Tôi Tìm Em Lâu Lắm Rồi

Chương 26

Như Ý

13/09/2023

Nhìn thấy khuôn mặt cáo già của hắn thì nó giật mình, vội vàng đứng phắt dậy, miệng không ngừng cầu xin

" Thôi thôi em xin lỗi!! nãy em nói giỡn mà!! "

" Giỡn mặt hả gì? nãy giờ hai lần rồi nha, thấy tui nhịn rồi cô làm tới hả? " hắn vồ tới như một con sói đang săn mồi, may là nó nhanh nhẹn nhảy xuống khỏi giường.

" Em đứng lại cho tôi!! " hắn vội vàng nhảy xuống, lúc nó đang quay lưng mở cửa bỏ trốn thì hắn lao tới, thành công ôm trọn nó vào lòng.

Chết rồi!! bị bắt rồi giờ sao?? giờ nó phải diễn tuồng mới thoát khỏi con cáo già kia, nó đột nhiên ôm bụng rồi kêu đau.

" aaaa, anh ơi, em đau bụng quá " nó ôm bụng, mặt mày thì nhăn nhó.

" Ơ sao thế? " hắn vội vàng buông tay ra, xoay người nó lại hỏi han.

" Không biết đâu.. huhu " nó ngồi xồm xuống nền nhà, ụp mặt xuống gối trong đáng thương vô cùng.

" Đau bụng? chắc em đến tháng rồi " hắn cũng ngồi xuống, ân cần xoa đầu nó.

" Chắc là vậy.. " nó cười thầm trong bụng, hehe, quả nhiên chiêu này có tác dụng, trách làm sao được, hắn thương nó thế làm gì.

" Em lên giường nằm đi, anh sẽ mang trà rừng ấm lên cho em, mẹ anh nói con gái khi đến tháng uống cái đó sẽ đỡ đau " hắn bế phốc nó lên, nhẹ nhàng đặt lên giường, còn không quên kéo chăn cho nó.



Ôi bạn trai nó ân cần chu đáo coi kìa, nó mỉm cười, coi như đã gặp đúng người rồi, nhưng từ sự việc này nó rút ra bài học là đừng bao giờ chọc giận Hàn Thất Bát, lúc nãy mà nó không nhanh trí giả đau thì không biết tên Tiểu Bát lưu manh kia đã làm gì nó nữa.

Ủa? mà khoan, nó cảm thấy có điều gì là lạ, vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, ôi má ơi đến tháng thật rồi!! còn mấy ngày nữa mới tới cơ mà? lúc nãy nói xạo hắn xong cái giờ bị thiệt luôn.. không biết nên vui hay nên buồn, hèn chi lúc nãy nó ôm bụng giả vờ đau cũng thấy hơi đau thật, mà nó cứ nghĩ do nó ôm bụng chặt quá nên mới đau.

Mghe có tiếng bước chân nó liền nhảy phốc lên giường, kéo chăn lên người. Cánh cửa được mờ ra, Hàn Thất Bát trên tay cầm li trà rừng, tiến đến bên cạnh nó.

" Ngoan nào, mau uống đi "

Nó nhẹ nhàng ngồi dậy, hắn cầm cốc nước có cấm sẵn ống hút đưa đến bên miệng nó, nó cũng ngoan ngoãn uống hết cốc nước.

" Xong rồi đi ngủ đi, mai khỏi đi đâu hết " hắn xoa đầu nó.

" Ơ sao thế? " nó xụ mặt xuống, tự dưng không cho người ta đi cắm trại, huống hồ gì nó đang náo nức như thế.

" Mai có mưa, với lại em đau bụng không nên đi ra ngoài, ở nhà ngoan, nếu buồn thì gọi Phương Yến gì đó của em đến chơi, vậy nha, ngủ ngon " nói xong hắn hôn nhẹ lên trán nó rồi mới rời đi.

Nó cũng nằm xuống rồi gọi cho Phương Yến, bảo nó mai mưa nên khỏi đi, còn rủ nó đến Hàn gia chơi, Phương Yến tất nhiên đồng ý, nói xong rồi nó tắt máy, vào nhà vệ sinh làm mấy thủ tục khi đến tháng rồi mới đi ngủ.

[....]

Sáng sớm tinh mơ, hôm nay không còn những tia nắng chiếu vào phòng nó nữa mà xung quanh căn phòng bị bao phủ bởi bầu trời đen xám, xem ra sắp mưa một trận to, vươn tay lấy điện thoại, đã 9h rồi, nó mệt mỏi ngồi dậy vệ sinh cá nhân rồi đi xuống nhà.

" Thức rồi hả con ? " dì Vương đang ngồi lặt rau ở bàn thấy nó đi xuống vội hỏi.



" Dạ vâng " nó cũng đi đến ngồi bên cạnh dì Vương phụ dì lặt rau, dì Vương vô cùng hài lòng với đứa con dâu tương lai này, việc nhà hay nấu ăn nó đều biết, học hành cũng khá giỏi, lại không điệu đà son phấn, hay hòa đồng và giúp đỡ mọi người nữa.

" À dì Vương.. tí nữa bạn con đến chơi được không ạ.. ? " nó nhỏ giọng hỏi dì Vương, hôm qua Hàn Thất Bát đã cho phép rồi nhưng ít nhiều gì cũng phải hỏi dì Vương nữa.

" Được chứ! sau này con muốn dẫn bạn về nhà chơi thì cứ dẫn, khỏi cần hỏi ý dì cho mất công, dù sao sắp tới cũng là nhà của con mà, ngại làm gì chứ " dì Vương cười tươi nói.

" Dạ cảm ơn dì " nó ngại ngùng cúi mặt xuống đất.

Bỗng tiếng chuông nhà vang lên, nó thầm nghĩ bây giờ chắc cũng 9 giờ mấy rồi, Phương Yến chắc đang đứng bấm chuông ngoài kia.

Nó xin phép dì Vương ra mở cửa, con Yến vừa vào thì trời đột nhiên mưa xối xả luôn.

" Hên ghê, tao mà đi trễ chút chắc dính mưa rồi " cô nàng cười híp cả mắt rồi khoác tay Xuân Nghi, hai đứa đi vào trong.

" Dì Vương, đây là bạn con " nó giới thiệu.

" Con chào dì ạ " Phương Yến cũng lễ phép gật đầu chào hỏi.

" Ừ, ngoan lắm, hai đứa lên lầu chơi đi "

" Dạ, con xin phép " nó nói rồi dẫn Phương Yến lên phòng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Tìm Em Lâu Lắm Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook