Tôi Yêu Em! Công Chúa Tuyết

Chương 25: Thú Vui Tiêu Khiển.

Moonchan

24/12/2015

Lời nói của nó khiến hắn giật mình. Hắn vốn không yêu nó ? Vốn không thương nó sao ?

Vậy hắn đối với nó là gì ?

Như đọc được suy nghỉ của hắn, nó mỉm cười nhạt nhẽo. Nụ cười nhạt đến mức vô hồn, nó chứa cả ngàn nỗi niềm tổn thương trong đấy.

- Cậu đối với tôi vốn chỉ là sự đồng cảm :)

Đồng cảm ? Ừ, chính là đồng cảm. Nó giống hắn, hắn giống nó. Đều cô đơn, đều tổn thương, đều dùng vỏ bọc lạnh băng chế ngự con người yêu đuối trong lòng.

Vốn là vậy, nói cách khác, từ trước đến giờ chỉ là sự thương hại mà thôi ! Thương hại nó :)

Nó cần sao ? Haha ! Nó cần sao ? Nghe thật buồn cười..Quá mức buồn cười. Một tiểu mĩ nhân như nó cần sự thương hại sao ?

Dù thiếu thốn đi chăng nữa, nó cũng không muốn chấp nhận một sự thương hại !

Hắn sững sờ nhìn nó, khuôn mặt kinh ngạc đến tột độ...

Hắn nhìn lầm sao ? Biểu cảm của nó là sao đây ? Buồn ? Khốn khổ ? Khóc ?...

Hắn nên vui mừng hay buồn đây?

Đôi măt vô hồn lướt ngang khuôn măt đẹp đến ngây người của hắn rồi dời đi chỗ khác.

Từ lúc bắt đầu tới giờ, nó vẫn mang trên môi một nụ cười nhạt nhẽo..Nhạt đến mức khiến người khác nhìn vào mà phát sợ..

Chân vững bước, mắt vẫn nhìn nhưng hồn lại để đâu đâu rồi:)

Rõ là nó thích hắn, nhưng tình yêu xuất phát từ một phía chẳng khác nào cầm dao đâm về mình, mà người cầm cán lại chính là người mình yêu thương.

Hiểu sao thì hiểu, tình yêu này, nó vốn chưa lún sâu nên không cần phải sợ gì cả. Quên mau thoi.

Nhưng có lẽ, Phương Nhi nhằm rồi nhỉ ?

Sau này hẳn nói tiếp !

Trường Hoàng Ngọc hiện giờ đông đông đủ đủ những học sinh tập trung. Vốn dĩ cuộc nói chuyện của nó và hắn kéo dài chỉ vỏn vẹn 30 phút nhưng do trườnh lỡ chót lộ tin couple băng-tuyết đi học lại nên khoảng 20 phút trước đã có vô vàn học sinh đứng chờ.

Vốn dĩ tâm tình của nó không tốt nên đi tìm thú vui tiêu khiển đi.

Trước tiên là trêu chọc đám người hám gái mê trai này trước đã. Dù nó có ưa vài người trong đó thì mặc kệ đi. I don't care. Nó hiện giờ tâm trạng vô cùng không tốt nên hôm nay sui cho bae nào đi sớm đón hot girl, hot boy nah.

Dù gì là siêu quậy ngầm, nó ít nhất trong túi xách cũng phải có một vài đồ vật giản đơn đi.

Bằng thân thủ của một người biết "chút ít" võ thuật, nó nhanh chóng gieo cho tất cả các học bàn trong lớp học một đóng gián, chuột, thằn lằn, chuồn chuồn,.... Và tất nhiên. Ở mỗi chiếc ghế sẽ được trét một ít keo dán sắt, một chút giàu omega 3 cá hồi "thơm lừng", một ít cức chuột, mèo, chó lên và chả thể thiếu tí mắt mèo cho sinh động.



Khăn lau bảng ! Cửa sổ ! Tay cầm ! Cửa ra vào ! Bàn ghế giáo viên, học sinh đều được nó cho vào danh sách huỷ diệt hoàn toàn. Cả kí túc xá - chỗ sinh tồn duy nhất cung chả tha.

Tuy nhiên, nó còn chút ít lương tâm tha cho nhỏ và cô nah. Cả anh và cậu nữa. Dù gì họ cũng chả gây chuyện gì. Nhưng hắn? Một người bắt nguồn tất cả sự việc, là nguyên nhân gây thảm cảnh này. Đương nhiên cũg phải bị nặng hơn rồi.

Nó đương nhiên hiểu rõ hắn sợ răn, rất sợ là đằng khác. Để coi ! Hình tượng hot boy nay còn đâu.

Sau khi chuẩn bị sau, nó rời đi, tới phòng hiệu trưởng, dùng máy phát âm thanh đọc rõ to lên.

- Xin chào mọi người. Mong mọi người về lớp giùm.

Giọng nó khàn khàn. Nguyên nhân là do dùng máy đổi giọng tạo nên.

Mà bên dưới, học sinh nghe xong thì ai về lớp nấy, cả hắn cũng về lại lớp.

Sau khi nó đi, hắn đã đi dọc hành lang để suy nghĩ, điều chỉnh tâm trạng lại..Nhập tâm ! Quá nhập tâm mà hắn chả hề biết nãy giờ mình đang đi "gần" nó và trò thú vui tiêu khiển ấy.

Tích tắc...

1s..

2s..

3s..

4s..

5s..

- Aaaaaaaaaaaaa...

Đồng loạt tiếng hét của các bạn nữ sinh duyên dáng la lên. Kèm theo đó là đôi giày cao gót, sách vở bay tứ tung.

- ÔII MẸ ƠI..!!!

Khong bao lâu sau, tiếng hét gống của tụi con trai lại vang lên lần nữa. Hihi ! Chắc hẳn bọn gái lại nhét son phấn gì vào học bàn rôi mới bóc trúng mấy thứ đó. Há há ! Thật tôi nghiệp nah~ Trai lại nhét mấy đồ linh tinh lang tang vô nên bị vậy là đúng rồi~ Ố lala

Tội nhất là mấy bộ quần áo đẹp đẽ đã dính chặt vào ghế rồi

~Làm sao đây? Làm sao đây?

- Má ơi..Áaaa...Rắn..Rắn...Ối mẹ ơi...Aaaaaaaaa..

Không gian tưởng chừng chỉ có tiếng hét của nam sinh, nữ sinh thôi chứ ! Nhưng không ngờ, cả hắn cũng muốn phá bỏ hình tượng này sao? La to thế nhở?



Thật tội nha

~Đã chơi đùa với nó thì phải biết gánh chịu hậu quả do mình gây ra !

Đừng mong nó thương xót. Hai từ này vốn không tồn tại trong từ điển của nó.

- HOÀNG NGỌC PHƯƠNG NHI !!!!!!!!

Tiếng gống giận của hắn khiến nó buồn cười. Nhưng ý cười lại chả truyền đến khoé mắt. Trương Vĩnh Khoa ? Đợii đi ! Còn rất nhiều trò vui. Haha !

Hắn hiện giờ ai biết rất thảm hại không ? Quần áo ướt be bét, đầu lại lấm tấm mấy cọng lông gà lông vịt gì gì đó, rồi bữa nay hắn lại trực sinh nữa. Nên căn bản chiếc giẻ lau màu trắng mắt mèo đã vô tình được hắn cầm trên bàn tay trắng nuột. Chuyện đó chả nói mẹ gì ! Nhưng..

Rắn, rết, gián,...plapla..Và cả đóng trong học bàn lẫn trên ghế, bàn là clgt ?

Nó cũng hình dung ra được. Hắn thảm hại như thế nào. Đáng đời ! Coi như xui cho hắn đi ! Chọc phải ổ hổ dữ rồi.

Trường quốc gia nổi tiếng như thế mà lại thành cái trại thươnh điên rồi?

Ô..ô..ô..Ô..

Ố..Ồ..Ô

Thủ phạm gây nên lại ngồi vắt vẻo trên cây mà quan sát tình hình. Tất cả mọi việc đều nó thu hết vào mắt đẹp.

Trách thì phải trách thần tượng của các người đấy ! Đừng trách tôi. Đem tình cảm tôi ra đùa giỡn, có trời mới biết sẽ gánh hậu quả như nào.

- Làm gì nữa ta?

Nó lầm bầm trong miệng.

Nhàm chán quá !

Thật nhàm chán nga~ Thôi thì

ta nên...Hmmm...

" A? Hay là đến trường đua Tử Thần đi. Ố ô..Vậy mà nghỉ không ra. "

Nó thầm nghỉ trog lòng. Nghỉ xong lại hướng về "trại thương điên" !

Nhếch mày liễu đẹp..

Môi cong hoàn hảo..

Giọng nói thoang thoáng..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Yêu Em! Công Chúa Tuyết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook