Chương 26: Happy
Hoàng Thị Mai Phượng
30/07/2022
Anh bế cậu vào phòng tắm rồi tháo nước vào bồn tắm, thả cậu ngồi xuống rồi cởi áo cậu ra vứt qua một bên.
- "Cậu chủ.. không tắm ạ.."
- "Là cậu mời tôi nhé"Anh cười gian rồi nói.
Cậu ngơ ngác chưa kịp hiểu gì thì anh đã vào bồn tắm,ngồi ngay sau lưng cậu. Cậu ngồi trong lòng anh.
Cậu cố ngồi nhích để không đụng vào dươn.g vâ.t của anh đang 'đứng sừng sững ngay sau lưng' thì anh lại kéo cậu lại.
- "Sao vậy?"Anh dựa cằm lên vai cậu,để sát mặt với mặt cậu.
- "..Tôi..tôi không sao.."Cậu ấp úng nói.
- "Lần sau có thấy tôi phát tìn.h thì chạy đi"Anh nói nhỏ.
- "..."Cậu sững người. ngôn tình sủng
- "Có đau lắm không?"
- "..Không sao đâu ạ.."Cậu đỏ mặt nói.
- "Cậu thích tôi của hiện tại hay là của nhiều năm trước"Anh hôn lên má cậu rồi nói.
- "..Cậu chủ..cậu chủ nói gì vậy.."Cậu bất ngờ quay lại nhìn anh.
- "..."Anh im lặng nhìn cậu rồi cười dịu dàng.
- "Cậu chủ..nhận ra tôi rồi sao.."Giọng cậu run lên, mắt bắt đầu ngấn lệ.
- "Hôm qua cũng là do quá kích động nên không thể kiềm chế được kì phát tìn.h"
- "..Cậu chủ.. nhớ ra thật sao.."Giọng cậu run run.
- ".. Ừm"Anh nhìn cậu một hồi rồi nói.
Cậu nghe vậy liền không kiềm chế được mà khóc. Anh thấy vậy, lần đầu tiên cảm thấy hoảng loạn không biết phải làm gì,tay chân luống cuống.
- "Đừng.. đừng khóc"
- ".. Cậu chủ.. không trách tôi sao.."Cậu vừa khóc vừa nói.
- "Trách chuyện gì chứ?"Anh vừa nói vừa lau nước mắt cho cậu.
- "Là.. là tại tôi mà.. mà cậu chủ mới bị.. tai nạn.."
- "Là do tôi tự nguyện, đừng nghĩ nữa."
- "..."
Anh thấy cậu vẫn khóc liền ôm cậu vào lòng dỗ dành cậu. Tắm xong anh bế cậu về phòng ngủ. Đặt cậu nằm xuống giường rồi đắp chăn lên cho cậu,anh thì quay đi lấy quần áo thay.
Thay quần áo xong quay lại cậu đang nín khóc tự nhiên thấy anh cậu lại bật khóc.
- "Thôi nào đừng khóc nữa"
- "...."
- "Tôi không trách gì hết mà"
Anh nói rồi xoa đầu cậu,nhìn cậu rồi suy nghĩ gì đó một hồi rồi nói.
- "Vậy bây giờ cậu muốn bù đắp không?"
- "..Bù đắp gì ạ.."Cậu ngẩng mặt lên nhìn anh.
- "Làm người yêu tôi, nhé?"
- "..."Cậu bất ngờ nhìn anh.
- "Nếu cậu không muốn tôi sẽ không ép"
- "Tôi đồng ý.. đồng ý.."Cậu liền nói.
Anh cười vui vẻ rồi hôn lên trán cậu.Cậu thì đỏ mặt chùm chăn lại kín mít.
- "Để tôi bế em bé vào nhé?"
- "Vâng ạ.."Cậu nói nhỏ.
Anh đi ra ngoài. Cậu thì mở chăn ra rồi vẫn không tin những gì mình nghe thấy là sự thật.
Lúc sau anh quay lại,bế cả em bé trên tay rồi đi vào.Cậu nhìn thấy anh đang bế em bé lại gần thì cũng vô thức mà đưa tay ra muốn bế em bé.
Anh đưa em bé cho cậu bế rồi nhìn cậu.
- "Muốn ăn gì không?"
- "Không ạ.."
- "Vậy anh đi qua phòng làm việc đây"
- "..Vâng ạ.."Cậu đỏ mặt.
Anh hôn nhẹ lên trán cậu rồi mới quay người đi. Cậu ngồi đó chơi với con.
Một lúc sau lại thấy anh cầm laptop trên tay rồi quay lại, không nói gì mà ngồi lên giường.
- "Cậu chủ xong việc rồi ạ.."
- "Không, ở bên kia chán nên qua đây làm"
- ".. Cậu chủ nhớ tôi sao"Cậu cười rồi nói.
- "Ừ,đúng rồi"Anh nhìn cậu không chần chừ gì mà liền đáp.
- "..."Cậu liền ngại mà quay mặt đi.
Anh ngồi làm việc,cậu nằm chơi với con rồi dỗ cho con ngủ rồi cũng ôm con mà ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Anh làm việc xong quay ra thấy cậu ngủ nên cũng giữ im lặng rồi ôm cậu ngủ.
Ngủ đến đầu giờ chiều thì em bé khóc toáng lên làm hai người giật mình mà tỉnh giấc.
- "..Sao vậy con..đói rồi hả.."Cậu cuống lên mà dỗ con.
- "Cậu chủ.. không tắm ạ.."
- "Là cậu mời tôi nhé"Anh cười gian rồi nói.
Cậu ngơ ngác chưa kịp hiểu gì thì anh đã vào bồn tắm,ngồi ngay sau lưng cậu. Cậu ngồi trong lòng anh.
Cậu cố ngồi nhích để không đụng vào dươn.g vâ.t của anh đang 'đứng sừng sững ngay sau lưng' thì anh lại kéo cậu lại.
- "Sao vậy?"Anh dựa cằm lên vai cậu,để sát mặt với mặt cậu.
- "..Tôi..tôi không sao.."Cậu ấp úng nói.
- "Lần sau có thấy tôi phát tìn.h thì chạy đi"Anh nói nhỏ.
- "..."Cậu sững người. ngôn tình sủng
- "Có đau lắm không?"
- "..Không sao đâu ạ.."Cậu đỏ mặt nói.
- "Cậu thích tôi của hiện tại hay là của nhiều năm trước"Anh hôn lên má cậu rồi nói.
- "..Cậu chủ..cậu chủ nói gì vậy.."Cậu bất ngờ quay lại nhìn anh.
- "..."Anh im lặng nhìn cậu rồi cười dịu dàng.
- "Cậu chủ..nhận ra tôi rồi sao.."Giọng cậu run lên, mắt bắt đầu ngấn lệ.
- "Hôm qua cũng là do quá kích động nên không thể kiềm chế được kì phát tìn.h"
- "..Cậu chủ.. nhớ ra thật sao.."Giọng cậu run run.
- ".. Ừm"Anh nhìn cậu một hồi rồi nói.
Cậu nghe vậy liền không kiềm chế được mà khóc. Anh thấy vậy, lần đầu tiên cảm thấy hoảng loạn không biết phải làm gì,tay chân luống cuống.
- "Đừng.. đừng khóc"
- ".. Cậu chủ.. không trách tôi sao.."Cậu vừa khóc vừa nói.
- "Trách chuyện gì chứ?"Anh vừa nói vừa lau nước mắt cho cậu.
- "Là.. là tại tôi mà.. mà cậu chủ mới bị.. tai nạn.."
- "Là do tôi tự nguyện, đừng nghĩ nữa."
- "..."
Anh thấy cậu vẫn khóc liền ôm cậu vào lòng dỗ dành cậu. Tắm xong anh bế cậu về phòng ngủ. Đặt cậu nằm xuống giường rồi đắp chăn lên cho cậu,anh thì quay đi lấy quần áo thay.
Thay quần áo xong quay lại cậu đang nín khóc tự nhiên thấy anh cậu lại bật khóc.
- "Thôi nào đừng khóc nữa"
- "...."
- "Tôi không trách gì hết mà"
Anh nói rồi xoa đầu cậu,nhìn cậu rồi suy nghĩ gì đó một hồi rồi nói.
- "Vậy bây giờ cậu muốn bù đắp không?"
- "..Bù đắp gì ạ.."Cậu ngẩng mặt lên nhìn anh.
- "Làm người yêu tôi, nhé?"
- "..."Cậu bất ngờ nhìn anh.
- "Nếu cậu không muốn tôi sẽ không ép"
- "Tôi đồng ý.. đồng ý.."Cậu liền nói.
Anh cười vui vẻ rồi hôn lên trán cậu.Cậu thì đỏ mặt chùm chăn lại kín mít.
- "Để tôi bế em bé vào nhé?"
- "Vâng ạ.."Cậu nói nhỏ.
Anh đi ra ngoài. Cậu thì mở chăn ra rồi vẫn không tin những gì mình nghe thấy là sự thật.
Lúc sau anh quay lại,bế cả em bé trên tay rồi đi vào.Cậu nhìn thấy anh đang bế em bé lại gần thì cũng vô thức mà đưa tay ra muốn bế em bé.
Anh đưa em bé cho cậu bế rồi nhìn cậu.
- "Muốn ăn gì không?"
- "Không ạ.."
- "Vậy anh đi qua phòng làm việc đây"
- "..Vâng ạ.."Cậu đỏ mặt.
Anh hôn nhẹ lên trán cậu rồi mới quay người đi. Cậu ngồi đó chơi với con.
Một lúc sau lại thấy anh cầm laptop trên tay rồi quay lại, không nói gì mà ngồi lên giường.
- "Cậu chủ xong việc rồi ạ.."
- "Không, ở bên kia chán nên qua đây làm"
- ".. Cậu chủ nhớ tôi sao"Cậu cười rồi nói.
- "Ừ,đúng rồi"Anh nhìn cậu không chần chừ gì mà liền đáp.
- "..."Cậu liền ngại mà quay mặt đi.
Anh ngồi làm việc,cậu nằm chơi với con rồi dỗ cho con ngủ rồi cũng ôm con mà ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Anh làm việc xong quay ra thấy cậu ngủ nên cũng giữ im lặng rồi ôm cậu ngủ.
Ngủ đến đầu giờ chiều thì em bé khóc toáng lên làm hai người giật mình mà tỉnh giấc.
- "..Sao vậy con..đói rồi hả.."Cậu cuống lên mà dỗ con.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.