Tôi Trở Nên Nổi Tiếng Với Tư Cách Là Người Chế Tác Nhóm Nhạc Nam
Chương 16: Khác Biệt Thế Hệ
Ngận Thị Kiểu Tình
05/04/2024
Edit: ZipZip
*****
Đình Đồng thấy mặt trái bình luận dưới tài khoản của Linh Quân, chẳng qua chỉ đảo qua một cái, tư tưởng con người là thứ không thể khống chế nhất, càng muốn khống chế lại càng khiến mình mất khống chế.
Đình Đồng cũng biết trên internet có rất nhiều người đang chửi mình, nhưng cô căn bản không để ý, bởi vì trừ internet, cô sẽ không có giao thiệp với những người này trong thực tế.
Đình Đồng cũng không biết sẽ đợi ở thế giới này bao lâu, phải hết sức quý trọng thời gian, căn bản sẽ không lãng phí thời gian trên người những người này.
Mỗi ngày đều coi như ngày cuối cùng, chuyện gì cũng sẽ thư thái.
Đình Đồng nở nụ cười, nụ cười rất ôn hòa, ôn nhu lại khoan dung, nói với Linh Quân: “Chúc mừng cậu, fans tăng.”
Linh Quân im lặng, tối nay nhìn như anh ta và Vu Mộc là chủ, trên thực tế Đình Đồng và Khương Lâm bên ngoài ống kính mới là chủ.
Đình Đồng có hơi ấu trĩ thêm QQ lẫn nhau, mang một loại cảm giác hưng phấn quỷ dị nói với năm người: “Tôi theo dõi các cậu, các cậu cũng theo dõi tôi.”
Năm người: …
Không phải là rất tình nguyện, có chút kháng cự.
Đình Đồng thúc giục: “Nhanh chút, tôi theo dõi các cậu, các cậu cũng theo dõi tôi, chúng ta nhanh chút xác định quan hệ, tôi là người chế tác của các cậu, người trên một chiếc thuyền, đồng tâm hiệp lực.”
Lam Khê dẫn đầu theo dõi Đình Đồng, lắc lắc di động, giành công nói: “Chế tác Đình, tôi là người đầu tiên theo dõi cô, có tưởng thưởng hay không nha.”
Đình Đồng khích lệ nói: “Cậu làm rất tốt.”
Lam Khê cười như không cười: “Tôi muốn không phải là thưởng ngoài miệng, muốn thực tế chút.”
Anh ta đi tới trước mặt Đình Đồng, kéo tay Đình Đồng, cúi người in một nụ hôn trên mu bàn tay Đình Đồng, ngẩng đầu lên, trong cặp mặt đào hoa hẹp dài như chứa nước xuân, một ánh mắt cũng đủ khiến người mê muội trong đó, cam tâm tình nguyện đắm chìm bên trong.
“Đây chính là tưởng thưởng tôi muốn, lần sau…” Ánh mắt anh ta chậm rãi rời đến môi, nhìn nó chằm chằm.
Vân Lãng: …
Tại sao đội ngũ không dễ dẫn dắt, chính là có người lặp đi lặp lại thất thường, chán ghét dính sát, anh ta là một người đàn ông đều cảm thấy cả người buồn nôn, phụ nữ thích đàn ông như vậy sao?
Một bộ dạng chẳng khác con vịt, mẹ nó.
Giang Ly liếc mắt, Dung Thời làm ngoại vật bàng quan, thấy nhiều không trách, Linh Quân im lặng như thường lệ.
Vẻ mặt Đình Đồng hơi mờ mịt, trong miệng không tự chủ lầm bầm: “Ba câu làm cho đàn ông vì ta cong eo, tôi là nữ giảng viên thông thái.”
Thân hình Lam Khê cứng đờ, cả người hóa đá phiêu tán trong gió, cái loại không khí mập mờ câu người cũng trong nháy mắt tán loạn.
Lam Khê dùng một ánh mắt không tưởng tượng nổi nhìn Đình Đồng, cô có thể thích xem loại video ngắn ngu ngốc này?
Đình Đồng thu tay về, đưa tay ra sau lưng xoa xoa, đây là người nào thế này, không lịch sự như vậy, đi lên liền táy máy tay chân, một tên đăng đồ tử*.
(*Đăng đồ tử: đại diện những kẻ phóng đãng.)
Cũng chính là lão bà như cô tâm tính trầm ổn, đổi thành một cô nương trẻ tuổi, còn không biết là bị kinh sợ thét chói tai đến mức nào.
Đến nỗi nữ giảng viên thông thái, là lúc lướt video ngắn vô tình thấy, lúc ấy Đình Đồng cũng bày ra vẻ mặt ông già, tàu điện ngầm, di động, nhưng mới nãy liền vô thức nói ra, thật quỷ dị.
Bầu không khí rất lúng túng, nhưng Đình Đồng mặt đầy bình tĩnh nói sang chuyện khác: “Tôi cảm thấy chúng ta cần phải thảo luận một chút, chẳng mấy là tới cuộc thi vòng loại, các cậu chuẩn bị tiết mục gì.”
Nhóm nam như này đều là hát hát nhảy nhảy, so là sân khấu, hiệu ứng sân khấu lóa mắt, vũ điệu càng nhảy càng không theo chuẩn mực, động tác càng ngày càng khó, càng ngày càng… lẳng lơ, õng ẹo túm hông… Đều là thao tác cơ bản.
Đây có lẽ là nghệ thuật, Đình Đồng xem không hiểu, nhưng lại bị chấn động thật sâu, người bây giờ đều thích loại này?
*****
Đình Đồng thấy mặt trái bình luận dưới tài khoản của Linh Quân, chẳng qua chỉ đảo qua một cái, tư tưởng con người là thứ không thể khống chế nhất, càng muốn khống chế lại càng khiến mình mất khống chế.
Đình Đồng cũng biết trên internet có rất nhiều người đang chửi mình, nhưng cô căn bản không để ý, bởi vì trừ internet, cô sẽ không có giao thiệp với những người này trong thực tế.
Đình Đồng cũng không biết sẽ đợi ở thế giới này bao lâu, phải hết sức quý trọng thời gian, căn bản sẽ không lãng phí thời gian trên người những người này.
Mỗi ngày đều coi như ngày cuối cùng, chuyện gì cũng sẽ thư thái.
Đình Đồng nở nụ cười, nụ cười rất ôn hòa, ôn nhu lại khoan dung, nói với Linh Quân: “Chúc mừng cậu, fans tăng.”
Linh Quân im lặng, tối nay nhìn như anh ta và Vu Mộc là chủ, trên thực tế Đình Đồng và Khương Lâm bên ngoài ống kính mới là chủ.
Đình Đồng có hơi ấu trĩ thêm QQ lẫn nhau, mang một loại cảm giác hưng phấn quỷ dị nói với năm người: “Tôi theo dõi các cậu, các cậu cũng theo dõi tôi.”
Năm người: …
Không phải là rất tình nguyện, có chút kháng cự.
Đình Đồng thúc giục: “Nhanh chút, tôi theo dõi các cậu, các cậu cũng theo dõi tôi, chúng ta nhanh chút xác định quan hệ, tôi là người chế tác của các cậu, người trên một chiếc thuyền, đồng tâm hiệp lực.”
Lam Khê dẫn đầu theo dõi Đình Đồng, lắc lắc di động, giành công nói: “Chế tác Đình, tôi là người đầu tiên theo dõi cô, có tưởng thưởng hay không nha.”
Đình Đồng khích lệ nói: “Cậu làm rất tốt.”
Lam Khê cười như không cười: “Tôi muốn không phải là thưởng ngoài miệng, muốn thực tế chút.”
Anh ta đi tới trước mặt Đình Đồng, kéo tay Đình Đồng, cúi người in một nụ hôn trên mu bàn tay Đình Đồng, ngẩng đầu lên, trong cặp mặt đào hoa hẹp dài như chứa nước xuân, một ánh mắt cũng đủ khiến người mê muội trong đó, cam tâm tình nguyện đắm chìm bên trong.
“Đây chính là tưởng thưởng tôi muốn, lần sau…” Ánh mắt anh ta chậm rãi rời đến môi, nhìn nó chằm chằm.
Vân Lãng: …
Tại sao đội ngũ không dễ dẫn dắt, chính là có người lặp đi lặp lại thất thường, chán ghét dính sát, anh ta là một người đàn ông đều cảm thấy cả người buồn nôn, phụ nữ thích đàn ông như vậy sao?
Một bộ dạng chẳng khác con vịt, mẹ nó.
Giang Ly liếc mắt, Dung Thời làm ngoại vật bàng quan, thấy nhiều không trách, Linh Quân im lặng như thường lệ.
Vẻ mặt Đình Đồng hơi mờ mịt, trong miệng không tự chủ lầm bầm: “Ba câu làm cho đàn ông vì ta cong eo, tôi là nữ giảng viên thông thái.”
Thân hình Lam Khê cứng đờ, cả người hóa đá phiêu tán trong gió, cái loại không khí mập mờ câu người cũng trong nháy mắt tán loạn.
Lam Khê dùng một ánh mắt không tưởng tượng nổi nhìn Đình Đồng, cô có thể thích xem loại video ngắn ngu ngốc này?
Đình Đồng thu tay về, đưa tay ra sau lưng xoa xoa, đây là người nào thế này, không lịch sự như vậy, đi lên liền táy máy tay chân, một tên đăng đồ tử*.
(*Đăng đồ tử: đại diện những kẻ phóng đãng.)
Cũng chính là lão bà như cô tâm tính trầm ổn, đổi thành một cô nương trẻ tuổi, còn không biết là bị kinh sợ thét chói tai đến mức nào.
Đến nỗi nữ giảng viên thông thái, là lúc lướt video ngắn vô tình thấy, lúc ấy Đình Đồng cũng bày ra vẻ mặt ông già, tàu điện ngầm, di động, nhưng mới nãy liền vô thức nói ra, thật quỷ dị.
Bầu không khí rất lúng túng, nhưng Đình Đồng mặt đầy bình tĩnh nói sang chuyện khác: “Tôi cảm thấy chúng ta cần phải thảo luận một chút, chẳng mấy là tới cuộc thi vòng loại, các cậu chuẩn bị tiết mục gì.”
Nhóm nam như này đều là hát hát nhảy nhảy, so là sân khấu, hiệu ứng sân khấu lóa mắt, vũ điệu càng nhảy càng không theo chuẩn mực, động tác càng ngày càng khó, càng ngày càng… lẳng lơ, õng ẹo túm hông… Đều là thao tác cơ bản.
Đây có lẽ là nghệ thuật, Đình Đồng xem không hiểu, nhưng lại bị chấn động thật sâu, người bây giờ đều thích loại này?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.