Chương 54: Ghi âm
Ann Nguyệtt
15/09/2023
Một nhóm 2người bưng rượu và một người dẫn đường cứ thế mà xuất phát.
Bọn cô đi vào một thang máy và lên tầng cao nhất của hàng. Đứng trước cánh cửa thì người dẫn đường mở cửa rồi sau đó cô và một nam phụ vụ khác đi vào.
Căn phòng này được trang trí trong khá đơn giản nhưng lại toát lên một vẽ sang trọng. Xung quanh tường thì trang trí những tuyệt tác của các họa sĩ nỗi tiếng. Chính giữa là một cái bàn ăn và nhìn ra phía cửa sổ là một bầu không gian rộng lớn của thành phố.
Và điều cô không ngờ nhất chính là người mà cô cần phục vụ đó chính Hàn Vân Nam, anh ta đang ngồi chung với một người đàn ông trong khá là trung niên.
"Người đàn ông đang ngồi cạnh Hàn Vân Nam chính là ba của anh ta tên Hàn Thẩm."
Nghe lời anh nói mà cô nhíu chặc đôi mài thanh tú của mình lại. Vì nghe từ trong lời nói của anh thì cô biết mối quan hệ của hai người họ không được tốt lắm.
Diệp Viên Hy đi cùng nam phục vụ đi lại bưng rượu để lên bạn và cùng lúc đó top người bưng đồ ăn cũng từ ngoài đi vào. Nhân lúc mọi người không để ý cô đã lấy từ trong túi ra một thiết bị ghi âm rồi cẩn thận dán phía dưới mép bàn.
Toàn bộ quá trình dán máy ghi âm chỉ vọn vẹn trong vòng một giây và cô làm rất cẩn thận nên mọi người xung quanh cũng không nhận ra được đều gì.
Mai là mấy hôm trước cô có nhờ Tỉnh Lâm chuẩn bị cho cô một cái máy ghi âm để có việc gì thì dùng. Hôm nay ra ngoài tiện tay mang theo nhưng không ngờ lại dùng đến. Cái này người ta gọi đó là ý trời.
Sau kho bưng đồ cho hai người xong thì cô quay xuống phía dưới. Đám người ức hiếp cháo gái cô đã bắt đầu uống rượu và ăn uống rồi.
Còn Lệ Thảo Chi thì không thấy bóng dáng đâu nữa. Sau đó cô nghe nghóng các phụ vụ ở đây kể lại rằng lúc nãy đám người kia ức hiếp con bé quá nên con bé đã đi về rồi.
Nghe đến đây thì cô một nữa là âm u còn một nữa là vui mừng. Diệp Viên Hy cũng chẳn nói gì nữa mà đi đến quầy rượu lấy ra vài chai rượu rồi nhân lúc mọi người không chú ý cô đã đổ một ít bột màu trắng kia rồi bưng đến bàn của đám người kia.
Hàn Chiêu Dạ thấy những việc mà cô làm thì anh chỉ cười cười. Nếu theo phong cách làm việc của anh thì đám người này đã bị chặn đường đánh cho bầm dập rồi.
Nhưng còn cô gái này lại khác, thứ mà cô bỏ vào đó chẳng phải xuân dược, chẳng phải ma túy, chất gây nghiện nguy hiểm hay gì đâu mà nó chính là thuốc xổ.
Lúc sáng thấy cô mua anh cũng khá thắc mắc nhưng giờ thì anh đã hiểu. Dùng cái loại thuốc này thì e là cả đám người này đều phải giữa bồn cầu hơi bị lâu.
Sau khi nhìn từng người từng người trong đám người kia uống mấy chai rượu có trộn thuốc lúc nãy thì cô mới mãn nguyện rời đi.
Nếu như sau lần này mà đám người kia còn dám ức hiếp chau gái của cô nữa thì cô sẽ dùng biện pháp của anh đó chính là kêu người đi đánh bọn chúng bầm giập luôn.
Sau khi làm xong hết tất cả thì cô ở lại nhà hàng một lúc đợi đến khi có thông báo dọn dẹp căn phòng ăn của Hàn Vân Nam và sau khi thu được máy ghi âm lại rồi thì cô mới rời khỏi đây.
Diệp Viên Hy quay lại căn phòng trọ nhỏ hẹp mà trước kia cô thuê ở gần công ty. Vừa bước vào phòng đóng cửa lại rồi thì cô tháo cái mặt nạ xuống.
Vì biết trước sẽ có những trường hợp không cần phải lộ mặt thì cô sẽ không dùng đến mặt nạ. Còn mặt nạ này cô kiếm ở đâu ra thì do cách đây không lâu Chước Tư đã đưa cho cô.
Tháo cái mặt nạ xong thì cô lại phía giường ngồi xuống rồi sau đó bật máy ghi âm lên nghe:
/"Ba gọi con ra đây có việc gì"
"Chính con là người đã dấu thân xác của Chiêu Dạ đúng không"
"Không phải"
"Ngoài con ra thì còn ai nữa chứ. Con mau nói thật cho ba nghe chuyện này"
"Con không làm"
"Cách đây không lâu ba đã điều tra được con chính là người chủ mưu trong việc đã ám sát anh hai con"
Đến đây thì bầu không gian lúc này thoáng chốc đã ngưng động rồi sau đó giọng nói của Hàn Vân Nam lại vang lên:
"Chuyện ám sát anh ta là do con làm còn việc dấu thân sát của anh hai thì con không làm"
"Cùng là anh em chung một nhà mà tại sau con lại phải hảm hại nó vậy."
"Anh em trong nhà? Cho dù con có xem anh ta là anh trai đi chăng nữa nhưng anh ta cũng có xem con là em trai đâu.
Tại sau từ nhỏ anh ta được ông bà nội yêu thương, mọi người xem trọng còn con chỉ được xem là con riêng, là cái bóng của anh ta vậy. Đến cả người con gái mà con yêu cũng yêu anh ta"
Bọn cô đi vào một thang máy và lên tầng cao nhất của hàng. Đứng trước cánh cửa thì người dẫn đường mở cửa rồi sau đó cô và một nam phụ vụ khác đi vào.
Căn phòng này được trang trí trong khá đơn giản nhưng lại toát lên một vẽ sang trọng. Xung quanh tường thì trang trí những tuyệt tác của các họa sĩ nỗi tiếng. Chính giữa là một cái bàn ăn và nhìn ra phía cửa sổ là một bầu không gian rộng lớn của thành phố.
Và điều cô không ngờ nhất chính là người mà cô cần phục vụ đó chính Hàn Vân Nam, anh ta đang ngồi chung với một người đàn ông trong khá là trung niên.
"Người đàn ông đang ngồi cạnh Hàn Vân Nam chính là ba của anh ta tên Hàn Thẩm."
Nghe lời anh nói mà cô nhíu chặc đôi mài thanh tú của mình lại. Vì nghe từ trong lời nói của anh thì cô biết mối quan hệ của hai người họ không được tốt lắm.
Diệp Viên Hy đi cùng nam phục vụ đi lại bưng rượu để lên bạn và cùng lúc đó top người bưng đồ ăn cũng từ ngoài đi vào. Nhân lúc mọi người không để ý cô đã lấy từ trong túi ra một thiết bị ghi âm rồi cẩn thận dán phía dưới mép bàn.
Toàn bộ quá trình dán máy ghi âm chỉ vọn vẹn trong vòng một giây và cô làm rất cẩn thận nên mọi người xung quanh cũng không nhận ra được đều gì.
Mai là mấy hôm trước cô có nhờ Tỉnh Lâm chuẩn bị cho cô một cái máy ghi âm để có việc gì thì dùng. Hôm nay ra ngoài tiện tay mang theo nhưng không ngờ lại dùng đến. Cái này người ta gọi đó là ý trời.
Sau kho bưng đồ cho hai người xong thì cô quay xuống phía dưới. Đám người ức hiếp cháo gái cô đã bắt đầu uống rượu và ăn uống rồi.
Còn Lệ Thảo Chi thì không thấy bóng dáng đâu nữa. Sau đó cô nghe nghóng các phụ vụ ở đây kể lại rằng lúc nãy đám người kia ức hiếp con bé quá nên con bé đã đi về rồi.
Nghe đến đây thì cô một nữa là âm u còn một nữa là vui mừng. Diệp Viên Hy cũng chẳn nói gì nữa mà đi đến quầy rượu lấy ra vài chai rượu rồi nhân lúc mọi người không chú ý cô đã đổ một ít bột màu trắng kia rồi bưng đến bàn của đám người kia.
Hàn Chiêu Dạ thấy những việc mà cô làm thì anh chỉ cười cười. Nếu theo phong cách làm việc của anh thì đám người này đã bị chặn đường đánh cho bầm dập rồi.
Nhưng còn cô gái này lại khác, thứ mà cô bỏ vào đó chẳng phải xuân dược, chẳng phải ma túy, chất gây nghiện nguy hiểm hay gì đâu mà nó chính là thuốc xổ.
Lúc sáng thấy cô mua anh cũng khá thắc mắc nhưng giờ thì anh đã hiểu. Dùng cái loại thuốc này thì e là cả đám người này đều phải giữa bồn cầu hơi bị lâu.
Sau khi nhìn từng người từng người trong đám người kia uống mấy chai rượu có trộn thuốc lúc nãy thì cô mới mãn nguyện rời đi.
Nếu như sau lần này mà đám người kia còn dám ức hiếp chau gái của cô nữa thì cô sẽ dùng biện pháp của anh đó chính là kêu người đi đánh bọn chúng bầm giập luôn.
Sau khi làm xong hết tất cả thì cô ở lại nhà hàng một lúc đợi đến khi có thông báo dọn dẹp căn phòng ăn của Hàn Vân Nam và sau khi thu được máy ghi âm lại rồi thì cô mới rời khỏi đây.
Diệp Viên Hy quay lại căn phòng trọ nhỏ hẹp mà trước kia cô thuê ở gần công ty. Vừa bước vào phòng đóng cửa lại rồi thì cô tháo cái mặt nạ xuống.
Vì biết trước sẽ có những trường hợp không cần phải lộ mặt thì cô sẽ không dùng đến mặt nạ. Còn mặt nạ này cô kiếm ở đâu ra thì do cách đây không lâu Chước Tư đã đưa cho cô.
Tháo cái mặt nạ xong thì cô lại phía giường ngồi xuống rồi sau đó bật máy ghi âm lên nghe:
/"Ba gọi con ra đây có việc gì"
"Chính con là người đã dấu thân xác của Chiêu Dạ đúng không"
"Không phải"
"Ngoài con ra thì còn ai nữa chứ. Con mau nói thật cho ba nghe chuyện này"
"Con không làm"
"Cách đây không lâu ba đã điều tra được con chính là người chủ mưu trong việc đã ám sát anh hai con"
Đến đây thì bầu không gian lúc này thoáng chốc đã ngưng động rồi sau đó giọng nói của Hàn Vân Nam lại vang lên:
"Chuyện ám sát anh ta là do con làm còn việc dấu thân sát của anh hai thì con không làm"
"Cùng là anh em chung một nhà mà tại sau con lại phải hảm hại nó vậy."
"Anh em trong nhà? Cho dù con có xem anh ta là anh trai đi chăng nữa nhưng anh ta cũng có xem con là em trai đâu.
Tại sau từ nhỏ anh ta được ông bà nội yêu thương, mọi người xem trọng còn con chỉ được xem là con riêng, là cái bóng của anh ta vậy. Đến cả người con gái mà con yêu cũng yêu anh ta"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.