Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Thụ Chính Tuyến 18
Chương 28
Sunfish
24/09/2023
Lạc Kỳ Anh bị chọc giần liền tát cho Lệ Na một cái, cô ta bị cậu tát đỏ cả mặt không nhịn được liền lên tiếng mắng chửi
"Mẹ nó mày bị điên à ai cho mà tát tao, cái thứ chỉ biết ăn bám anh Gia Vĩ mà lại dám lên mặt à"
"Sao tôi lại không dám cô khi không xông vào nhà người khác còn ôm lấy tay người yêu tôi thân mật như thế thì khác nào loại tiểu t chuyên phá rối tình cảm người khác nói cho cô biết Dương Gia Vĩ là người của tôi nếu cô dám lại gần em ấy tôi nhất định sẽ khiến cô thân bại danh liệt."
Lạc Kỳ Anh nói xong liền kéo cà vạt của Dương Gia Vĩ xuống mà hôn lấy môi hắn, thấy cậu chủ động hắn cũng không ngại có người mà luồn lưỡi vào khoang miệng cậu quét qua một lượt tham lam mà hút hết mật ngọt rồi liếc cho Lệ Na một cái, cô ta thấy cảnh tượng ấy mà xấu hổ giậm chân thật mạnh rồi tức giận đùng đùng mà bỏ đi
"Gia Vĩ ưm đ..đừng ư cô ta bỏ..bỏ đi rồi ưm"
Lạc Kỳ Anh bị hôn đến mơ màng cố gắng thốt ra tiếng mà bảo hắn dừng lại, Dương Gia Vĩ nhả môi cậu ra liếm sơ quà rồi cười gian
"Anh hiếm lắm mới thấy anh chủ động sao em có thể bỏ lỡ dù sao thì lâu rồi chưa làm hôm nay cho em ăn mặn một bữa nhá"
Còn chưa kịp để Lạc Kỳ Anh trả lời Dương Gia Vĩ liền chiếm lấy môi cậu, tay cũng không yên phận mà luồn vài áo xoa nắn hai hạt tiêu nhỏ của cậu, Lạc Kỳ Anh lúc này chỉ biết rên ư ử mà thở dốc
"Ngốc sao lại nín thở thế kia anh có thể thở bằng mũi mà"
Nói xong Dương Gia Vĩ liền cuối xuống hôn lấy cổ và xương quai xanh của cậu tạo ra những dấu đỏ chót hiện rõ trên nước da trắng hồng của cậu
" Hộc hộc a..Gia Vĩ đ..đừng mà anh thấy lạ....lắm a ưm"
Lạc Kỳ Anh cứ rên ư ử làm Dương Gia Vĩ khó lòng mà nhịn liền bế xốc cậu lên rồi đi vào phòng, vừa vào hằn đã cởi hết quần áo của cả hai rồi dùng tay vuốt lấy d***g v*t cậu
"A..ưm Gia Vĩ anh k..khó chịu q..quá á"
Vừa nói xong thì một cổ t**h d**h nóng hỏi bắn vào tay hắn, Dương Gia Vĩ đưa tay lên liếm số t**h d**h đó vừa cười *** vừa khen
"Anh của anh ngọt quá xem nó đậm dặc chưa này"
Cậu lúc này chỉ biết nằm thở hỗn hển, bổng cậu cảm nhận được có thứ gì đó đang xâm nhập vào h*u h***t mình liền không nhịn được run rẩy
"Aa đ..đau quá ưm G..Gia Vĩ anh thấy khó chịu quá rút ra đi mà"
Dương Gia Vĩ lúc này đang dùng tay nới lỏng cho cậu một ngón, hai ngón, rồi ba ngón làm Lạc Kỳ Anh rên rỉ không ngừng
"Anh ráng chịu chút nếu không nới lỏng anh sẽ bị thương mất"
Lạc Kỳ Anh chỉ biết lấy tay che lấy khuôn mặt đỏ ửng của mình, được một lúc khi Dương Gia Vĩ thấy đã dủ liền không do dự đâm d**g v*t vào cậu như cảm nhận được thứ to lớn kia đang ở bên trong mình cậu không nhịn được mà siết chặt lấy thứ đó nước mắt sinh lý cũng chảy ra
"Áaa đ..đau quá mau rút ra đi mà anh xin em ư ưm rút nó ra đi"
"Chậc, đây đâu phải lần đầu mà sau vẫn chặt thế, anh muốn kẹp đứt của em à? Kỳ Anh ngoan anh thả lỏng cơ thể ra một chút không sẽ không đau nữa được không? "
Hắn bị cậu xiết chặt cũng cò chút đau liền dịu giọng vỗ về để cậu thả lỏng nhưng Lạc Kỳ Anh vẫn xiết chặt không buôn vừa khóc vừa bảo
"Hức ưm e..em nối dối, nó vẫn rất đau a"
"Thế anh thả lỏng một chút em rút ra được không"
Thấy dỗ ngọt không thành hắn liền dụ cậu, Lạc Kỳ Anh nghe hắn nói thế cũng bị mê hoặc mà tin tưởng vô cùng liền thả lỏng ra hắn nhân cơ hội liền nhấp liên tục vào người cậu, Lạc Kỳ Anh bị bất ngờ chỉ biết nắm chặt ga giường giọng oán trách nói
"Aaa n..nhẹ lại ư ưm đau quá hức em n..nói dối anh h..hức ưm"
Dương Gia Vĩ thấy cậu khóc cũng xót nhưng thịt đã nhai trong miệng rồi có ngu mới nhả ra nên đành hôn nhẹ lên khóe mắt cậu thủ thỉ
"Kỳ anh không khóc ngoan chút nữa sẽ không đau nữa sẽ thoải mái nêu không chiu được thì cắn em này đừng khóc nữa"
Lạc Kỳ Anh nghe thế liền cắn lấy vai Dương Gia Vĩ như trả đũa, sau một hồi cậu cảm giác có gì đó không đúng liền lên tiếng
"A hức Gia Vĩ ưm a..anh muốn ra ư khó chịu quá ha"
"Anh đợi em cùng ra"
Nói rồi hắn càng nhấp kịch liệt hơn trước được một lúc thì hắn thở hắc một cái rồi phóng thích toàn bộ t**h d**h vào bụng Lạc Kỳ Anh, cậu cũng ra ngay trên người xong liền nằm thở hổn hển mắt lim dim muốn ngủ nhưng hắn nào thỏa mãn liền kéo cậu lại từ cơn buồn ngủ miệng cười tươi mà nhẹ nhàng nói câu nói có sức nặng ngàn cân
"Anh em vẫn chưa thỏa mãn mà đêm còn dài làm thêm vài hiệp nữa nhá"
Như mọi khi chẳng cần cậu trả lời Dương Gia Vĩ liền tiếp tục mà thao cậu, đêm đó hắn ch**h cậu ná thở đến rạng sáng mới buôn tha.
"Mẹ nó mày bị điên à ai cho mà tát tao, cái thứ chỉ biết ăn bám anh Gia Vĩ mà lại dám lên mặt à"
"Sao tôi lại không dám cô khi không xông vào nhà người khác còn ôm lấy tay người yêu tôi thân mật như thế thì khác nào loại tiểu t chuyên phá rối tình cảm người khác nói cho cô biết Dương Gia Vĩ là người của tôi nếu cô dám lại gần em ấy tôi nhất định sẽ khiến cô thân bại danh liệt."
Lạc Kỳ Anh nói xong liền kéo cà vạt của Dương Gia Vĩ xuống mà hôn lấy môi hắn, thấy cậu chủ động hắn cũng không ngại có người mà luồn lưỡi vào khoang miệng cậu quét qua một lượt tham lam mà hút hết mật ngọt rồi liếc cho Lệ Na một cái, cô ta thấy cảnh tượng ấy mà xấu hổ giậm chân thật mạnh rồi tức giận đùng đùng mà bỏ đi
"Gia Vĩ ưm đ..đừng ư cô ta bỏ..bỏ đi rồi ưm"
Lạc Kỳ Anh bị hôn đến mơ màng cố gắng thốt ra tiếng mà bảo hắn dừng lại, Dương Gia Vĩ nhả môi cậu ra liếm sơ quà rồi cười gian
"Anh hiếm lắm mới thấy anh chủ động sao em có thể bỏ lỡ dù sao thì lâu rồi chưa làm hôm nay cho em ăn mặn một bữa nhá"
Còn chưa kịp để Lạc Kỳ Anh trả lời Dương Gia Vĩ liền chiếm lấy môi cậu, tay cũng không yên phận mà luồn vài áo xoa nắn hai hạt tiêu nhỏ của cậu, Lạc Kỳ Anh lúc này chỉ biết rên ư ử mà thở dốc
"Ngốc sao lại nín thở thế kia anh có thể thở bằng mũi mà"
Nói xong Dương Gia Vĩ liền cuối xuống hôn lấy cổ và xương quai xanh của cậu tạo ra những dấu đỏ chót hiện rõ trên nước da trắng hồng của cậu
" Hộc hộc a..Gia Vĩ đ..đừng mà anh thấy lạ....lắm a ưm"
Lạc Kỳ Anh cứ rên ư ử làm Dương Gia Vĩ khó lòng mà nhịn liền bế xốc cậu lên rồi đi vào phòng, vừa vào hằn đã cởi hết quần áo của cả hai rồi dùng tay vuốt lấy d***g v*t cậu
"A..ưm Gia Vĩ anh k..khó chịu q..quá á"
Vừa nói xong thì một cổ t**h d**h nóng hỏi bắn vào tay hắn, Dương Gia Vĩ đưa tay lên liếm số t**h d**h đó vừa cười *** vừa khen
"Anh của anh ngọt quá xem nó đậm dặc chưa này"
Cậu lúc này chỉ biết nằm thở hỗn hển, bổng cậu cảm nhận được có thứ gì đó đang xâm nhập vào h*u h***t mình liền không nhịn được run rẩy
"Aa đ..đau quá ưm G..Gia Vĩ anh thấy khó chịu quá rút ra đi mà"
Dương Gia Vĩ lúc này đang dùng tay nới lỏng cho cậu một ngón, hai ngón, rồi ba ngón làm Lạc Kỳ Anh rên rỉ không ngừng
"Anh ráng chịu chút nếu không nới lỏng anh sẽ bị thương mất"
Lạc Kỳ Anh chỉ biết lấy tay che lấy khuôn mặt đỏ ửng của mình, được một lúc khi Dương Gia Vĩ thấy đã dủ liền không do dự đâm d**g v*t vào cậu như cảm nhận được thứ to lớn kia đang ở bên trong mình cậu không nhịn được mà siết chặt lấy thứ đó nước mắt sinh lý cũng chảy ra
"Áaa đ..đau quá mau rút ra đi mà anh xin em ư ưm rút nó ra đi"
"Chậc, đây đâu phải lần đầu mà sau vẫn chặt thế, anh muốn kẹp đứt của em à? Kỳ Anh ngoan anh thả lỏng cơ thể ra một chút không sẽ không đau nữa được không? "
Hắn bị cậu xiết chặt cũng cò chút đau liền dịu giọng vỗ về để cậu thả lỏng nhưng Lạc Kỳ Anh vẫn xiết chặt không buôn vừa khóc vừa bảo
"Hức ưm e..em nối dối, nó vẫn rất đau a"
"Thế anh thả lỏng một chút em rút ra được không"
Thấy dỗ ngọt không thành hắn liền dụ cậu, Lạc Kỳ Anh nghe hắn nói thế cũng bị mê hoặc mà tin tưởng vô cùng liền thả lỏng ra hắn nhân cơ hội liền nhấp liên tục vào người cậu, Lạc Kỳ Anh bị bất ngờ chỉ biết nắm chặt ga giường giọng oán trách nói
"Aaa n..nhẹ lại ư ưm đau quá hức em n..nói dối anh h..hức ưm"
Dương Gia Vĩ thấy cậu khóc cũng xót nhưng thịt đã nhai trong miệng rồi có ngu mới nhả ra nên đành hôn nhẹ lên khóe mắt cậu thủ thỉ
"Kỳ anh không khóc ngoan chút nữa sẽ không đau nữa sẽ thoải mái nêu không chiu được thì cắn em này đừng khóc nữa"
Lạc Kỳ Anh nghe thế liền cắn lấy vai Dương Gia Vĩ như trả đũa, sau một hồi cậu cảm giác có gì đó không đúng liền lên tiếng
"A hức Gia Vĩ ưm a..anh muốn ra ư khó chịu quá ha"
"Anh đợi em cùng ra"
Nói rồi hắn càng nhấp kịch liệt hơn trước được một lúc thì hắn thở hắc một cái rồi phóng thích toàn bộ t**h d**h vào bụng Lạc Kỳ Anh, cậu cũng ra ngay trên người xong liền nằm thở hổn hển mắt lim dim muốn ngủ nhưng hắn nào thỏa mãn liền kéo cậu lại từ cơn buồn ngủ miệng cười tươi mà nhẹ nhàng nói câu nói có sức nặng ngàn cân
"Anh em vẫn chưa thỏa mãn mà đêm còn dài làm thêm vài hiệp nữa nhá"
Như mọi khi chẳng cần cậu trả lời Dương Gia Vĩ liền tiếp tục mà thao cậu, đêm đó hắn ch**h cậu ná thở đến rạng sáng mới buôn tha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.