Chương 5
Áo Lợi Áo Lợi Cấp
23/06/2023
5
Quay chụp xong mĩ phẩm của nhà tài trợ đã qua khoảng nửa giờ.
Phía xa thềm đá bắt đầu xuất hiện một bóng người chạy tới.
Thấy rõ người tới, Từ Lộ kích động nhảy dựng lên hoan hô:
- Là ảnh đế Chu!
Người dẫn chương trình mỉm cười chúc mừng anh ta.
- Chúc mừng, tốc độ của cậu là khách mời nhanh nhất từ trước tới nay.
Lão Chu đắc ý đưa tay nhận khăn mặt và nước Từ Lộ đưa tới: "Nếu không phải do đi đến giữa đường có một người bán hàng cứ đi theo mời tôi muốn tôi mua tuyết đào, tôi còn có thể nhanh hơn nữa!"
Nghe được những lời này, sắc mặt Từ Lộ chốc lát trở nên trắng bệch, nụ cười vừa rồi không còn sót lại chút gì.
Khán giả nhao nhao nghị luận:
- "Buổi sáng ở trong xe cô ấy vẫn nói mình muốn ăn tuyết đào, trong đầu lão Chu sao chỉ có chiến thắng vậy?"
- [Tôi bắt đầu hoài nghi tính chân thật của hai người bọn họ, nói thật, mỗi lần phát đường đều rất giả tạo ]
- "Vốn chỉ là lăng xê lẫn nhau, lão Chu muốn nổi tiếng, cô ta thì ham tài nguyên và mạng lưới quan hệ, hai người vừa hay bắt nhịp với nhau mà thôi."
Cũng không lâu lắm, người của nhà chị Hà và lão chồng nhà chị La cũng đi tới.
Chỉ còn lại một mình Cố Kim Nghiễn, trong tay không biết cầm cái gì, đang chậm rãi đi sau cùng.
Mọi người có chút thất vọng.
- Không nghĩ tới Nghiễn ca nhìn dáng người khoẻ mạnh không đến nỗi nào mà thể lực lại thua kém mọi người như vậy.
Tôi đi về phía trước vài bước, đang chuẩn bị giúp anh ấy lau mồ hôi, lại phát hiện người này ngay cả lồng ngực cũng không có dấu hiệu thở gấp.
Tiếp theo anh đưa đồ trong tay tới trước mặt, nhếch môi cười nhạo tôi:
- Nhìn bộ dáng không có tiền đồ của em đi, nước miếng sắp chảy cả ra rồi.
Trong túi lại là bánh ống trúc tôi thích ăn nhất.
Tôi có chút bối rối:
- Sao đột nhiên anh lại mua cho em cái này?"
Anh ho nhẹ hai tiếng, có chút mất tự nhiên quay mặt đi.
Trên đường gặp phải liền thuận tay mua, cũng coi như ủng hộ chút việc làm ăn của người ta, em cũng đừng suy nghĩ nhiều.
Màn hình mồm năm miệng mười nghị luận:
+1 "Nghiễn ca gần đây phỏng vấn nói có rảnh muốn đi lướt sóng, nhưng hiện tại anh ấy lại vì mua đồ cho Mạn tỷ mà..."
+2 tất cả mọi người, tôi mới xem từ camera bên kia của Nghiễn ca quay trở về, cái gì mà tiện đường, anh ấy rõ ràng là cố ý vòng qua một vòng lớn để mua!"
+3 Chậc chậc chậc, ngày hôm qua anh ấy còn nói Lâm Mạn khẩu thị tâm phi, chính bản thân cũng rất mạnh miệng không phải sao?
+4 Mọi người không cảm thấy Nghiễn ca đối với Lâm Mạn thật sự rất quan tâm sao, đây đâu phải là thái độ với đối thủ một mất một còn, rõ ràng là cưng chiều vô cùng.
- "Nghiễn ca ở trước mặt Mạn tỷ thật là ngạo kiều, tôi khống chế không được bắt đầu muốn ship CP hai người bọn họ!"
Mùi thơm thoang thoảng quanh quẩn trong không khí.
Tôi cắn một miếng bánh, mùi vị giống y như bánh của bà bán bên đường trong trí nhớ.
Ngay lúc tôi chuẩn bị chia cho Cố Kim Nghiễn một nửa, tổ tiết mục đột nhiên tuyên bố có mấy vị khách mời đang trên đường đến làm khách, bảo chúng tôi mau chóng trở về tiếp đãi.
Bình thường trong tình huống này, người được mời đều là người quen bạn bè của mọi người.
Nghĩ tới đây, tôi cũng mơ hồ có chút chờ mong.
Quay chụp xong mĩ phẩm của nhà tài trợ đã qua khoảng nửa giờ.
Phía xa thềm đá bắt đầu xuất hiện một bóng người chạy tới.
Thấy rõ người tới, Từ Lộ kích động nhảy dựng lên hoan hô:
- Là ảnh đế Chu!
Người dẫn chương trình mỉm cười chúc mừng anh ta.
- Chúc mừng, tốc độ của cậu là khách mời nhanh nhất từ trước tới nay.
Lão Chu đắc ý đưa tay nhận khăn mặt và nước Từ Lộ đưa tới: "Nếu không phải do đi đến giữa đường có một người bán hàng cứ đi theo mời tôi muốn tôi mua tuyết đào, tôi còn có thể nhanh hơn nữa!"
Nghe được những lời này, sắc mặt Từ Lộ chốc lát trở nên trắng bệch, nụ cười vừa rồi không còn sót lại chút gì.
Khán giả nhao nhao nghị luận:
- "Buổi sáng ở trong xe cô ấy vẫn nói mình muốn ăn tuyết đào, trong đầu lão Chu sao chỉ có chiến thắng vậy?"
- [Tôi bắt đầu hoài nghi tính chân thật của hai người bọn họ, nói thật, mỗi lần phát đường đều rất giả tạo ]
- "Vốn chỉ là lăng xê lẫn nhau, lão Chu muốn nổi tiếng, cô ta thì ham tài nguyên và mạng lưới quan hệ, hai người vừa hay bắt nhịp với nhau mà thôi."
Cũng không lâu lắm, người của nhà chị Hà và lão chồng nhà chị La cũng đi tới.
Chỉ còn lại một mình Cố Kim Nghiễn, trong tay không biết cầm cái gì, đang chậm rãi đi sau cùng.
Mọi người có chút thất vọng.
- Không nghĩ tới Nghiễn ca nhìn dáng người khoẻ mạnh không đến nỗi nào mà thể lực lại thua kém mọi người như vậy.
Tôi đi về phía trước vài bước, đang chuẩn bị giúp anh ấy lau mồ hôi, lại phát hiện người này ngay cả lồng ngực cũng không có dấu hiệu thở gấp.
Tiếp theo anh đưa đồ trong tay tới trước mặt, nhếch môi cười nhạo tôi:
- Nhìn bộ dáng không có tiền đồ của em đi, nước miếng sắp chảy cả ra rồi.
Trong túi lại là bánh ống trúc tôi thích ăn nhất.
Tôi có chút bối rối:
- Sao đột nhiên anh lại mua cho em cái này?"
Anh ho nhẹ hai tiếng, có chút mất tự nhiên quay mặt đi.
Trên đường gặp phải liền thuận tay mua, cũng coi như ủng hộ chút việc làm ăn của người ta, em cũng đừng suy nghĩ nhiều.
Màn hình mồm năm miệng mười nghị luận:
+1 "Nghiễn ca gần đây phỏng vấn nói có rảnh muốn đi lướt sóng, nhưng hiện tại anh ấy lại vì mua đồ cho Mạn tỷ mà..."
+2 tất cả mọi người, tôi mới xem từ camera bên kia của Nghiễn ca quay trở về, cái gì mà tiện đường, anh ấy rõ ràng là cố ý vòng qua một vòng lớn để mua!"
+3 Chậc chậc chậc, ngày hôm qua anh ấy còn nói Lâm Mạn khẩu thị tâm phi, chính bản thân cũng rất mạnh miệng không phải sao?
+4 Mọi người không cảm thấy Nghiễn ca đối với Lâm Mạn thật sự rất quan tâm sao, đây đâu phải là thái độ với đối thủ một mất một còn, rõ ràng là cưng chiều vô cùng.
- "Nghiễn ca ở trước mặt Mạn tỷ thật là ngạo kiều, tôi khống chế không được bắt đầu muốn ship CP hai người bọn họ!"
Mùi thơm thoang thoảng quanh quẩn trong không khí.
Tôi cắn một miếng bánh, mùi vị giống y như bánh của bà bán bên đường trong trí nhớ.
Ngay lúc tôi chuẩn bị chia cho Cố Kim Nghiễn một nửa, tổ tiết mục đột nhiên tuyên bố có mấy vị khách mời đang trên đường đến làm khách, bảo chúng tôi mau chóng trở về tiếp đãi.
Bình thường trong tình huống này, người được mời đều là người quen bạn bè của mọi người.
Nghĩ tới đây, tôi cũng mơ hồ có chút chờ mong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.