Chương 3
Áo Lợi Áo Lợi Cấp
23/06/2023
3
Màn hình ngay lập tức bùng nổ.
"""Lâm Mạn lui lui lui, đeo tạp dề làm gì cần thời gian dài như vậy, mau buông Nghiễn ca ra. A a a!""
"Không ai phát hiện khóe miệng mỉm cười mật ngọt của Cố Kim Nghiễn sao, rốt cuộc anh ta đang trộm vui cái gì?"
"Từ lúc phát sóng đến bây giờ, ta như thế nào không biết có nhiệm vụ ẩn dấu như vậy..."
"Kỳ quái, ta như thế nào cảm thấy hình ảnh này có điểm ngọt?
"Không phải chứ, nhìn giả tạo như vậy còn có người tưởng thật a, vừa nhìn đã biết là vì hoàn thành nhiệm vụ mà thôi."
Dưới sự sắp xếp của Cố Kim Nghiễn, đầu bếp chính là anh, tôi phụ trách rửa rau, nhiệm vụ tiến triển cũng coi như là thuận lợi.
Nhưng mà khi chuẩn bị bưng đĩa lên bàn, bụng dưới lại truyền đến từng đợt đau đớn thấu tim.
Không tốt, xem ra là kỳ sinh lý đến sớm. Tôi cả người mềm nhũn, đành phải cắn răng chậm rãi đi, mới miễn cưỡng không làm đổ thức ăn.
Trở lại phòng bếp, Cố Kim Nghiễn còn đang chiên bò bít tết nhíu mày nhìn tôi chằm chằm, yết hầu lặng lẽ lăn lộn:
- "Sao đi bê thức ăn mà nửa ngày mới về?"
Tôi lau mồ hôi lạnh thấm ra trên trán, kiên trì tránh ánh mắt của anh.:
- "Cố Kim Nghiễn, đồ ăn còn lại, cậu có thể bưng một chút không?"
Anh liếc tôi một cái, rất hiếm thấy không oán hận tôi, nhanh chóng ôm đồm tất cả những việc còn lại.
Người hâm mộ điên cuồng mắng tôi:
"Nghiễn ca một mực bận rộn, bây giờ còn bị Lâm Mạn sai khiến làm này làm nọ, ta thật muốn bị tức chết!"
"Phục nàng, da mặt vừa dày lại hết ăn lại nằm, Nghiễn ca phải chịu tám đời xui xẻo mới cùng nàng lập CP."
"Ta thấy Lâm Mạn một chút tự mình hiểu lấy cũng không có, thật hy vọng nàng mau cút đi."
Từ Lộ nhìn bóng lưng Cố Kim Nghiễn trong bếp, tò mò hỏi tôi.:
- "Mạn Mạn, cô như thế nào cũng không giúp Nghiễn ca, không phải là cùng hắn cãi nhau chứ?"
Giọng nói của cô ta rất cao, lập tức thu hút sự chú ý của khách mời đến bên này.
Trước mắt bắt đầu choáng váng, tôi không có tinh lực để ý tới cô ta nói móc
Tôi..... có chút choáng váng.
- "Lúc ăn cơm đừng nói chuyện phiếm". "Cố Kim Nghiễn đi tới ánh mắt nhàn nhạt liếc tôi một cái, đẩy qua một ly sữa nóng.
Thấy mặt anh không chút thay đổi bắt đầu xới cơm, Từ Lộ chỉ có thể tức giận nuốt hết những lời còn lại vào.
Sau khi ăn xong, Cố Kim Nghiễn một mình vội vã ra cửa.
Tôi đối với anh đi nơi nào không có hứng thú, dứt khoát trở lại phòng đợi ở trên giường nằm co quắp
Dù sao tổ tiết mục cung cấp đều là phòng đôi, không gặp mặt còn có thể giảm bớt chút xấu hổ.
Màn hình hiện dầy đặc những bình luận nghe ngóng:
"Tôi thấy Nghiễn ca cũng phiền chết Lâm Mạn rồi, hắn căn bản không muốn ở cùng một chỗ với nàng."
"Ai lại thích loại hàng cọ nhiệt này chứ, ngay cả bát cũng là Nghiễn ca rửa", *im lặng.*
"Lâm Mạn bắt đầu nằm trên giường ngủ ngon giấc, loại tính tình thối nát này ở đây mỗi cái người chăm chỉ đều nên hảo hảo học tập!"
Trong hành lang vang lên tiếng bước chân dồn dập, ngay sau đó, Cố Kim Nghiễn đẩy cửa vào.
Trên người anh toả ra khí lạnh, hơi thở có chút loạn nhịp
- "Kỳ sinh lý còn mặc ít như vậy, không đau bụng kinh mới là lạ".
Ngữ khí anh hung hăng xách tôi từ trong chăn lên, lại nhét đệm vào "Mặc áo khoác lên ngồi dậy, anh đi pha nước đường đỏ cho em."
Tôi có chút giật mình nhìn túi đóng gói màu sắc rực rỡ ở đầu giường.
Thì ra anh vội vã ra ngoài như vậy, lại là vì mua những thứ này?
Màn hình ngay lập tức yên tĩnh trong chớp mắt, ngay sau đó điên cuồng lăn lộn.
"Thì ra chân tướng là như vậy, tôi muốn rút lại lời mắng Lâm Mạn vừa rồi...
||||| Truyện đề cử: Linh Vũ Thiên Hạ |||||
"+1, bất quá điểm chú ý của ta là Mạn Mạn cũng chưa nói, Nghiễn ca cư nhiên lại nhận ra, còn đặc biệt chạy đi mua băng vệ sinh cùng đường đỏ."
+2:Hắn lúc ấy đặc biệt nghiêm túc bảo nàng lần sau uống thuốc giảm đau sớm một chút, như thế nào cảm giác Lâm Mạn cùng Nguyễn ca cái này lại không giống?"
+3 "Phiền nhất các ngươi có thể nghĩ ra những chuyện này a, đây là show giải trí kết hôn yêu đương, chiếu cố đồng nghiệp cũng là Nghiễn ca nội dung kịch bản
Sau khi uống nước đường đỏ Cố Kim Nghiễn đưa tới, tôi không được tự nhiên mà nói lời cảm ơn với hắn.
"Bây giờ mới phát hiện anh tốt?"
Hắn cười nhạo một tiếng, bắt đầu trải chăn đệm thành giường xuống dưới đất.
Trong lòng tôi căng thẳng,nhiệt độ ban đêm trên đảo sẽ đột nhiên giảm xuống, nơi này lại không có lò sưởi, nếu hắn bị cảm, tôi chẳng phải là thành đầu sỏ gây nên sao
Tôi có chút mất tự nhiên ngăn hắn lại, cổ họng có chút căng thẳng:
- "Tổ tiết mục quy định mỗi tổ vợ chồng phải ngủ chung một giường, anh cũng đừng nghĩ làm cái gì khác người "
- " Lâm Mạn cái tật xấu khẩu thị tâm phi này của em khi nào thì có thể sửa? "Anh dừng động tác, bình tĩnh nhìn tôi một hồi,
- " Mời tôi lên giường đúng không, được! Em cũng đừng hối hận.
Thật đúng là bị anh nói trúng tim đen
Sau khi tắt đèn, ngửi thấy mùi sữa tắm nhàn nhạt gần trong gang tấc, tôi vô luận như thế nào cũng không ngủ được.
" Sờ loạn cái gì vậy." giọng Cố Kim Nghiễn nghe có chút khàn, mò mẫm gõ gõ trán tôi trong bóng tối, -"Ngày mai có ngoại cảnh, mau ngủ đi."
Tôi quấn chăn, nhìn trần nhà đến xuất thần.
Kỳ lạ,rõ ràng mới tắm xong, làn da của anh sao lại lạnh như vậy?
Màn hình ngay lập tức bùng nổ.
"""Lâm Mạn lui lui lui, đeo tạp dề làm gì cần thời gian dài như vậy, mau buông Nghiễn ca ra. A a a!""
"Không ai phát hiện khóe miệng mỉm cười mật ngọt của Cố Kim Nghiễn sao, rốt cuộc anh ta đang trộm vui cái gì?"
"Từ lúc phát sóng đến bây giờ, ta như thế nào không biết có nhiệm vụ ẩn dấu như vậy..."
"Kỳ quái, ta như thế nào cảm thấy hình ảnh này có điểm ngọt?
"Không phải chứ, nhìn giả tạo như vậy còn có người tưởng thật a, vừa nhìn đã biết là vì hoàn thành nhiệm vụ mà thôi."
Dưới sự sắp xếp của Cố Kim Nghiễn, đầu bếp chính là anh, tôi phụ trách rửa rau, nhiệm vụ tiến triển cũng coi như là thuận lợi.
Nhưng mà khi chuẩn bị bưng đĩa lên bàn, bụng dưới lại truyền đến từng đợt đau đớn thấu tim.
Không tốt, xem ra là kỳ sinh lý đến sớm. Tôi cả người mềm nhũn, đành phải cắn răng chậm rãi đi, mới miễn cưỡng không làm đổ thức ăn.
Trở lại phòng bếp, Cố Kim Nghiễn còn đang chiên bò bít tết nhíu mày nhìn tôi chằm chằm, yết hầu lặng lẽ lăn lộn:
- "Sao đi bê thức ăn mà nửa ngày mới về?"
Tôi lau mồ hôi lạnh thấm ra trên trán, kiên trì tránh ánh mắt của anh.:
- "Cố Kim Nghiễn, đồ ăn còn lại, cậu có thể bưng một chút không?"
Anh liếc tôi một cái, rất hiếm thấy không oán hận tôi, nhanh chóng ôm đồm tất cả những việc còn lại.
Người hâm mộ điên cuồng mắng tôi:
"Nghiễn ca một mực bận rộn, bây giờ còn bị Lâm Mạn sai khiến làm này làm nọ, ta thật muốn bị tức chết!"
"Phục nàng, da mặt vừa dày lại hết ăn lại nằm, Nghiễn ca phải chịu tám đời xui xẻo mới cùng nàng lập CP."
"Ta thấy Lâm Mạn một chút tự mình hiểu lấy cũng không có, thật hy vọng nàng mau cút đi."
Từ Lộ nhìn bóng lưng Cố Kim Nghiễn trong bếp, tò mò hỏi tôi.:
- "Mạn Mạn, cô như thế nào cũng không giúp Nghiễn ca, không phải là cùng hắn cãi nhau chứ?"
Giọng nói của cô ta rất cao, lập tức thu hút sự chú ý của khách mời đến bên này.
Trước mắt bắt đầu choáng váng, tôi không có tinh lực để ý tới cô ta nói móc
Tôi..... có chút choáng váng.
- "Lúc ăn cơm đừng nói chuyện phiếm". "Cố Kim Nghiễn đi tới ánh mắt nhàn nhạt liếc tôi một cái, đẩy qua một ly sữa nóng.
Thấy mặt anh không chút thay đổi bắt đầu xới cơm, Từ Lộ chỉ có thể tức giận nuốt hết những lời còn lại vào.
Sau khi ăn xong, Cố Kim Nghiễn một mình vội vã ra cửa.
Tôi đối với anh đi nơi nào không có hứng thú, dứt khoát trở lại phòng đợi ở trên giường nằm co quắp
Dù sao tổ tiết mục cung cấp đều là phòng đôi, không gặp mặt còn có thể giảm bớt chút xấu hổ.
Màn hình hiện dầy đặc những bình luận nghe ngóng:
"Tôi thấy Nghiễn ca cũng phiền chết Lâm Mạn rồi, hắn căn bản không muốn ở cùng một chỗ với nàng."
"Ai lại thích loại hàng cọ nhiệt này chứ, ngay cả bát cũng là Nghiễn ca rửa", *im lặng.*
"Lâm Mạn bắt đầu nằm trên giường ngủ ngon giấc, loại tính tình thối nát này ở đây mỗi cái người chăm chỉ đều nên hảo hảo học tập!"
Trong hành lang vang lên tiếng bước chân dồn dập, ngay sau đó, Cố Kim Nghiễn đẩy cửa vào.
Trên người anh toả ra khí lạnh, hơi thở có chút loạn nhịp
- "Kỳ sinh lý còn mặc ít như vậy, không đau bụng kinh mới là lạ".
Ngữ khí anh hung hăng xách tôi từ trong chăn lên, lại nhét đệm vào "Mặc áo khoác lên ngồi dậy, anh đi pha nước đường đỏ cho em."
Tôi có chút giật mình nhìn túi đóng gói màu sắc rực rỡ ở đầu giường.
Thì ra anh vội vã ra ngoài như vậy, lại là vì mua những thứ này?
Màn hình ngay lập tức yên tĩnh trong chớp mắt, ngay sau đó điên cuồng lăn lộn.
"Thì ra chân tướng là như vậy, tôi muốn rút lại lời mắng Lâm Mạn vừa rồi...
||||| Truyện đề cử: Linh Vũ Thiên Hạ |||||
"+1, bất quá điểm chú ý của ta là Mạn Mạn cũng chưa nói, Nghiễn ca cư nhiên lại nhận ra, còn đặc biệt chạy đi mua băng vệ sinh cùng đường đỏ."
+2:Hắn lúc ấy đặc biệt nghiêm túc bảo nàng lần sau uống thuốc giảm đau sớm một chút, như thế nào cảm giác Lâm Mạn cùng Nguyễn ca cái này lại không giống?"
+3 "Phiền nhất các ngươi có thể nghĩ ra những chuyện này a, đây là show giải trí kết hôn yêu đương, chiếu cố đồng nghiệp cũng là Nghiễn ca nội dung kịch bản
Sau khi uống nước đường đỏ Cố Kim Nghiễn đưa tới, tôi không được tự nhiên mà nói lời cảm ơn với hắn.
"Bây giờ mới phát hiện anh tốt?"
Hắn cười nhạo một tiếng, bắt đầu trải chăn đệm thành giường xuống dưới đất.
Trong lòng tôi căng thẳng,nhiệt độ ban đêm trên đảo sẽ đột nhiên giảm xuống, nơi này lại không có lò sưởi, nếu hắn bị cảm, tôi chẳng phải là thành đầu sỏ gây nên sao
Tôi có chút mất tự nhiên ngăn hắn lại, cổ họng có chút căng thẳng:
- "Tổ tiết mục quy định mỗi tổ vợ chồng phải ngủ chung một giường, anh cũng đừng nghĩ làm cái gì khác người "
- " Lâm Mạn cái tật xấu khẩu thị tâm phi này của em khi nào thì có thể sửa? "Anh dừng động tác, bình tĩnh nhìn tôi một hồi,
- " Mời tôi lên giường đúng không, được! Em cũng đừng hối hận.
Thật đúng là bị anh nói trúng tim đen
Sau khi tắt đèn, ngửi thấy mùi sữa tắm nhàn nhạt gần trong gang tấc, tôi vô luận như thế nào cũng không ngủ được.
" Sờ loạn cái gì vậy." giọng Cố Kim Nghiễn nghe có chút khàn, mò mẫm gõ gõ trán tôi trong bóng tối, -"Ngày mai có ngoại cảnh, mau ngủ đi."
Tôi quấn chăn, nhìn trần nhà đến xuất thần.
Kỳ lạ,rõ ràng mới tắm xong, làn da của anh sao lại lạnh như vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.