Chương 54: Cuộc Thi " Tiếng Hát Học Sinh " 2
Quỳnh's Híp's
15/06/2015
Nó với phong tung tăng bước vào lớp, cả lớp dồn ánh mắt vào nó đặc biệt là hắn, nó cảm thấy mắt hắn như đang muốn thiêu rụi nó ( thông cảm a ý ghen)
- Kinh nha- vân anh cười
- hở.....kinh cái gì?- nó vẫn ngây ngô
- thì cái đó- châu cười lưu manh
- cái đó là cái gì?- nó vẫn ngu nga ngu ngơ còn phong đứng im như thượng dường như hiểu được ý thâm hậu bên trong câu nói đó
- thì 2 người đó- duy bật cười không biết rằng bàn dưới có 1 người đang toàn thân nóng ran, mắt đỏ ừng muốn thiêu rụi mọi thứ
- Linh tinh- nó cáu ra cốc đầu duy cái đau điếng
- aaaaaaa- duy hét vì đau
- cho chừa cái tội suy nghĩ lung tung- nó đúng là khâm phục bọn bạn, rõ dàng người ta trong sáng này cơ mà lại bị chuyển thành ý nghĩ đen tối của chúng nó, mà lạ thật sao chúng nó có ý nghĩ giống nhau thế không biết.............đúng là lũ đầu óc đen tối ( thời học sinh ai chả vậy.......ai đồng ý giơ tay cùng t/g )
- Này- vân anh nheo mày sang nó
- Tao biết chúng mày bênh nhau rồi, thôi mai tao không dám động vào duy nữa đâu
- ấy, nói vậy mà cũng giận- vân anh sợ nó ăn nói linh tinh với đám bạn
- xì.- duy bất mãn, mình chỉ trêu thôi mà cũng bị ăn cốc,, sao bọn kia không bị, đúng là bất công nhưng mà đổi lại được vân anh lo lắng có ăn 10 cái nữa cũng được ( ẶC )
Còn hắn vẫn nguyên cái bộ mặt chỉ muốn ra bóp cổ phong
- Anh sao đấy- phong vỗ vai hắn làm hắn giật cả mình
-.............- hắn vẫn không nói mắt vẫn nhìn chằm chằm vào nó
- Cất cái mắt đê- nó huýt sáo khi thấy hắn cứ nhìn chằm chằm nó
- ..............- hắn ngại quá, được lắm quỳnh anh, giỏi, cô đợi đó...........#$%%#$%%
- Này- phong lại lay hắn
- gì- hắn cáu
- nhìn nhiều nổ mắt đấy - phong kích thêm
- ......- hắn lại tức điên
- Về chỗ ngồi mauuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu - linh lại sử dụng chiêu sư tử rống
- .........- bọn bạn hoảng quá nhảy về chỗ ngồi im re
- tối nay 8h có mặt nhà quỳnh anh- linh nói với âm độ vừa
- piết rồi nói mãi- bọn bạn nó bất mãn
- nhớ đó, thiếu đứa nào đến lớp tao giếttttttttttttttttttttttttttttttttttttt- linh lại ngân nga " nhẹ nhàng " làm " vang dội " cả ngôi trường star
-...............- bọn bạn không đỡ nổi, bình thường linh hiền lắm, nhưng lên lớp là lột bỏ lớp thỏ ra thay vào đó là lớp sư tử, quyền lực của linh ở trường là rất lớn, tất cả đại hội hoặc cuộc thi nào cũng do linh lắm quyền và chỉ đạo, lớp trưởng 10a2 có tiếng là ghê gớm, nếu không nghe chỉ có đường nộp hồ sơ vào trường khác mà học còn không sẽ bị dày vò đay nghiến, linh còn có quyền hơn cả hội trưởng hội học sinh, ai ai cũng nể và chiếm cực kì nhiều thiện cảm của thầy cô giáo và cực nhiều ác cảm của học sinnh trường star, thi văn nghệ lần này linh từ chối cùng làm hội đồng phế duyệt nhưng nhận lời dựng sân khấu, có thể nói linh là người vô vùng có tiếng nói tại ngôi trường star toàn những học sinh nhà giàu có tố chất này ( nể thật)
Nhà nó
Nó đang tận hưởng xem ti vi và 1 đống đồ ăn trên bàn đợi bọn bạn nó đến, 1 lúc sau
Hắn và đám bạn đang đứng trước cổng nhà nó, choáng khi thấy sân để sẽ xếp 1 hàng siêu xe , 1 dàn xe đạp điện mới cứng nhưng nó chỉ đi duy nhất xe điện nó hay đi được để cận thận vào 1 chỗ , ngôi nhà lại trông như cung điện, cổ kính, chạm khắc vô cùng tinh xảo, đẹp đến từng mi-li-mét, còn choáng hơn là 10 tên bảo vệ diện cây đen đứng canh cửa nhà nó làm bọn hắn không vào nổi,
Tên vệ sĩ cũng choáng về bạn nó, nhìn ai cũng là công tử, tiểu thư nhà giàu, ai cùng từng xuất hiện lên mặt báo là người thừa kế, tên vệ sĩ cũng biết họ là bạn tiểu tư của ông chủ nhưng mà ông chủ dặn rồi nên không dám
- Xin lỗi ở đây chỉ có vân anh mới được vào- tên bảo vệ cao lớn từ đầu đến chân đen xì , đứng ở cổng nhà nó
- đây là bạn quỳnh anh- vân anh nhăn mặt
- thật xin lỗi mong mọi người về cho- tên bảo vệ khác
- không về- vân anh
- tao gọi cho nó- châu rút máy
- Đến chưa- nó hớn hở
- đang đứng ở cổng đây- châu thở dài
- sao không vào đi- nó lạ
- mày ra xem bọn tao có vào được không- châu trách móc nó
- hở.................- nó ngây ra, à hóa ra là mấy tên bảo vệ mất dạy , đợi đó bổn cô nương sẽ ra sử tụi mày, rồi nó phi thẳng ra cửa với tốc độ nhanh nhất
- Giờ mới ra, đứng đây muỗi nó đốt cho sưng vù chân- linh bất mãn
- muốn ăn đấm hở - nó liếc sang tên vệ sĩ đang run cầm cập
- sao các anh không báo cho tôi- nó hét
- ...........- tên vệ sĩ run
- bạn tôi đó, lần sau những người này vào thì cho vào nhớ đó, quên tôi nói với ba tôi đó- nó dạy đời bọn vệ sĩ làm bọn hắn choáng
1 cô học sinh đang dạy dỗ lại 10 tên vệ sĩ bảnh trai cao 1m80 trở lên, đúng là cảnh tượng khiến cho người ta mắc cười
- bạn bè thế đấy- hắn lại kích vào khiến máu chó trong nó điên tiết lên, nó tức phòi máu
-................- nó không nói gì quay ra lườm tên vệ sĩ với cái nhìn rợn da gà " Mày chuẩn bị cuốn gói vào nhà xác"
- vào đi, tốn time quá - phong cười
- ừ- đồng thanh
- Kinh nha- vân anh cười
- hở.....kinh cái gì?- nó vẫn ngây ngô
- thì cái đó- châu cười lưu manh
- cái đó là cái gì?- nó vẫn ngu nga ngu ngơ còn phong đứng im như thượng dường như hiểu được ý thâm hậu bên trong câu nói đó
- thì 2 người đó- duy bật cười không biết rằng bàn dưới có 1 người đang toàn thân nóng ran, mắt đỏ ừng muốn thiêu rụi mọi thứ
- Linh tinh- nó cáu ra cốc đầu duy cái đau điếng
- aaaaaaa- duy hét vì đau
- cho chừa cái tội suy nghĩ lung tung- nó đúng là khâm phục bọn bạn, rõ dàng người ta trong sáng này cơ mà lại bị chuyển thành ý nghĩ đen tối của chúng nó, mà lạ thật sao chúng nó có ý nghĩ giống nhau thế không biết.............đúng là lũ đầu óc đen tối ( thời học sinh ai chả vậy.......ai đồng ý giơ tay cùng t/g )
- Này- vân anh nheo mày sang nó
- Tao biết chúng mày bênh nhau rồi, thôi mai tao không dám động vào duy nữa đâu
- ấy, nói vậy mà cũng giận- vân anh sợ nó ăn nói linh tinh với đám bạn
- xì.- duy bất mãn, mình chỉ trêu thôi mà cũng bị ăn cốc,, sao bọn kia không bị, đúng là bất công nhưng mà đổi lại được vân anh lo lắng có ăn 10 cái nữa cũng được ( ẶC )
Còn hắn vẫn nguyên cái bộ mặt chỉ muốn ra bóp cổ phong
- Anh sao đấy- phong vỗ vai hắn làm hắn giật cả mình
-.............- hắn vẫn không nói mắt vẫn nhìn chằm chằm vào nó
- Cất cái mắt đê- nó huýt sáo khi thấy hắn cứ nhìn chằm chằm nó
- ..............- hắn ngại quá, được lắm quỳnh anh, giỏi, cô đợi đó...........#$%%#$%%
- Này- phong lại lay hắn
- gì- hắn cáu
- nhìn nhiều nổ mắt đấy - phong kích thêm
- ......- hắn lại tức điên
- Về chỗ ngồi mauuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu - linh lại sử dụng chiêu sư tử rống
- .........- bọn bạn hoảng quá nhảy về chỗ ngồi im re
- tối nay 8h có mặt nhà quỳnh anh- linh nói với âm độ vừa
- piết rồi nói mãi- bọn bạn nó bất mãn
- nhớ đó, thiếu đứa nào đến lớp tao giếttttttttttttttttttttttttttttttttttttt- linh lại ngân nga " nhẹ nhàng " làm " vang dội " cả ngôi trường star
-...............- bọn bạn không đỡ nổi, bình thường linh hiền lắm, nhưng lên lớp là lột bỏ lớp thỏ ra thay vào đó là lớp sư tử, quyền lực của linh ở trường là rất lớn, tất cả đại hội hoặc cuộc thi nào cũng do linh lắm quyền và chỉ đạo, lớp trưởng 10a2 có tiếng là ghê gớm, nếu không nghe chỉ có đường nộp hồ sơ vào trường khác mà học còn không sẽ bị dày vò đay nghiến, linh còn có quyền hơn cả hội trưởng hội học sinh, ai ai cũng nể và chiếm cực kì nhiều thiện cảm của thầy cô giáo và cực nhiều ác cảm của học sinnh trường star, thi văn nghệ lần này linh từ chối cùng làm hội đồng phế duyệt nhưng nhận lời dựng sân khấu, có thể nói linh là người vô vùng có tiếng nói tại ngôi trường star toàn những học sinh nhà giàu có tố chất này ( nể thật)
Nhà nó
Nó đang tận hưởng xem ti vi và 1 đống đồ ăn trên bàn đợi bọn bạn nó đến, 1 lúc sau
Hắn và đám bạn đang đứng trước cổng nhà nó, choáng khi thấy sân để sẽ xếp 1 hàng siêu xe , 1 dàn xe đạp điện mới cứng nhưng nó chỉ đi duy nhất xe điện nó hay đi được để cận thận vào 1 chỗ , ngôi nhà lại trông như cung điện, cổ kính, chạm khắc vô cùng tinh xảo, đẹp đến từng mi-li-mét, còn choáng hơn là 10 tên bảo vệ diện cây đen đứng canh cửa nhà nó làm bọn hắn không vào nổi,
Tên vệ sĩ cũng choáng về bạn nó, nhìn ai cũng là công tử, tiểu thư nhà giàu, ai cùng từng xuất hiện lên mặt báo là người thừa kế, tên vệ sĩ cũng biết họ là bạn tiểu tư của ông chủ nhưng mà ông chủ dặn rồi nên không dám
- Xin lỗi ở đây chỉ có vân anh mới được vào- tên bảo vệ cao lớn từ đầu đến chân đen xì , đứng ở cổng nhà nó
- đây là bạn quỳnh anh- vân anh nhăn mặt
- thật xin lỗi mong mọi người về cho- tên bảo vệ khác
- không về- vân anh
- tao gọi cho nó- châu rút máy
- Đến chưa- nó hớn hở
- đang đứng ở cổng đây- châu thở dài
- sao không vào đi- nó lạ
- mày ra xem bọn tao có vào được không- châu trách móc nó
- hở.................- nó ngây ra, à hóa ra là mấy tên bảo vệ mất dạy , đợi đó bổn cô nương sẽ ra sử tụi mày, rồi nó phi thẳng ra cửa với tốc độ nhanh nhất
- Giờ mới ra, đứng đây muỗi nó đốt cho sưng vù chân- linh bất mãn
- muốn ăn đấm hở - nó liếc sang tên vệ sĩ đang run cầm cập
- sao các anh không báo cho tôi- nó hét
- ...........- tên vệ sĩ run
- bạn tôi đó, lần sau những người này vào thì cho vào nhớ đó, quên tôi nói với ba tôi đó- nó dạy đời bọn vệ sĩ làm bọn hắn choáng
1 cô học sinh đang dạy dỗ lại 10 tên vệ sĩ bảnh trai cao 1m80 trở lên, đúng là cảnh tượng khiến cho người ta mắc cười
- bạn bè thế đấy- hắn lại kích vào khiến máu chó trong nó điên tiết lên, nó tức phòi máu
-................- nó không nói gì quay ra lườm tên vệ sĩ với cái nhìn rợn da gà " Mày chuẩn bị cuốn gói vào nhà xác"
- vào đi, tốn time quá - phong cười
- ừ- đồng thanh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.