Chương 49: Ngoại truyện 1
Hoàng Thị Mai Phượng
30/07/2022
Sau khi tổ chức đám cưới xong thì gia đình ba người nhà họ rất hạnh phúc. Lâu lâu thì họ cũng qua nhà bà chủ tiệm hoa chơi.
Nhưng niềm vui thì thường không kéo dài được lâu, đám cưới của anh kinh động đến báo trí, truyền thông nên bố mẹ anh cũng biết.
Hơn một tháng sau khi kết hôn thì họ đến nhà anh. Khi ấy cậu đang cho em ăn thì họ đến.
Cậu vừa thấy hai người bước vào thì liền chạy lại.
- "Con chào ba mẹ..ba mẹ ghé chơi ạ.."Cậu vui vẻ nói.
- "Tao không công nhận mày đâu, đừng có hoang tưởng...đũa mốc mà chòi mâm son"Mẹ anh khó chịu nói.
- "...Con xin lỗi.."
- "KHÔNG ĐƯỢC NÓI BA CON NHƯ VẬY"Em chạy đến đứng trước mặt cậu rồi nói.
- "Con không được nói vậy với ông bà, nói vậy là hư đó"Cậu nhanh chóng bế em lên.
- "Còn chẳng biết nó có phải cháu nhà chúng tôi không hay là con trai tôi bị cậu lừa cho đổ vỏ"Mẹ anh với giọng mỉa mai.
- "....". Ngôn Tình Hài
- "Thằng Duy Long đâu?"Ba anh nói.
- "Dạ..anh ấy đi làm rồi ạ"
- "Gọi nó về đây"
- "...Vâng ạ"
Cậu bế em đi đến chỗ bác quản gia nhờ bác quản gia trông em rồi gọi điện cho anh. Lúc sau anh đã về đến nhà.
- "Ba mẹ đến đây làm gì?"Anh ngồi xuống cạnh cậu rồi nói.
- "Đến để xem mày có bị nó lừa không đấy"Mẹ anh nói.
- "Haha..ba mẹ có trí tưởng tượng tuyệt vời thật, ba mẹ nghĩ con bị lừa luôn sao?"Anh cười rồi nói.
- "MẸ MUỐN CON KẾT THÚC CUỘC HÔN NHÂN NÀY NGAY LẬP TỨC"Mẹ anh tức giận nói.
- "Tốn bao công sức con mới kết hôn được với em ấy, con chắc chắn sẽ không buông tay đâu..nếu ba mẹ đến đây chỉ với mục đích đấy thì con mời ba mẹ về ạ"
- "Sao anh lại nói vậy?"Cậu kéo tay anh rồi nói nhỏ.
- "TẤT CẢ LÀ TẠI MÀY"Mẹ anh chỉ tay vào mặt cậu.
Cậu giật mình quay qua nhìn. Chưa kịp để anh nói thì mẹ anh đã nói.
- "Trước đây tao tưởng mày đã biết điều mà rời xa nó, ai ngờ là mày lại thủ đoạn như vậy. Mày đừng tưởng tao không biết mày nhắm tới tài sản của nó"
- "Con...con không có..con không phải muốn tài sản.."
- "Mẹ về đi,con không muốn nói chuyện khi mẹ đang nóng giận đâu"Anh cau mày lại rồi nói.
- "Khi nào con chưa kết thúc với nó thì chưa xong với mẹ đâu"
Mẹ anh tức giận rồi bỏ đi. Ba anh lại nhìn cậu rồi nói.
- "Bác biết con rất tốt,không phải tự nhiên mà thằng nhóc này lại chọn con nên là hai đứa hạnh phúc nhé"
- "..Con cảm ơn ạ"Cậu khẽ nói.
Ba anh đứng dậy, xoa đầu cậu rồi rời đi. Lúc sau,cậu mới quay qua nhìn anh.
- "Lần sau anh đừng nặng lời như vậy..thế không được đâu.."
- "Em trách anh luôn sao?"
- "Em biết anh muốn bảo vệ em nhưng nói như thế không được đâu"
- "Rồi lần sau anh sẽ rút kinh nghiệm"
- "Cà rốt lúc nãy cũng ra hét ầm lên, chắc học thói của anh đó"
- "Anh không hét câu nào luôn..em định đổ thừa hả?"
- "Không nói với anh nữa,em đi về phòng đây"Cậu ngồi dậy rồi đi vào phòng.
- "Ủa..anh đi với"
- "Anh đi mà trông Cà Rốt đi, đừng có phiền em ngủ...đêm qua em đã không được ngủ rồi"Cậu đi đến phòng.
- "Đêm qua lỡ không ngủ rồi thì giờ làm tiếp đi, rồi tối nay ngủ một thể"Anh đi theo cậu.
- "ĐỪNG CÓ MƠ"
Cậu đi vào phòng rồi đóng cửa lại,anh đành ngậm ngùi ra chơi với em.
Cậu nói là đi ngủ nhưng thật ra cậu vào phòng để khóc, cậu sợ anh lo lắng nên không dám khóc trước mặt anh. Cậu vừa khóc vừa nhớ đến từng câu nói của mẹ anh. Cậu tủi thân mà khóc nấc lên.
Nhưng niềm vui thì thường không kéo dài được lâu, đám cưới của anh kinh động đến báo trí, truyền thông nên bố mẹ anh cũng biết.
Hơn một tháng sau khi kết hôn thì họ đến nhà anh. Khi ấy cậu đang cho em ăn thì họ đến.
Cậu vừa thấy hai người bước vào thì liền chạy lại.
- "Con chào ba mẹ..ba mẹ ghé chơi ạ.."Cậu vui vẻ nói.
- "Tao không công nhận mày đâu, đừng có hoang tưởng...đũa mốc mà chòi mâm son"Mẹ anh khó chịu nói.
- "...Con xin lỗi.."
- "KHÔNG ĐƯỢC NÓI BA CON NHƯ VẬY"Em chạy đến đứng trước mặt cậu rồi nói.
- "Con không được nói vậy với ông bà, nói vậy là hư đó"Cậu nhanh chóng bế em lên.
- "Còn chẳng biết nó có phải cháu nhà chúng tôi không hay là con trai tôi bị cậu lừa cho đổ vỏ"Mẹ anh với giọng mỉa mai.
- "....". Ngôn Tình Hài
- "Thằng Duy Long đâu?"Ba anh nói.
- "Dạ..anh ấy đi làm rồi ạ"
- "Gọi nó về đây"
- "...Vâng ạ"
Cậu bế em đi đến chỗ bác quản gia nhờ bác quản gia trông em rồi gọi điện cho anh. Lúc sau anh đã về đến nhà.
- "Ba mẹ đến đây làm gì?"Anh ngồi xuống cạnh cậu rồi nói.
- "Đến để xem mày có bị nó lừa không đấy"Mẹ anh nói.
- "Haha..ba mẹ có trí tưởng tượng tuyệt vời thật, ba mẹ nghĩ con bị lừa luôn sao?"Anh cười rồi nói.
- "MẸ MUỐN CON KẾT THÚC CUỘC HÔN NHÂN NÀY NGAY LẬP TỨC"Mẹ anh tức giận nói.
- "Tốn bao công sức con mới kết hôn được với em ấy, con chắc chắn sẽ không buông tay đâu..nếu ba mẹ đến đây chỉ với mục đích đấy thì con mời ba mẹ về ạ"
- "Sao anh lại nói vậy?"Cậu kéo tay anh rồi nói nhỏ.
- "TẤT CẢ LÀ TẠI MÀY"Mẹ anh chỉ tay vào mặt cậu.
Cậu giật mình quay qua nhìn. Chưa kịp để anh nói thì mẹ anh đã nói.
- "Trước đây tao tưởng mày đã biết điều mà rời xa nó, ai ngờ là mày lại thủ đoạn như vậy. Mày đừng tưởng tao không biết mày nhắm tới tài sản của nó"
- "Con...con không có..con không phải muốn tài sản.."
- "Mẹ về đi,con không muốn nói chuyện khi mẹ đang nóng giận đâu"Anh cau mày lại rồi nói.
- "Khi nào con chưa kết thúc với nó thì chưa xong với mẹ đâu"
Mẹ anh tức giận rồi bỏ đi. Ba anh lại nhìn cậu rồi nói.
- "Bác biết con rất tốt,không phải tự nhiên mà thằng nhóc này lại chọn con nên là hai đứa hạnh phúc nhé"
- "..Con cảm ơn ạ"Cậu khẽ nói.
Ba anh đứng dậy, xoa đầu cậu rồi rời đi. Lúc sau,cậu mới quay qua nhìn anh.
- "Lần sau anh đừng nặng lời như vậy..thế không được đâu.."
- "Em trách anh luôn sao?"
- "Em biết anh muốn bảo vệ em nhưng nói như thế không được đâu"
- "Rồi lần sau anh sẽ rút kinh nghiệm"
- "Cà rốt lúc nãy cũng ra hét ầm lên, chắc học thói của anh đó"
- "Anh không hét câu nào luôn..em định đổ thừa hả?"
- "Không nói với anh nữa,em đi về phòng đây"Cậu ngồi dậy rồi đi vào phòng.
- "Ủa..anh đi với"
- "Anh đi mà trông Cà Rốt đi, đừng có phiền em ngủ...đêm qua em đã không được ngủ rồi"Cậu đi đến phòng.
- "Đêm qua lỡ không ngủ rồi thì giờ làm tiếp đi, rồi tối nay ngủ một thể"Anh đi theo cậu.
- "ĐỪNG CÓ MƠ"
Cậu đi vào phòng rồi đóng cửa lại,anh đành ngậm ngùi ra chơi với em.
Cậu nói là đi ngủ nhưng thật ra cậu vào phòng để khóc, cậu sợ anh lo lắng nên không dám khóc trước mặt anh. Cậu vừa khóc vừa nhớ đến từng câu nói của mẹ anh. Cậu tủi thân mà khóc nấc lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.