Chương 55: Vô Tư Nhưng Là Vô Tình Để Mất Nhau
Imletya
25/09/2023
Cô đâu có "hứa" với anh đâu, tất cả chỉ là câu trả lời đáng ra phải có. Kẻ vô tư bỏ mặc người yêu thương mình thì đừng trách tại sao người ta lại buông tay hững hờ như vậy
Bầu không khí dù chỉ cần thở ra thôi cũng đã tràn ngập mùi tiền, Băng Thiệu Huy ăn mặc sang trọng lịch thiệp cao cao tại thượng ngồi trên ghế chất liệu gỗ quý, giương cao con ngươi như đang chờ đợi ai đó
Vì là phòng khép kín nên phục vụ mở cửa mời các vị khách sang trọng dự bữa, có ba người được mời đến dùng bữa cùng Thiệu Huy và tất thảy đều ăn mặc chanh sả
Điều chúng ta dễ nhận ra nhất chính là cô gái xinh tựa như tiên đồng ngọc nữ Tô Nhược Lam cùng một người đàn ông và một người phụ nữ trung niên tươi cười đi đến
Người đàn ông trung niên đó là ông Tô, ông Tô là một cổ đông của Băng thị nhưng chức vụ cổ đông ấy cũng khá nhỏ nhoi nếu làm gì sai với quy tắc điều hành sẽ bị tống cổ xử lí ngay. Người theo cùng ông Tô không cần đoán chính là mẹ của Nhược Lam, bà Tô ăn nói có hơi sỗ sàng nhưng chiều con thì rất mực
"Chú Tô" Băng Thiệu Huy lễ phép đứng dậy chào hỏi ông Tô, gương mặt phú soái đầy cao ngạo khiến cả gia đình ba người chỉ cần liếc cũng chẳng giấu được sự trầm trồ chiêm ngưỡng
Ông Tô sau khi bị khuôn mặt sắc sảo ấy làm đứng hình vài phút, nét cười trên khuôn miệng duy nhất được giữ nguyên hồ hởi bắt tay anh :"Băng thiếu, gặp nhau hai lần nhưng nét soái trên gương mặt cậu đúng là khiến tôi không khỏi ngợi khen a"
Bà Tô bên cạnh cũng góp vui :"Đúng đó đúng đó, cậu với Nhược Lam hợp vậy mà chia tay thì cũng ... kì"
"Kìa mẹ" Tô Nhược Lam thẹn thùng nắm lấy gấu áo bà Tô nhưng thật sự cô ta thích đến run tay rồi, bà Tô đích thị là người mẹ tâm lý hiểu rõ con gái mình đang cần và đang muốn điều gì
Gia đình không biết xấu hổ này khiến Thiệu Huy thật tâm khinh bỉ, chẳng trách là do anh thứ hôm qua rượu chè bê tha nên chưa bàn giao hợp đồng gia hạn cho gia đình ông Tô đành nhờ anh xử lí thì hiện tại trước mặt họ là Thập Toàn có lẽ đúng hơn
Đây cũng không phải lần thứ nhất mà là lần thứ hai ông anh bê xê lết này giao nhiệm vụ cho thằng em út đầu óc còn chưa đụng chạm đến tí gì về lĩnh vực kinh doanh, cũng là vì thế mà biết bao hiểu nhầm Châu Mãn Kì đều đổ xô lên đầu anh suốt mấy tháng ròng
Thiệu Huy nhếch môi để cái gia đình ông Tô tùy tiện gán ghép anh với con gái cưng của họ, lấy bản hợp đồng bàn bạc ra coi như bắt đầu vào việc
Anh lại nhớ cô rồi, chỉ muốn gói gém thật nhanh rồi trở về bên cạnh cô thôi
"Thiệu Huy à, chuyến này con gái cô qua Mỹ nhờ tất vào cháu rồi" Bà Tô nói xong liền cười chờ thời khắc cả hai nối lại tình xưa
Tô Nhược Lam cũng không khác là mấy, hào hứng quan sát biểu cảm của anh liệu sẽ như thế nào
Bản hợp đồng được ông Tô kí xong, Băng Thiệu Huy khẽ nhướn mày giờ đây tâm tình mới để ý hai mẹ con Tô Nhược Lam đang hỏi mình :"Cháu chăm sóc cho Lam Lam ấy ạ ?"
Được Thiệu Huy gọi vắn tắt bằng Lam Lam, Tô Nhược Lam vui đến nỗi khua chân náo loạn liên tục dưới gầm bàn, cười hí hửng quay sang với mẹ rồi lại nhìn anh với con mắt thắm đậm mùi ái tình sát sao
Cô ta khẽ mỉm cười như cách Châu Mãn Kì vẫn hay làm với anh, tay bấm vào màn hình điện thoại cố ý nhắc khéo mẹ bắt Thiệu Huy nói lại biệt danh "Lam Lam" lần nữa
"Ừm, con bé cô nhờ hết vào cháu đó" Lời của bà Tô theo Tô Nhược Lam thì không mấy mạnh mẽ khái quát chưa trúng hồng tâm được
Băng Thiệu Huy bất giác lộ lên tia thâm độc, ông Tô kí vào gia hạn hợp đồng có nghĩa sau này Băng thị ra lệnh bất cứ thứ gì đều phải phục tùng nếu không sẽ bị cắt giảm lợi nhuận thu về như bao năm trước vẫn thường xuyên bố trí
Làm cho con gái của bọn họ vui một chút cũng không sao, trong năm năm tiếp họ cũng phải hao tâm tổn sức nên nói chuyện thế nào cho xứng đáng với Băng thị
"Vâng, giúp đỡ Lam Lam cháu cũng có bổn phận mà"
"Thiệu Huy của chúng ta thật dẻo miệng, ai làm người yêu của cháu chắc chắn sướng lắm đấy"
"Biết làm sao bây giờ, trong đầu cháu quan tâm chăm sóc chỉ có Lam Lam thôi ạ"
Kết thúc bữa ăn, Tô Nhược Lam hoàn toàn bị dăm ba câu nói dối vô tư của anh bèn nghĩ anh đã quay lại với mình, chờ bố mẹ đi đâu đó liền tiến tới ho khẽ giữ chất giọng mềm yếu như Châu Mãn Kì
Thay vì chua ngoa và có phần ỏng ẹo ấy, qua nhiều lần để ý cô ta rút ra được kết luận thay bằng tông giọng nhàn nhạt của cô sẽ khiến Thiệu Huy để tâm đến mình hơn
Bầu không khí dù chỉ cần thở ra thôi cũng đã tràn ngập mùi tiền, Băng Thiệu Huy ăn mặc sang trọng lịch thiệp cao cao tại thượng ngồi trên ghế chất liệu gỗ quý, giương cao con ngươi như đang chờ đợi ai đó
Vì là phòng khép kín nên phục vụ mở cửa mời các vị khách sang trọng dự bữa, có ba người được mời đến dùng bữa cùng Thiệu Huy và tất thảy đều ăn mặc chanh sả
Điều chúng ta dễ nhận ra nhất chính là cô gái xinh tựa như tiên đồng ngọc nữ Tô Nhược Lam cùng một người đàn ông và một người phụ nữ trung niên tươi cười đi đến
Người đàn ông trung niên đó là ông Tô, ông Tô là một cổ đông của Băng thị nhưng chức vụ cổ đông ấy cũng khá nhỏ nhoi nếu làm gì sai với quy tắc điều hành sẽ bị tống cổ xử lí ngay. Người theo cùng ông Tô không cần đoán chính là mẹ của Nhược Lam, bà Tô ăn nói có hơi sỗ sàng nhưng chiều con thì rất mực
"Chú Tô" Băng Thiệu Huy lễ phép đứng dậy chào hỏi ông Tô, gương mặt phú soái đầy cao ngạo khiến cả gia đình ba người chỉ cần liếc cũng chẳng giấu được sự trầm trồ chiêm ngưỡng
Ông Tô sau khi bị khuôn mặt sắc sảo ấy làm đứng hình vài phút, nét cười trên khuôn miệng duy nhất được giữ nguyên hồ hởi bắt tay anh :"Băng thiếu, gặp nhau hai lần nhưng nét soái trên gương mặt cậu đúng là khiến tôi không khỏi ngợi khen a"
Bà Tô bên cạnh cũng góp vui :"Đúng đó đúng đó, cậu với Nhược Lam hợp vậy mà chia tay thì cũng ... kì"
"Kìa mẹ" Tô Nhược Lam thẹn thùng nắm lấy gấu áo bà Tô nhưng thật sự cô ta thích đến run tay rồi, bà Tô đích thị là người mẹ tâm lý hiểu rõ con gái mình đang cần và đang muốn điều gì
Gia đình không biết xấu hổ này khiến Thiệu Huy thật tâm khinh bỉ, chẳng trách là do anh thứ hôm qua rượu chè bê tha nên chưa bàn giao hợp đồng gia hạn cho gia đình ông Tô đành nhờ anh xử lí thì hiện tại trước mặt họ là Thập Toàn có lẽ đúng hơn
Đây cũng không phải lần thứ nhất mà là lần thứ hai ông anh bê xê lết này giao nhiệm vụ cho thằng em út đầu óc còn chưa đụng chạm đến tí gì về lĩnh vực kinh doanh, cũng là vì thế mà biết bao hiểu nhầm Châu Mãn Kì đều đổ xô lên đầu anh suốt mấy tháng ròng
Thiệu Huy nhếch môi để cái gia đình ông Tô tùy tiện gán ghép anh với con gái cưng của họ, lấy bản hợp đồng bàn bạc ra coi như bắt đầu vào việc
Anh lại nhớ cô rồi, chỉ muốn gói gém thật nhanh rồi trở về bên cạnh cô thôi
"Thiệu Huy à, chuyến này con gái cô qua Mỹ nhờ tất vào cháu rồi" Bà Tô nói xong liền cười chờ thời khắc cả hai nối lại tình xưa
Tô Nhược Lam cũng không khác là mấy, hào hứng quan sát biểu cảm của anh liệu sẽ như thế nào
Bản hợp đồng được ông Tô kí xong, Băng Thiệu Huy khẽ nhướn mày giờ đây tâm tình mới để ý hai mẹ con Tô Nhược Lam đang hỏi mình :"Cháu chăm sóc cho Lam Lam ấy ạ ?"
Được Thiệu Huy gọi vắn tắt bằng Lam Lam, Tô Nhược Lam vui đến nỗi khua chân náo loạn liên tục dưới gầm bàn, cười hí hửng quay sang với mẹ rồi lại nhìn anh với con mắt thắm đậm mùi ái tình sát sao
Cô ta khẽ mỉm cười như cách Châu Mãn Kì vẫn hay làm với anh, tay bấm vào màn hình điện thoại cố ý nhắc khéo mẹ bắt Thiệu Huy nói lại biệt danh "Lam Lam" lần nữa
"Ừm, con bé cô nhờ hết vào cháu đó" Lời của bà Tô theo Tô Nhược Lam thì không mấy mạnh mẽ khái quát chưa trúng hồng tâm được
Băng Thiệu Huy bất giác lộ lên tia thâm độc, ông Tô kí vào gia hạn hợp đồng có nghĩa sau này Băng thị ra lệnh bất cứ thứ gì đều phải phục tùng nếu không sẽ bị cắt giảm lợi nhuận thu về như bao năm trước vẫn thường xuyên bố trí
Làm cho con gái của bọn họ vui một chút cũng không sao, trong năm năm tiếp họ cũng phải hao tâm tổn sức nên nói chuyện thế nào cho xứng đáng với Băng thị
"Vâng, giúp đỡ Lam Lam cháu cũng có bổn phận mà"
"Thiệu Huy của chúng ta thật dẻo miệng, ai làm người yêu của cháu chắc chắn sướng lắm đấy"
"Biết làm sao bây giờ, trong đầu cháu quan tâm chăm sóc chỉ có Lam Lam thôi ạ"
Kết thúc bữa ăn, Tô Nhược Lam hoàn toàn bị dăm ba câu nói dối vô tư của anh bèn nghĩ anh đã quay lại với mình, chờ bố mẹ đi đâu đó liền tiến tới ho khẽ giữ chất giọng mềm yếu như Châu Mãn Kì
Thay vì chua ngoa và có phần ỏng ẹo ấy, qua nhiều lần để ý cô ta rút ra được kết luận thay bằng tông giọng nhàn nhạt của cô sẽ khiến Thiệu Huy để tâm đến mình hơn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.