Tôi Trói Định Hệ Thống Sinh Hoạt

Chương 8:

Tống Hàng Hàng

23/03/2023

Sau đó Vân Cẩm rõ ràng nhìn thấy được, một giây khi cô hướng điện thoại vào trước mắt Lý Vũ Tinh, [Cuộc sống ảo mộng] lại biến mất trong nháy mắt!

Trong lòng Vân Cẩm toát lên một ý niệm--- App [Cuộc sống ảo mộng] chỉ có một mình cô nhìn thấy được! Vậy này chỉ có một mình cô nhìn thấy được thôi!

Tất nhiên Vân Cẩm đã biết đây không phải là loại virus đơn giản, cô cố gắng khống chế mình, mới không lập tức ném điện thoại đi.

Chẳng qua còn chưa chờ đồ ăn đến, cũng không làm nổi công việc buổi chiều nữa, Vân Cẩm lập tức xin nghỉ với bà chủ Bàng Ấu Gia, "Ấu Gia, thân thể của tôi không được thoải mái, bây giờ muốn về nhà."

Bàng Ấu Gia nghe được lời của Vân Cẩm, vốn dĩ có chút không vui, nhưng nhìn đến sắc mặt tái nhợt trên trán còn xuất hiện mồ hôi dày đặc của Vân Cẩm, lập tức sợ hết hồn!

Rõ ràng hai phút trước còn bình thường, sao lúc này lại thành thế này?

Bàng Ấu Gia căng thẳng hỏi: "Cô không có chuyện gì chứ? Đau chỗ nào? Tôi đưa cô đến bệnh viện!"

Vân Cẩm lắc đầu, thuận miện bịa một cái cớ: "Không có chuyện gì, chỉ là đau bụng kinh."

Sau khi Bàng Ấu Gia chắc chắn Vân Cẩm không cần đi bệnh viện, cũng không cần giúp chở về nhà, lập tức cho phép Vân Cẩm nghỉ: "Nhanh về nhà nằm đi."

Vân Cẩm từ từ đi ra khỏi khu Sáng nghiệp đổi mới, không dám dùng điện thoại gọi xe, ở cửa đợi nửa ngày, mới đón được một chiếc taxi, "Tài xế, đi đến trung tâm kỹ thuật số."



Đến trung tâm kỹ thuật số, Vân Cẩm chạy thẳng đến một tiệm bán điện thoại di động, mấy điện thoại lúc trước của cô đều mua ở tiệm này, giá cả rẻ hơn một chút so với những tiệm khác, ông chủ cũng đáng tin, sẽ không bán hàng giả hoặc hàng cũ thành mới.

Nghĩ đến điện thoại lúc trước hệ thống là Android, Vân Cẩm khẽ cắn răng nói: "Ông chủ, tôi muốn mua một điện thoại Iphone X, màu trắng."

Lúc trả tiền, đột nhiên Vân Cẩm nghĩ tới mình đã gỡ hết liên kết ngân hàng trong ví Wechat và Alipay, hơn nữa trước khi gỡ đã chuyển số tiền còn lại trong Alipay và Wechat vào thẻ ngân hàng, hôm nay cô lại không mang theo thẻ, lại hoàn toàn không nhớ dãy số của thẻ ngân hàng.

Vân Cẩm gửi một tin nhắn Wechat cho bạn tốt nhất Lâm Nam Nam của mình: "Niếp Niếp, tớ đang mua điện thoại di động mới, đang chờ trả tiền. Điện thoại cũ bị nhiễm virus, tớ đã gỡ hết liên kết ngân hàng, kết quả bây giờ không cách nào trả tiền được. Trước tiên cậu cho tớ mượn chín ngàn đồng, tối về nhà tớ trả cho cậu."

Một giây sau, Vân Cẩm nhận được câu trả lời của Lâm Nam Nam: "Má nó, tên lừa đảo nhà anh thật lòng dạ đen tối! Mở miệng là muốn chín ngàn!"

Cuối cùng Vân Cẩm đi tới một góc không người trong trung tâm kỹ thuật số, gọi video nói chuyện với Lâm Nam Nam, mượn tiền của Lâm Nam Nam qua video.

Lâm Nam Nam vẫn cảnh giác như cũ: "Hai ngày trước tôi vừa xem chương trình phổ cập khoa học đề phòng lừa đảo, video cũng có thể làm giả! Các cô mấy tên lừa đảo này sẽ dùng đủ cách tải video của bạn tôi xuống trước, sau đó xử lý một phen, video tôi nhìn thấy chính là video mà tên lừa đảo tải xuống rồi xử lý trước!"

Con ngươi của Lâm Nam Nam đảo quanh, nói với Vân Cẩm: "Như vậy đi, cô làm động tác dựa theo yêu cầu của tôi, hơn nữa động tác mà tôi yêu cầu không thể biết trước."

"Giơ tay phải lên, sờ mũi một cái, sờ lông mày, làm một động tác nổ súng, đúng! Tiếp tục làm theo lời ta nói! Trái ba vòng, phải ba vòng, uốn éo cái cổ, uốn éo cái mông!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Trói Định Hệ Thống Sinh Hoạt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook