Tôi Yêu Anh, Chàng Trai Băng Lãnh

Chương 2

XuThy1

18/04/2017

Cô Phương đưa Vy đến lớp 12AP, mọi ánh mắt đều đổ dồn đến phía cửa lớp một cô gái với gương mặt " thiên thần " bước vào cô quả là rất xinh đẹp, những tiếng xì xào bắt đầu nổi lên ngưỡng mộ cũng có , ghen ghét cũng có

- Các em trật tự - cô Phương cất tiếng Giọng nói của cô Phương vẫn không thể cản được những tiếng xì xầm ấy lại một lần nữa cô phải nói lại

- Mọi người trật tự nghe cô giới thiệu , đây là Phương Vy con gái tập đoàn nổi tiếng của tập đoàn đá quý bậc nhất ĐNA , bạn vừa từ bên Mĩ trở về các em giúp đỡ bạn nhé – nói rồi cô Phuơng quay lại nói với Vy – em có thể chọn chỗ cho mình

Đảo mắt một vòng quanh lớp Vy dừng lại ở một chỗ , đó là một căn bàn trống

- Em sẽ ngồi ở đây – Vy buông giọng rồi từ từ tiến về phía chiếc bàn ấy

- Nhưng.... – Cô phương do dự

- Có chuyện gì sao ạ - Vy đáp lại

- Đã có người ngồi ở đó rồi - Có hai người ngồi đó sao ?? – Vy hỏi

- Không chỉ một người thôi

- Vậy tại sao em không thể ngồi ở đó? – Vy khó hiểu

- Thôi ! em cứ ngồi chỗ đấy , ta sẽ sắp xếp lại sau

Vy từ từ bước xuống chỗ - nơi cô đã chọn, vẫn ánh mắt khó hiểu Vy lại đảo mắt một vòng xung quanh lớp tìm một hình dáng ấy nhưng vẫn không thấy đâu , cô vẫn không để ý đến những ánh mắt pha lẫn dưới sự ngưỡng mộ và ghen ghét dành cho cô trong phòng học này, vài tiếng xì xầm lại nổi lên



- Cô ta thật là ghê gớm , giám tranh lí lẽ với cô Phương

- Cũng đúng thôi , nhà cô ta cũng đâu phải tầm thường... Vy vẫn chẳng mảy may để ý đến những lời nói đó , cô vẫn lôi vở ra sau tiếng chuông báo vào học thầy giáo bước vào lớp , không khí học tập vẫn diễn ra sôi nổi nhưng không phải là không khí của những tiếng xây dựng bài và trả lời câu hỏi mà đó là những âm thanh được phát ra từ những chiếc điẹn thoại di động hay là của những cái ipad thông minh hoặc có thể là những câu nói chửi tục nào đó của những cậu thanh niên

- Thật là điên rồ - Vy nghĩ thầm , mắt cô vẫn chú mục vào cuốn sách trên bàn

Từ ngoài của bóng dáng một cậu thanh niên bước vào lớp chẳng một ai để ý đến vì ai cũng lo cho " chuyện của mình" người thì nghe nhạc người thì lướt face , người thì lôi ra vài thứ đồ ăn vặt , quả thật là điên rồ , ông thầy giáo dường như bất lực vì trong lớp này toàn con cuảnhững người có địa vị trong xã hội , ông thầy chỉ cần đắp tội với người nào thì quả thật mất việc như chơi hoặc có thể sẽ không bảo vệ được mạng sống của mình Người con trai vẫn vẻ lạnh lùng đó, tai vẫn đeo MP3 bước về phía bàn có một cô gái đang chăm chú vào quyển sách

- Đứng dậy – Người con trai buông một câu nói đầy quyền lực Cô gái ngước lên nhìn người con trai vẻ mặt khó hiểu

- Tại sao? – cô thản nhiên đáp lại

- Tôi nói cô đứng dậy – Khánh gằn từng chữ Tất cả mọi " hoạt động" của những con người trong căn phòng ấy đều phải dừng lại và chăm chú hướng mắt về phía hai con người ấy

- Tôi không đứng – Vy thản nhiên đáp lại Lại một lần nữa tiếng xì xầm lại nổi lên

- Cô ta đúng là một kẻ liều mạng

- Cô ta không biết Khánh là ai sao???

- Thật thể ngờ rằng



- Cô ta thật ngu ngốc khi làm Khánh nổi giận

Sau những lời bàn tán Vy vẫn không hề lo lắng , mặt cô vẫn giữ nét bình thản nhưng chợt một bàn tay rắn chắc bạo lực kéo cô ra ngoài để lại không biết bao lời bàn tán , hai tay Khánh ghì chặt lấy vai Vy xô cô vào tường

- Chưa có một ai giám làm trái ý tôi – Khánh nhìn Vy với ánh mắt khiến con người ta lạnh sống lưng

- Anh buông tay ra , tôi đau đấy – Vy phản ứng Khánh bực mình ánh mắt cậu vẫn vậy , lạnh lùng.....nhưng nhìn thấy Vy nói vậy cậu ta bỏ tay mình ra khỏi người Vy

- Dọn qua chỗ khác nếu không cô sẽ hối hận – Khánh buông lại một câu để Vy suy nghĩ

- Con người kiểu gì vậy , chỉ là chỗ ngồi thôi mà có cần phải như vậy thôi – Vy khó hiểu , trong đầu cô vẫn có bao nhiêu câu hỏi vây quanh, nhưng rồi cô lại bước về lớp quay về chỗ của mình

-Anh ta đi đâu rồi chứ ?? – lại thêm một câu hỏi của Vy thêm vào đầu

– Mình bị sao vậy chứ , đúng là điên mà nghĩ đến con người đó sao – Vy lắc nhẹ đầu , tự đánh vào đầu mình để tự nhắc nhở Sau giờ học buồn tẻ đó là giờ giải lao , quả thật giờ học đó cũng chẳng khác giờ giải lao đó là mấy trong lớp chỉ ngồi chơi , không phải học hành gì không phải đi chơi thì là gì chứ , cảm thấy hơi đói đã 12h trưa rồi Vy vội bước xuống căn-tin cô gọi ra một chiếc bánh sandwich rồi ngồi ăn ngon lành , từ đâu một cô gái chạy tới làm quen

-Xin chào , mình làm quen được chứ - cô gái lên tiếng

- Đương nhiên , cậu có thể giới thiệu được không – Vy đáp lời

- Mình là Vương Gia Như học lớp 11AP- Cô gái giới thiệu

- Vương Gia Như sao ??? – Vy lại một lần nữa hỏi lại cho chắc

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Yêu Anh, Chàng Trai Băng Lãnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook