Chương 30: Chương 30
Moonchan
27/04/2016
Mang tâm trạng vô cùng hưng phấn nó bước tới trường với bao nhiu niềm hạnh phúc.
Thật ra nó nghĩ kĩ rồi, yêu đương mẹ gì dẹp hết đi nào ! Giờ nó còn trẻ, mười mấy tuổi đầu thôi nên tập trung vào việc chơi thôi chứ quản lí gia tộc hay yeu đương cái quái gì đó thì cút hết đi. Chị đây đếch cần gì cả.
Như đã nói, nếu như đã bỏ yêu lo chơi thì chế Hoàng Ngọc Phương Nhi đã lên một lịch đi chơi dày đặc trong nước và ngoài nước cho riêng mình. Nó không đi cung đồng bọn mà tự tận hưởng cảm giác riêng khi một mình ở nước.
Trường Hoàng Ngọc với cảnh tượng cả ngàn chiếc xe của các tiểu thư công tử tấp nập chen lấn nhau đậu trước cổng trường. Như một vũ hội xe vậy, dù vậy, chiếc Rolls Royce của nó vẫn là tâm điểm chú ý nhất của mọi người. Đơn giản xe của nó khá nổi tiếng và giá của nó rất đắt đỏ !
Bước xuống xe với nụ cười nhàn nhạt trên môi, nó tạo cho người mình một sức hút ma mị quyến rũ mọi ánh nhìn từ giống đực đến giống cái.
Dù trang phục nó có đơn giản đến đâu đi chăng nửa thì trên người nó vẫn toát ra khí thế bức người khác phải sợ hãi. Đây chính là khí thế của tiểu thư đời thứ 110 của gia tộc Hoàng Ngọc.
Hôm nay nó là tâm điểm chú ý của người trong lẫn ngoài trường. Chiếc đầm xanh thanh thoát như được thiết kế riêng cho bản thân nó vậy, vô cùng sang trọng và quý phái. Chiếc đầm củng như nó mang một sắc màu lạnh lẽo như chủ nhân của mình. Lạnh như băng. Hai tay của đầm được thiết kế ôm trọn cả bờ vai nhỏ nhắn của nó, để lộ xương quai xanh gợi cảm khiến người khác say mê.
Từ xa, một vật nhỏ nhiệt tình nhắm ngay hướng nó chạy tới, tay nhanh hơn chân. Vâng ! Người đó là nhỏ.
Phóc một cái nhỏ đã hoàn toàn ôm chầm lấy người "trog mộng" của mình. Nhìn từ xa, người ta có thể cảm thấy. À ! Chỉ là đôi tình nhân ôm nhau mà thôi.
Bởi vì sao, nhỏ đã hoàn toàn thay đổi sau chuyến đi Mỹ trở về. Mái tóc đã được cắt ngắn gần sát lỗ tai nhuộm vàng khè,cái mái lưa thưa xinh xắn đã vĩnh viễn ra đi thay chiếc mái dài chính hiệu. Còn nửa, trên người nhỏ mặc một chiếc quần jean đen ôm và áo sơmi đen, nhìn qua lại nhìn tới lui thì dáng nhỏ hơi thô nên nhìn giống đàn ông là đúng.
- Buông
Một chữ lạnh lẽo thoát ra từ đôi môi anh đào nhỏ của nó.
- Hơ..Hả ?
- Tớ nói buông !
Một lần lặp lại một lần, nhắc đi nhắc lại mãi nhỏ vẫn không buông tí nào.
Nhưng.. Biết nói sao nhỉ, khí chất toả ra người nó quá ghê sợ đi !!! Khiến người không sợ trời khong sợ đất như nhỏ phải đành lòng buông tha..
- Hì ! Khoẻ khong ? Lâu ngày không gặp. Xinh hẳn ra nhợ.
Người nhỏ nhưng cái miệng thì chả bé tí tẹo nào. Cứ bô bô lên ! Nhìn vào thì chả ai biết tiểu thư của tập đoàn giàu có cả.
- Khoẻ
Rồi..•.• Lại thêm bà này nửa :'< Khổ ghê luôn. Vốn bản tính lạnh lung ăn sâu vào máu từ thuở cha thuở mẹ mới sinh ra đời. Nên con người ta hỏi nói như nào củng chỉ đáp lại có vài ba chữ.
Từ phía công trường, có một team hội tụ đầy đủ trai tài gái sắc, quậy phá ăn chơi trát tán lêu lỏng giàu có nhất nhì đu vào.
Há há ! Yes ! Team đó chính 4 vị các bạn đã biết rồi=))
- Hi Fen !
Cậu từ đâu một chân nhảy một chân chạy bay lại khoát vai nó tình tình tứ tứ.
- Chào.
- Nè nè !!! Vậy là không được a~
Đột nhiên, tiếng hét siêu thanh từ nhỏ bay ra.
- Chuyện gì ?!
Hắn chậm chạp đi lại, lười biếng mở miệng.
- Nè nha Nhii !!! Bà vậy không được tí nào cả.
- Sao vậy ?
Giờ tới cô hỏi, có gì nói đại bà đi ! Vòng tới vòng lui hồi quên cái cười.
- Lúc nãy tui ôm thì khong cho. Trai ôm thì cho là sao. Không chịu aaaaaaa !!!!
Hơiss.. Lúc nhỏ đang đứng nói này nọ thì chả biết 5 người kia đã trốn từ lúc nào rồi.
Chuyện là.. Nhỏ đã bị bao vây bởi lượng fan hùng hậu mà không hay biết !!!
- HOÀNG NGỌC PHƯƠNG NHI, DƯƠNG HẢI QUỲNH NHƯ, TRƯƠNG VĨNH KHOA, HẢI QUỐC VŨ, NGUYỄN DUY ANH !!! TA HẬN CHÚNG BÂY!! Ặc..Ặc..Help me..meeee
_______ -------------
Các cậu chắc hẳn đợi lâu lắm đkhong ? Tớ củng biết là lâu nữa. Do tháng trước thi học kì:( Các cậu củng biết mà:( Nên tớ chả có tẹo thời gian nào mà viết đăng cho các cậu cả..Gần đây mới có thơif gian viết lại đây này:( Hic.. Tha lỗi tớ nhé:(
Mong các cậu ủng hộ fic của tớ như trước kia ạ:( Cảm ơn nhìuuuu.
Thật ra nó nghĩ kĩ rồi, yêu đương mẹ gì dẹp hết đi nào ! Giờ nó còn trẻ, mười mấy tuổi đầu thôi nên tập trung vào việc chơi thôi chứ quản lí gia tộc hay yeu đương cái quái gì đó thì cút hết đi. Chị đây đếch cần gì cả.
Như đã nói, nếu như đã bỏ yêu lo chơi thì chế Hoàng Ngọc Phương Nhi đã lên một lịch đi chơi dày đặc trong nước và ngoài nước cho riêng mình. Nó không đi cung đồng bọn mà tự tận hưởng cảm giác riêng khi một mình ở nước.
Trường Hoàng Ngọc với cảnh tượng cả ngàn chiếc xe của các tiểu thư công tử tấp nập chen lấn nhau đậu trước cổng trường. Như một vũ hội xe vậy, dù vậy, chiếc Rolls Royce của nó vẫn là tâm điểm chú ý nhất của mọi người. Đơn giản xe của nó khá nổi tiếng và giá của nó rất đắt đỏ !
Bước xuống xe với nụ cười nhàn nhạt trên môi, nó tạo cho người mình một sức hút ma mị quyến rũ mọi ánh nhìn từ giống đực đến giống cái.
Dù trang phục nó có đơn giản đến đâu đi chăng nửa thì trên người nó vẫn toát ra khí thế bức người khác phải sợ hãi. Đây chính là khí thế của tiểu thư đời thứ 110 của gia tộc Hoàng Ngọc.
Hôm nay nó là tâm điểm chú ý của người trong lẫn ngoài trường. Chiếc đầm xanh thanh thoát như được thiết kế riêng cho bản thân nó vậy, vô cùng sang trọng và quý phái. Chiếc đầm củng như nó mang một sắc màu lạnh lẽo như chủ nhân của mình. Lạnh như băng. Hai tay của đầm được thiết kế ôm trọn cả bờ vai nhỏ nhắn của nó, để lộ xương quai xanh gợi cảm khiến người khác say mê.
Từ xa, một vật nhỏ nhiệt tình nhắm ngay hướng nó chạy tới, tay nhanh hơn chân. Vâng ! Người đó là nhỏ.
Phóc một cái nhỏ đã hoàn toàn ôm chầm lấy người "trog mộng" của mình. Nhìn từ xa, người ta có thể cảm thấy. À ! Chỉ là đôi tình nhân ôm nhau mà thôi.
Bởi vì sao, nhỏ đã hoàn toàn thay đổi sau chuyến đi Mỹ trở về. Mái tóc đã được cắt ngắn gần sát lỗ tai nhuộm vàng khè,cái mái lưa thưa xinh xắn đã vĩnh viễn ra đi thay chiếc mái dài chính hiệu. Còn nửa, trên người nhỏ mặc một chiếc quần jean đen ôm và áo sơmi đen, nhìn qua lại nhìn tới lui thì dáng nhỏ hơi thô nên nhìn giống đàn ông là đúng.
- Buông
Một chữ lạnh lẽo thoát ra từ đôi môi anh đào nhỏ của nó.
- Hơ..Hả ?
- Tớ nói buông !
Một lần lặp lại một lần, nhắc đi nhắc lại mãi nhỏ vẫn không buông tí nào.
Nhưng.. Biết nói sao nhỉ, khí chất toả ra người nó quá ghê sợ đi !!! Khiến người không sợ trời khong sợ đất như nhỏ phải đành lòng buông tha..
- Hì ! Khoẻ khong ? Lâu ngày không gặp. Xinh hẳn ra nhợ.
Người nhỏ nhưng cái miệng thì chả bé tí tẹo nào. Cứ bô bô lên ! Nhìn vào thì chả ai biết tiểu thư của tập đoàn giàu có cả.
- Khoẻ
Rồi..•.• Lại thêm bà này nửa :'< Khổ ghê luôn. Vốn bản tính lạnh lung ăn sâu vào máu từ thuở cha thuở mẹ mới sinh ra đời. Nên con người ta hỏi nói như nào củng chỉ đáp lại có vài ba chữ.
Từ phía công trường, có một team hội tụ đầy đủ trai tài gái sắc, quậy phá ăn chơi trát tán lêu lỏng giàu có nhất nhì đu vào.
Há há ! Yes ! Team đó chính 4 vị các bạn đã biết rồi=))
- Hi Fen !
Cậu từ đâu một chân nhảy một chân chạy bay lại khoát vai nó tình tình tứ tứ.
- Chào.
- Nè nè !!! Vậy là không được a~
Đột nhiên, tiếng hét siêu thanh từ nhỏ bay ra.
- Chuyện gì ?!
Hắn chậm chạp đi lại, lười biếng mở miệng.
- Nè nha Nhii !!! Bà vậy không được tí nào cả.
- Sao vậy ?
Giờ tới cô hỏi, có gì nói đại bà đi ! Vòng tới vòng lui hồi quên cái cười.
- Lúc nãy tui ôm thì khong cho. Trai ôm thì cho là sao. Không chịu aaaaaaa !!!!
Hơiss.. Lúc nhỏ đang đứng nói này nọ thì chả biết 5 người kia đã trốn từ lúc nào rồi.
Chuyện là.. Nhỏ đã bị bao vây bởi lượng fan hùng hậu mà không hay biết !!!
- HOÀNG NGỌC PHƯƠNG NHI, DƯƠNG HẢI QUỲNH NHƯ, TRƯƠNG VĨNH KHOA, HẢI QUỐC VŨ, NGUYỄN DUY ANH !!! TA HẬN CHÚNG BÂY!! Ặc..Ặc..Help me..meeee
_______ -------------
Các cậu chắc hẳn đợi lâu lắm đkhong ? Tớ củng biết là lâu nữa. Do tháng trước thi học kì:( Các cậu củng biết mà:( Nên tớ chả có tẹo thời gian nào mà viết đăng cho các cậu cả..Gần đây mới có thơif gian viết lại đây này:( Hic.. Tha lỗi tớ nhé:(
Mong các cậu ủng hộ fic của tớ như trước kia ạ:( Cảm ơn nhìuuuu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.