Chương 6: Lại Phải Học Rồi!
Vũ Thiên Hà
10/03/2021
- Bố!
- Sao bố đến đây?(tôi sợ sệt hỏi)
- Con nghĩ xem
- Cô giáo gọi bố đến ạ?
- Không thì sao
- Con con con xem con kìa, đã 17 tuổi rồi, cũng không lo học đi, ngồi trong lớp làm gì hả?
- Bố~(gọi bằng giọng nũng nịu)
- Được rồi
- Dịch Kỳ, sau này Thiên Hà nhà chú phải nhờ cháu rồi
- Dạ, không sao ạ
- Cháu chào chú ạ(Khải Trạch mở lời)
- Cháu là..(bố tôi hỏi Khải Trạch)
- Cháu là bạn cùng lớp của Thiên Hà ạ
- Vậy à?
- Bố, Khải Trạch học giỏi lắm, bố thay Dịch Kỳ bằng cậu ấy được không
- Ồ! Vậy à?
- Hay là thế này, sau này chuyện học tập của Thiên Hà nhà chú giao hết cho 2 đứa. Dù sao 2 cũng tốt hơn 1 mà
- Cái gì.... Con không muốn tên mặt lạnh này đâu(ý nói Dịch Kỳ)
- Vâng ạ (Dịch Kỳ và Khải Trạch cùng trả lời bố tôi)
Tạm biệt đồ ăn vặt, tạm biệt khu tò chơi, tạm biệt... :'(
- Được được, quyết vậy nhá
- Ơ, không ai hỏi con có đồng ý hay không à?
- Con không cần phải có ý kiến
2 tên ác ma này gật gật
- Gật cái gì mà gật, các cậu muốn bị ăn đập hả(tôi tức giận nói)
Về đến nhà, bố tôi kể chuyện của tôi cho gia đình. Nghe xông mẹ tức giận mắng tôi một hồi nữa. Bà nội thì thở dài. Có lẽ mọi người đều thất vọng về tôi. Nhưng biết sao giờ, tôi vốn không thích học
một chút nào.
Mẹ mắng xong, tôi cầm cặp đi lên phòng.
Tới giờ cơm, mẹ gọi tôi xuống, hôm nay là lần đầu tiên tôi ăn ít như vậy
- Con ăn no rồi
- Thiên Hà!! (tiếng gọi cổng nhà tôi của 2 tên ác ma)
Tôi chạy một mạch vào phòng và khóa cửa vào
- Hzz! Con bé này(mẹ tôi thở dài)
- Cháu chào 2 bác, cháu cháu chào bà nội ạ(2 tên ác ma chào hỏi người nhà tôi)
- Ngoan
- Bọn cháu xin phép ạ
- Ừ! Hà Hà ở trong phòng đó
- Vậy bọn cháu lên trước đây ạ
- Vũ Thiên Hà mở cửa(Dịch Kỳ bắt tôi mở cửa)
- Không, tôi không học đâu(tôi đúng trong phòng trả lời 2 tên ác ma)
- Thiên Hà à, mở của đi, hôm nay chúng ta không học(giộng nói ấm áp của Khải Trạch truyền đến tai tôi)
- Thật á! Quân tử nhất ngôn, Tứ mã nan truy không được nuốt lời
- Được, nghe cậu hết(Khải Trạch đồng ý trả lời tôi)
Tôi mở cửa cho Khải Trạch, cậu ấy vừa vào xong, Dịch Kỳ chưa kịp vào, tôi đóng sầm lại, khiến cho cánh của đập vào mũi cậu ấy.
- Á! (tiếng kêu của Dịch Kỳ)
MỜI CÁC BẠN ĐÓN CHỜ CHƯƠNG SAU
- Sao bố đến đây?(tôi sợ sệt hỏi)
- Con nghĩ xem
- Cô giáo gọi bố đến ạ?
- Không thì sao
- Con con con xem con kìa, đã 17 tuổi rồi, cũng không lo học đi, ngồi trong lớp làm gì hả?
- Bố~(gọi bằng giọng nũng nịu)
- Được rồi
- Dịch Kỳ, sau này Thiên Hà nhà chú phải nhờ cháu rồi
- Dạ, không sao ạ
- Cháu chào chú ạ(Khải Trạch mở lời)
- Cháu là..(bố tôi hỏi Khải Trạch)
- Cháu là bạn cùng lớp của Thiên Hà ạ
- Vậy à?
- Bố, Khải Trạch học giỏi lắm, bố thay Dịch Kỳ bằng cậu ấy được không
- Ồ! Vậy à?
- Hay là thế này, sau này chuyện học tập của Thiên Hà nhà chú giao hết cho 2 đứa. Dù sao 2 cũng tốt hơn 1 mà
- Cái gì.... Con không muốn tên mặt lạnh này đâu(ý nói Dịch Kỳ)
- Vâng ạ (Dịch Kỳ và Khải Trạch cùng trả lời bố tôi)
Tạm biệt đồ ăn vặt, tạm biệt khu tò chơi, tạm biệt... :'(
- Được được, quyết vậy nhá
- Ơ, không ai hỏi con có đồng ý hay không à?
- Con không cần phải có ý kiến
2 tên ác ma này gật gật
- Gật cái gì mà gật, các cậu muốn bị ăn đập hả(tôi tức giận nói)
Về đến nhà, bố tôi kể chuyện của tôi cho gia đình. Nghe xông mẹ tức giận mắng tôi một hồi nữa. Bà nội thì thở dài. Có lẽ mọi người đều thất vọng về tôi. Nhưng biết sao giờ, tôi vốn không thích học
một chút nào.
Mẹ mắng xong, tôi cầm cặp đi lên phòng.
Tới giờ cơm, mẹ gọi tôi xuống, hôm nay là lần đầu tiên tôi ăn ít như vậy
- Con ăn no rồi
- Thiên Hà!! (tiếng gọi cổng nhà tôi của 2 tên ác ma)
Tôi chạy một mạch vào phòng và khóa cửa vào
- Hzz! Con bé này(mẹ tôi thở dài)
- Cháu chào 2 bác, cháu cháu chào bà nội ạ(2 tên ác ma chào hỏi người nhà tôi)
- Ngoan
- Bọn cháu xin phép ạ
- Ừ! Hà Hà ở trong phòng đó
- Vậy bọn cháu lên trước đây ạ
- Vũ Thiên Hà mở cửa(Dịch Kỳ bắt tôi mở cửa)
- Không, tôi không học đâu(tôi đúng trong phòng trả lời 2 tên ác ma)
- Thiên Hà à, mở của đi, hôm nay chúng ta không học(giộng nói ấm áp của Khải Trạch truyền đến tai tôi)
- Thật á! Quân tử nhất ngôn, Tứ mã nan truy không được nuốt lời
- Được, nghe cậu hết(Khải Trạch đồng ý trả lời tôi)
Tôi mở cửa cho Khải Trạch, cậu ấy vừa vào xong, Dịch Kỳ chưa kịp vào, tôi đóng sầm lại, khiến cho cánh của đập vào mũi cậu ấy.
- Á! (tiếng kêu của Dịch Kỳ)
MỜI CÁC BẠN ĐÓN CHỜ CHƯƠNG SAU
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.