Chương 22: :(
Hoàng Thị Mai Phượng
30/07/2022
Đến lúc hạ cánh, hai người cùng xuống máy bay xong thì lên xe ô tô đi về nhà nhưng cũng không nói với nhau nửa lời.
Về đến nhà thì mọi người trong nhà đã đứng ở cửa đợi sẵn.
- "Mừng hai người trở về"Mọi người vui vẻ đồng thanh nói.
- "Cất vali cho tôi"Anh nói.
- "Vâng ạ.."Một người hầu nói.
- "Bác ơi cà rốt đâu ạ.."Cậu nói với bác quản gia.
- "Ở trong nhà á con,thằng bé đang ăn"
- "Dạ.."
- "Đi vào nhà đi"Anh nói rồi đi vào.
Mọi người đi vào nhà hết. Cậu vừa vào đã chạy tới ôm con vào lòng.
- "Nhớ con quá.."
- "Cháu đi chơi có vui không?"Bác quản gia nói.
- "... Dạ vui ạ"Cậu nhìn anh rồi nói nhỏ.
- "Vậy là được rồi"Bác quản gia vui vẻ.
Anh không nói gì mà đi vào phòng của anh. Cậu thì ở đó chơi với con một lúc xong mới đi về phòng tắm rửa.
Tắm xong cậu lại ra ngoài ngồi chơi với con. Đến bữa tối,mọi người dọn phần đồ ăn của cậu lên mà không thấy đồ ăn của anh.
- "Bác ơi..sao có 1 phần thôi ạ?"
- "Cậu chủ nói hơi mệt nên không ăn ấy con"
- "Dạ.."
Cậu bắt đầu ăn.
- "Bác ơi,cậu chủ có thanh mai trúc mã sao ạ"
- "... Con gặp cô ấy rồi sao?"
- "..Dạ"
- "Cậu chủ quen cô ấy sau khi bị tai nạn sao ấy, với cả gia đình cậu chủ cũng thân với gia đình cô ấy nên là họ định ước từ lúc đó rồi"
- "... Cậu chủ chấp nhận sao ạ"
- "Cậu chủ không thích cô ấy đâu con, nhưng do gia đình hai bên không chịu hiểu với cả cô ấy cứ bám cậu chủ nên là không bỏ được"
- "Vâng ạ.."
Cậu ăn xong thì cho con ăn. Xong xuôi thì cậu bế con về phòng rồi dỗ cho nó ngủ.
Dỗ con ngủ xong cậu mãi không ngủ được,cậu cứ nghĩ linh tinh rồi lại buồn bã.
- "2 tháng nữa.."Cậu nói nhỏ.
Một hồi sau cậu cuối cùng cũng đã ngủ được. Sáng hôm sau cậu đang ngủ thì bị tiếng khóc của em bé đánh thức.Cậu liền tỉnh giấc rồi dỗ con.
Một lúc sau con cũng nín nên cậu bế ra ngoài.Vừa ra đã gặp anh.
- "A.. cậu chủ"
- "Đi đâu?"
- "Tôi bế con ra nhờ bác quản gia cho ăn giúp.."
- "Ừm"
- "Cậu chủ...."Cậu đang nói nhưng lại ngưng lại
- "Nói đi"
- "Dạ không có gì đâu ạ.."
- "Vậy đi đi"
- "Dạ.."
Cậu nhanh chóng bế em bé ra đưa cho bác quản gia.
- "Bác cho nó ăn giúp con nhé.."
- "Được rồi, con cứ đi đi"
- "Vâng ạ con cảm ơn bác"
Cậu đi vào phòng đánh răng rửa mặt rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.
- "Để con cho ăn nốt cho.."
- "Con ăn sáng đi, để bác làm cho"
- "Dạ vậy nhờ bác"
- "Được rồi mau ăn đi con"
- "Dạ.."
Cậu ăn được một chút thì đã ngưng lại.
- "Sao vậy,không ngon hả?"
- "Dạ không phải..ngon lắm ạ"
- "Dạo này con ăn ít đi hẩn, có chuyện gì sao?"
- "Con không sao đâu..."
- "Có chuyện gì thì cứ nói với bác nhé đừng giữ trong lòng không tốt đâu"
- "Dạ con biết mà.."
- "Hay muốn ăn bánh kem không?"
- "Dạ thôi ạ.."
Cậu đứng dậy quay ghế qua chỗ em bé rồi dỗ em bé ăn tiếp. Trong lúc cậu đang cho con ăn thì có tiếng từ phía sau nhưng cậu cũng tưởng là người làm trong nhà nên không để ý mà chăm chỉ dỗ em bé.
- "Không chào tôi sao?"Anh để đồ lên bàn rồi nói.
Cậu nghe tiếng anh thì đứng hình luôn,cậu quay lưng lại thấy anh thì liền giật mình
- "Ơ...cậu chủ đi làm mà.."
- "Thích về được không?"
- "Dạ.."
- "Bánh kem này"
- "Cậu chủ..mua cho tôi sao?"
- "Không,được đối tác tặng"
- "...Tôi cảm ơn.."
- "Cậu chủ nhỏ ăn xong rồi..để tôi đi thay đồ cho ạ"Người hầu nói.
- "A..để em làm cũng được"Cậu nói xong đang đứng dậy.
- "Ngồi im đó"
- "Vậy nhờ chị.."Cậu ngồi xuống rồi nói.
- "Vâng ạ.."Người hầu nói rồi bế em bé đi.
- "Cậu bỏ bữa phải không?"Anh nhìn cậu nói.
- "..Dạ không có đâu.."
- "Nói thật hay muốn.."
- "Dạ tôi chỉ ăn ít thôi..không bỏ bữa"Cậu cắt ngang lời anh rồi nói.
Về đến nhà thì mọi người trong nhà đã đứng ở cửa đợi sẵn.
- "Mừng hai người trở về"Mọi người vui vẻ đồng thanh nói.
- "Cất vali cho tôi"Anh nói.
- "Vâng ạ.."Một người hầu nói.
- "Bác ơi cà rốt đâu ạ.."Cậu nói với bác quản gia.
- "Ở trong nhà á con,thằng bé đang ăn"
- "Dạ.."
- "Đi vào nhà đi"Anh nói rồi đi vào.
Mọi người đi vào nhà hết. Cậu vừa vào đã chạy tới ôm con vào lòng.
- "Nhớ con quá.."
- "Cháu đi chơi có vui không?"Bác quản gia nói.
- "... Dạ vui ạ"Cậu nhìn anh rồi nói nhỏ.
- "Vậy là được rồi"Bác quản gia vui vẻ.
Anh không nói gì mà đi vào phòng của anh. Cậu thì ở đó chơi với con một lúc xong mới đi về phòng tắm rửa.
Tắm xong cậu lại ra ngoài ngồi chơi với con. Đến bữa tối,mọi người dọn phần đồ ăn của cậu lên mà không thấy đồ ăn của anh.
- "Bác ơi..sao có 1 phần thôi ạ?"
- "Cậu chủ nói hơi mệt nên không ăn ấy con"
- "Dạ.."
Cậu bắt đầu ăn.
- "Bác ơi,cậu chủ có thanh mai trúc mã sao ạ"
- "... Con gặp cô ấy rồi sao?"
- "..Dạ"
- "Cậu chủ quen cô ấy sau khi bị tai nạn sao ấy, với cả gia đình cậu chủ cũng thân với gia đình cô ấy nên là họ định ước từ lúc đó rồi"
- "... Cậu chủ chấp nhận sao ạ"
- "Cậu chủ không thích cô ấy đâu con, nhưng do gia đình hai bên không chịu hiểu với cả cô ấy cứ bám cậu chủ nên là không bỏ được"
- "Vâng ạ.."
Cậu ăn xong thì cho con ăn. Xong xuôi thì cậu bế con về phòng rồi dỗ cho nó ngủ.
Dỗ con ngủ xong cậu mãi không ngủ được,cậu cứ nghĩ linh tinh rồi lại buồn bã.
- "2 tháng nữa.."Cậu nói nhỏ.
Một hồi sau cậu cuối cùng cũng đã ngủ được. Sáng hôm sau cậu đang ngủ thì bị tiếng khóc của em bé đánh thức.Cậu liền tỉnh giấc rồi dỗ con.
Một lúc sau con cũng nín nên cậu bế ra ngoài.Vừa ra đã gặp anh.
- "A.. cậu chủ"
- "Đi đâu?"
- "Tôi bế con ra nhờ bác quản gia cho ăn giúp.."
- "Ừm"
- "Cậu chủ...."Cậu đang nói nhưng lại ngưng lại
- "Nói đi"
- "Dạ không có gì đâu ạ.."
- "Vậy đi đi"
- "Dạ.."
Cậu nhanh chóng bế em bé ra đưa cho bác quản gia.
- "Bác cho nó ăn giúp con nhé.."
- "Được rồi, con cứ đi đi"
- "Vâng ạ con cảm ơn bác"
Cậu đi vào phòng đánh răng rửa mặt rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.
- "Để con cho ăn nốt cho.."
- "Con ăn sáng đi, để bác làm cho"
- "Dạ vậy nhờ bác"
- "Được rồi mau ăn đi con"
- "Dạ.."
Cậu ăn được một chút thì đã ngưng lại.
- "Sao vậy,không ngon hả?"
- "Dạ không phải..ngon lắm ạ"
- "Dạo này con ăn ít đi hẩn, có chuyện gì sao?"
- "Con không sao đâu..."
- "Có chuyện gì thì cứ nói với bác nhé đừng giữ trong lòng không tốt đâu"
- "Dạ con biết mà.."
- "Hay muốn ăn bánh kem không?"
- "Dạ thôi ạ.."
Cậu đứng dậy quay ghế qua chỗ em bé rồi dỗ em bé ăn tiếp. Trong lúc cậu đang cho con ăn thì có tiếng từ phía sau nhưng cậu cũng tưởng là người làm trong nhà nên không để ý mà chăm chỉ dỗ em bé.
- "Không chào tôi sao?"Anh để đồ lên bàn rồi nói.
Cậu nghe tiếng anh thì đứng hình luôn,cậu quay lưng lại thấy anh thì liền giật mình
- "Ơ...cậu chủ đi làm mà.."
- "Thích về được không?"
- "Dạ.."
- "Bánh kem này"
- "Cậu chủ..mua cho tôi sao?"
- "Không,được đối tác tặng"
- "...Tôi cảm ơn.."
- "Cậu chủ nhỏ ăn xong rồi..để tôi đi thay đồ cho ạ"Người hầu nói.
- "A..để em làm cũng được"Cậu nói xong đang đứng dậy.
- "Ngồi im đó"
- "Vậy nhờ chị.."Cậu ngồi xuống rồi nói.
- "Vâng ạ.."Người hầu nói rồi bế em bé đi.
- "Cậu bỏ bữa phải không?"Anh nhìn cậu nói.
- "..Dạ không có đâu.."
- "Nói thật hay muốn.."
- "Dạ tôi chỉ ăn ít thôi..không bỏ bữa"Cậu cắt ngang lời anh rồi nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.