Tokyo Revengers: Ở Mạt Thế, Ta Bâu Lấy Nam Phản Diện Không Rời!
Chương 30: Akashi Takeomi
Yuunko - Chan!
05/07/2024
Đúng như Machiko nghĩ, đàn em của Sanzu vẫn còn sống họ mạnh hơn những gì nó tưởng tượng, thậm chí họ còn đem theo cả người đồng nghiệp cũ của Sanzu, Akashi Takeomi, cũng đồng thời là anh trai của hắn.
“Lâu lắm không gặp, mày vẫn tỏ thái độ xấc xược đó với tao nhỉ?”
Takeomi nhếch miệng cười khi cả nhóm tụ tề đầy đủ bên trong đống đổ nát của căn cứ Saitama. Machiko đứn một bên thở dài thườn thượt, đây chính là khung cảnh anh em cây khế tương phùng sao?
Quá căng thẳng rồi đi.
Hơn nữa, sao nó lại đứng ở giữa vậy?
Đám đàn em kia còn nhìn nó chằm chằm nữa!
Wtf!?
Sanzu, bảo chúng đi kìa, nhìn gì như muốn ăn tươi nuốt sống vậy!?
“Cất cái mắt đi lũ kia, bé cưng của tao chúng mày phán xét cái quái gì?”
Đúng phải mắng như vậy mới là Sanzu Haruchiyo mà Machiko biết.
Nó khoanh tay trước ngực gật gù bày ra vẻ mặt tự hào.
“Tch. Kệ đi, lần này gọi chúng mày tới là vì muốn chúng mày cùng tao gây dựng lại đống đổ nát này, tao muốn biến nó thành căn cứ của mình, nơi tao và Gin có thể sống yên ổn đến lúc kết thúc mạt thế.”
Khoan đã nào Sanzu à.
Nói từ từ thôi.
Họ đứng hình cả rồi.
Anh trai của anh cũng vậy kìa.
“Trả lời?”
“Rõ đã hiểu thưa sếp!”
Đừng có hét.
Thỏ biến dị hoặc chó tai thính lắm nghe thấy bây giờ lũ điên này.
Machiko tự hỏi có nhất thiết phải hô to vậy không? Bộ làm vậy sẽ có thêm sức mạnh hả?
“Tao chưa đồng ý nha thằng con một kia.”
Takeomi giơ tay lên tiếng.
“Ai mà thèm anh đồng ý, xùy xùy.”
Sanzu bày ra vẻ mặt cực kì bài xích.
Hắn thậm chí còn khoa trương xua xua tay như đuổi gà.
Làm Takeomi tức đến xì khói, rất muốn đấm thằng em mất dạy một trận may mà Machiko nhận ra liền nhảy vào giữa can.
“Thôi! Anh em với nhau đừng thế mà. Chúng ta cần chuyên tâm vào chuyện văn cứ đã, hai người tính đánh nhau xong ngủ chung với xác người và xác quái vật à? Em thì xin kiếu nha, sợ lắm rồi.”
Nghĩ đến thôi cũng rùng mình rồi.
Machiko dù gì cũng là gái nhà lành đấy.
Mấy chuyện kinh khủng như vậy, sao nó chịu nổi trời.
“Được rồi nghe theo em.”
May mắn là Sanzu vẫn còn yêu nó lắm.
Thế nên nó mới can ngăn được, chứ không thì đừng có mà mơ.
“Anh thì sao ạ, Akashi san. Dù sao thì cũng chẳng biết đi đâu, thay vì chém giết vô định với đàn em mà không có mục đích, chi bằng anh ở lại đây giúp chúng em xây dựng căn cứ đi. Đến lúc hoàn thành chúng ta sẽ là cư dân đầu tiên, cũng là cư dân thuộc hàng cộm cán của căn cứ. Bọn em rất rất cần tài năng của anh, anh thấy sao?”
Woa tài năng hả?
Cũng có đó.
Mà tính anh này hơi kì, Machiko âm thầm bĩu môi trong lòng.
Thôi người ta cũng đúng là có chút tài không tồi, chỉ là dễ cáu gắt quá, thậm chí còn có chút bê tha.
Nhớ trong nguyên tác truyện tranh có đoạn anh ta lấy tiền đi ăn chơi bao gái gú bar sàn suốt ngày sau cái chết của Sano Shinichirou. Lại còn có cái tính thiên vị thái quá, chỉ tin vào mắt mình, những người khác anh ta không bận tâm.
Đề nghị anh ta đi cùng có chút mạo hiểm nhưng cũng là một canh bạc đáng để thử.
Dù gì cũng là cộm cán của hàng ngũ Phạm Thiên cơ mà.
Ít nhất thì cũng phải có tài lắm lắm Mikey và Izana mới công nhận cho gia nhập tổ chức.
“Được, nói có lý, em dâu! Anh sẽ ở lại!”
Em dâu?
Gì vậy trời.
Sanzu nghe thấy lại gào lên giờ.
“Em dâu nào! Tôi con một cơ mà!!”
Đó bảo rồi.
Y như rằng sẽ gào lên câu đó.
Không trật đi đâu được.
Machiko thở dài không thèm ở lại xem anh em nhà này tiếp tục cãi nhau, nó đi loanh quanh trong đống đổ nát, sau đó dừng lại trước tòa nhà cao ốc mà ngày trước được dùng làm chỗ ở cho mấy dị năng cấp cao và quản lý căn cứ.
“Chỗ này từng là nơi ở của đám cao tầng căn cứ, bên trong chắc cũng có không ít thứ thú vị. Sao? Em muốn vào?”
Sanzu từ đâu đi đến chắc hắn cùng Takeomi đấu khẩu chán rồi.
“Vâng, em muốn vào đó xem sao. Chắc sẽ thu thập được gì đó. Nhưng không phải hôm nay, chúng ta cần tập trung cho việc dọn lại căn cứ này đã.”
Machiko mỉm cười.
Sanzu đưa tay xoa đầu nó sau đó cả hai trở lại cổng chính, nơi các đàn em của hắn và Takeomi đang nghĩ cách sửa sang lại chỗ bị phá hủy sau cường triều.
Trong đám đàn em dường như có vài người sở hữu dị năng không tệ có cr thổ và mộc, nên Machiko đã thì thầm to nhỏ với Sanzu cùng Takeomi về ý định sửa tạm thời cổng căn cứ và được họ tán thành, việc sửa sang nhanh chóng bắt đầu khi Sanzu triển khai ý kiến của nó.
May mắn là có vẻ có hiệu quả, khi dùng đất bịt tường, rồi mạ thêm kim loại và lấy dây leo bọc chặt xung quanh tường căn cứ rộng lớn, có thể hơi mất thời gian vì dị năng của họ có hạn cần thời gian hồi phục.
Nhưng như vậy là quá tốt cho giai đoạn đầu rồi.
“Lâu lắm không gặp, mày vẫn tỏ thái độ xấc xược đó với tao nhỉ?”
Takeomi nhếch miệng cười khi cả nhóm tụ tề đầy đủ bên trong đống đổ nát của căn cứ Saitama. Machiko đứn một bên thở dài thườn thượt, đây chính là khung cảnh anh em cây khế tương phùng sao?
Quá căng thẳng rồi đi.
Hơn nữa, sao nó lại đứng ở giữa vậy?
Đám đàn em kia còn nhìn nó chằm chằm nữa!
Wtf!?
Sanzu, bảo chúng đi kìa, nhìn gì như muốn ăn tươi nuốt sống vậy!?
“Cất cái mắt đi lũ kia, bé cưng của tao chúng mày phán xét cái quái gì?”
Đúng phải mắng như vậy mới là Sanzu Haruchiyo mà Machiko biết.
Nó khoanh tay trước ngực gật gù bày ra vẻ mặt tự hào.
“Tch. Kệ đi, lần này gọi chúng mày tới là vì muốn chúng mày cùng tao gây dựng lại đống đổ nát này, tao muốn biến nó thành căn cứ của mình, nơi tao và Gin có thể sống yên ổn đến lúc kết thúc mạt thế.”
Khoan đã nào Sanzu à.
Nói từ từ thôi.
Họ đứng hình cả rồi.
Anh trai của anh cũng vậy kìa.
“Trả lời?”
“Rõ đã hiểu thưa sếp!”
Đừng có hét.
Thỏ biến dị hoặc chó tai thính lắm nghe thấy bây giờ lũ điên này.
Machiko tự hỏi có nhất thiết phải hô to vậy không? Bộ làm vậy sẽ có thêm sức mạnh hả?
“Tao chưa đồng ý nha thằng con một kia.”
Takeomi giơ tay lên tiếng.
“Ai mà thèm anh đồng ý, xùy xùy.”
Sanzu bày ra vẻ mặt cực kì bài xích.
Hắn thậm chí còn khoa trương xua xua tay như đuổi gà.
Làm Takeomi tức đến xì khói, rất muốn đấm thằng em mất dạy một trận may mà Machiko nhận ra liền nhảy vào giữa can.
“Thôi! Anh em với nhau đừng thế mà. Chúng ta cần chuyên tâm vào chuyện văn cứ đã, hai người tính đánh nhau xong ngủ chung với xác người và xác quái vật à? Em thì xin kiếu nha, sợ lắm rồi.”
Nghĩ đến thôi cũng rùng mình rồi.
Machiko dù gì cũng là gái nhà lành đấy.
Mấy chuyện kinh khủng như vậy, sao nó chịu nổi trời.
“Được rồi nghe theo em.”
May mắn là Sanzu vẫn còn yêu nó lắm.
Thế nên nó mới can ngăn được, chứ không thì đừng có mà mơ.
“Anh thì sao ạ, Akashi san. Dù sao thì cũng chẳng biết đi đâu, thay vì chém giết vô định với đàn em mà không có mục đích, chi bằng anh ở lại đây giúp chúng em xây dựng căn cứ đi. Đến lúc hoàn thành chúng ta sẽ là cư dân đầu tiên, cũng là cư dân thuộc hàng cộm cán của căn cứ. Bọn em rất rất cần tài năng của anh, anh thấy sao?”
Woa tài năng hả?
Cũng có đó.
Mà tính anh này hơi kì, Machiko âm thầm bĩu môi trong lòng.
Thôi người ta cũng đúng là có chút tài không tồi, chỉ là dễ cáu gắt quá, thậm chí còn có chút bê tha.
Nhớ trong nguyên tác truyện tranh có đoạn anh ta lấy tiền đi ăn chơi bao gái gú bar sàn suốt ngày sau cái chết của Sano Shinichirou. Lại còn có cái tính thiên vị thái quá, chỉ tin vào mắt mình, những người khác anh ta không bận tâm.
Đề nghị anh ta đi cùng có chút mạo hiểm nhưng cũng là một canh bạc đáng để thử.
Dù gì cũng là cộm cán của hàng ngũ Phạm Thiên cơ mà.
Ít nhất thì cũng phải có tài lắm lắm Mikey và Izana mới công nhận cho gia nhập tổ chức.
“Được, nói có lý, em dâu! Anh sẽ ở lại!”
Em dâu?
Gì vậy trời.
Sanzu nghe thấy lại gào lên giờ.
“Em dâu nào! Tôi con một cơ mà!!”
Đó bảo rồi.
Y như rằng sẽ gào lên câu đó.
Không trật đi đâu được.
Machiko thở dài không thèm ở lại xem anh em nhà này tiếp tục cãi nhau, nó đi loanh quanh trong đống đổ nát, sau đó dừng lại trước tòa nhà cao ốc mà ngày trước được dùng làm chỗ ở cho mấy dị năng cấp cao và quản lý căn cứ.
“Chỗ này từng là nơi ở của đám cao tầng căn cứ, bên trong chắc cũng có không ít thứ thú vị. Sao? Em muốn vào?”
Sanzu từ đâu đi đến chắc hắn cùng Takeomi đấu khẩu chán rồi.
“Vâng, em muốn vào đó xem sao. Chắc sẽ thu thập được gì đó. Nhưng không phải hôm nay, chúng ta cần tập trung cho việc dọn lại căn cứ này đã.”
Machiko mỉm cười.
Sanzu đưa tay xoa đầu nó sau đó cả hai trở lại cổng chính, nơi các đàn em của hắn và Takeomi đang nghĩ cách sửa sang lại chỗ bị phá hủy sau cường triều.
Trong đám đàn em dường như có vài người sở hữu dị năng không tệ có cr thổ và mộc, nên Machiko đã thì thầm to nhỏ với Sanzu cùng Takeomi về ý định sửa tạm thời cổng căn cứ và được họ tán thành, việc sửa sang nhanh chóng bắt đầu khi Sanzu triển khai ý kiến của nó.
May mắn là có vẻ có hiệu quả, khi dùng đất bịt tường, rồi mạ thêm kim loại và lấy dây leo bọc chặt xung quanh tường căn cứ rộng lớn, có thể hơi mất thời gian vì dị năng của họ có hạn cần thời gian hồi phục.
Nhưng như vậy là quá tốt cho giai đoạn đầu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.