Chương 114: Một cô gái có bản lĩnh
Ann Nguyệtt
15/09/2023
"Hàn Vân Nam tàn tật"
''Anh ta nhân cơ hội lão đại bất tỉnh lên làm tổng giám đốc của Hàn thị nhưng sau đó có một cô gái đã âm thầm hãm hại cho anh ta ngủ với một đám đàn ông rồi quay clip lại.
Và cũng nhờ như vậy cô gái đó đã thành công có được cổ phần công ty từ tay Hàn Vân Nam cùng với việc thu mua một số cổ phần nhỏ bên ngoài và đã thuận lợi làm tổng giám đốc.
Cùng với đó chúng tôi đăng bằng chứng Hàn Vân Nam hảm hai lão đại lên mạng khiến cho anh ta bị cảnh sát truy nã. Mặc dù bị dồn vào đường cùng nhưng Hàn Vân Nam vẫn không quên trả thù bằng cách gắn bom vào xe của cô gái đã hại anh ta mất chức tổng giám đốc.
Nhưng mai mắn cô gái thoát được và đã khiến cho anh ta thành ra bộ dạng người không ra người ma không ra ma để nhằm mục đích trả thù"
''Hàn thị trong tay một cô gái"
''Đúng vậy"
"Khi nào tôi có thể hồi phục"
''Tầm 2-3 tháng là có thể đi lại được"
Anh nghe Hàn Mặc nói thế thì khẽ gật đầu như đã hiểu.
Hàn Mặc thấy thế thì tiếp tục lên tiếng:
''Vậy lão đại nghĩ ngơi"
Rồi sau đó đi ra ngoài để chuẩn bị một số máy móc và bài tập để chuẩn bị tiến hành hồi phục cho anh.
Ngay khi cánh cửa phòng được đóng lại thì trong đầu Hàn Chiêu Dạ chỉ có 6 chữ:
'Một cô gái có bản lĩnh'
Còn Chước Tư sau khi nghe Hàn Mặc nói sơ qua về tình hình của Lão đại thì anh gọi qua cho Mạn Mạn:
''Alo"
''Bên phía cô sau rồi"
''Viên Hy vẫn chưa tỉnh còn bên phía các anh"
''Lão đại đã tỉnh nhưng do hôn mê lâu quá nên cơ thể mất một số chức năng hoặc động và cần thời gian hồi phục"
''Bao lâu"
"2-3 tháng"
''Bây giờ không có lão đại các anh ở kế bên lại thêm lúc chưa gặp hồn ma thì Viên Hy của tôi rất ngây thơ nên không biết có thể chống đỡ Hàn thị nổi không nhưng tôi sẽ cố gắng hướng dẫn cô ấy đối phó với đám cáo kia"
"Cám ơn"
''A Viên Hy cậu tỉnh rồi sau, tôi cúp mái trước nhé"
"Tút tút tút"
...................
Khi cô vừa tỉnh dậy thì nhìn thấy mình đang ở trong một căn phòng đầy xa hoa.
"Chúng ta đang ở đâu vậy Mạn Mạn"
''Đang ở phòng ngủ của cậu chứ đâu"
''Hình như phòng của mình đâu có rộng như thế này"
Mạn Mạn nghe cô nói thế thì biết cô đang nhớ đến cái phòng ngủ trước kia của cô ở cửa hàng quần áo củ.
''Chẳng lẻ cậu bị té đến hỏng đầu rồi sau"
Viên Hy:"???"
"Bây giờ cậu là tổng giám đốc Hàn thị, người chủ bí ẩn của công ty thời trang nổi tiếng và môi giới bất động sản đồng thời là người đứng sau một tổ chức có hình thức kinh doanh chính là sòng bài"
Diệp Viên Hy nghe cô bạn của mình nói thế kinh ngạc đến trợn tròn mắt. Tự nhiên sau một giất ngủ dậy cô liền có nhiều thân phận hơn nữa còn chen chân vào giới xã hội đen.
''Cậu... cậu nói gì vậy, sau có thể chứ hay là mình đang mơ"
Mạn Mạn nghe cô nói thế liền nhéo vào eo cô một cái mạnh.
''Ây da cậu làm gì vậy"
''Đau không"
''Cậu nhéo mình như vậy thì không đau làm sau cho được"
''Đây là hiện thực chứ không phải mơ đâu"
"Haiz... lúc trước cậu có cứu được một người nên anh ta đã trả ơn bằng cách giúp cậu phát triển cửa hàng, sau đó cậu thấy nhàm chán quá nên đã mở rộng qua bất động sản.
Sau đó do cửa hàng bị một số người quấy rồi nên cậu mới thành lập tổ chức, mở sòng bài để người ta sợ cậu và cũng đồng thời cậu đi mua cổ phần của người để trở thành chủ của Hàn thị.
Nhưng không hiểu ngày hôm quá cậu đi đứng kiểu gì mà té đập đầu xuống đất và bây giờ như một con ngáo vậy"
''Trời đất ơi sau mình máu chiến quá vậy"
"Cốc cốc cốc"
Mạn Mạn:''Ai đấy"
Diệp Tử Kiệt:"Là tôi"
"Vào đi"
''Bà chị tỉnh rồi à".
||||| Truyện đề cử: Yêu Thầm Vợ Cũ |||||
Viên Hy:''Nhóc này là ai vậy"
Tử Kiệt:''Tôi không phải là nhóc"
Mạn Mạn:''Chỉ là một thằng nhỏ làm hành khuất được cậu nhặt về mà thôi"
"Nè nè chị nói gì vậy"
"Nhóc nghe không hiểu tiếng người àk"
"Chị"
Viên Hy:"Hai người đừng có cãi nhau nữa, hiện giờ mình bị mất trí nhớ rồi nên cậu giới thiệu lại thằng nhóc này cho mình rồi chúng ta đến bệnh viện kiểm tra não"
"Lúc nãy mình mời bác sĩ riêng đến khám, họ nói là cậu chỉ bị chấn động nhẹ nên một thời gian sau sẽ nhớ lại mọi thứ.
Còn thằng nhóc này tên thật Mộ Ánh Dương, sau khi được cậu nhặt về nuôi và đổi tên thành Diệp Tử Kiệt"
"Mộ Ánh Dương, cái tên này chói lọi quá vậy''
Diệp Tử Kiêt: "...." Sau mấy bà chị này toàn để ý những chuyện ngoài lề thôi vậy.
Mạn Mạn:''Để mình nói sơ qua về vài người cậu quen mà cậu không nhớ nhé"
''Ok"
''Anh ta nhân cơ hội lão đại bất tỉnh lên làm tổng giám đốc của Hàn thị nhưng sau đó có một cô gái đã âm thầm hãm hại cho anh ta ngủ với một đám đàn ông rồi quay clip lại.
Và cũng nhờ như vậy cô gái đó đã thành công có được cổ phần công ty từ tay Hàn Vân Nam cùng với việc thu mua một số cổ phần nhỏ bên ngoài và đã thuận lợi làm tổng giám đốc.
Cùng với đó chúng tôi đăng bằng chứng Hàn Vân Nam hảm hai lão đại lên mạng khiến cho anh ta bị cảnh sát truy nã. Mặc dù bị dồn vào đường cùng nhưng Hàn Vân Nam vẫn không quên trả thù bằng cách gắn bom vào xe của cô gái đã hại anh ta mất chức tổng giám đốc.
Nhưng mai mắn cô gái thoát được và đã khiến cho anh ta thành ra bộ dạng người không ra người ma không ra ma để nhằm mục đích trả thù"
''Hàn thị trong tay một cô gái"
''Đúng vậy"
"Khi nào tôi có thể hồi phục"
''Tầm 2-3 tháng là có thể đi lại được"
Anh nghe Hàn Mặc nói thế thì khẽ gật đầu như đã hiểu.
Hàn Mặc thấy thế thì tiếp tục lên tiếng:
''Vậy lão đại nghĩ ngơi"
Rồi sau đó đi ra ngoài để chuẩn bị một số máy móc và bài tập để chuẩn bị tiến hành hồi phục cho anh.
Ngay khi cánh cửa phòng được đóng lại thì trong đầu Hàn Chiêu Dạ chỉ có 6 chữ:
'Một cô gái có bản lĩnh'
Còn Chước Tư sau khi nghe Hàn Mặc nói sơ qua về tình hình của Lão đại thì anh gọi qua cho Mạn Mạn:
''Alo"
''Bên phía cô sau rồi"
''Viên Hy vẫn chưa tỉnh còn bên phía các anh"
''Lão đại đã tỉnh nhưng do hôn mê lâu quá nên cơ thể mất một số chức năng hoặc động và cần thời gian hồi phục"
''Bao lâu"
"2-3 tháng"
''Bây giờ không có lão đại các anh ở kế bên lại thêm lúc chưa gặp hồn ma thì Viên Hy của tôi rất ngây thơ nên không biết có thể chống đỡ Hàn thị nổi không nhưng tôi sẽ cố gắng hướng dẫn cô ấy đối phó với đám cáo kia"
"Cám ơn"
''A Viên Hy cậu tỉnh rồi sau, tôi cúp mái trước nhé"
"Tút tút tút"
...................
Khi cô vừa tỉnh dậy thì nhìn thấy mình đang ở trong một căn phòng đầy xa hoa.
"Chúng ta đang ở đâu vậy Mạn Mạn"
''Đang ở phòng ngủ của cậu chứ đâu"
''Hình như phòng của mình đâu có rộng như thế này"
Mạn Mạn nghe cô nói thế thì biết cô đang nhớ đến cái phòng ngủ trước kia của cô ở cửa hàng quần áo củ.
''Chẳng lẻ cậu bị té đến hỏng đầu rồi sau"
Viên Hy:"???"
"Bây giờ cậu là tổng giám đốc Hàn thị, người chủ bí ẩn của công ty thời trang nổi tiếng và môi giới bất động sản đồng thời là người đứng sau một tổ chức có hình thức kinh doanh chính là sòng bài"
Diệp Viên Hy nghe cô bạn của mình nói thế kinh ngạc đến trợn tròn mắt. Tự nhiên sau một giất ngủ dậy cô liền có nhiều thân phận hơn nữa còn chen chân vào giới xã hội đen.
''Cậu... cậu nói gì vậy, sau có thể chứ hay là mình đang mơ"
Mạn Mạn nghe cô nói thế liền nhéo vào eo cô một cái mạnh.
''Ây da cậu làm gì vậy"
''Đau không"
''Cậu nhéo mình như vậy thì không đau làm sau cho được"
''Đây là hiện thực chứ không phải mơ đâu"
"Haiz... lúc trước cậu có cứu được một người nên anh ta đã trả ơn bằng cách giúp cậu phát triển cửa hàng, sau đó cậu thấy nhàm chán quá nên đã mở rộng qua bất động sản.
Sau đó do cửa hàng bị một số người quấy rồi nên cậu mới thành lập tổ chức, mở sòng bài để người ta sợ cậu và cũng đồng thời cậu đi mua cổ phần của người để trở thành chủ của Hàn thị.
Nhưng không hiểu ngày hôm quá cậu đi đứng kiểu gì mà té đập đầu xuống đất và bây giờ như một con ngáo vậy"
''Trời đất ơi sau mình máu chiến quá vậy"
"Cốc cốc cốc"
Mạn Mạn:''Ai đấy"
Diệp Tử Kiệt:"Là tôi"
"Vào đi"
''Bà chị tỉnh rồi à".
||||| Truyện đề cử: Yêu Thầm Vợ Cũ |||||
Viên Hy:''Nhóc này là ai vậy"
Tử Kiệt:''Tôi không phải là nhóc"
Mạn Mạn:''Chỉ là một thằng nhỏ làm hành khuất được cậu nhặt về mà thôi"
"Nè nè chị nói gì vậy"
"Nhóc nghe không hiểu tiếng người àk"
"Chị"
Viên Hy:"Hai người đừng có cãi nhau nữa, hiện giờ mình bị mất trí nhớ rồi nên cậu giới thiệu lại thằng nhóc này cho mình rồi chúng ta đến bệnh viện kiểm tra não"
"Lúc nãy mình mời bác sĩ riêng đến khám, họ nói là cậu chỉ bị chấn động nhẹ nên một thời gian sau sẽ nhớ lại mọi thứ.
Còn thằng nhóc này tên thật Mộ Ánh Dương, sau khi được cậu nhặt về nuôi và đổi tên thành Diệp Tử Kiệt"
"Mộ Ánh Dương, cái tên này chói lọi quá vậy''
Diệp Tử Kiêt: "...." Sau mấy bà chị này toàn để ý những chuyện ngoài lề thôi vậy.
Mạn Mạn:''Để mình nói sơ qua về vài người cậu quen mà cậu không nhớ nhé"
''Ok"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.