Tôi Yêu Anh, Chàng Trai Băng Lãnh
Chương 34
XuThy1
13/06/2017
- Không phải hồi nãy hào hứng lắm sao , tiếp tục đi chứ - Tay Khánh lúc này sắp bị
Vy xiết cho đến gãy luôn nhưng vẫn không than vãn nửa câu
- Tôi hối hận rồi , lẽ ra không nên vào đây – Vy kêu gào thảm thiết ( nói hơi quá )
- Đi phía sau tôi là được rồi – Khánh khẽ nói – Tôi sẽ bảo vệ cô - Anh lầm bầm
- Ò
Hai người lại tiếp tục đi , gặp bao nhiêu là thứ kinh dị cuối cùng cũng ra ngoài được
- Ôi thật là hạnh phúc , cuối cùng cũng ra được đến đây – Vy rưng rưng – Sẽ không có lần thứ hai đâu , căn nhà quoái dị này
- Tôi cứ nghĩ cô sẽ không sợ mấy thứ này
- Ai nói chứ...- Chợt nhìn thấy thứ gì đó , Vy bỗng chạy vụt đi , thì ra gặp Gia Như và Hải Anh
- Hai người cũng ở đây sao – Gia Như thấy Vy thì cũng chạy đến
- hai đứa đi đâu vậy – Khánh lên tiếng
- Đến đây đương nhiên để đi chơi rồi , anh đúng là ngớ ngẩn – Gia Như nói
- Haha , phải rồi – Vy hưởng ứng
- Em đổi ý rồi , không muốn chơi ở đây nữa mình cùng đi shopping nha , cuối tuần không phải trường mình tổ chức đi dã ngoại sao –Gia Như đề xuất
- Ý kiến rất hay – Hải Anh tán thưởng – Thế nào , hai người cùng đi chứ - Hải Anh quay sang Vy và Khánh
- Oke , không vấn đề gì – Khánh đáp
- Còn chị Vy thì sao – Gia Như nhíu mày
- Được rồi – Vy gật đầu
- Yes , vậy mình đi thôi.... – Vy khoác tay Hải Anh đi phía trước để hai người kia đi đằng sau
Không lâu sau , 4 người họ đã có mặt tại khu thương mại nổi tiếng. Hôm nay hai người con trai đi theo họ với vai trò phu xách đồ và đóng góp ý kiến . Hai người kia đi trước lựa lựa , kiếm kiếm , họ sắp mang luôn cái khu thương mại này về nhà luôn rồi , may mà Khánh gọi mấy người vệ sĩ đến kịp để họ sách đồ ( tránh để mất hình tượng đây mà ) . Đồ họ chọn chủ yếu là quần áo , giày dép toàn đồ đôi , áo phông , áo khoác , giày đôi, balo cả đồng hồ cũng đôi... nói chung là chủ yếu là đồ đôi....
- chúng ta mua được kha khá đồ rồi, có thiếu gì không ta – Như lục lại trí nhớ
- Tiểu bảo bối , em sắp gom đủ cái khu thương mại rồi , còn thiếu gì nữa chứ - Hải Anh nói
- Không phải chứ , em mới mua có....- quay lại phía sau thấy mấy ông vệ sĩ đang vác mấy đống đồ chất như núi , cạn lời – nhiều vậy rồi sao...
- May mà anh gọi mấy ông vệ sĩ đến kịp nếu không chúng ta sớm bị đống đồ kia đè bẹp rồi – Hải Anh khoác vay Khánh thì thầm
- Em nghĩ họ chỉ dừng lại ở đó sao – Khánh nhìn về phía xa
Hải anh cũng nhìn theo hướng mắt của "anh vợ tương lai" – Không phải chứ - Hải Anh phán một câu chán nản
Hai người quyết định lên tầng trên uống nước chứ chờ kiểu này chắc chết , trước khi đi Hải Anh nhắn tin cho Gia Như một tin : [ Bảo bối à , anh cùng anh Khánh đi lên tầng trên uống nước , hai người mua đồ xong thì lên nhé kèm theo icon trái tim ]
Khánh cũng gửi cho Vy một tin nhắn [ Bao giờ mua đồ xong thì lên tầng trên, bọn tôi đợi trên đó... nhanh lên một chút , hai người tính mua hết cái khu thương mại sao ]
Gia Như nhìn thấy tin nhắn Khánh gửi cho Vy không khỏi té ghế
- Moát , anh Khánh gửi tin nhắn này cho chị sao , có tiến bộ rồi
- Hả - Vy đơ người
- Thì anh ấy có bao giờ nhắn tin cho ai như vậy đâu , chị là người duy nhất đấy
- Là vậy sao ?
- Phải – Thấy có chút gì đó có vẻ hơi khó xử trên nét mặt Vy , Gia Như đổi chủ đề - Thôi mình đi qua khu kia một lát rồi gọi hai người kia về nhé , em thấy cũng khá nhiều đồ rồi đấy
- Không phải khá đâu mà là quá nhiều rồi đấy – Vy ái ngại nhìn về phía mấy tên vệ sĩ đang đứng bên dưới một chút
- Tôi hối hận rồi , lẽ ra không nên vào đây – Vy kêu gào thảm thiết ( nói hơi quá )
- Đi phía sau tôi là được rồi – Khánh khẽ nói – Tôi sẽ bảo vệ cô - Anh lầm bầm
- Ò
Hai người lại tiếp tục đi , gặp bao nhiêu là thứ kinh dị cuối cùng cũng ra ngoài được
- Ôi thật là hạnh phúc , cuối cùng cũng ra được đến đây – Vy rưng rưng – Sẽ không có lần thứ hai đâu , căn nhà quoái dị này
- Tôi cứ nghĩ cô sẽ không sợ mấy thứ này
- Ai nói chứ...- Chợt nhìn thấy thứ gì đó , Vy bỗng chạy vụt đi , thì ra gặp Gia Như và Hải Anh
- Hai người cũng ở đây sao – Gia Như thấy Vy thì cũng chạy đến
- hai đứa đi đâu vậy – Khánh lên tiếng
- Đến đây đương nhiên để đi chơi rồi , anh đúng là ngớ ngẩn – Gia Như nói
- Haha , phải rồi – Vy hưởng ứng
- Em đổi ý rồi , không muốn chơi ở đây nữa mình cùng đi shopping nha , cuối tuần không phải trường mình tổ chức đi dã ngoại sao –Gia Như đề xuất
- Ý kiến rất hay – Hải Anh tán thưởng – Thế nào , hai người cùng đi chứ - Hải Anh quay sang Vy và Khánh
- Oke , không vấn đề gì – Khánh đáp
- Còn chị Vy thì sao – Gia Như nhíu mày
- Được rồi – Vy gật đầu
- Yes , vậy mình đi thôi.... – Vy khoác tay Hải Anh đi phía trước để hai người kia đi đằng sau
Không lâu sau , 4 người họ đã có mặt tại khu thương mại nổi tiếng. Hôm nay hai người con trai đi theo họ với vai trò phu xách đồ và đóng góp ý kiến . Hai người kia đi trước lựa lựa , kiếm kiếm , họ sắp mang luôn cái khu thương mại này về nhà luôn rồi , may mà Khánh gọi mấy người vệ sĩ đến kịp để họ sách đồ ( tránh để mất hình tượng đây mà ) . Đồ họ chọn chủ yếu là quần áo , giày dép toàn đồ đôi , áo phông , áo khoác , giày đôi, balo cả đồng hồ cũng đôi... nói chung là chủ yếu là đồ đôi....
- chúng ta mua được kha khá đồ rồi, có thiếu gì không ta – Như lục lại trí nhớ
- Tiểu bảo bối , em sắp gom đủ cái khu thương mại rồi , còn thiếu gì nữa chứ - Hải Anh nói
- Không phải chứ , em mới mua có....- quay lại phía sau thấy mấy ông vệ sĩ đang vác mấy đống đồ chất như núi , cạn lời – nhiều vậy rồi sao...
- May mà anh gọi mấy ông vệ sĩ đến kịp nếu không chúng ta sớm bị đống đồ kia đè bẹp rồi – Hải Anh khoác vay Khánh thì thầm
- Em nghĩ họ chỉ dừng lại ở đó sao – Khánh nhìn về phía xa
Hải anh cũng nhìn theo hướng mắt của "anh vợ tương lai" – Không phải chứ - Hải Anh phán một câu chán nản
Hai người quyết định lên tầng trên uống nước chứ chờ kiểu này chắc chết , trước khi đi Hải Anh nhắn tin cho Gia Như một tin : [ Bảo bối à , anh cùng anh Khánh đi lên tầng trên uống nước , hai người mua đồ xong thì lên nhé kèm theo icon trái tim ]
Khánh cũng gửi cho Vy một tin nhắn [ Bao giờ mua đồ xong thì lên tầng trên, bọn tôi đợi trên đó... nhanh lên một chút , hai người tính mua hết cái khu thương mại sao ]
Gia Như nhìn thấy tin nhắn Khánh gửi cho Vy không khỏi té ghế
- Moát , anh Khánh gửi tin nhắn này cho chị sao , có tiến bộ rồi
- Hả - Vy đơ người
- Thì anh ấy có bao giờ nhắn tin cho ai như vậy đâu , chị là người duy nhất đấy
- Là vậy sao ?
- Phải – Thấy có chút gì đó có vẻ hơi khó xử trên nét mặt Vy , Gia Như đổi chủ đề - Thôi mình đi qua khu kia một lát rồi gọi hai người kia về nhé , em thấy cũng khá nhiều đồ rồi đấy
- Không phải khá đâu mà là quá nhiều rồi đấy – Vy ái ngại nhìn về phía mấy tên vệ sĩ đang đứng bên dưới một chút
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.