Chương 45
Quỳnh's Híp's
08/06/2015
3h chiều
My với hùng đã về đứng đợi dài cổ ở cổng trường, đã vậy trời lại còn nóng khiến my gắt lên
- bọn này lâu thế- my cáu
- đợi 1 tý đi, em vội thế- hùng
- tức chết mà- my
- hellloooooooo- nó hớn hở phi xe tới
- mày đến muộn thế- my cáu
- ơ tao tưởng tao đến muộn nhất chứ- nó ngơ ngác
- vậy hả- my cáu
- bạn em đâu- hùng
- chả piết- nó
- gọi đi- my
- máy hết tiền rồi- nó nham nhở
- á đù- my choáng rồi lấy mày ra gọi cho vân anh
- alooooooooooo- vân anh ngáp
- mày biết tao đợi bao lâu không- my hét
- ơ, - vân anh
- ơ a gì đến đê, gọi chúng nó luôn đê- my
- ừ ừ- vân anh cúp mày
10 phút sau
- chào my với hùng- đám bạn nó bao gồm trường, đạt, vân anh, châu, linh
- bọn mày làm cái quái gì ở nhà mà lâu thế- my thuyết trình
- thôi đi- hùng giật áo my
- bỏ ra- my hất
- thôi, muộn rồi đi thôi- nó đỡ hộ bọn bạn, my lên xe mà không quên ném cho bọn bạn 1 cái nhìn sắc như dao
Nhà hàng W.D
- Ồ, anh hùng nhà ta giàu gớm- nó cười
- quá khen- hùng vỗ tay sĩ diện
- chào quý khách, quý khách gọi gì ạ- nhân viên
- như mọi lần- nó nói hết sức bình thường là chị nhân viên lại 1 phen hốt hoảng,
- mày cắm quân đây nhiều lần rồi à- my
- khách quen rồi- nó cười
Một lúc sau, lịch sử lại được lặp lại, cả nhà hàng, nhân viên, đầu bếp chạy toán loạn để phục vụ bê hết món này đến món khác, mãi không hết
- quỳnh anh gọi cái gì đây- hùng choáng
- gọi hết thực đơn- nó cười
- sao? mọi lần em đi ăn toàn gọi hết thực đơn sao?- hùng mở to mắt
- có gì mà phải hốt- my cốc đầu
- không hốt đâu anh chỉ nhập viện thôi my à- hùng mặt mày xanh lét
- anh mang nhiều tiền lắm cơ mà- nó
- ừ nhiều, nhưng chắc không đủ đâu- hùng
- không đủ thì cắm my về lấy tiền- nó tỉnh bơ
- em đùa anh đấy à- hùng cười trừ
- không- nó
- thưa quý khách, thức ăn đã dọn xong hết rồi ạ- nhân viên
- cảm ơn- nó phẩy tay
- ăn đi- nó cười
- ok- đồng thanh
30 phút sau trên bàn ăn sạch boong, tất cả đĩa thức ăn đều được ăn sạch sành sành
- no quá - đồng thanh
- lâu không gặp các em ăn cứ như lợn í- hùng
- nghề rồi- nó
- lợn cái đầu anh ý- my cáu
- ơ- hùng
- em cũng ăn em cũng là lợn - my cáu
- không, my của anh xinh lắm, không phải là lợn, anh xin lỗi my, anh không có ý mà- hùng lay lay
- sến vừa thôi- bọn bạn nó gào thét
Nhà hắn
Hắn đang ngồi nghịch điện thoại, chán lại bật ti vi, rồi lại nghịch điện thoại rồi lại .......................( vô cùng dồi nghề)
- Thằng phong đâu- hắn
- nó đi với mấy em chân dài rồi- duy cười
- duy này- hắn
- có nên tổ chức lại sinh nhật cho quỳnh anh không?- hắn nheo mắt
- tùy- duy
- có nên không- hắn
- theo tao thì mày nên hỏi bọn vân anh- duy
- hợp lí, mai lên lớp tao hỏi luôn- hắn
- nếu tổ chức thì vui lắm đây- duy
- tao đền bù- hắn cương quyết vỗ ngực
- ồ- duy há mồm
My với hùng đã về đứng đợi dài cổ ở cổng trường, đã vậy trời lại còn nóng khiến my gắt lên
- bọn này lâu thế- my cáu
- đợi 1 tý đi, em vội thế- hùng
- tức chết mà- my
- hellloooooooo- nó hớn hở phi xe tới
- mày đến muộn thế- my cáu
- ơ tao tưởng tao đến muộn nhất chứ- nó ngơ ngác
- vậy hả- my cáu
- bạn em đâu- hùng
- chả piết- nó
- gọi đi- my
- máy hết tiền rồi- nó nham nhở
- á đù- my choáng rồi lấy mày ra gọi cho vân anh
- alooooooooooo- vân anh ngáp
- mày biết tao đợi bao lâu không- my hét
- ơ, - vân anh
- ơ a gì đến đê, gọi chúng nó luôn đê- my
- ừ ừ- vân anh cúp mày
10 phút sau
- chào my với hùng- đám bạn nó bao gồm trường, đạt, vân anh, châu, linh
- bọn mày làm cái quái gì ở nhà mà lâu thế- my thuyết trình
- thôi đi- hùng giật áo my
- bỏ ra- my hất
- thôi, muộn rồi đi thôi- nó đỡ hộ bọn bạn, my lên xe mà không quên ném cho bọn bạn 1 cái nhìn sắc như dao
Nhà hàng W.D
- Ồ, anh hùng nhà ta giàu gớm- nó cười
- quá khen- hùng vỗ tay sĩ diện
- chào quý khách, quý khách gọi gì ạ- nhân viên
- như mọi lần- nó nói hết sức bình thường là chị nhân viên lại 1 phen hốt hoảng,
- mày cắm quân đây nhiều lần rồi à- my
- khách quen rồi- nó cười
Một lúc sau, lịch sử lại được lặp lại, cả nhà hàng, nhân viên, đầu bếp chạy toán loạn để phục vụ bê hết món này đến món khác, mãi không hết
- quỳnh anh gọi cái gì đây- hùng choáng
- gọi hết thực đơn- nó cười
- sao? mọi lần em đi ăn toàn gọi hết thực đơn sao?- hùng mở to mắt
- có gì mà phải hốt- my cốc đầu
- không hốt đâu anh chỉ nhập viện thôi my à- hùng mặt mày xanh lét
- anh mang nhiều tiền lắm cơ mà- nó
- ừ nhiều, nhưng chắc không đủ đâu- hùng
- không đủ thì cắm my về lấy tiền- nó tỉnh bơ
- em đùa anh đấy à- hùng cười trừ
- không- nó
- thưa quý khách, thức ăn đã dọn xong hết rồi ạ- nhân viên
- cảm ơn- nó phẩy tay
- ăn đi- nó cười
- ok- đồng thanh
30 phút sau trên bàn ăn sạch boong, tất cả đĩa thức ăn đều được ăn sạch sành sành
- no quá - đồng thanh
- lâu không gặp các em ăn cứ như lợn í- hùng
- nghề rồi- nó
- lợn cái đầu anh ý- my cáu
- ơ- hùng
- em cũng ăn em cũng là lợn - my cáu
- không, my của anh xinh lắm, không phải là lợn, anh xin lỗi my, anh không có ý mà- hùng lay lay
- sến vừa thôi- bọn bạn nó gào thét
Nhà hắn
Hắn đang ngồi nghịch điện thoại, chán lại bật ti vi, rồi lại nghịch điện thoại rồi lại .......................( vô cùng dồi nghề)
- Thằng phong đâu- hắn
- nó đi với mấy em chân dài rồi- duy cười
- duy này- hắn
- có nên tổ chức lại sinh nhật cho quỳnh anh không?- hắn nheo mắt
- tùy- duy
- có nên không- hắn
- theo tao thì mày nên hỏi bọn vân anh- duy
- hợp lí, mai lên lớp tao hỏi luôn- hắn
- nếu tổ chức thì vui lắm đây- duy
- tao đền bù- hắn cương quyết vỗ ngực
- ồ- duy há mồm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.