
Đến gần khu chung cư thì cô nhờ anh thả mình xuống ở một góc khuất rồi cô lên căn chung cư của mình tấm rửa thay đồ sau đó pha một ly sữa ấm bưng ra sofa ngồi.
"Anh nghĩ vụ tai nạn hôm nay là ai hại tôi? Quả bom kia được bọn họ cài vào xe tôi khi nào?"
Nghe cô hỏi vậy thì anh chỉ nhàn nhạt mở miệng trả lời:
''Tôi nghĩ trong đầu cô cũng có vài đáp án rồi nhỉ"
"Có thể là Hàn Vân Nam hoặc là là những đối thủ của Hàn thị"
''Không thể là Hàn Vân Nam và đối thủ của Hàn thị được vì cô chỉ mới tiếp quản Hàn thị ngày hôm nay nên bọn họ hoàn toàn không có đủ thời gian để chuẩn bị bom.
Với lại trong đám người chạy đến hiện trường xem cô chết chưa không có Hàn Vân Nam trong đó."
"Nếu quả bom này không cần phải mua và bọn họ có thể tự chế tác hoặc là hàng có sẵn"
''Theo ý cô thì những người này chỉ có thể là người hắc đạo"
"Theo như những lời anh nói với lại tôi nghĩ năng lực của một mình Hàn Vân Nam thì không đủ để làm chuyện này nhưng năng lực của người đứng sau cậu ta thì có thể."
Nói xong thì cô chống tay lên má nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:''Trầm Tính Quân hoặc bọn khủng bố đợt trước ở nhà hàng Ninh Quế Ngọc cũng là những đối tượng tình nghi số một"
Cô có đọc sơ qua cái file mà Chước Tư gửi qua, trong đó nghi người đứng đầu tổ chức đó cũng tức là bác hai của Diệp Tử Kiệt
Ông ta chỉ sai cái tên được xem như là cánh tay phải của mình đi làm nhiệm vụ là cho nổ tung cửa hành cùng với giết chết của gia đình của Tử Kiệt.
Còn ông ta chỉ ở phía sau thì quan sát mọi chuyện qua ống kính camera được gắng trên áo của tên thủ lĩnh. Và tất nhiên hình ảnh của cô cùng đám bạn đều bị ông ta nhìn thấy hết.
Hơn nữa cô còn cứu sống và đưa Diệp Tử Kiệt đi khiến ông ta sinh ra thù hận.
Mà công nhận chuyện gia đình của cậu nhóc mà cô vô tình nhặc về được cũng ly kì ghê mà cũng nhờ vậy nên cô mới đắc tội thêm một nhân vật lớn. Bây giờ bác của cậu nhóc đó đứng đầu một băng đản khủng bố.
Ukm... tính ra cái gia thế của Diệp Tử Kiệt cháy dễ sợ.
Quay về thực tại.
Hàn Chiêu Dạ nghe cô nói xong thì anh cũng kẻ gật đầu:
"Cũng rất có thể"
''Chuyện này để ngày mai tôi có gặp mấy người Châu Khải Hiên hay Chước Tư gì đó thì sẽ nhờ mấy người họ đều tra còn bây giờ thì tôi đi ngủ"
"Khoang đã"
''Có chuyện gì"
"Tóc cô còn ướt"
''Không sau..."
Chưa để cô nói xong thì anh đã kéo cô một hơi lại chổ cái máy sấy rồi cắm điện sấy tóc cho cô.
Sau một ngày đầy mệt mỏi thì cơ thể cô đã thấm mệt hơn nữa còn được anh sấy tóc kiến cho đầu óc của cô bắt đầu được thư giản và dần chìm vào giất ngủ.
Giây phút cả người của Diệp Viên Hi nghiên ngã thì anh đã nhanh chống giữa người cô lại để cô tựa vào người rồi sấy cho tóc cô khô hẳn.
Sấy tóc xong thì anh nhẹ nhàng ôm người con gái đang nằm trong lòng mình đi lại phía giường đặt rồi nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống rồi kéo chăn đắp cho cô.
Xong xuôi hết tất cả thì anh mới đi ra ngoài ban công nhìn cảnh bầu trời đêm và cơn mưa vẫn đang rả rít ở ngoài kia.
Từ khi gặp được cô anh dần cảm nhận được con người mình bắt đầu nói nhiều hơn trước. Ngoài ông bà của mình ra thì cô cũng là đối tượng đầu tiên mà anh biết nói giỡn hay trò truyện nhiều đến vậy.
Anh cũng chẳng biết từ khi nào trong lòng của anh lại có hình bóng của một người con gái nữa.
Nhìn lên bầu trời đem anh nhẹ nhàng nở một nụ cười trên môi rồi thì thầm:
''Ông ơi con đã tìm được một người như bà nội, người sẽ theo con đến hết cuộc đời nên ông hãy yên tâm an nghĩ. Con hiện giờ chỉ là một hồn ma nên đoạn tình cảm này chỉ có thể giấu trong lòng.
Nếu một ngày nào đó con có thể quay về thân xác của mình thì con nhất định sẽ thổ lộ với cô ấy còn nếu như con mãi mãi là một hồn ma thì con sẽ nhìn cô ấy hạnh phúc bên người mình yêu. Còn nếu như con tan biến thì sẽ cầu mong cho cô ấy luôn vững vàng thoát khỏi những khó khăn và luôn mạnh khỏe bình an.
Cả cuộc đời này của con chỉ thiếu nợ duy nhất một người, người con gái tên Diệp Viên Hy"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.