Tôi Và Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Với Nhau Sao!
Chương 57: Công Nương Đào Hôn (56)
Diệp Hằng
07/03/2024
Lại một ngày mới đến, nhưng hôm này là một ngày vô cùng thú vị bởi vì ngày hôm nay có rất nhiều tin tức thích thú được phát tán ra, quần chúng hóng hớt chuyện không hết là bao.
Người dì cả và người dì thứ 2 của tôi đang chiến tranh với nhau vô cùng gây gắt. Hôm mà bà ta rời khỏi dinh thự nhà tôi liền đến tìm em gái thứ hai của mình để xin ở nhờ mấy ngày và người em này cũng đồng ý. Tưởng chừng chỉ vài ngày nhưng người dì cả này của tôi lại ở lì trong nhà của em gái thứ hai mà không chịu chuyển đi, đỉnh điểm là việc cô em gái thứ hai của bà ta vốn là nữ gia chủ của căn nhà nhưng lại bị bà ta sai xử như người hầu, bắt làm việc này việc kia. Vì quá tức giận nên người em gái thứ hai này đã thẳng thừng đuổi bà ta đi còn có vài lời lẽ không hay nói với bà ta.
Không chịu đựng được sự sỉ nhục người bà ta liền nói thẳng ra chuyện em gái thứ hai của mình bao nuôi tình nhân bên ngoài, khiến cho cả dinh thự biết được cuối cùng truyền đến tai của người chồng em gái thứ hai. Sao đó thì ông ta liền kiểm tra xem đứa con trai của mình có phải là con ông ta hay không kết quả là ông ta lại nuôi con của kẻ khác. Và người em gái thứ hai này bị chính chồng bà ta đuổi ra dinh thự với con bà ta.
Tin xấu đồn xa, khắp giới quý tộc ai cũng đang bàn tán về vụ này, gia tộc Henry dần trở thành trò cười đến cả những người dân thường họ cũng đang bàn tán nó nữa.
Tin tức tiếp theo chính là vụ việc trẻ em mất tích bí ẩn đang được đồn rầm rộ lên, những nhà ai có trẻ em đều cho bọn chúng chơi trong nhà không cho ra ngoài đường nữa. Điển hình là phi vụ tối hôm qua, kẻ bắt cóc trong quá trình hành động đã bị binh lính tuần tra bắt được may mắn thay đứa trẻ mà hắn bắt đã cứu được kịp thời mà mang về cho cha mẹ.
Qua quá trình tra khảo biết được hắn bắt cóc những đứa trẻ này là đem đi bán chúng ở buổi đấu giá nô lệ, hỏi đến hắn kẻ chủ mưu là ai thì hắn không trả lời mà chỉ im lặng không nói gì. Cuối cùng thì hắn bị bắt nhốt vào nhà lao ngục tối của hoàng cung để tiếp tục điều tra.
Tin tức thứ ba càng quan trọng hơn, lão cha già của tôi đã bị người ta sờ đến đuôi rồi. Sáng nay tôi đi ngang qua phòng ông ta, vì không khóa của nên tôi đã nghe được cuộc nói chuyện của ông ta với một gã đàn ông lạ mặt. Bọn họ đang nói về vấn đề trại trẻ mồ côi Vườn hoa địa đàn.
Tôi lén bên ngoài nghe được giọng điều của bọn họ vô cùng gấp rút về vấn đề đó, bọn họ đang nói đến việc lính canh xuất hiện nhiều hơn so với trước đó, tiếp đến chính là nhũng “mặt hàng” không đủ chất lượng cần tìm thêm; mặt hàng bọn họ nói tôi chắc rằng chính là nhũng đứa trẻ. Tiếp đến chính là buổi đấu giá nô lệ, nghe nói có nhiều kẻ có máu mặt sẽ xuất hiện. Họ muốn một món hàng vô cùng đặc biệt và chất lượng hơn lúc trước. Tiếp đến là vấn đề về thương đoàn của bọn họ đã bị chắn lại và phát hiện thứ bán trong đó.
Và bây giờ bọn họ đang đau đầu cùng lúc về hai vấn đề trên.
Nghe nhiêu đó đủ rồi, tôi lại lặng lẽ về phòng của mình tôi mở học tủ của mình ra và cầm lá thư được gửi lúc trước về buổi đấu giá tiếp theo. Nếu nhớ không nhằm thì 2 ngày tiếp theo chính là thời điểm buổi đấu giá được diễn ra.
" Công nương, ngài công tước mời người đến văn phòng ạ " Một hầu nữ bên ngoài ngỏ cửa phòng truyền đạt.
" Tôi biết rồi " Tôi bỏ thư vào học, bất giác khóe miệng tôi cong lên.
Tôi sửa soạn lại một chút sau đó thì đền thư phòng của lão cha theo căn dặn của người hầu.
" Cha, con đến rồi " Cửa ông ta không khóa nên tôi đi thẳng vào và nhìn thấy Eric bên trong.
Vậy là kẻ lúc nãy đã đi rồi.
" Công nương" Eric chào tôi
Tôi chào lại anh ta như một phép lịch sự.
" Cha người tìm con" Tôi nhìn ông ta.
Vẻ mặt ông ta vô cùng rối rắm nhưng lại cố tỏ ra bình thản.
" Khụ, ta có việc bận phải đi mấy ngày nhưng mà cửa hàng của gia tộc lại không ai trong coi cho nên là…ta muốn con thay ta điều hành cửa hàng này…" Ông ta nói
"Nhưng mà lúc trước cha không cho phép con nhúng tay vào chuyện làm ăn mà " Tôi thắc mắc mà hỏi lại.
" Nếu con lại làm vậy nữa thì cha sẽ ghét con mất. Con không muốn bị cha ghét đâu " Tôi tỏ vẻ tủi thân mà cúi đầu.
" Không ghét, không ghét. Ta chắc chắn sẽ không ghét con, ta…ta sẽ viết giấy ủy quyền cho con. Con có thể yên tâm hơn rồi " Ông ta sốt mà lấy một tờ giấy ra ghi về việc người ủy quyền điều hành cửa hàng.
" Công tước sao người có thể để công nương gánh chịu như vậy." Eric bất bình mà lên tiếng.
Tôi đưa mắt khó hiểu nhìn hành động của Eric.
" Có chuyện gì nữa sao?" Tôi hỏi Moah
" Có ạ, ban hội đồng của bọn họ đang lộn xộn đấy vì bên trong có những kẻ có dính líu đến việc tham ôn nên có một số người đã bị bắt dẫn đến việc chia lợi nhuận trong ấy không đều"
" Chưa kể hiện tại có tin đồn là những viên đá quý được bán của cửa hàng đang được cho là hàng giả, mẫu mã thiết kế cũng không còn bắt mắt nữa." Moah nhún vai mà lắc đầu
" Lượng tiêu thụ bị giảm xuống à. Mới cứu cửa hàng của ông ta mấy lúc trước sao như sắp phá sản lẹ vậy " Tôi nhíu mày mà nhìn ông ta.
Người này kinh doanh tệ đến vậy sao.
" Hình như là bị rút vốn rồi, hiện tại không đủ kinh phí để hỗ trợ kinh doanh ạ " Moah bay lại gần mà ngòi trên vai tôi.
Vậy cũng tốt, đỡ mình phải quậy đục nó thêm.
" A, đúng rồi. Lúc trước Bella đã cứu cửa hàng một lần ta tin chắc con bé vẫn có thể giúp cửa hàng chúng ta. " Ông ta viết xong đưa giấy người ủy quyền địa diện cho cửa hàng giao cho Eric.
" Từ giờ Bella chính là chủ của người, có việc gì cứ đến tìm con bé " Nói xong ông ta tức tốc cầm theo túi mà đi ra khỏi phòng.
Lúc đi ngang qua tôi, vẻ mắt ông ta trong vô cùng hốt hoảng mà run cầm cập. Bước đi ông ta đi rất nhanh không thèm quay đầy lại.
" Ông ta đi nhanh vậy làm gì chứ, đi đầu thai chắc "
Tôi trầm tư suy nghĩ đột nhiên trong đầu tôi biết được vẻ mặt hốt hoảng của ông ta liên quan đến vấn đề gì rồi.
Người dì cả và người dì thứ 2 của tôi đang chiến tranh với nhau vô cùng gây gắt. Hôm mà bà ta rời khỏi dinh thự nhà tôi liền đến tìm em gái thứ hai của mình để xin ở nhờ mấy ngày và người em này cũng đồng ý. Tưởng chừng chỉ vài ngày nhưng người dì cả này của tôi lại ở lì trong nhà của em gái thứ hai mà không chịu chuyển đi, đỉnh điểm là việc cô em gái thứ hai của bà ta vốn là nữ gia chủ của căn nhà nhưng lại bị bà ta sai xử như người hầu, bắt làm việc này việc kia. Vì quá tức giận nên người em gái thứ hai này đã thẳng thừng đuổi bà ta đi còn có vài lời lẽ không hay nói với bà ta.
Không chịu đựng được sự sỉ nhục người bà ta liền nói thẳng ra chuyện em gái thứ hai của mình bao nuôi tình nhân bên ngoài, khiến cho cả dinh thự biết được cuối cùng truyền đến tai của người chồng em gái thứ hai. Sao đó thì ông ta liền kiểm tra xem đứa con trai của mình có phải là con ông ta hay không kết quả là ông ta lại nuôi con của kẻ khác. Và người em gái thứ hai này bị chính chồng bà ta đuổi ra dinh thự với con bà ta.
Tin xấu đồn xa, khắp giới quý tộc ai cũng đang bàn tán về vụ này, gia tộc Henry dần trở thành trò cười đến cả những người dân thường họ cũng đang bàn tán nó nữa.
Tin tức tiếp theo chính là vụ việc trẻ em mất tích bí ẩn đang được đồn rầm rộ lên, những nhà ai có trẻ em đều cho bọn chúng chơi trong nhà không cho ra ngoài đường nữa. Điển hình là phi vụ tối hôm qua, kẻ bắt cóc trong quá trình hành động đã bị binh lính tuần tra bắt được may mắn thay đứa trẻ mà hắn bắt đã cứu được kịp thời mà mang về cho cha mẹ.
Qua quá trình tra khảo biết được hắn bắt cóc những đứa trẻ này là đem đi bán chúng ở buổi đấu giá nô lệ, hỏi đến hắn kẻ chủ mưu là ai thì hắn không trả lời mà chỉ im lặng không nói gì. Cuối cùng thì hắn bị bắt nhốt vào nhà lao ngục tối của hoàng cung để tiếp tục điều tra.
Tin tức thứ ba càng quan trọng hơn, lão cha già của tôi đã bị người ta sờ đến đuôi rồi. Sáng nay tôi đi ngang qua phòng ông ta, vì không khóa của nên tôi đã nghe được cuộc nói chuyện của ông ta với một gã đàn ông lạ mặt. Bọn họ đang nói về vấn đề trại trẻ mồ côi Vườn hoa địa đàn.
Tôi lén bên ngoài nghe được giọng điều của bọn họ vô cùng gấp rút về vấn đề đó, bọn họ đang nói đến việc lính canh xuất hiện nhiều hơn so với trước đó, tiếp đến chính là nhũng “mặt hàng” không đủ chất lượng cần tìm thêm; mặt hàng bọn họ nói tôi chắc rằng chính là nhũng đứa trẻ. Tiếp đến chính là buổi đấu giá nô lệ, nghe nói có nhiều kẻ có máu mặt sẽ xuất hiện. Họ muốn một món hàng vô cùng đặc biệt và chất lượng hơn lúc trước. Tiếp đến là vấn đề về thương đoàn của bọn họ đã bị chắn lại và phát hiện thứ bán trong đó.
Và bây giờ bọn họ đang đau đầu cùng lúc về hai vấn đề trên.
Nghe nhiêu đó đủ rồi, tôi lại lặng lẽ về phòng của mình tôi mở học tủ của mình ra và cầm lá thư được gửi lúc trước về buổi đấu giá tiếp theo. Nếu nhớ không nhằm thì 2 ngày tiếp theo chính là thời điểm buổi đấu giá được diễn ra.
" Công nương, ngài công tước mời người đến văn phòng ạ " Một hầu nữ bên ngoài ngỏ cửa phòng truyền đạt.
" Tôi biết rồi " Tôi bỏ thư vào học, bất giác khóe miệng tôi cong lên.
Tôi sửa soạn lại một chút sau đó thì đền thư phòng của lão cha theo căn dặn của người hầu.
" Cha, con đến rồi " Cửa ông ta không khóa nên tôi đi thẳng vào và nhìn thấy Eric bên trong.
Vậy là kẻ lúc nãy đã đi rồi.
" Công nương" Eric chào tôi
Tôi chào lại anh ta như một phép lịch sự.
" Cha người tìm con" Tôi nhìn ông ta.
Vẻ mặt ông ta vô cùng rối rắm nhưng lại cố tỏ ra bình thản.
" Khụ, ta có việc bận phải đi mấy ngày nhưng mà cửa hàng của gia tộc lại không ai trong coi cho nên là…ta muốn con thay ta điều hành cửa hàng này…" Ông ta nói
"Nhưng mà lúc trước cha không cho phép con nhúng tay vào chuyện làm ăn mà " Tôi thắc mắc mà hỏi lại.
" Nếu con lại làm vậy nữa thì cha sẽ ghét con mất. Con không muốn bị cha ghét đâu " Tôi tỏ vẻ tủi thân mà cúi đầu.
" Không ghét, không ghét. Ta chắc chắn sẽ không ghét con, ta…ta sẽ viết giấy ủy quyền cho con. Con có thể yên tâm hơn rồi " Ông ta sốt mà lấy một tờ giấy ra ghi về việc người ủy quyền điều hành cửa hàng.
" Công tước sao người có thể để công nương gánh chịu như vậy." Eric bất bình mà lên tiếng.
Tôi đưa mắt khó hiểu nhìn hành động của Eric.
" Có chuyện gì nữa sao?" Tôi hỏi Moah
" Có ạ, ban hội đồng của bọn họ đang lộn xộn đấy vì bên trong có những kẻ có dính líu đến việc tham ôn nên có một số người đã bị bắt dẫn đến việc chia lợi nhuận trong ấy không đều"
" Chưa kể hiện tại có tin đồn là những viên đá quý được bán của cửa hàng đang được cho là hàng giả, mẫu mã thiết kế cũng không còn bắt mắt nữa." Moah nhún vai mà lắc đầu
" Lượng tiêu thụ bị giảm xuống à. Mới cứu cửa hàng của ông ta mấy lúc trước sao như sắp phá sản lẹ vậy " Tôi nhíu mày mà nhìn ông ta.
Người này kinh doanh tệ đến vậy sao.
" Hình như là bị rút vốn rồi, hiện tại không đủ kinh phí để hỗ trợ kinh doanh ạ " Moah bay lại gần mà ngòi trên vai tôi.
Vậy cũng tốt, đỡ mình phải quậy đục nó thêm.
" A, đúng rồi. Lúc trước Bella đã cứu cửa hàng một lần ta tin chắc con bé vẫn có thể giúp cửa hàng chúng ta. " Ông ta viết xong đưa giấy người ủy quyền địa diện cho cửa hàng giao cho Eric.
" Từ giờ Bella chính là chủ của người, có việc gì cứ đến tìm con bé " Nói xong ông ta tức tốc cầm theo túi mà đi ra khỏi phòng.
Lúc đi ngang qua tôi, vẻ mắt ông ta trong vô cùng hốt hoảng mà run cầm cập. Bước đi ông ta đi rất nhanh không thèm quay đầy lại.
" Ông ta đi nhanh vậy làm gì chứ, đi đầu thai chắc "
Tôi trầm tư suy nghĩ đột nhiên trong đầu tôi biết được vẻ mặt hốt hoảng của ông ta liên quan đến vấn đề gì rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.