Chương 22: Vay Tiền
Ái Ngật Đích Miên Hoa Đường
26/12/2023
Cha Tịnh và Tịnh Thù đều thở phào nhẹ nhõm, sau đó cả hai rơi vào khoảng lặng càng thêm ngượng ngùng.
Cậu cả Tô Ích Dương nhìn qua Trương Trung Dung đang uống rượu, Tô Mỹ Mỹ đang ăn:
"Chúng tôi còn một ít tiền nhàn rỗi, không vội trả, cho mượn 30 vạn trước."
Mợ cả Vương Phương liếc mắt nhìn cậu, cậu sợ hãi vội vàng đổi lời:
"Cho mượn 20 vạn trước."
"Khụ khụ."
Vương Phương ho khan hai tiếng.
Mặt cậu cả đỏ bừng, lần này nói nhanh:
"Cho mượn 10 vạn trước, không cần trả vội, đợi vài năm sau rồi tính."
Nói xong ông ta lay Vương Phương:
"Chuyển tiền qua MiChat cho Lan Chi đi."
***MiChat: Mạng xã hội kèm ví điện tử uy tín thuộc quản lý của quốc gia.
"Chuyển thẳng cho Tịnh Thù đi. Anh trai, chị dâu, vài ngày nữa tiền chuyển về em sẽ trả lại cho các anh chị, số tiền này tụi em chỉ dùng để tạm ứng thôi."
Mẹ Tịnh trong lòng không thoải mái, cứ cảm thấy chị dâu... có chút, làm như họ không trả tiền vậy.
Từ đó, mợ cả Vương Phương được Tịnh Thù xem như “có khó khăn thì có thể giúp một tay”.
Cha Tịnh lại nhìn về phía dì út.
Tô Mỹ Mỹ trong lòng chửi Trương Trung Dung một trăm lần.
Sau đó bắt đầu than vãn rằng mới mua nhà nên nghèo, học phí của con ở học viện nghệ thuật đắt đỏ, nói chung là một thời gian rồi không có tiền dư.
Mẹ Tịnh nhớ lại lúc em gái ruột mới đến Ô Thành, không có việc làm, không có đối tượng yêu đương, ở nhà mình bốn năm rưỡi, dù nghèo mình không bao giờ than thở một lời.
Sau đó mình còn giới thiệu việc làm cho nó, rồi mới quen Trương Trung Dung ở cơ quan nhà nước, cưới xong mới dọn đi.
Trương Trung Dung nhổ ra miếng cá rán mặn chết người, nhớ đến tiểu yêu tinh của mình không chỉ biết rán cá, mỗi lần còn vắt kiệt mình, thì cảm thấy hơi khô miệng, lại nhớ đến cô ấy thích xe BMW.
"Chị à, gần đây em thực sự hơi eo hẹp, cũng đang muốn mua thêm một chiếc xe, sao chị không bán chiếc BMW cho chúng em?"
Trương Trung Dung đột nhiên xen vào.
Vừa bán đi má phải, má trái lập tức bị Trương Trung Dung đánh 'páp páp', Tô Mỹ Mỹ than vãn thành công cốc, nhưng bà ta nghĩ rằng Trương Trung Dung đã có xe Audi, vậy chiếc BMW nhỏ này chắc là mua cho mình?
Tô Mỹ Mỹ luôn ghen tị với Tô Lan Chi có xe BMW, bây giờ, nó sẽ đổi chủ phải không nhỉ?
"Cái đó tạm thời không bán."
Cha Tịnh không nỡ:
"Cái xe dù đã dùng ba năm, nhưng mới chỉ chạy được hơn 8000 km, vẫn là xe gần như mới. Hơn nữa mấy em cũng biết tính Lan Chi rồi đấy, đồ của cô ấy dù sử dụng bao lâu cũng vẫn như mới, được bảo dưỡng cực kỳ cẩn thận."
Cậu cả Tô Ích Dương nhìn qua Trương Trung Dung đang uống rượu, Tô Mỹ Mỹ đang ăn:
"Chúng tôi còn một ít tiền nhàn rỗi, không vội trả, cho mượn 30 vạn trước."
Mợ cả Vương Phương liếc mắt nhìn cậu, cậu sợ hãi vội vàng đổi lời:
"Cho mượn 20 vạn trước."
"Khụ khụ."
Vương Phương ho khan hai tiếng.
Mặt cậu cả đỏ bừng, lần này nói nhanh:
"Cho mượn 10 vạn trước, không cần trả vội, đợi vài năm sau rồi tính."
Nói xong ông ta lay Vương Phương:
"Chuyển tiền qua MiChat cho Lan Chi đi."
***MiChat: Mạng xã hội kèm ví điện tử uy tín thuộc quản lý của quốc gia.
"Chuyển thẳng cho Tịnh Thù đi. Anh trai, chị dâu, vài ngày nữa tiền chuyển về em sẽ trả lại cho các anh chị, số tiền này tụi em chỉ dùng để tạm ứng thôi."
Mẹ Tịnh trong lòng không thoải mái, cứ cảm thấy chị dâu... có chút, làm như họ không trả tiền vậy.
Từ đó, mợ cả Vương Phương được Tịnh Thù xem như “có khó khăn thì có thể giúp một tay”.
Cha Tịnh lại nhìn về phía dì út.
Tô Mỹ Mỹ trong lòng chửi Trương Trung Dung một trăm lần.
Sau đó bắt đầu than vãn rằng mới mua nhà nên nghèo, học phí của con ở học viện nghệ thuật đắt đỏ, nói chung là một thời gian rồi không có tiền dư.
Mẹ Tịnh nhớ lại lúc em gái ruột mới đến Ô Thành, không có việc làm, không có đối tượng yêu đương, ở nhà mình bốn năm rưỡi, dù nghèo mình không bao giờ than thở một lời.
Sau đó mình còn giới thiệu việc làm cho nó, rồi mới quen Trương Trung Dung ở cơ quan nhà nước, cưới xong mới dọn đi.
Trương Trung Dung nhổ ra miếng cá rán mặn chết người, nhớ đến tiểu yêu tinh của mình không chỉ biết rán cá, mỗi lần còn vắt kiệt mình, thì cảm thấy hơi khô miệng, lại nhớ đến cô ấy thích xe BMW.
"Chị à, gần đây em thực sự hơi eo hẹp, cũng đang muốn mua thêm một chiếc xe, sao chị không bán chiếc BMW cho chúng em?"
Trương Trung Dung đột nhiên xen vào.
Vừa bán đi má phải, má trái lập tức bị Trương Trung Dung đánh 'páp páp', Tô Mỹ Mỹ than vãn thành công cốc, nhưng bà ta nghĩ rằng Trương Trung Dung đã có xe Audi, vậy chiếc BMW nhỏ này chắc là mua cho mình?
Tô Mỹ Mỹ luôn ghen tị với Tô Lan Chi có xe BMW, bây giờ, nó sẽ đổi chủ phải không nhỉ?
"Cái đó tạm thời không bán."
Cha Tịnh không nỡ:
"Cái xe dù đã dùng ba năm, nhưng mới chỉ chạy được hơn 8000 km, vẫn là xe gần như mới. Hơn nữa mấy em cũng biết tính Lan Chi rồi đấy, đồ của cô ấy dù sử dụng bao lâu cũng vẫn như mới, được bảo dưỡng cực kỳ cẩn thận."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.