Chương 57: Suýt Chạm Môi
Quỳnh's Híp's
15/06/2015
7h nhà nó
Nó đang ngồi cười vật lộn với chương trình hài thì tiếng chuông vang lên
- kính koog
- . ai đó .- nó đứng ở cửa cầm gậy piết chắc là hắn, nhưng vì tức tối cái lần hắn bị tai nạn với kích đểu nó sinh nhật thì nó máu dồn lên não phi ra cửa bởi vệ sĩ 8h mới đến gác, cầm theo thanh gậy to uỳnh lần bước ra
- là.........- hắn chưa nói kịp thì.........Bụp...Beng....rầm.......
- Á Á Á Á Á ...- hắn rống loạn lên vì nó đánh trúng vào chân hắn
- ????- nó ngơ ngác giả lai nhìn kĩ lại tên đó
- ÔI trời ơi đánh nhầm người rồi- nó hét lớn lòng lại vui vui nhưng cũng rất lo lắng cho hắn
- Cô bị điên à, mắt cô để đâu đấy??- hắn xoa xoa chân nhăn nhó
- tôi ......... tưởng............trộm........- nó ấp a ấp úng
- trộm cái đầu cô ý- hắn càu nhàu
- vào.........vào ..............nhà..........đi- nó ấp úng
- đỡ tôi dậy- hắn sở khanh
- không- nó từ chối
- sao? cô không dìu tôi sao tôi vào được- hắn cáu
- ờ nhỉ- nó mặt đàn ra rồi đỡ hắn vào nhà, 2 người chạm vào nhau có cảm giác điện giật tê tê
- ngồi đó tôi đi lấy thuốc- nó ném thẳng hắn xuống ghế
- ừ- nó phi đi luôn hắn nhìn cười khúc khích
- Chân anh trắng quá- nó hốt hoảng, bôi thuốc cho hắn, chân hắn trắng đến dã man
- cô hết thứ để nói à- nó buồn cười thật, nói thế khác nào bảo hắn bê đê
- tại tôi thấy đẹp quá thôi mừ- nó cười trừ
- mau làm đi- hắn
- ừ- nó bắt nhìn vết tím do nó gây ra, đúng là to thật, chắc đau lắm nhỉ, nghĩ vậy thôi mà nó.........
- A.........Ui Da- hắn hét
- im- nó nhân cơ hội trả thù hắn lúc ở bệnh viện nên bây giờ trả thù lại ( nhớ dai quá)
- cô muốn tôi sống sao?- hắn trăn trối nhìn nó
- tôi muốn anh sống thế này này- nó lại ấn mạnh vào vết thương khiến hắn đau điếng
- AAAAAAAAAAAAAAAAA- hắn lại rống
- Cho chừa- nó cười đểu
- đồ yêu tinh- hắn
- bằng sao được anh- nó nhếch mép
- cô............- hắn cáu
- tôi sao?- nó
- hừ........- hắn quay đi không thèm nói, bây giờ mà nói chắc nó cho hắn vào viện mất
- không thèm nói chuyện với cô, đồ ngang ngược, - hắn dỗi kìa
- hở- nó choáng
- đồ ngang ngược- hắn lặp lại
- anh........- nó cáu đứng phắt dậy thì cùng lúc hắn cũng ngồi dậy chạy
Chạy 3 vòng sân nhà nó
- Dừng lại Trần anh quân, chân anh chạy nhiều lỡ nặng hơn thì sao- nó cáu
- tôi không ngu, dừng lại để cô đánh tôi à- hắn
- thật mà- nó đáng yêu
- thật chứ- hắn bị xiêu lòng rồi
- thật- nó cam đoan
- ........- hắn bước tới gần nó thì nó gầm lên định lôi cổ hắn, do hắn phản xạ nhanh nên lé kịp nhưng mà đời đâu như mơ ai dè lại vấp phải cục đá
- Cẩn thận đó- nó hét nhào ra đỡ hắn, lúc đầu chỉ nghĩ đỡ tay thôi, ai ngờ lại cả người nằm xuống đất đau điếng lại còn có vật thể lại nằm trên nặng ơi là nặng, mở mắt ra thấy hắn đang nằm trên người nó, mặt cách 5cm
-...........- nó và hắn đỏ bừng bừng mặt mũi, chân tay nóng ran, người cứng đờ, định thần lại nó đẩy hắn ra ngoài đứng phắt dậy mặt mũi vẫn còn đỏ chót phán 1 câu
- Tôi lên lấy đàn tập hát- nó luống cuống phi luôn bỏ lại hắn đang đơ ngây ra, chân đau mà chả có cảm giác
Nó đang ngồi cười vật lộn với chương trình hài thì tiếng chuông vang lên
- kính koog
- . ai đó .- nó đứng ở cửa cầm gậy piết chắc là hắn, nhưng vì tức tối cái lần hắn bị tai nạn với kích đểu nó sinh nhật thì nó máu dồn lên não phi ra cửa bởi vệ sĩ 8h mới đến gác, cầm theo thanh gậy to uỳnh lần bước ra
- là.........- hắn chưa nói kịp thì.........Bụp...Beng....rầm.......
- Á Á Á Á Á ...- hắn rống loạn lên vì nó đánh trúng vào chân hắn
- ????- nó ngơ ngác giả lai nhìn kĩ lại tên đó
- ÔI trời ơi đánh nhầm người rồi- nó hét lớn lòng lại vui vui nhưng cũng rất lo lắng cho hắn
- Cô bị điên à, mắt cô để đâu đấy??- hắn xoa xoa chân nhăn nhó
- tôi ......... tưởng............trộm........- nó ấp a ấp úng
- trộm cái đầu cô ý- hắn càu nhàu
- vào.........vào ..............nhà..........đi- nó ấp úng
- đỡ tôi dậy- hắn sở khanh
- không- nó từ chối
- sao? cô không dìu tôi sao tôi vào được- hắn cáu
- ờ nhỉ- nó mặt đàn ra rồi đỡ hắn vào nhà, 2 người chạm vào nhau có cảm giác điện giật tê tê
- ngồi đó tôi đi lấy thuốc- nó ném thẳng hắn xuống ghế
- ừ- nó phi đi luôn hắn nhìn cười khúc khích
- Chân anh trắng quá- nó hốt hoảng, bôi thuốc cho hắn, chân hắn trắng đến dã man
- cô hết thứ để nói à- nó buồn cười thật, nói thế khác nào bảo hắn bê đê
- tại tôi thấy đẹp quá thôi mừ- nó cười trừ
- mau làm đi- hắn
- ừ- nó bắt nhìn vết tím do nó gây ra, đúng là to thật, chắc đau lắm nhỉ, nghĩ vậy thôi mà nó.........
- A.........Ui Da- hắn hét
- im- nó nhân cơ hội trả thù hắn lúc ở bệnh viện nên bây giờ trả thù lại ( nhớ dai quá)
- cô muốn tôi sống sao?- hắn trăn trối nhìn nó
- tôi muốn anh sống thế này này- nó lại ấn mạnh vào vết thương khiến hắn đau điếng
- AAAAAAAAAAAAAAAAA- hắn lại rống
- Cho chừa- nó cười đểu
- đồ yêu tinh- hắn
- bằng sao được anh- nó nhếch mép
- cô............- hắn cáu
- tôi sao?- nó
- hừ........- hắn quay đi không thèm nói, bây giờ mà nói chắc nó cho hắn vào viện mất
- không thèm nói chuyện với cô, đồ ngang ngược, - hắn dỗi kìa
- hở- nó choáng
- đồ ngang ngược- hắn lặp lại
- anh........- nó cáu đứng phắt dậy thì cùng lúc hắn cũng ngồi dậy chạy
Chạy 3 vòng sân nhà nó
- Dừng lại Trần anh quân, chân anh chạy nhiều lỡ nặng hơn thì sao- nó cáu
- tôi không ngu, dừng lại để cô đánh tôi à- hắn
- thật mà- nó đáng yêu
- thật chứ- hắn bị xiêu lòng rồi
- thật- nó cam đoan
- ........- hắn bước tới gần nó thì nó gầm lên định lôi cổ hắn, do hắn phản xạ nhanh nên lé kịp nhưng mà đời đâu như mơ ai dè lại vấp phải cục đá
- Cẩn thận đó- nó hét nhào ra đỡ hắn, lúc đầu chỉ nghĩ đỡ tay thôi, ai ngờ lại cả người nằm xuống đất đau điếng lại còn có vật thể lại nằm trên nặng ơi là nặng, mở mắt ra thấy hắn đang nằm trên người nó, mặt cách 5cm
-...........- nó và hắn đỏ bừng bừng mặt mũi, chân tay nóng ran, người cứng đờ, định thần lại nó đẩy hắn ra ngoài đứng phắt dậy mặt mũi vẫn còn đỏ chót phán 1 câu
- Tôi lên lấy đàn tập hát- nó luống cuống phi luôn bỏ lại hắn đang đơ ngây ra, chân đau mà chả có cảm giác
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.