Chương 30: Chỉ Tắm Rửa
Đại Bao Tử
31/01/2024
Hoắc Mật nhìn chằm chằm cô gái nhỏ, bàn tay đang vỗ về dỗ dành con gái lập tức dừng lại.
Cô gầy, sốt một đêm, hai ngày chưa ăn cơm, khuôn mặt nhỏ đã gầy bằng bàn tay, trên mặt không có thịt, cái cằm càng thêm nhọn, lộ ra đôi mắt lớn xinh đẹp.
Lúc này, Hoắc Mật đang suy nghĩ, rốt cuộc con gái là yêu tinh gì? Sao có thể lộ ra vẻ ngây thơ non nớt trước mặt hắn, tự nhiên hỏi hắn vấn đề này như vậy?
Giống như tắm rửa cho cô, là chuyện hắn phải làm.
"Cha...."
Hoắc Hàm Ngọc dịch người về phía Hoắc Mật, cả người bị cha ôm chặt, cô nhu thuận, mềm mại phụ thuộc vào hắn, hắn bế cả cô lẫn chăn lên, trực tiếp đi vào phòng tắm.
Hắn đặt cô trên bồn tắm màu đồng, dáng người thẳng tắp mặc quần áo lính, bắt đầu xả nước vào bồn tắm cho cô.
Yêu cầu của cô, hắn đều sẽ làm theo.
Trong phòng tắm rộng lớn, chỉ có thể dùng hai từ tinh xảo và xa hoa để hình dung, nơi này là phòng thuộc về Hoắc Hàm Ngọc, trước khi Hoắc Mật chuẩn bị đón cô đến, đã cho người chuyên môn trang trí cho cô.
Rất có phong cách của Giang Nam, lại không thiếu vẻ nặng nề và xa hoa của Bắc Cương.
Hoắc Hàm Ngọc ngồi bên bồn tắm, bọc chăn mền ngẩng đầu nhìn cha, một tay hắn cầm vòi hoa sen, một tay khác giơ về phía cô, đau lòng rũ mắt, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
"Chỉ tắm rửa, không làm gì."
Lời này giống như đang nói cho Hoắc Hàm Ngọc nghe, lại giống đang nói cho chính hắn nghe.
Hoắc Hàm Ngọc không hiểu ý trong lời này, nhưng vẫn ngoan ngoãn "Ừ" một tiếng, thấy nước đã xả ra, liền bỏ chân nhỏ vào trong bồn tắm, đứng dậy, bỏ chăn trên người xuống.
Lại chống lên cánh tay cha, cơi đồ lót bị tinh dịch của cha nhiễm ướt hơn phân nửa ra, tùy ý đặt trên mặt đất trong phòng tắm.
Thân thể của cô rất đẹp, tại Bắc Cương, có lẽ cô gái nhỏ mười lăm tuổi đã là mẹ của một đứa trẻ, nhưng thân thể của Hoắc Hàm Ngọc rất cân xứng, mang theo non nớt chưa phát dục hoàn toàn, lúc xoay người, một đôi vú tuyết trắng kia, đẹp đến mức như hai hình nón nho nhỏ.
Cô không phát giác mị lực của mình, giống như lúc cô còn bé, đứng trong bồn tắm, cởi quần áo trên người xong, không mảnh vải che thân đưa lưng về phía Hoắc Mật, chờ hắn kỳ lưng cho cô.
Hoắc Mật nhìn thân thể tinh tế non mềm của cô gái, đưa vòi hoa sen về phía lưng Hoắc Hàm Ngọc, giội dòng nước ấm áp lên.
Sau đó cô ngồi xuống, hắn liền quỳ một gối xuống bên bồn tắm gội đầu cho cô, vén tay áo lên, gấp ống tay lên đến khuỷu tay, trong tay dính chút xà phòng, từng chút từng chút bôi bọt màu trắng kia lên thân thể tinh tế trắng nõn của cô.
Tràn đầy tình sắc, nhưng cũng đầy thành kính.
Hoắc Hàm Ngọc nhắm mắt lại, cảm nhận bàn tay của cha từng chút an ủi cô, dựa đầu lên vai cha, hắn quỳ một gối bên ngoài bồn tắm lớn màu đồng này, không thèm để ý mái tóc ướt đẫm của Hoắc Hàm Ngọc đã thấm ướt toàn bộ vai hắn.
"Cha..."
Trong phòng tắm im lặng chỉ còn tiếng nước, Hoắc Hàm Ngọc nhẹ nhàng nghiêng đầu, dán trán mình lên cổ Hoắc Mật, lại gọi một tiếng,
"Cha...."
"Ngoan."
Cổ họng Hoắc Mật khàn khàn, bên trong mắt có dục hỏa đang thiêu đốt, khiến người ta hít thở không thông, cơ bắp trên cánh tay cứng như đá, cầm khăn mặt qua, động tác nhẹ nhàng lau đi bọt biển màu trắng dĩnh trên da thịt trơn nhẵn của Hoắc Hàm Ngọc.
Cô gầy, sốt một đêm, hai ngày chưa ăn cơm, khuôn mặt nhỏ đã gầy bằng bàn tay, trên mặt không có thịt, cái cằm càng thêm nhọn, lộ ra đôi mắt lớn xinh đẹp.
Lúc này, Hoắc Mật đang suy nghĩ, rốt cuộc con gái là yêu tinh gì? Sao có thể lộ ra vẻ ngây thơ non nớt trước mặt hắn, tự nhiên hỏi hắn vấn đề này như vậy?
Giống như tắm rửa cho cô, là chuyện hắn phải làm.
"Cha...."
Hoắc Hàm Ngọc dịch người về phía Hoắc Mật, cả người bị cha ôm chặt, cô nhu thuận, mềm mại phụ thuộc vào hắn, hắn bế cả cô lẫn chăn lên, trực tiếp đi vào phòng tắm.
Hắn đặt cô trên bồn tắm màu đồng, dáng người thẳng tắp mặc quần áo lính, bắt đầu xả nước vào bồn tắm cho cô.
Yêu cầu của cô, hắn đều sẽ làm theo.
Trong phòng tắm rộng lớn, chỉ có thể dùng hai từ tinh xảo và xa hoa để hình dung, nơi này là phòng thuộc về Hoắc Hàm Ngọc, trước khi Hoắc Mật chuẩn bị đón cô đến, đã cho người chuyên môn trang trí cho cô.
Rất có phong cách của Giang Nam, lại không thiếu vẻ nặng nề và xa hoa của Bắc Cương.
Hoắc Hàm Ngọc ngồi bên bồn tắm, bọc chăn mền ngẩng đầu nhìn cha, một tay hắn cầm vòi hoa sen, một tay khác giơ về phía cô, đau lòng rũ mắt, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
"Chỉ tắm rửa, không làm gì."
Lời này giống như đang nói cho Hoắc Hàm Ngọc nghe, lại giống đang nói cho chính hắn nghe.
Hoắc Hàm Ngọc không hiểu ý trong lời này, nhưng vẫn ngoan ngoãn "Ừ" một tiếng, thấy nước đã xả ra, liền bỏ chân nhỏ vào trong bồn tắm, đứng dậy, bỏ chăn trên người xuống.
Lại chống lên cánh tay cha, cơi đồ lót bị tinh dịch của cha nhiễm ướt hơn phân nửa ra, tùy ý đặt trên mặt đất trong phòng tắm.
Thân thể của cô rất đẹp, tại Bắc Cương, có lẽ cô gái nhỏ mười lăm tuổi đã là mẹ của một đứa trẻ, nhưng thân thể của Hoắc Hàm Ngọc rất cân xứng, mang theo non nớt chưa phát dục hoàn toàn, lúc xoay người, một đôi vú tuyết trắng kia, đẹp đến mức như hai hình nón nho nhỏ.
Cô không phát giác mị lực của mình, giống như lúc cô còn bé, đứng trong bồn tắm, cởi quần áo trên người xong, không mảnh vải che thân đưa lưng về phía Hoắc Mật, chờ hắn kỳ lưng cho cô.
Hoắc Mật nhìn thân thể tinh tế non mềm của cô gái, đưa vòi hoa sen về phía lưng Hoắc Hàm Ngọc, giội dòng nước ấm áp lên.
Sau đó cô ngồi xuống, hắn liền quỳ một gối xuống bên bồn tắm gội đầu cho cô, vén tay áo lên, gấp ống tay lên đến khuỷu tay, trong tay dính chút xà phòng, từng chút từng chút bôi bọt màu trắng kia lên thân thể tinh tế trắng nõn của cô.
Tràn đầy tình sắc, nhưng cũng đầy thành kính.
Hoắc Hàm Ngọc nhắm mắt lại, cảm nhận bàn tay của cha từng chút an ủi cô, dựa đầu lên vai cha, hắn quỳ một gối bên ngoài bồn tắm lớn màu đồng này, không thèm để ý mái tóc ướt đẫm của Hoắc Hàm Ngọc đã thấm ướt toàn bộ vai hắn.
"Cha..."
Trong phòng tắm im lặng chỉ còn tiếng nước, Hoắc Hàm Ngọc nhẹ nhàng nghiêng đầu, dán trán mình lên cổ Hoắc Mật, lại gọi một tiếng,
"Cha...."
"Ngoan."
Cổ họng Hoắc Mật khàn khàn, bên trong mắt có dục hỏa đang thiêu đốt, khiến người ta hít thở không thông, cơ bắp trên cánh tay cứng như đá, cầm khăn mặt qua, động tác nhẹ nhàng lau đi bọt biển màu trắng dĩnh trên da thịt trơn nhẵn của Hoắc Hàm Ngọc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.