Tôi Trói Định Hệ Thống Sinh Hoạt

Chương 14:

Tống Hàng Hàng

23/03/2023

Hai phút sau, Vân Hải trở lại phòng bếp, "Mẹ con đang ngủ? Bà ấy còn ngáy!"

Vân Cẩm nghe cha nói như vậy lập tức cảm thấy yên tâm: "Hẳn là uống thuốc xong đã khỏe lại nên lại đi ngủ, con vừa đưa nước cho mẹ uống thuốc đau dạ dày vài phút trước."

Vân Hải lo lắng mở nồi cơm điện, thấy lượng nước và gạo bên trong vừa đủ, liền đóng nắp nồi cơm lại, đuổi Vân Cẩm ra khỏi bếp, "Con ra ngoài ăn cơm đi, ba sẽ làm bánh trứng mềm khác cho mẹ. Con ăn bánh nướng ba mua về, uống canh cay nóng."

Mặc dù hôm nay cô dậy sớm hơn thường lệ một chút, nhưng sau bao nhiêu rắc rối, cũng gần đến giờ bình thường Vân Cẩm ra ngoài.

Cô vội vàng tắm rửa, ăn sáng, bánh nướng vừa xốp vừa giòn, canh chua nóng hổi ăn rất ngon, đậu hũ bên trong mềm, nấm mèo giòn, nấm hương dai, chân giò hun khói thì thơm. ...Thật đáng tiếc khi Vân Cẩm không có thời gian để nhấm nháp, cô uống một hơi cạn chén canh, trán hơi đổ mồ hôi, cô thay quần áo và lao ra khỏi cửa.

Mặc dù cô ấy gặp phải một số sự cố mà tạm thời không thể hiểu hoặc giải thích được, nhưng chỉ cần cô còn sống, cô muốn tiêu tiền, muốn có tiền để tiêu, cô phải đi làm.

Tàu điện ngầm giờ cao điểm buổi sáng vẫn đông đúc như mọi khi, một lúc sau khi Vân Cẩm chuyển tàu lần đầu tiên, điện thoại trên tay cô lại rung lên, Vân Cẩm nhìn thấy một dòng chữ hiện lên trên màn hình——

【 Nhiệm vụ 1 đã hoàn thành! Tích phân đạt được: 1, tổng tích phân hiện tại: 1. 】

Vân Cẩm nhấp vào App, phát hiện màn hình đã thay đổi lần nữa, dòng chữ Nhiệm vụ 1 và hình ảnh em bé bên dưới đã biến mất, nhưng có một cuốn sổ nhỏ hình lịch ở góc trên bên phải, số 1—— được viết ở giữa.Vân Cẩm đoán rằng "1" ám chỉ số điểm của cô.



Nhưng làm thế nào để sử dụng điểm? Theo kinh nghiệm chơi trò chơi trước đây của Vân Cẩm, điểm nhận được khi thực hiện các nhiệm vụ có thể đổi lấy các loại vật phẩm khác nhau trong cửa hàng trò chơi, nhưng trong trò chơi này, Vân Cẩm hoàn toàn không có chỗ để tiêu điểm.

Tuy nhiên có nhiều trò chơi quả thật phải đạt tới cấp độ nhất định mới mở chợ, có lẽ nếu cô hoàn thành thêm một vài nhiệm vụ, chợ sẽ mở ra?

Nhiệm vụ đầu tiên quá dễ dàng và đơn giản, khiến Vân Cẩm vô thức bớt cảm giác e ngại đối với App này.

Bước vào phòng làm việc, Lý Vũ Tinh nhìn thoáng qua chiếc điện thoại mới của Vân Cẩm, "Jean! Cô lại đổi điện thoại à? Còn là Apple X đời mới nhất!"

Vân Cẩm nghe những lời nói của Lý Vũ Tinh, trái tim cô đau nhói, thật ra cô mua chiếc điện thoại trước cách đây vài tháng, nếu biết đổi điện thoại khác cũng không giúp cô ấy thoát khỏi 《 Cuộc sống mộng ảo 》, cô ấy cần gì phải ném chiếc điện thoại di động của mình xuống sông chứ??

Vân Cẩn gật đầu, khuôn mặt thật sự lộ vẻ đau lòng, "Điện thoại không cẩn thận bị rơi xuống nước."

Lý Vũ Tinh lắc đầu, "Cô thật là không cẩn thận! Điện thoại di động trị giá mấy ngàn đồng, tôi mà làm rơi xuống nước sẽ rất tiếc, lúc điện thoại rơi xuống nước sao cô không đi sửa? Mà lại đi mua cái mới?”

Vân Cẩm nghe lời nói của Lý Vũ Tinh cảm thấy không được thoải mái lắm, cô trả lời: "Không thể sửa chữa được, vì vậy tôi chỉ có thể mua một cái mới."

Lý Vũ Tinh phàn nàn với Vân Cẩm: "Món cơm chân gà teriyaki mà cô gọi vào trưa hôm qua đã được giao vào lúc một giờ, có mùi thơm đặc biệt! Sau đó, tôi không nhịn được, đã ăn đồ cô đặt, làm hại hôm nay cân nặng của tôi tăng lên 0,1 kg!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Trói Định Hệ Thống Sinh Hoạt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook