Chương 19
Hoàng Thị Mai Phượng
30/07/2022
Hôn xong thì cậu ngồi xuống,anh lấy bánh kem để ở trước mặt cho cậu.Cậu đang từ ngại ngùng vừa thấy bánh kem mà mình thích thì liền vui vẻ.
- "Ăn đi"
- "Dạaaaa"
Cậu ăn trong vui vẻ,anh nhìn cậu rồi hỏi.
- "Sao lại thích ăn bánh kem?"
- "..."Cậu ngưng lại.
- "Sao vậy?"
- "... Tại trước đây người tôi thích cho tôi.."
- "Ai vậy?"
- "...Một người nào đó.."Cậu nhìn anh một hồi rồi nói.
- "Thích hắn ta sao?"
- ".. Thích lắm"
- "Tên là gì?"
- "..Cậu chủ.."Cậu nhìn anh như định nói gì đó.
- "Sao?"
- "Không có gì ạ.."
- "Nói tên đi, biết đâu tôi lại tìm được hắn"
- "Không tìm được đâu ạ"Cậu cương quyết nói.
- "Thôi được rồi.. tôi không ép"
Hai người tiếp tục ăn,cậu ăn hết bánh kem xong thì anh lại bắt cậu ăn thêm đồ ăn.
Một lúc sau hai người ăn xong thì cậu dọn dẹp bàn còn anh thì đi tắm.Cậu lau bàn rồi gom hết giấy và mọi thứ vào túi rác. Đang đi vứt rác thì cậu bị vấp ngã.
- "A.."
Tay cậu bị gập xuống khiến cậu đau điếng. Cậu ngồi dậy đi vứt rác rồi quay lại giường ngồi xuống.
- "Lại xước tay rồi,chân nữa.."
Một lúc sau anh tắm xong thì mặc áo tắm đi ra, lại gần cậu.
- "Sao vậy?"
- "Dạ?"Cậu nhìn anh.
- "Tay"
- "Không sao ạ.."
- "Đưa tay đây"Anh chìa tay ra.
Cậu đưa tay cho anh
- "Sao lại trầy hết thế này?"Anh cau mày lại.
- ".. Tôi bị vấp ngã khi đi vứt rác.. không sao đâu vết thương ngoài da thôi mà.."
- "hộp cứu thương"Anh nhìn xung quanh.
Anh vừa nhìn thấy hộp cứu thương ở cửa ra vào thì liền đi ra đó lấy rồi quay lại chỗ cậu.
- "Đưa tay đây cho tôi"
- "Cậu chủ mặc quần áo đã.."
- "Tay"
Cậu ngoan ngoãn đưa tay ra. Anh làm sạch vết thương sau đó dán băng cá nhân vào cho cậu.Xong xuôi anh nhìn cậu từ trên xuống thì thấy vết thương ở chân của cậu nên lại chữa trị cho cậu.
- "Ngủ thôi, tối đi đến bữa tiệc"Anh nhìn cậu.
- ".... Tôi sao?"
- "Cậu hậu đậu như vậy ở một mình phiền lắm, tối đi cùng tôi"
- "Tôi hứa sẽ ngoan mà"Cậu nhìn anh với ánh mắt khẩn cầu.
- "Không"
- "Vậy cho tôi gọi cho con đã nhé.."
- "Được"
- "Cảm ơn cậu chủ.."Cậu vui vẻ lấy điện thoại.
Cậu lấy điện thoại đang định gọi thì anh nói.
- "Giờ chắc nó ngủ rồi,bên này là ngày nhưng bên đó là đêm mà"
- "Ơ..."
- "Chắc vẫn nghe máy mà"
- "Thôi.. lỡ con thức thì lại quấy.."Cậu bỏ điện thoại xuống.
- "Nằm xuống đây"
Cậu buồn bã mà nằm xuống. Vừa nằm xuống anh đã ôm lấy cậu vào lòng khiến cậu đỏ mặt.
- "Ngủ đi"Anh nói rồi hôn nhẹ lên tóc cậu.
Anh cứ thế mà ôm cậu trong lòng ngủ thiếp đi từ bao giờ,cậu lâu lâu lại ngẩng lên nhìn anh xong lại cúi xuống. Một lúc sau cậu buồn ngủ,như thói quen cậu liền ôm anh ngủ.
......................
Đến tối anh thức dậy,nhìn đồng hồ rồi lại nhắm mắt lại ngủ tiếp. Lúc sau cậu bị thức giấc.
- "A.. cậu chủ, dậy.. dậy đi.."
- "..Gì vậy?"Anh mơ màng nói
- "Cậu chủ không đi tiệc sao?"
- ".. Không cần thiết đâu..ngủ tiếp đi"
- "Cậu chủ dậy đi mà.. ngủ nhiều quá rồi.."
- "Lỡ ngủ nhiều rồi thì ngủ luôn đi"Anh nhìn đồng hồ rồi nói.
- "Cậu chủ.."Cậu bất lực nói.
Anh cuối cùng cũng chịu dậy,anh ngồi dậy rồi nhìn cậu.
- "Muốn đi tiệc sao?"
- "Không, không phải đâu..tại tôi sợ cậu chủ bị muộn giờ..."
- "Muộn từ 2 tiếng trước rồi"
Cậu đang định nói gì đó thì bỗng có tiếng gõ cửa.Anh nhìn cậu thì cậu liền hiểu ý rồi chạy ra mở cửa.
- "Mày là ai?"Cô ta nói.
- "...Tôi..." Cậu bất ngờ không biết nói gì.
- "Đến đây làm gì?"Anh nói.
- "Chẳng phải tại anh không đến bữa tiệc sao?"Cô ta xông thẳng vào lại gần anh mà không để ý đến cậu.
- "Liên quan gì đến cô sao?"Anh cau mày lại.
- "Chúng ta là thanh mai trúc mã mà..sắp tới chúng ta còn đính hôn.."Cô ta bám lấy tay anh.
- "Ăn đi"
- "Dạaaaa"
Cậu ăn trong vui vẻ,anh nhìn cậu rồi hỏi.
- "Sao lại thích ăn bánh kem?"
- "..."Cậu ngưng lại.
- "Sao vậy?"
- "... Tại trước đây người tôi thích cho tôi.."
- "Ai vậy?"
- "...Một người nào đó.."Cậu nhìn anh một hồi rồi nói.
- "Thích hắn ta sao?"
- ".. Thích lắm"
- "Tên là gì?"
- "..Cậu chủ.."Cậu nhìn anh như định nói gì đó.
- "Sao?"
- "Không có gì ạ.."
- "Nói tên đi, biết đâu tôi lại tìm được hắn"
- "Không tìm được đâu ạ"Cậu cương quyết nói.
- "Thôi được rồi.. tôi không ép"
Hai người tiếp tục ăn,cậu ăn hết bánh kem xong thì anh lại bắt cậu ăn thêm đồ ăn.
Một lúc sau hai người ăn xong thì cậu dọn dẹp bàn còn anh thì đi tắm.Cậu lau bàn rồi gom hết giấy và mọi thứ vào túi rác. Đang đi vứt rác thì cậu bị vấp ngã.
- "A.."
Tay cậu bị gập xuống khiến cậu đau điếng. Cậu ngồi dậy đi vứt rác rồi quay lại giường ngồi xuống.
- "Lại xước tay rồi,chân nữa.."
Một lúc sau anh tắm xong thì mặc áo tắm đi ra, lại gần cậu.
- "Sao vậy?"
- "Dạ?"Cậu nhìn anh.
- "Tay"
- "Không sao ạ.."
- "Đưa tay đây"Anh chìa tay ra.
Cậu đưa tay cho anh
- "Sao lại trầy hết thế này?"Anh cau mày lại.
- ".. Tôi bị vấp ngã khi đi vứt rác.. không sao đâu vết thương ngoài da thôi mà.."
- "hộp cứu thương"Anh nhìn xung quanh.
Anh vừa nhìn thấy hộp cứu thương ở cửa ra vào thì liền đi ra đó lấy rồi quay lại chỗ cậu.
- "Đưa tay đây cho tôi"
- "Cậu chủ mặc quần áo đã.."
- "Tay"
Cậu ngoan ngoãn đưa tay ra. Anh làm sạch vết thương sau đó dán băng cá nhân vào cho cậu.Xong xuôi anh nhìn cậu từ trên xuống thì thấy vết thương ở chân của cậu nên lại chữa trị cho cậu.
- "Ngủ thôi, tối đi đến bữa tiệc"Anh nhìn cậu.
- ".... Tôi sao?"
- "Cậu hậu đậu như vậy ở một mình phiền lắm, tối đi cùng tôi"
- "Tôi hứa sẽ ngoan mà"Cậu nhìn anh với ánh mắt khẩn cầu.
- "Không"
- "Vậy cho tôi gọi cho con đã nhé.."
- "Được"
- "Cảm ơn cậu chủ.."Cậu vui vẻ lấy điện thoại.
Cậu lấy điện thoại đang định gọi thì anh nói.
- "Giờ chắc nó ngủ rồi,bên này là ngày nhưng bên đó là đêm mà"
- "Ơ..."
- "Chắc vẫn nghe máy mà"
- "Thôi.. lỡ con thức thì lại quấy.."Cậu bỏ điện thoại xuống.
- "Nằm xuống đây"
Cậu buồn bã mà nằm xuống. Vừa nằm xuống anh đã ôm lấy cậu vào lòng khiến cậu đỏ mặt.
- "Ngủ đi"Anh nói rồi hôn nhẹ lên tóc cậu.
Anh cứ thế mà ôm cậu trong lòng ngủ thiếp đi từ bao giờ,cậu lâu lâu lại ngẩng lên nhìn anh xong lại cúi xuống. Một lúc sau cậu buồn ngủ,như thói quen cậu liền ôm anh ngủ.
......................
Đến tối anh thức dậy,nhìn đồng hồ rồi lại nhắm mắt lại ngủ tiếp. Lúc sau cậu bị thức giấc.
- "A.. cậu chủ, dậy.. dậy đi.."
- "..Gì vậy?"Anh mơ màng nói
- "Cậu chủ không đi tiệc sao?"
- ".. Không cần thiết đâu..ngủ tiếp đi"
- "Cậu chủ dậy đi mà.. ngủ nhiều quá rồi.."
- "Lỡ ngủ nhiều rồi thì ngủ luôn đi"Anh nhìn đồng hồ rồi nói.
- "Cậu chủ.."Cậu bất lực nói.
Anh cuối cùng cũng chịu dậy,anh ngồi dậy rồi nhìn cậu.
- "Muốn đi tiệc sao?"
- "Không, không phải đâu..tại tôi sợ cậu chủ bị muộn giờ..."
- "Muộn từ 2 tiếng trước rồi"
Cậu đang định nói gì đó thì bỗng có tiếng gõ cửa.Anh nhìn cậu thì cậu liền hiểu ý rồi chạy ra mở cửa.
- "Mày là ai?"Cô ta nói.
- "...Tôi..." Cậu bất ngờ không biết nói gì.
- "Đến đây làm gì?"Anh nói.
- "Chẳng phải tại anh không đến bữa tiệc sao?"Cô ta xông thẳng vào lại gần anh mà không để ý đến cậu.
- "Liên quan gì đến cô sao?"Anh cau mày lại.
- "Chúng ta là thanh mai trúc mã mà..sắp tới chúng ta còn đính hôn.."Cô ta bám lấy tay anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.