Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản Diện
Chương 8: [Ngoại truyện] Luyện kiếm cùng Tử Thanh
Cá Ươn Mắc Cạn
04/10/2020
- KHÔNG! ĐỪNG MÀ TỬ THANH!
Tiếng thét đau đớn của Thái tử điện hạ vang lên.
- Thái tử điện hạ, thần đã làm gì ngài đâu? Chúng ta chỉ có luyện kiếm thôi mà. Giờ chúng ta nên bắt đầu, Thái tử ngài lấy kiếm của mình ra đi.
Mặc cho cậu ấy gào thét tôi vẫn bình thản lôi cậu ra sân tập luyện. Nhìn vậy thôi nhưng Thái tử điện hạ không phải là một người tầm thường, thanh kiếm bản mệnh mang tên Tinh Phách cũng đã thể hiện phần nào sức sống của ngài ấy. Vừa tinh nghịch phách lối, nhưng cũng vừa tinh khiết, hổ phách anh dũng.
Ở đây mỗi người đều có một bản mệnh kiếm của riêng mình, khi mỗi người bắt đầu luyện kiếm thì đều phải tự rèn hoặc nhờ người khác rèn cho mình một bản mệnh kiếm nhỏ máu của mình vào và đặt tên cho kiếm. Thanh kiếm của tôi có tên là Tử Liên do chính Thái tử điện hạ đặt tên cho, chữ Tử ở đây là Tử trong Tử Thanh, Liên ở đây là hàm ý chỉ sự kiên cường từ loài hoa sen. Ban đầu Thái tử điện hạ đã cho người rèn kiếm cho tôi nhưng tôi vẫn muốn tự làm hơn lên đã xin Thái tử nguyên liệu tự mình rèn và nhờ Thái tử đặt tên. Theo quy luật ở đây, khi người nào để một người khác đặt tên cho kiếm của mình thì sẽ không bao giờ để kiếm của mình làm tổn thương người ấy. Hơn nữa kiếm bản mệnh còn không thể bị phá vỡ trừ khi người đó chết, cho dù bị nát thì chỉ cần chủ nhân thanh kiếm còn sống thì có thể tự khắc lành lại.
Tôi dùng một thanh kiếm gỗ đưa ra phía trước, Thái tử dùng kiếm bản mệnh của mình Tinh Phách ra giao chiến. Tôi đứng yên một chỗ gọi to:
- Thái tử điện hạ, xuất chiêu đi. Xem kiếm kỹ của ngài hiện giờ ra sao rồi!
Thái tử điện hạ lập tức phóng đến, chém ra một đường kiếm sắc bén, tôi nhẹ nhàng né sang một bên đỡ lại kiếm của Thái tử bằng kiếm gỗ, sau Thái tử tiếp tục chém đến nhát kiếm thứ hai hướng về phía điểm mù của tôi, tôi nhẹ lay người né kiếm theo bản năng rồi lập tức đưa kiếm khẽ kìm lực đánh về tay Thái tử:
- Ngài cần điều khiển tay nhanh hơn, lực vẫn còn yếu lắm!
Rồi Thái tử một lần nữa tiến đến chém nhanh hơn nhưng vẫn bị tôi chặn lại, và ngay lập tức tôi đưa kiếm gỗ đến sát cổ Thái tử:
- Ngài đã chết!
Tôi khá thất vọng nhìn Thái tử, kiểu này ngài ấy đấu với nam chính thì xác định ngỏm luôn vòng đầu tiên mất. Tôi đã quyết định vất đi lương thiện của bản thân chính thức huấn luyện Thái tử.
- Thái tử điện hạ, chúng ta cần luyện tập lại một cách kĩ càng hơn nhỉ!
Thái tử rùng mình nhìn nụ cười ghê rợn của tôi, và....
- Đầu tiên ngài nên cất Tinh Phách đi, dùng cái này trước đã.
Tôi ném thanh kiếm bằng gỗ của mình cho Thái tử. Thanh kiếm này của tôi tuy là kiếm gỗ nhưng được tôi cho độ nặng tương tự kiếm sắt mà thậm chí có thể nặng hơn bất kì thanh kiếm gỗ khác được tôi tự tay làm.
Thái tử đỡ lấy thanh kiếm gỗ của tôi, giật mình trước độ nặng bất thường của nó. Tôi nói:
- Thái tử điện hạ, ta thấy ngài cần học lại từ cơ bản trước. Tuy ngài đã tuy luyện đến tầng 8 của Thiên Hoa kiếm pháp nhưng ngài hoàn toàn không phát huy được tối đa khả năng của nó. Giờ thì ngài nên bắt đầu với việc đạt được những đường kiếm mạnh và chính xác bằng cách luyện tập với ‘nó’ trước.
‘Nó’ chính là sản phẩm tiếp theo tôi tự tạo ra để luyện tập đó là một cột gỗ cắm dưới đất theo đúng nghĩa không có gì đặc biệt, cái khác ở đây chính là cách người dùng ‘use’ mà thôi. Nói là sản phẩm của mình nhưng cái này cũng chẳng có gì đặc biệt nếu không biết cách sử dụng nó.
- Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu với mức độ dễ trước.
Nói xong tôi lấy kiếm của mình kìm lực chém lên 3 đường cùng một chỗ không chệch dù chỉ một ly:
- Thái tử cần chém vào thanh gỗ đúng chỗ này 60 lần, chệch một lần thì tăng thêm 3 lần. Cứ thế trước đã.
- Thế này không khả thi chút nào!-Thái tử đáp lại
- Khả thi hay không thì ta sẽ làm nó cùng ngài để chứng minh.
Và tôi lập tức lấy một thanh gỗ khác để chỗ mình và cùng Thái tử bắt đầu. Quả nhiên đúng như tôi dự đoán Thái tử là một người thông minh, ngài ấy đầu tiên đánh vào chỗ tôi chém một cách chậm rãi và chính xác rồi dần dần tăng tốc độ và điều chỉnh lực một cách hoàn hảo. Và đương nhiên không chệch phát nào cả. Nếu là người khác thì không biết chừng cái cột gỗ của tôi đã tan nát thành một đống ở đây rồi.
- Thái tử, chúc mừng ngài đã vượt qua vòng đầu của mức độ dễ. Giờ chúng ta nên chính thức vào vòng 1, ngài vẫn chỉ cần chém chỗ này 60 lần, chệch một lầm thêm 6 lần và một lần đánh phải có lực không thay đổi.
Lần này này Thái tử mất 516 lần để hoàn thành, trước đây để hoàn thành nó tôi phải mất 1854 lần, quả không hổ là người có thiên phú trong tu luyện. Tôi tiếp tục tăng dàn độ khó cho Thái tử, đương nhiên là lần nào cũng cùng thực hiện bài tập ấy cùng Thái tử cho đến khi trời chợp tối. Và buổi luyện tập của Thái tử được kết thúc cùng vời một câu nói thâm thuý của tôi:
- Thái tử điện hạ, ngày mai chúng ta tiếp tục nhé!
Tôi đã vất đi tong 3 ngày luyện tập sau đó. Thật là đáng tiếc mà!
Tiếng thét đau đớn của Thái tử điện hạ vang lên.
- Thái tử điện hạ, thần đã làm gì ngài đâu? Chúng ta chỉ có luyện kiếm thôi mà. Giờ chúng ta nên bắt đầu, Thái tử ngài lấy kiếm của mình ra đi.
Mặc cho cậu ấy gào thét tôi vẫn bình thản lôi cậu ra sân tập luyện. Nhìn vậy thôi nhưng Thái tử điện hạ không phải là một người tầm thường, thanh kiếm bản mệnh mang tên Tinh Phách cũng đã thể hiện phần nào sức sống của ngài ấy. Vừa tinh nghịch phách lối, nhưng cũng vừa tinh khiết, hổ phách anh dũng.
Ở đây mỗi người đều có một bản mệnh kiếm của riêng mình, khi mỗi người bắt đầu luyện kiếm thì đều phải tự rèn hoặc nhờ người khác rèn cho mình một bản mệnh kiếm nhỏ máu của mình vào và đặt tên cho kiếm. Thanh kiếm của tôi có tên là Tử Liên do chính Thái tử điện hạ đặt tên cho, chữ Tử ở đây là Tử trong Tử Thanh, Liên ở đây là hàm ý chỉ sự kiên cường từ loài hoa sen. Ban đầu Thái tử điện hạ đã cho người rèn kiếm cho tôi nhưng tôi vẫn muốn tự làm hơn lên đã xin Thái tử nguyên liệu tự mình rèn và nhờ Thái tử đặt tên. Theo quy luật ở đây, khi người nào để một người khác đặt tên cho kiếm của mình thì sẽ không bao giờ để kiếm của mình làm tổn thương người ấy. Hơn nữa kiếm bản mệnh còn không thể bị phá vỡ trừ khi người đó chết, cho dù bị nát thì chỉ cần chủ nhân thanh kiếm còn sống thì có thể tự khắc lành lại.
Tôi dùng một thanh kiếm gỗ đưa ra phía trước, Thái tử dùng kiếm bản mệnh của mình Tinh Phách ra giao chiến. Tôi đứng yên một chỗ gọi to:
- Thái tử điện hạ, xuất chiêu đi. Xem kiếm kỹ của ngài hiện giờ ra sao rồi!
Thái tử điện hạ lập tức phóng đến, chém ra một đường kiếm sắc bén, tôi nhẹ nhàng né sang một bên đỡ lại kiếm của Thái tử bằng kiếm gỗ, sau Thái tử tiếp tục chém đến nhát kiếm thứ hai hướng về phía điểm mù của tôi, tôi nhẹ lay người né kiếm theo bản năng rồi lập tức đưa kiếm khẽ kìm lực đánh về tay Thái tử:
- Ngài cần điều khiển tay nhanh hơn, lực vẫn còn yếu lắm!
Rồi Thái tử một lần nữa tiến đến chém nhanh hơn nhưng vẫn bị tôi chặn lại, và ngay lập tức tôi đưa kiếm gỗ đến sát cổ Thái tử:
- Ngài đã chết!
Tôi khá thất vọng nhìn Thái tử, kiểu này ngài ấy đấu với nam chính thì xác định ngỏm luôn vòng đầu tiên mất. Tôi đã quyết định vất đi lương thiện của bản thân chính thức huấn luyện Thái tử.
- Thái tử điện hạ, chúng ta cần luyện tập lại một cách kĩ càng hơn nhỉ!
Thái tử rùng mình nhìn nụ cười ghê rợn của tôi, và....
- Đầu tiên ngài nên cất Tinh Phách đi, dùng cái này trước đã.
Tôi ném thanh kiếm bằng gỗ của mình cho Thái tử. Thanh kiếm này của tôi tuy là kiếm gỗ nhưng được tôi cho độ nặng tương tự kiếm sắt mà thậm chí có thể nặng hơn bất kì thanh kiếm gỗ khác được tôi tự tay làm.
Thái tử đỡ lấy thanh kiếm gỗ của tôi, giật mình trước độ nặng bất thường của nó. Tôi nói:
- Thái tử điện hạ, ta thấy ngài cần học lại từ cơ bản trước. Tuy ngài đã tuy luyện đến tầng 8 của Thiên Hoa kiếm pháp nhưng ngài hoàn toàn không phát huy được tối đa khả năng của nó. Giờ thì ngài nên bắt đầu với việc đạt được những đường kiếm mạnh và chính xác bằng cách luyện tập với ‘nó’ trước.
‘Nó’ chính là sản phẩm tiếp theo tôi tự tạo ra để luyện tập đó là một cột gỗ cắm dưới đất theo đúng nghĩa không có gì đặc biệt, cái khác ở đây chính là cách người dùng ‘use’ mà thôi. Nói là sản phẩm của mình nhưng cái này cũng chẳng có gì đặc biệt nếu không biết cách sử dụng nó.
- Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu với mức độ dễ trước.
Nói xong tôi lấy kiếm của mình kìm lực chém lên 3 đường cùng một chỗ không chệch dù chỉ một ly:
- Thái tử cần chém vào thanh gỗ đúng chỗ này 60 lần, chệch một lần thì tăng thêm 3 lần. Cứ thế trước đã.
- Thế này không khả thi chút nào!-Thái tử đáp lại
- Khả thi hay không thì ta sẽ làm nó cùng ngài để chứng minh.
Và tôi lập tức lấy một thanh gỗ khác để chỗ mình và cùng Thái tử bắt đầu. Quả nhiên đúng như tôi dự đoán Thái tử là một người thông minh, ngài ấy đầu tiên đánh vào chỗ tôi chém một cách chậm rãi và chính xác rồi dần dần tăng tốc độ và điều chỉnh lực một cách hoàn hảo. Và đương nhiên không chệch phát nào cả. Nếu là người khác thì không biết chừng cái cột gỗ của tôi đã tan nát thành một đống ở đây rồi.
- Thái tử, chúc mừng ngài đã vượt qua vòng đầu của mức độ dễ. Giờ chúng ta nên chính thức vào vòng 1, ngài vẫn chỉ cần chém chỗ này 60 lần, chệch một lầm thêm 6 lần và một lần đánh phải có lực không thay đổi.
Lần này này Thái tử mất 516 lần để hoàn thành, trước đây để hoàn thành nó tôi phải mất 1854 lần, quả không hổ là người có thiên phú trong tu luyện. Tôi tiếp tục tăng dàn độ khó cho Thái tử, đương nhiên là lần nào cũng cùng thực hiện bài tập ấy cùng Thái tử cho đến khi trời chợp tối. Và buổi luyện tập của Thái tử được kết thúc cùng vời một câu nói thâm thuý của tôi:
- Thái tử điện hạ, ngày mai chúng ta tiếp tục nhé!
Tôi đã vất đi tong 3 ngày luyện tập sau đó. Thật là đáng tiếc mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.