Tôi Thích Em, Đồ Bướng Bỉnh À

Chương 90: Ánh Mắt

Quỳnh's Híp's

06/08/2015

nó bôi thuốc cho hắn mà cứ thấy hắn kì lạ, tò mò quá, hỏi luôn

- làm gì mà hưng phấn dữ vậy"

Hắn ngẩng mặt lên nhìn nó rồi cười toe toét, mặt rất chi là gian tà

- Em nấu cơm cho anh ăn nhé

- Nếu anh có chết thì tôi đi yêu người khác đấy- nó huýt sáo cười

- Không sao, nếu được em nấu cho ăn quả thật hạnh phúc, cho dù anh có bị ngộ độc đồ ăn của em hàng trăm vạn lần anh cũng cam lòng- hắn chọc nó

- Anh................................- nó nhăn mặt lại, chẳng lẽ nó nấu gây chết người sao

- Hì Hì- hắn cười trừ

Nó liếc xéo hắn , càng ngày càng lấn nước, được voi đòi tiên, nếu mình không dạy hắn chắc có ngày bị hắn ném lên giường mất( oh my got đen tối quá gái ơi), cầm chiếc bông sát trùng trên tay, nó từ từ lau khóe miệng đang rỉ máu của hắn, nó thầm kêu 1 trận, có mỗi vết thương bé tí mà hắn cũng ăn vạ, đúng là.........hazii hết nói nổi, nó tuy nghĩ vậy thôi nhưng vẫn làm nhẹ nhàng cho hắn, lau nhẹ nhàng..

Hắn nhìn người đối diện lên trước mặt mình mà không kìm lòng nổi, mặt đỏ tưng bừng

- Ôi anh đỏ mặt kìa- nó cười cười

- Không có- hắn ngại quá

- Đỏ mắt thì cứ nói ra..........Ha Ha - nó ôm bụng cười như điên

-.............. - hắn câm như hến, mặt càng ngày càng đỏ rực

- Sao hử, nói gì đi chứ?? - nó cười điên dại

- Ay..........Đau- hắn nghĩ mình đúng là vô dụng và hết sức ngu khi giả vờ đau mà nhưng mà...........

- Á xin lỗi- nó hết cười luôn, tiến lại gần kiểm tra trên khóe miệng

- .........- hắn cười nhẹ, 1 nụ cười hạnh phúc, tiến lại môi nó chạm nhẹ lên môi, rất nhanh, chỉ thoáng qua và diễn ra trong khoảng 5 giây nhưng cũng đủ làm nó mở tròn mắt,

- Sao, nói gì đi- hắn cười khi thấy nó đơ như tượng, bây giờ thì đến hắn trả đũa rồi

- .....- nó mặt tức giân, lúc đỏ lúc tím chạy bay ra ngoài



- Đợi anh với ới ới ới- hắn vừa cười vừa đuổi theo

Hắn đuổi theo nó ra tận ngoài khuôn viên, nó cau có mặt quay đi vì ngại, hắn tiến tới ôm chầm lấy nó cười cười

- Em thay quần áo đi- hắn

- Ừ- nó gỡ tay hắn ra nhưng mà khổ nỗi không có gỡ nổi

- Bỏ ra

- Anh chọn quần áo cho em nhé- hắn cười

- Anh............

- Coi như em đồng ý..- hắn lôi nó đi xoành xoành lên phòng rồi mở toang tủ quần áo

- Cũng nhiều váy gớm nhỉ- hắn liếc qua thấy tủ nó treo bao nhiêu là váy

- ......- nó không thèm liếc hắn, thật ra chỉ có 1 nửa là của nó thôi, còn lại đều là quần áo của đám bạn nó, khổ nỗi mua nhiều quá không có chỗ để đành phải gửi nhờ, nhưng mà chả thấy qua lấy ( kế đó chị)

- mặc vào- hắn lôi ra 1 chiếc váy màu xanh nhạt, ướm lên nó rồi đẩy nó vào nhà vệ sinh, nó mặt phụng phịu.

Nó sau khi chỉnh sửa xong, bước ra từ nhà vệ sinh, cười sảng khoái rồi, đi ra đứng trước mặt hắn

Bỗng chốc............Mặt hắn trở lên đanh lại

Chiếc váy quá ngắn so với nó, ngằn qua cả đầu gối, thế này thì.............

Hắn không nói không rằng lôi ra 1 chiếc quần bò được cứa rách đều, lôi ra 1 chiếc áo phông rộng thồng thềnh đuôi tôm màu xanh, được cứa 1 chút sau lưng, hắn cho thấy trong tủ quần áo này có 2 cái thứ đó là kín đáo nhất còn lại toàn quần đùi, áo trễ vai, ao crop- top rồi lại váy ngắn........thật tìm mãi mới thấy quần mà, hắn cau mày nghĩ sao nó có thể mua những loại này nhỉ???

Nó hí ha hí hửng chui vào thay rồi lại đi ra

Hắn cười rồi dí nó xuống ghế

Nó hốt hoảng kêu lên

- anh làm cái gì đấy

- anh trang điểm với làm tóc cho em- hắn cười



- What??????- nó kinh hãi, hắn định biến nó thành quỷ dạ xoa hay sao

- Yên tâm, anh đã từng học,nhắm mắt lại sẽ không sao, có anh ở đây rồi- hắn vỗ vai nó cứ như là đang gánh vác cái gì to lớn lắm, cũng chỉ là đánh chút son với sịt khoáng thôi mà, cùng lắm thì uốn nhẹ tóc

- nó bĩu môi nhưng cũng nhắm mắt lại để hắn biến hóa

15 phút sau

- Em mở ra đi

Nó từ từ mở mắt, ôi trời ơi hắn trang điểm con tay nghề hơn cả nó, hắn trang điểm vô cùng tự nhiên chỉ có 1 chút kem làm mát da, chuốt 1 chút mi, đánh son hồng nhẹ nhàng và đánh phây phây má hồng,

Không chỉ có thế, hắn còn hạ băng mái tóc nó xuống, dập xù nhẹ , và hạ luôn mái lưa thưa của nó xuống

- nói gì đi , cứ há mồm hoài vậy ruồi bâu bây giờ?- hắn cười

- được- nó đứng phắt dậy đi xuống để lại hắn cười cười

Ngoài cổng

- Này anh bỏ tay tôi ra..........................- nó cau mày nhìn hắn

- Kệ chứ, là người yêu chẳng lẽ không được lắm tay à- hắn cười

- không- nó

- thì thôi vậy, không nắm tay thì không nắm, anh hôn vậy- hắn dí sát vào mặt nó

- đừng.......nắm tay- nó cười đẩy hắn ra bắt gặp 1 bóng dáng rất đỗi quen thuộc

- Ấm quá- hắn kéo nó qua ôm nó rồi hôn nhẹ lên má nó 1 cái

- .......- từ sau bụi cây cảnh phong đứng đó nhìn về phía hắn nó, lòng rỉ máu, đau đớn, khi thấy nó hạnh phúc bên người khác

-.....- nó có cảm giác có ai đang nhìn vào nó với hắn ôm nhau thắm thiết, nó chợt đẩy nhẹ hắn ra

- Đi thôi

- Ok- hắn cười

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Thích Em, Đồ Bướng Bỉnh À

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook