Chương 5: Thiên tài chế tạo sách ma pháp
Phản Vương
08/01/2017
“Huynh trưởng, đi mua một số thứ với đệ nhé!”
Sau khi Ngải Vi rời đi, Tôn Ngộ Không định bắt đầu tu luyện thì chợt nghĩ đến chuyện, nếu bố trí một Tụ Linh đại trận trong phòng để hấp dẫn linh khí trong phạm vi vài trăm dặm lại đây thì có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện, thế nên hắn định ra ngoài mua một số đạo cụ để bố trí trận pháp. Nhưng do hắn không có tiền nên đành phải gọi John, trên danh nghĩa thì là đi cùng nhưng thực ra là trả tiền giúp hắn.
“Được, chúng ta đi mua một số thứ trước, sau đó đến phòng đấu giá xem một lát, hiện tại huynh phụ trách quản lí phòng đấu giá của gia tộc Ryan chúng ta đó.”
Hai người mua một số đạo cụ cần thiết để bố trí Tụ Linh đại trận rồi đi đến phòng đấu giá gia tộc Ryan.
Tôn Ngộ Không đánh giá xung quanh, tầng một của phòng đấu giá chi chít ghế ngồi, tầng hai và tầng ba là những phòng dành riêng cho khách quý được trang trí tráng lệ, đáng tiếc là lại chẳng có bao nhiêu người ngồi trên những chiếc ghế ở tầng một hay cả phòng khách quý.
Lúc nãy, chưa đến mười phút đã có hai món bị tồn lưu. (Tồn lưu là thuật ngữ chỉ một món đồ không có ai ra giá do giá khởi điểm của nó quá cao hoặc có quá ít người tham gia đấu giá.)
“Hì, huynh trưởng, hình như phòng đấu giá của chúng ta làm ăn không được tốt cho lắm!”
John thở dài một hơi, vẻ mặt hằn thù sâu sắc, oán hận nói: “Tất cả cũng tại tụi rùa con gia tộc Khải Lôi mà ra. Chẳng biết sao bọn họ mời được một tên pháp sư khốn kiếp biết chế tạo sách ma pháp Huyền giai trung cấp, mà nghe nói tỉ lệ chế tao thành công lên đến 20% lận. Hiện tại ở phòng đấu giá gia tộc Khải Lôi thường xuyên xuất hiện sách ma pháp Huyền giai trung cấp, thành ra những khách hàng của chúng ta khi trước đều sang bên kia cả rồi. Mặt khác, sau khi huynh trúng Cổ hồn chi độc thì gia tộc chúng ta gần như không có người kế tục, vậy nên các quý tộc không còn coi trọng chúng ta nữa mà bỏ sang gia tộc Khải Lôi hoặc gia tộc Severn rồi.”
Sách ma pháp? Tôn Ngộ Không biết thứ đồ chơi này. Ngoại trừ một số tên trâu bò đặc biệt mạnh ra, thường thì khi pháp sư phóng pháp thuật ra đều phải niệm chú ngữ, hơn nữa pháp thuật được phóng ra tối đa chỉ là ngang cấp pháp sư đó thôi. Nhưng sách ma pháp lại khác, nó có thể phóng ra pháp thuật ngay tức khắc, chỉ cần người sử dụng có pháp lực hoặc cương khí, dù ngươi là pháp sư hay võ giả cấp thấp cũng đều có thể sử dụng sách ma pháp cao cấp.
Cũng có thể nói, nếu có sách ma pháp thì ma pháp sư hay võ giả cấp thấp cũng có thể thắng được ma pháp sư cao cấp. Ma pháp sư cao cấp có vai trò hết sức quan trọng trong những trận chiến nên rất nhiều đoàn lính đánh thuê và quý tộc đều coi sách ma pháp cao cấp như bùa hộ mạng.
Sách ma pháp cao cấp chỉ có ma pháp sư cao cấp mới có thể chế tạo ra, hơn nữa tỉ lệ thành công lại quá thấp nên dù có tiền cũng chưa chắc đã mua được. Bây giờ phòng đấu giá gia tộc Khải Lôi hay bán sách ma pháp Huyền giai trung cấp thì dĩ nhiên hấp dẫn được rất nhiều người.
Tôn Ngộ Không phân tích thấu triệu những tin tức trong đầu truyền đến, háy mắt nói: “Huynh trưởng có thể mang một hai quyển sách ma pháp cho đệ xem để mở mang tầm mắt được không, đệ đọc nhiều sách biết đâu lại có thể chế được thì sao.”
John hoàn toàn không tin người em trai tóc bạc của mình tạo được sách ma pháp, nhưng thầm nghĩ để cho hắn kiến thức một chút cũng chẳng sao nên dẫn hắn ra sau phòng đấu giá, lấy một quyển sách màu đỏ trong két sắt ra đưa cho Tôn Ngộ Không.
“Đây là sách ma pháp thánh giai hạ cấp Lưu Tinh Hỏa Vũ, có thể phóng ra làn mưa lửa khiến một khu đất rộng năm mươi mét thành biển lửa. Nó là một trong những món mà gia tộc Ryan chúng ta cất kỹ, nhưng hết ngày mai nó sẽ được đưa ra đấu giá để thu hút chút nhân khí.”
“Để đệ xem xem!”
Tôn Ngộ Không cầm quyển sách trong tay, lập tức cảm nhận được nguyên tố hỏa dồi dào bên trong. Hắn ngưng tụ nguyên thần, vận dụng Hỏa Nhãn Kim Tinh xem thì không nhịn được bật cười nói: “Há, sách ma pháp gì chứ, chỉ là phong ấn nguyên tố hỏa trong một ma pháp trận thôi mà, không có chút sức sát thương, chẳng trách lúc trước ta không gặp phải, bởi pháp bảo còn mạnh mẽ hơn nó gấp trăm lần!”
John điều hiểu điều không, hỏi: “Pháp bảo là gì?”
Quyển trục
Tôn Ngộ Không không giải thích, khẽ vỗ vai hắn nói: “Ha ha, lần này gia tộc Khải Lôi các ngươi xui rồi. Thứ đồ chơi này đệ có thể chế tạo được, huynh nhanh đi dặn mọi người mua da yêu quái đi, à không, da ma thú mới đúng, mua luôn những thứ cần thiết khác để tạo sách ma pháp nữa, càng nhiều càng tốt. Mặt khác, huynh nghĩ cách mang một số sách ma pháp tới cho đệ xem nhé, sau khi ghi nhớ phong ấn ma pháp trận xong thì đệ có thể chế tạo được.”
“Thật… thật ư?”
John hỏi như thể không tin nổi.
Tôn Ngộ Không đáp: “Tất nhiên là thật rồi, lúc trước đệ ở trên giường đọc sách mỗi ngày chứ không trăng hoa là để nghiên cứu cách chế tạo sách ma pháp cao cấp đó, hì hì, rốt cuộc giờ cũng nghĩ ra rồi, huynh trưởng chờ mà trúng lớn đi.”
“Ngộ Không, huynh biết đệ sẽ không gạt huynh, nhưng, nhưng mà… Chỉ có ma pháp sư cao cấp mới có thể chế tạo ra sách ma pháp cao cấp, chuyện này cả thiên hạ đều rõ. Hơn nữa, ma pháp sư hệ nào chỉ có thể chế tạo ra sách ma pháp hệ đó thôi, ví dụ như ma pháp sư hệ hỏa chỉ chế tạo được sách ma pháp hệ hỏa, ma pháp sư hệ lôi chỉ tạo được sách ma pháp hệ lôi…”
John bổ sung thêm: “Đệ lại chưa hề học qua pháp thuật, bây giờ lại nói chỉ cần xem qua sách ma pháp nào là chế tạo được sách ma pháp đó, chuyện này thật quá hoang đường. Vật liệu chế tạo sách ma pháp rất đắt tiền, nếu như đệ thất bại thì chúng ta thiệt lớn rồi…”
Tôn Ngộ Không không ngờ hắn lại cố chấp đến thế, hai tay giang ra, bất đắc dĩ nói: “Trời ạ, huynh phải tin đệ lần này!”
Gabriel linh quang chợt lóe, vui vẻ nhảy cẫng lên cười: “Ha ha, huynh có cách rồi, hiện tại chỗ này vừa hay cái gì cũng có, đệ thử một lần cho huynh xem!”
“Thử như thế nào?”
Gabriel lấy sách ma pháp hộ thân Huyền giai trung cấp Loạn Vũ Phong Nhận, rồi dặn tôi tớ mang da, máu của Huyền giai trung cấp phong hệ Ma lang cùng phong hệ ma tinh thạch đến.
“Huynh tin đệ có thể chế tạo được quyển Loạn Vũ Phong Nhận này!”
“Chuyện cỏn con!”
Tôn Ngộ Không liếc nhìn quyển Loạn Vũ Phong Nhận, sau khi nhớ kỹ phong ấn ma pháp trận bên trong liền sử dụng bột hỗn hợp từ máu của Ma lang và phong hệ tinh thạch viết lên trên tấm da Ma lang, vừa viết vừa vận dụng nguyên thần hấp thu nguyên tố trong không khí vào cơ thể, sau đó rót nó vào trong ma pháp trận.
Thân thể hiện tại của Tôn Ngộ Không quá mức nhỏ yếu, chưa thể thừa nhận linh khí nhưng vẫn có thể thoải mái làm cầu nối để vận chuyển linh khí. Kết quả chưa đến năm phút hắn đã chế tạo xong một quyển sách ma pháp.
“Xem đi rồi biết đệ có khoác lác không nhé!”
Tôn Ngộ Không mở quyển sách, dẫn linh khí phá hoại phong ấn ma pháp trận bên trong nó rồi ném tới trước, hàng chục tia phong nhận lập tức lao vụt ra…
Sau một trận gió lay bão nổi, hai người nhìn nhau, thí nghiệm dùng bia ngắm mặc trọng giáp toàn thân nhưng vẫn bị phong nhận cắt nát bảy tám phần.
“Trời ạ, Quang Minh nữ thần tại thượng, sao có thể thế được?”
John trợn mắt nhìn một màn này, qua nửa ngày mới phản ứng lại, cố gắng nuốt một ngụm nước miếng. Dù rất khó để tiếp nhận sự thật không tưởng này, nhưng giờ tận mắt thấy thì dù không tin cũng phải tin.
“Thôi huynh ơi, có gì đáng kinh ngạc chứ, thứ đồ chơi này đệ bảo đảm chế tạo thành công trăm phần trăm!”
“Thành công trăm phần trăm?” John cảm tưởng như mình sắp xỉu tới nơi.
Tôn Ngộ Không khẽ lắc mông, nói một cách trơ tráo: “Hề hề, đệ khác đám ngu ngốc kia, đệ là thiên tài, à không, là thiên tài trong thiên tài!”
John khiếp sợ không phải không có nguyên nhân. Lúc chế tạo sách ma pháp cần phải dẫn nguyên tố ma pháp vào trong ma pháp trận một cách đều đặn, nhiều hay ít hơn một chút đều sẽ dẫn đến thất bại.
Ma pháp sư chế tạo sách ma pháp thường là sử dụng ma pháp lực của bản thân, lúc mới bắt đầu thì ma pháp lực trong cơ thể dư thừa nhưng sau đó sẽ dần yếu bớt đi. Trong quá trình này nếu như không có lực không chế ma pháp lực tốt thì không thể rót ma pháp lực đều đặn sẽ dẫn đến thất bại. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến tỉ lệ chế tạo thành công sách ma pháp rất thấp.
Nhưng với Tôn Ngộ Không thì những chuyện này lại chẳng là gì, mặc dù nguyên thần của hắn suy yếu nhiều rồi nhưng khả năng điều khiển nhiều linh khí như thế vẫn thực hiện được một cách dễ dàng. Hơn nữa, hắn lại lấy linh khí từ trong không khí để rót vào trong sách ma pháp nên cũng không tồn tại vấn đề trước mạnh sau yếu.
“Ha ha, nếu thế thì những món da thú mà phụ thân bị lừa mua về không sợ không có nguồn tiêu thụ rồi, gia tộc chúng ta được cứu rồi! À, phải rồi, chúng ta còn nên lập tức mua thêm số lượng lớn nữa, lợi nhuận chế tạo sách ma pháp rất cao đó.”
John vừa mừng vừa lo, lập tức gọi đám người phụ trách lại dặn dò bọn họ đi thu mua một lượng lớn da thú cùng những loại tài liệu cần để chế tạo sách ma pháp.
“Tạ ơn Quang Minh nữ thần đã ban cho chúng ta một thiên tài chế tạo sách ma pháp, cứ thế này thì gia tộc Ryan chúng ta có thể thoát khỏi khốn cảnh rồi!”
John cho rằng tất cả những chuyện này đều do ý chỉ của Quang Minh nữ thần, vẻ mặt thành kính mỉm cười nhìn trời cầu khẩn. Tôn Ngộ Không ở bên cạnh thì cười âm hiểm.
“Tên mặt mèo Kripos lần này chết chắc rồi!”
Sau khi Ngải Vi rời đi, Tôn Ngộ Không định bắt đầu tu luyện thì chợt nghĩ đến chuyện, nếu bố trí một Tụ Linh đại trận trong phòng để hấp dẫn linh khí trong phạm vi vài trăm dặm lại đây thì có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện, thế nên hắn định ra ngoài mua một số đạo cụ để bố trí trận pháp. Nhưng do hắn không có tiền nên đành phải gọi John, trên danh nghĩa thì là đi cùng nhưng thực ra là trả tiền giúp hắn.
“Được, chúng ta đi mua một số thứ trước, sau đó đến phòng đấu giá xem một lát, hiện tại huynh phụ trách quản lí phòng đấu giá của gia tộc Ryan chúng ta đó.”
Hai người mua một số đạo cụ cần thiết để bố trí Tụ Linh đại trận rồi đi đến phòng đấu giá gia tộc Ryan.
Tôn Ngộ Không đánh giá xung quanh, tầng một của phòng đấu giá chi chít ghế ngồi, tầng hai và tầng ba là những phòng dành riêng cho khách quý được trang trí tráng lệ, đáng tiếc là lại chẳng có bao nhiêu người ngồi trên những chiếc ghế ở tầng một hay cả phòng khách quý.
Lúc nãy, chưa đến mười phút đã có hai món bị tồn lưu. (Tồn lưu là thuật ngữ chỉ một món đồ không có ai ra giá do giá khởi điểm của nó quá cao hoặc có quá ít người tham gia đấu giá.)
“Hì, huynh trưởng, hình như phòng đấu giá của chúng ta làm ăn không được tốt cho lắm!”
John thở dài một hơi, vẻ mặt hằn thù sâu sắc, oán hận nói: “Tất cả cũng tại tụi rùa con gia tộc Khải Lôi mà ra. Chẳng biết sao bọn họ mời được một tên pháp sư khốn kiếp biết chế tạo sách ma pháp Huyền giai trung cấp, mà nghe nói tỉ lệ chế tao thành công lên đến 20% lận. Hiện tại ở phòng đấu giá gia tộc Khải Lôi thường xuyên xuất hiện sách ma pháp Huyền giai trung cấp, thành ra những khách hàng của chúng ta khi trước đều sang bên kia cả rồi. Mặt khác, sau khi huynh trúng Cổ hồn chi độc thì gia tộc chúng ta gần như không có người kế tục, vậy nên các quý tộc không còn coi trọng chúng ta nữa mà bỏ sang gia tộc Khải Lôi hoặc gia tộc Severn rồi.”
Sách ma pháp? Tôn Ngộ Không biết thứ đồ chơi này. Ngoại trừ một số tên trâu bò đặc biệt mạnh ra, thường thì khi pháp sư phóng pháp thuật ra đều phải niệm chú ngữ, hơn nữa pháp thuật được phóng ra tối đa chỉ là ngang cấp pháp sư đó thôi. Nhưng sách ma pháp lại khác, nó có thể phóng ra pháp thuật ngay tức khắc, chỉ cần người sử dụng có pháp lực hoặc cương khí, dù ngươi là pháp sư hay võ giả cấp thấp cũng đều có thể sử dụng sách ma pháp cao cấp.
Cũng có thể nói, nếu có sách ma pháp thì ma pháp sư hay võ giả cấp thấp cũng có thể thắng được ma pháp sư cao cấp. Ma pháp sư cao cấp có vai trò hết sức quan trọng trong những trận chiến nên rất nhiều đoàn lính đánh thuê và quý tộc đều coi sách ma pháp cao cấp như bùa hộ mạng.
Sách ma pháp cao cấp chỉ có ma pháp sư cao cấp mới có thể chế tạo ra, hơn nữa tỉ lệ thành công lại quá thấp nên dù có tiền cũng chưa chắc đã mua được. Bây giờ phòng đấu giá gia tộc Khải Lôi hay bán sách ma pháp Huyền giai trung cấp thì dĩ nhiên hấp dẫn được rất nhiều người.
Tôn Ngộ Không phân tích thấu triệu những tin tức trong đầu truyền đến, háy mắt nói: “Huynh trưởng có thể mang một hai quyển sách ma pháp cho đệ xem để mở mang tầm mắt được không, đệ đọc nhiều sách biết đâu lại có thể chế được thì sao.”
John hoàn toàn không tin người em trai tóc bạc của mình tạo được sách ma pháp, nhưng thầm nghĩ để cho hắn kiến thức một chút cũng chẳng sao nên dẫn hắn ra sau phòng đấu giá, lấy một quyển sách màu đỏ trong két sắt ra đưa cho Tôn Ngộ Không.
“Đây là sách ma pháp thánh giai hạ cấp Lưu Tinh Hỏa Vũ, có thể phóng ra làn mưa lửa khiến một khu đất rộng năm mươi mét thành biển lửa. Nó là một trong những món mà gia tộc Ryan chúng ta cất kỹ, nhưng hết ngày mai nó sẽ được đưa ra đấu giá để thu hút chút nhân khí.”
“Để đệ xem xem!”
Tôn Ngộ Không cầm quyển sách trong tay, lập tức cảm nhận được nguyên tố hỏa dồi dào bên trong. Hắn ngưng tụ nguyên thần, vận dụng Hỏa Nhãn Kim Tinh xem thì không nhịn được bật cười nói: “Há, sách ma pháp gì chứ, chỉ là phong ấn nguyên tố hỏa trong một ma pháp trận thôi mà, không có chút sức sát thương, chẳng trách lúc trước ta không gặp phải, bởi pháp bảo còn mạnh mẽ hơn nó gấp trăm lần!”
John điều hiểu điều không, hỏi: “Pháp bảo là gì?”
Quyển trục
Tôn Ngộ Không không giải thích, khẽ vỗ vai hắn nói: “Ha ha, lần này gia tộc Khải Lôi các ngươi xui rồi. Thứ đồ chơi này đệ có thể chế tạo được, huynh nhanh đi dặn mọi người mua da yêu quái đi, à không, da ma thú mới đúng, mua luôn những thứ cần thiết khác để tạo sách ma pháp nữa, càng nhiều càng tốt. Mặt khác, huynh nghĩ cách mang một số sách ma pháp tới cho đệ xem nhé, sau khi ghi nhớ phong ấn ma pháp trận xong thì đệ có thể chế tạo được.”
“Thật… thật ư?”
John hỏi như thể không tin nổi.
Tôn Ngộ Không đáp: “Tất nhiên là thật rồi, lúc trước đệ ở trên giường đọc sách mỗi ngày chứ không trăng hoa là để nghiên cứu cách chế tạo sách ma pháp cao cấp đó, hì hì, rốt cuộc giờ cũng nghĩ ra rồi, huynh trưởng chờ mà trúng lớn đi.”
“Ngộ Không, huynh biết đệ sẽ không gạt huynh, nhưng, nhưng mà… Chỉ có ma pháp sư cao cấp mới có thể chế tạo ra sách ma pháp cao cấp, chuyện này cả thiên hạ đều rõ. Hơn nữa, ma pháp sư hệ nào chỉ có thể chế tạo ra sách ma pháp hệ đó thôi, ví dụ như ma pháp sư hệ hỏa chỉ chế tạo được sách ma pháp hệ hỏa, ma pháp sư hệ lôi chỉ tạo được sách ma pháp hệ lôi…”
John bổ sung thêm: “Đệ lại chưa hề học qua pháp thuật, bây giờ lại nói chỉ cần xem qua sách ma pháp nào là chế tạo được sách ma pháp đó, chuyện này thật quá hoang đường. Vật liệu chế tạo sách ma pháp rất đắt tiền, nếu như đệ thất bại thì chúng ta thiệt lớn rồi…”
Tôn Ngộ Không không ngờ hắn lại cố chấp đến thế, hai tay giang ra, bất đắc dĩ nói: “Trời ạ, huynh phải tin đệ lần này!”
Gabriel linh quang chợt lóe, vui vẻ nhảy cẫng lên cười: “Ha ha, huynh có cách rồi, hiện tại chỗ này vừa hay cái gì cũng có, đệ thử một lần cho huynh xem!”
“Thử như thế nào?”
Gabriel lấy sách ma pháp hộ thân Huyền giai trung cấp Loạn Vũ Phong Nhận, rồi dặn tôi tớ mang da, máu của Huyền giai trung cấp phong hệ Ma lang cùng phong hệ ma tinh thạch đến.
“Huynh tin đệ có thể chế tạo được quyển Loạn Vũ Phong Nhận này!”
“Chuyện cỏn con!”
Tôn Ngộ Không liếc nhìn quyển Loạn Vũ Phong Nhận, sau khi nhớ kỹ phong ấn ma pháp trận bên trong liền sử dụng bột hỗn hợp từ máu của Ma lang và phong hệ tinh thạch viết lên trên tấm da Ma lang, vừa viết vừa vận dụng nguyên thần hấp thu nguyên tố trong không khí vào cơ thể, sau đó rót nó vào trong ma pháp trận.
Thân thể hiện tại của Tôn Ngộ Không quá mức nhỏ yếu, chưa thể thừa nhận linh khí nhưng vẫn có thể thoải mái làm cầu nối để vận chuyển linh khí. Kết quả chưa đến năm phút hắn đã chế tạo xong một quyển sách ma pháp.
“Xem đi rồi biết đệ có khoác lác không nhé!”
Tôn Ngộ Không mở quyển sách, dẫn linh khí phá hoại phong ấn ma pháp trận bên trong nó rồi ném tới trước, hàng chục tia phong nhận lập tức lao vụt ra…
Sau một trận gió lay bão nổi, hai người nhìn nhau, thí nghiệm dùng bia ngắm mặc trọng giáp toàn thân nhưng vẫn bị phong nhận cắt nát bảy tám phần.
“Trời ạ, Quang Minh nữ thần tại thượng, sao có thể thế được?”
John trợn mắt nhìn một màn này, qua nửa ngày mới phản ứng lại, cố gắng nuốt một ngụm nước miếng. Dù rất khó để tiếp nhận sự thật không tưởng này, nhưng giờ tận mắt thấy thì dù không tin cũng phải tin.
“Thôi huynh ơi, có gì đáng kinh ngạc chứ, thứ đồ chơi này đệ bảo đảm chế tạo thành công trăm phần trăm!”
“Thành công trăm phần trăm?” John cảm tưởng như mình sắp xỉu tới nơi.
Tôn Ngộ Không khẽ lắc mông, nói một cách trơ tráo: “Hề hề, đệ khác đám ngu ngốc kia, đệ là thiên tài, à không, là thiên tài trong thiên tài!”
John khiếp sợ không phải không có nguyên nhân. Lúc chế tạo sách ma pháp cần phải dẫn nguyên tố ma pháp vào trong ma pháp trận một cách đều đặn, nhiều hay ít hơn một chút đều sẽ dẫn đến thất bại.
Ma pháp sư chế tạo sách ma pháp thường là sử dụng ma pháp lực của bản thân, lúc mới bắt đầu thì ma pháp lực trong cơ thể dư thừa nhưng sau đó sẽ dần yếu bớt đi. Trong quá trình này nếu như không có lực không chế ma pháp lực tốt thì không thể rót ma pháp lực đều đặn sẽ dẫn đến thất bại. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến tỉ lệ chế tạo thành công sách ma pháp rất thấp.
Nhưng với Tôn Ngộ Không thì những chuyện này lại chẳng là gì, mặc dù nguyên thần của hắn suy yếu nhiều rồi nhưng khả năng điều khiển nhiều linh khí như thế vẫn thực hiện được một cách dễ dàng. Hơn nữa, hắn lại lấy linh khí từ trong không khí để rót vào trong sách ma pháp nên cũng không tồn tại vấn đề trước mạnh sau yếu.
“Ha ha, nếu thế thì những món da thú mà phụ thân bị lừa mua về không sợ không có nguồn tiêu thụ rồi, gia tộc chúng ta được cứu rồi! À, phải rồi, chúng ta còn nên lập tức mua thêm số lượng lớn nữa, lợi nhuận chế tạo sách ma pháp rất cao đó.”
John vừa mừng vừa lo, lập tức gọi đám người phụ trách lại dặn dò bọn họ đi thu mua một lượng lớn da thú cùng những loại tài liệu cần để chế tạo sách ma pháp.
“Tạ ơn Quang Minh nữ thần đã ban cho chúng ta một thiên tài chế tạo sách ma pháp, cứ thế này thì gia tộc Ryan chúng ta có thể thoát khỏi khốn cảnh rồi!”
John cho rằng tất cả những chuyện này đều do ý chỉ của Quang Minh nữ thần, vẻ mặt thành kính mỉm cười nhìn trời cầu khẩn. Tôn Ngộ Không ở bên cạnh thì cười âm hiểm.
“Tên mặt mèo Kripos lần này chết chắc rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.