Chương 15: Lương Bách Quỳnh Như tường thuật..!!!
Moonchan
24/12/2015
Chào các bạn! Hôm nay Lương Bách Quỳnh Như tôi sẽ tường thuật.
Tôi thật ra là con của một gia đình nghèo khó, gia đinh chẳng ăn sung mặc sướng gì. Từ nhỏ, tôi đã phải tự chăm sóc bản thân, tự làm việc nhà và phụ giúp ba mẹ.
Tư bé IQ của tôi đã cao nên chả phải lo về mặt làm mấy việc đó, dù tôi mới 3 tuổi.
Trong một lần đi ra bờ sông cạnh nhà chơi, tôi đã nhìn thấy một cô bé với mái tóc bạch kim dài tới thắt lưng ôm trọn gương mặt tròn trĩnh và hai má phúng phính đáng yêu.
Khỏi cần nói, tôi cũng đã biết đó là cục cưng kiêm bảo bối và công chúa độc nhất của Hoàng Ngọc. Công chúa Hoàng Ngọc Phương Nhi ! Tư nhỏ đã sống trong nhung lụa nhưng ko kieu căng, ko cảnh choẹ nhưng lại rất lạnh lùng.
Phương Nhi đã được xuất hiện trên báo rất nhiều từ lúc mới sinh ra cho tới lớn len. Lúc nào cũng được lên báo, báo chí đăng toàn tin về đời sống cá nhân của cô tiểu công chúa nhỏ nhắn này thôi.
Cô bé dựa lưng vào góc cây gần sát bờ suối, đôi chân trắng nõn nhẹ nhàng dọc nước suối trong xanh.
Hình ảnh thật đẹp khiến cho tôi cũng phải mê mẫn. Toi cũng thuộc dạng có nhan sắc nhưng một phần cũng ko bằng cô gái ở trước mặt nữa. Cô gái này vừa đẹp lại xinh, có nét đáng yêu và dễ thương. Mặc dù gia tộc Hoàng Ngọc ko ai có mái tóc bạch kim nhưng cô bé lại có nên đây là cục cưng mà được cả gia tộc thương yêu nhất.
Đôi mắt của Nhi đang chăm chú đọc sách thì đột ngột quay lại nhìn tôi. Quoa! Thật sự là đôi mắt ấy rất đẹp, to và long lanh vô cùng, đôi lôg mi cong màu xám tro khiến nó trở nên ảo và đẹp hơn rất nhiều.
Nhưng thứ khiến tôi động lại nhất là cô tiểu bảo bối ấy vừa đứng lên tiến lại phía tôi. Tôi thật lấy làm vui sướng khi được như thế.
Nhưng ch tới hết đường thì cô bé ấy lại trượt chân ngã xuống suối. Nươc ở đây ko mạnh nhưng cũng hơi siết một chút. Với một đứa bé như tôi thì việc ấy rất là khó khăn.
Một lát sau, tôi và Nhi đã nằm trên bờ mà thở hồng hộc. Cùng lúc đấy, đám vệ sĩ của công chúa Phương Nhi chạy đến, lo lắng cho nó, xin lỗi rối rít. Nhưng cô bé đó lại chả hề hứng gì ?!! Mà lạnh lùng, cau nhẹ mày.
" Tôi không sao "
Oa!!! Giọng nói trong trẻo ngọt lịm đến mê người luôn. Tôi nghe mà như ăn kẹo đường vậy ây.
" Đem cô ta về "
Ánh mắt ấy, giọng nói ấy hướng về phía tôi..
Thoii bỏ qua đi!! Nói chung là gia đình toii nhờ tôi cứu bảo bối của gia tộc ấy nên đã giúp ba mẹ tôi thành lập một công ty nho nhỏ. Nhờ cái đầu IQ cao nên cái công ty ấy đã trơ thành tập đoàn to như ngày nay.
Nhưng nói đi nói lại thì công ty ấy đích thực là của nhà nó xây. Có thể nói đo là một chi nhánh của tập đoàn Hoàng Ngọc nhưng lớn và quy mô hơn thôi!
Tôi cũng có nhiệm vụ trở thành bảo mẫu kiêm quản lí nó như hiện nay.
Lương Bách Như Quỳnh tường thuật hết.
Tôi thật ra là con của một gia đình nghèo khó, gia đinh chẳng ăn sung mặc sướng gì. Từ nhỏ, tôi đã phải tự chăm sóc bản thân, tự làm việc nhà và phụ giúp ba mẹ.
Tư bé IQ của tôi đã cao nên chả phải lo về mặt làm mấy việc đó, dù tôi mới 3 tuổi.
Trong một lần đi ra bờ sông cạnh nhà chơi, tôi đã nhìn thấy một cô bé với mái tóc bạch kim dài tới thắt lưng ôm trọn gương mặt tròn trĩnh và hai má phúng phính đáng yêu.
Khỏi cần nói, tôi cũng đã biết đó là cục cưng kiêm bảo bối và công chúa độc nhất của Hoàng Ngọc. Công chúa Hoàng Ngọc Phương Nhi ! Tư nhỏ đã sống trong nhung lụa nhưng ko kieu căng, ko cảnh choẹ nhưng lại rất lạnh lùng.
Phương Nhi đã được xuất hiện trên báo rất nhiều từ lúc mới sinh ra cho tới lớn len. Lúc nào cũng được lên báo, báo chí đăng toàn tin về đời sống cá nhân của cô tiểu công chúa nhỏ nhắn này thôi.
Cô bé dựa lưng vào góc cây gần sát bờ suối, đôi chân trắng nõn nhẹ nhàng dọc nước suối trong xanh.
Hình ảnh thật đẹp khiến cho tôi cũng phải mê mẫn. Toi cũng thuộc dạng có nhan sắc nhưng một phần cũng ko bằng cô gái ở trước mặt nữa. Cô gái này vừa đẹp lại xinh, có nét đáng yêu và dễ thương. Mặc dù gia tộc Hoàng Ngọc ko ai có mái tóc bạch kim nhưng cô bé lại có nên đây là cục cưng mà được cả gia tộc thương yêu nhất.
Đôi mắt của Nhi đang chăm chú đọc sách thì đột ngột quay lại nhìn tôi. Quoa! Thật sự là đôi mắt ấy rất đẹp, to và long lanh vô cùng, đôi lôg mi cong màu xám tro khiến nó trở nên ảo và đẹp hơn rất nhiều.
Nhưng thứ khiến tôi động lại nhất là cô tiểu bảo bối ấy vừa đứng lên tiến lại phía tôi. Tôi thật lấy làm vui sướng khi được như thế.
Nhưng ch tới hết đường thì cô bé ấy lại trượt chân ngã xuống suối. Nươc ở đây ko mạnh nhưng cũng hơi siết một chút. Với một đứa bé như tôi thì việc ấy rất là khó khăn.
Một lát sau, tôi và Nhi đã nằm trên bờ mà thở hồng hộc. Cùng lúc đấy, đám vệ sĩ của công chúa Phương Nhi chạy đến, lo lắng cho nó, xin lỗi rối rít. Nhưng cô bé đó lại chả hề hứng gì ?!! Mà lạnh lùng, cau nhẹ mày.
" Tôi không sao "
Oa!!! Giọng nói trong trẻo ngọt lịm đến mê người luôn. Tôi nghe mà như ăn kẹo đường vậy ây.
" Đem cô ta về "
Ánh mắt ấy, giọng nói ấy hướng về phía tôi..
Thoii bỏ qua đi!! Nói chung là gia đình toii nhờ tôi cứu bảo bối của gia tộc ấy nên đã giúp ba mẹ tôi thành lập một công ty nho nhỏ. Nhờ cái đầu IQ cao nên cái công ty ấy đã trơ thành tập đoàn to như ngày nay.
Nhưng nói đi nói lại thì công ty ấy đích thực là của nhà nó xây. Có thể nói đo là một chi nhánh của tập đoàn Hoàng Ngọc nhưng lớn và quy mô hơn thôi!
Tôi cũng có nhiệm vụ trở thành bảo mẫu kiêm quản lí nó như hiện nay.
Lương Bách Như Quỳnh tường thuật hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.