Tôi Vô Tình Biến Nam Chính Thành Tên Bệnh Kiều
Chương 61: NT3: Liên lạc.
Tori00Like
21/10/2024
"Ngươi là Albert?" Ma Vương Beelzebub hỏi bằng giọng điệu lạnh nhạt.
"Vâng, thưa Ma Vương tôn kính." Albert căng thẳng đáp lại một cách kính cẩn.
"Không cần phải khách sáo như vậy, ta biết mục đích của cậu tới đây để làm gì." Ma Vương liếc nhìn Albert rồi nói tiếp: "Nếu làm phiền hai người đó chỉ vì một việc cỏn con như vậy thì bọn họ sẽ không vui đâu."
Albert nín thở, vậy ra Anh Hùng và Vị Cứu Tinh vẫn còn sống sao? Bọn họ đã vượt qua phạm trù của nhân loại và thuộc về một đẳng cấp khác rồi.
Dù nghe thấy lời nói phũ phàng của Ma Vương Beelzebub, nhưng Albert vẫn chưa từ bỏ hy vọng:
"Tôi chỉ muốn được nói chuyện với bọn họ một lần thôi, tôi sẽ tự gánh hậu quả nếu khiến bọn họ không vui."
Beelzebub không đáp lại Albert ngay lập tức mà chỉ nghiêng đầu liếc nhìn con gái nuôi của mình, sau đó vẫn chọn đồng ý với sự nhờ vả của Albert.
"Được rồi, nếu ngươi đã nói như vậy thì ta sẽ giúp ngươi một lần."
Giữa không trung xuất hiện một hố đen nhỏ tỏả ra tia điện quang, Beelzebub thò tay vào trong rồi lấy ra một chiếc hộp gỗ chạm khắc hoa văn tinh xảo.
Khi Ma Vương Beelzebub mở chiếc ra, Albert thử nhìn xem nó đựng cái gì thì bất ngờ thay, nó chỉ là một cái hộp rỗng.
Beelzebub cũng không giải thích gì nhiều, đặt chiếc gỗ đó lên bàn rồi bắt đầu viết chú ngữ ở xung quanh.
Khi các chữ viết hoàn thiện một hình tròn, nó tỏả ra ánh sáng màu đỏ quỷ dị, dần dần xuất hiện nhưng sợi ánh sáng nhỏ bao bọc lấy chiếc hộp rỗng. •
Vù.
Một quả cầu ánh sáng màu đỏ thay thế vị trí cho chiếc hộp gỗ.
"..."
Cả ba người bên trong nhà kính đều không nói gì, mãi cho tới khi quả cầu ánh sáng đỏ kia vang lên một vài tạp âm, rồi một giọng nói nam trẻ tuổi vang lên dường như mang theo sự buồn ngủ và bực bội.
"Bael, em không thể chọn buổi sáng để liên lạc được sao? Bây giờ mới có 2 giờ đêm thôi đấy!"
"Xin lỗi anh, Liam. Ở lục địa này thì đang là 8 giờ tối." Beelzebub nhỏ giọng đáp.
Không hiểu sao Albert khi nhìn vào gương mặt của vị ma vương dường như đã thêm vào mấy phần sinh động.
"Haizz, thôi được rồi, có chuyện gì không?" Liam hỏi.
"Hậu duệ của Leon muốn nói chuyện với anh và Ark." Ma Vương đáp lại một cách ngắn gọn.
"Ồ.. hậu duệ của Leon vẫn còn sống à. Cứ tưởng là cháu chắt của Martha thanh trừng cả rồi." giọng điệu của
Liam mang theo sự ngạc nhiên thấy rõ.
"Gia tộc của Martha vẫn luôn tôn sùng Anh Hùng Ark, vì không biết ý chí của Anh Hùng thế nào nên mới không tận diệt gia tộc của Leon." Ma Vương nói ra mà chẳng thèm che đậy trước mặt Albert.
"Hiểu rồi, mấy chuyện chính trị này thật phiền phức mà." Liam nói tiếp: "Nhóc hậu duệ đâu, gọi cậu ta tới nói chuyện đi."
Beelzebub liếc mắt ra hiệu với Albert tới gần, khiến cho Albert hồi hộp tới mức tim muốn rớt ra ngoài.
"Thưa Vị Cứu Tinh tôn kính, tôi là Albert Reynolds, thuộc dòng dõi trực hệ của gia tộc Reynolds ạ."
"Được, Albert, ta là Liam, Vị Cứu Tinh trong lời truyền của mọi người." giọng nói mang theo sự thoải mái và nhẹ nhàng khiến cho Albert bớt đi vài phần căng thẳng.
"Thế ngươi có chuyện gì muốn hỏi ra, Albert?"
"Tôi..." Albert nhớ tới lời vừa rồi của Ma Vương, hơi mím môi, giọng điệu mang theo vài phần cầu xin và khẩn trương: "...tôi hy vọng ngài và Anh Hùng có thể xoá bỏ lời nguyền áp chế đã kéo dài suốt 1000 năm khỏi gia tộc
Reynolds. Tôi không biết tổ tiên của chúng tôi đã làm sai điều gì, nhưng tôi hy vọng bản thân có thể vực dậy gia tộc và đối đầu với gia tộc Campbell một cách công bằng, dù cho gia tộc Reynolds có bị tận diệt thì tôi cũng cam lòng."
"..." Vị Cứu Tinh tỏ ra trầm mặc trước câu nói của Albert, điều đó khiến hắn như muốn sụp đổ hoàn toàn, nhưng khi nghĩ tới có Irida ở bên cạnh thì Albert đã dần trấn tĩnh lại.
Albert nhớ tới cảm giác lúc bản thân nghe được lời đồn Irida sẽ kết hôn với hoàng tử út của hoàng gia Campbell, lúc đó có lẽ bản thân hắn đã cảm thấy buồn bã và đố kỵ tới mức nào.
Vì vậy khi nghe được lời đề nghị của Irida, bản thân hắn đã chọn đồng ý không chút do dự.
"..."
"Được thôi, nhưng ta phải hỏi ý kiến của Anh Hùng đã." giọng nói của Vị Cứu Tinh vang lên.
"Vâng, thưa Ma Vương tôn kính." Albert căng thẳng đáp lại một cách kính cẩn.
"Không cần phải khách sáo như vậy, ta biết mục đích của cậu tới đây để làm gì." Ma Vương liếc nhìn Albert rồi nói tiếp: "Nếu làm phiền hai người đó chỉ vì một việc cỏn con như vậy thì bọn họ sẽ không vui đâu."
Albert nín thở, vậy ra Anh Hùng và Vị Cứu Tinh vẫn còn sống sao? Bọn họ đã vượt qua phạm trù của nhân loại và thuộc về một đẳng cấp khác rồi.
Dù nghe thấy lời nói phũ phàng của Ma Vương Beelzebub, nhưng Albert vẫn chưa từ bỏ hy vọng:
"Tôi chỉ muốn được nói chuyện với bọn họ một lần thôi, tôi sẽ tự gánh hậu quả nếu khiến bọn họ không vui."
Beelzebub không đáp lại Albert ngay lập tức mà chỉ nghiêng đầu liếc nhìn con gái nuôi của mình, sau đó vẫn chọn đồng ý với sự nhờ vả của Albert.
"Được rồi, nếu ngươi đã nói như vậy thì ta sẽ giúp ngươi một lần."
Giữa không trung xuất hiện một hố đen nhỏ tỏả ra tia điện quang, Beelzebub thò tay vào trong rồi lấy ra một chiếc hộp gỗ chạm khắc hoa văn tinh xảo.
Khi Ma Vương Beelzebub mở chiếc ra, Albert thử nhìn xem nó đựng cái gì thì bất ngờ thay, nó chỉ là một cái hộp rỗng.
Beelzebub cũng không giải thích gì nhiều, đặt chiếc gỗ đó lên bàn rồi bắt đầu viết chú ngữ ở xung quanh.
Khi các chữ viết hoàn thiện một hình tròn, nó tỏả ra ánh sáng màu đỏ quỷ dị, dần dần xuất hiện nhưng sợi ánh sáng nhỏ bao bọc lấy chiếc hộp rỗng. •
Vù.
Một quả cầu ánh sáng màu đỏ thay thế vị trí cho chiếc hộp gỗ.
"..."
Cả ba người bên trong nhà kính đều không nói gì, mãi cho tới khi quả cầu ánh sáng đỏ kia vang lên một vài tạp âm, rồi một giọng nói nam trẻ tuổi vang lên dường như mang theo sự buồn ngủ và bực bội.
"Bael, em không thể chọn buổi sáng để liên lạc được sao? Bây giờ mới có 2 giờ đêm thôi đấy!"
"Xin lỗi anh, Liam. Ở lục địa này thì đang là 8 giờ tối." Beelzebub nhỏ giọng đáp.
Không hiểu sao Albert khi nhìn vào gương mặt của vị ma vương dường như đã thêm vào mấy phần sinh động.
"Haizz, thôi được rồi, có chuyện gì không?" Liam hỏi.
"Hậu duệ của Leon muốn nói chuyện với anh và Ark." Ma Vương đáp lại một cách ngắn gọn.
"Ồ.. hậu duệ của Leon vẫn còn sống à. Cứ tưởng là cháu chắt của Martha thanh trừng cả rồi." giọng điệu của
Liam mang theo sự ngạc nhiên thấy rõ.
"Gia tộc của Martha vẫn luôn tôn sùng Anh Hùng Ark, vì không biết ý chí của Anh Hùng thế nào nên mới không tận diệt gia tộc của Leon." Ma Vương nói ra mà chẳng thèm che đậy trước mặt Albert.
"Hiểu rồi, mấy chuyện chính trị này thật phiền phức mà." Liam nói tiếp: "Nhóc hậu duệ đâu, gọi cậu ta tới nói chuyện đi."
Beelzebub liếc mắt ra hiệu với Albert tới gần, khiến cho Albert hồi hộp tới mức tim muốn rớt ra ngoài.
"Thưa Vị Cứu Tinh tôn kính, tôi là Albert Reynolds, thuộc dòng dõi trực hệ của gia tộc Reynolds ạ."
"Được, Albert, ta là Liam, Vị Cứu Tinh trong lời truyền của mọi người." giọng nói mang theo sự thoải mái và nhẹ nhàng khiến cho Albert bớt đi vài phần căng thẳng.
"Thế ngươi có chuyện gì muốn hỏi ra, Albert?"
"Tôi..." Albert nhớ tới lời vừa rồi của Ma Vương, hơi mím môi, giọng điệu mang theo vài phần cầu xin và khẩn trương: "...tôi hy vọng ngài và Anh Hùng có thể xoá bỏ lời nguyền áp chế đã kéo dài suốt 1000 năm khỏi gia tộc
Reynolds. Tôi không biết tổ tiên của chúng tôi đã làm sai điều gì, nhưng tôi hy vọng bản thân có thể vực dậy gia tộc và đối đầu với gia tộc Campbell một cách công bằng, dù cho gia tộc Reynolds có bị tận diệt thì tôi cũng cam lòng."
"..." Vị Cứu Tinh tỏ ra trầm mặc trước câu nói của Albert, điều đó khiến hắn như muốn sụp đổ hoàn toàn, nhưng khi nghĩ tới có Irida ở bên cạnh thì Albert đã dần trấn tĩnh lại.
Albert nhớ tới cảm giác lúc bản thân nghe được lời đồn Irida sẽ kết hôn với hoàng tử út của hoàng gia Campbell, lúc đó có lẽ bản thân hắn đã cảm thấy buồn bã và đố kỵ tới mức nào.
Vì vậy khi nghe được lời đề nghị của Irida, bản thân hắn đã chọn đồng ý không chút do dự.
"..."
"Được thôi, nhưng ta phải hỏi ý kiến của Anh Hùng đã." giọng nói của Vị Cứu Tinh vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.