Chương 124: Ẩu đả trước thang máy
Cơ Thủy Linh
25/08/2014
Tưởng Vũ Hàng bây giờ không còn gì cả , chỉ còn lại Vũ Nghê , cho nên hắn cực kỳ trân trọng . Vũ Nghê dẫn Hoan Hoan xuống lầu , đã nhìn thấy Tưởng Vũ Hàng đậu xe ở dưới , chờ đợi , đưa mẹ con cô đi làm đi học
Cứ đúng tám giờ sáng là bọn họ cùng nhau đi vào công ty . Cùng nhau xuất hiện , không tránh khỏi những ánh mắt suy đoán . Khi đi bộ trong hành lang tòa nhà , các nhân viên dáo dác nhìn họ với vẻ mặt soi mói . Vũ Nghê vẫn bình thản đi bên cạnh Tưởng Vũ Hàng
Hắn cần cô ~ ít nhất cô chỉ giúp đỡ được thế này , để lại cho hắn một chút mặt mũi . Thấy Tưởng Vũ Hàng toát ra vẻ đau khổ , Vũ Nghê chủ động đưa tay khoác lên cánh tay của hắn "Đừng nản lòng , chưa đến hồi mở cuộc họp hội đồng quản trị , anh bây giờ vẫn là tổng giám đốc !" Cô khích lệ . Dù cho có rời khỏi MBS , bọn họ cũng phải rút lui cho đường hoàng
Huống chi , Tưởng Vũ Hàng vẫn còn cổ đông nơi này , chỉ là cổ phần có được cũng chưa tới 40%
"Ừ. . . . . ." Tưởng Vũ Hàng gật đầu một cái , tinh thần trở nên phấn chấn
Bọn họ mới vừa đi vào công ty , đã nhìn thấy Lạc Ngạo Thực đứng trước thang máy . Vẫn giống như trước kia , hắn thích khoác bộ áo tây trang màu lam , nhìn hắn tràn đầy sức sống , cô chưa từng gặp qua bộ dạng khổ sở nơi hắn
Ông trời tựa hồ ưu ái hắn , hắn không chỉ may mắn sinh ra trong một gia đình đầy quyền lực , còn có năng lực hơn người
Lạc Ngạo Thực nhìn hai người đi tới , khẽ vuốt cằm , liếc nhìn Vũ Nghê , ám chỉ mà nói :"Ha ha , xem ra tối ngày hôm qua Tưởng tổng hạnh phúc không ít rồi...!"
"Ha ha. . . . . ." Tưởng Vũ Hàng chợt đắc ý , cố tình nắm chặt cánh tay Vũ Nghê :"Đúng vậy , công ty bây giờ đã có người ra tay giúp đỡ , không bằng tôi còn có nhiều thời gian bên cạnh bạn gái !"
Nụ cười trên mặt của Lạc Ngạo Thực chợt ngừng lại , trên trán bắt đầu nổi gân xanh , sắc mặt cũng dần lạnh băng :"Ha ha , xem ra tâm trạng của cậu thật tốt !"
"Đúng vậy , ai bảo bạn gái của tôi xinh đẹp !" Tưởng Vũ Hàng càng thêm tự hào
Lạc Ngạo Thực mỉm cười lắc đầu , cử chỉ giống như bạn bè , vỗ vỗ đầu vai Tưởng Vũ Hàng , nhỏ giọng nói :"Bạn gái của cậu xinh đẹp , cần phải chăm sóc kỹ vào . Không thì lại giống như MBS , để cho tôi tóm gọn !" (LNT thâm thật =.=")
"Lạc Ngạo Thực. . . . . ." Tưởng Vũ Hàng bị bức đến giận điên , không quan tâm nơi đây là đại sảnh , lớn tiếng quát.
Lạc Ngạo Thực đè xuống bờ vai của hắn , khóe miệng nâng lên :"Ha ha , đừng xúc động như vậy , không khéo càng thêm mất mặt"
"Lạc Ngạo Thực , đừng quá đắc ý . Nói cho anh biết , em tuyệt đối không rời xa Vũ Hàng !"
"Đừng nói điều ấy quá sớm , nếu không sau này em sẽ hối hận !" Lạc Ngạo Thực nhìn về phía Vũ Nghê , nháy nháy mắt , không nghiêm chỉnh nói :"Phó Vũ Nghê , anh bảo đảm với em , chỉ trong vòng một tuần , nhất định em sẽ nằm dưới thân thể của anh !"
"Con mẹ nó , Lạc Ngạo Thực , anh là đồ khốn !" Tưởng Vũ Hàng nắm lấy bả vai Lạc Ngạo Thực , siết chặt quả đấm , dùng sức đánh ——
Khi quả đấm cách Lạc Ngạo Thực chỉ còn ba cm , hắn đã nhanh chóng né đi . Tưởng Vũ Hàng thu hồi quả đấm, công kích lần nữa
Bỗng dưng Lạc Ngạo Thực nắm chặt tay lại , vung ra một đấm , trực tiếp đánh vào cằm Tưởng Vũ Hàng
"Hự. . . . . ." Tưởng Vũ Hàng rên lên một tiếng , muốn đánh trả lại
Hắn tiếp tục nâng lên một cái tay khác , chuẩn bị phản đòn vào Tưởng Vũ Hàng . "Đủ rồi , Lạc Ngạo Thực !" Vũ Nghê tiến lên nắm chặt cánh tay của Lạc Ngạo Thực . Cô ai oán nhìn hắn :"Anh còn muốn bắt nạt người khác đến khi nào ?!"
Quang cảnh ẩu đả lập tức thu hút sự chú ý của mọi người , tất cả nhân viên đều tỏ ra ngạc nhiên
Đing ——
Cửa thang máy cùng lúc mở ra, vẻ mặt của những nhân viên bên trong lại càng khó hiểu ——
Thấy Lạc Ngạo Thực không nói , Vũ Nghê vội vàng lôi Tưởng Vũ Hàng đi vào thang máy.
Người nào đó tức giận nhìn cửa thang máy khép lại ——
Tin tức lan truyền nhanh chóng , ai ai cũng biết MBS đổi chủ . Khi bộ thông tin biết được tin này , thái độ Diêu Hân càng thêm mừng rỡ
"Phó chủ trì , chị xem , tin này lan ra , người có áp lực lớn nhất , không phải là chị sao ?!" La Ngữ Sướng ngồi xuống bên cạnh Vũ Nghê , tỏ ra thân thiện
"Ha ha , áp lực ?! Lời này của cô là có ý gì ?!" Vũ Nghê tạm dừng công việc , nhìn người trước mắt ~
Ngữ sướng mỉm cười , giả vờ an ủi :"Kỳ bầu chọn sắp tới , chắc do Diêu Hân nắm giữ ... Dù sao cô ấy vẫn còn trẻ , nhưng phong cách mới mẻ hơn . Bạn trai người ta lại là cổ đông lớn nhất , cho nên , chị cũng đừng buồn , không ai chê cười chị đâu !"
Khuôn mặt Vũ Nghê trở nên nghiêm túc , ánh mắt vô cùng hung tợn . Như một con dao bén nhọc , đâm thẳng vào người Ngữ Sướng :"Thế à , vậy người kế nhiệm đã được xác định chưa ?!"
"À , vẫn chưa !" Ngữ Sướng mỉm cười , nhún vai một cái
"Vậy tại sao cô biết , Phó Vũ Nghê tôi sẽ bị rớt chức ?! Lãnh đạo còn chưa tuyên bố , cô nghĩ là mình có thể ?!" Giọng điệu cũng như ánh mắt , ép người khác đến thở không thông.
Ngữ Sướng sắc bén phản bác :"Chuyện này mọi người đều biết , chẳng lẽ chị còn phải chờ đến thông báo ?!"
"Đều biết , cô nói thử đi , ai biết ?! Chẳng lẽ là cô , bây giờ cô còn có quyền quyết định thay cho người khác ?!"
"Em. . . . . ." Gương mặt của Ngữ Sướng lập tức đỏ lên , cặp mắt trở nên chột dạ .
Nhìn thấy thái độ câm như hến của Ngữ Sướng , Vũ Nghê thu hồi ánh mắt tức giận , giọng nói trở nên kiên định :"Phát thanh viên của đài khí tượng nhiều nhất có thể đảm nhiệm hai kỳ , đến kỳ thứ ba phải do nhà đài quyết định , khi đó khán giả cũng không có quyền bầu chọn . Ngữ Sướng , cô nghĩ lần này , cô vẫn giữ yên được vị trí này sao ?! Ha ha. . . . . ."
"Chị , chị . . . . . Làm sao biết được em không có khả năng ?!"
"Tôi cũng hi vọng là cô có thể , vậy còn không lo cố gắng , không tập cho mình tự nhiên trước ống kính ?! Quả nhiên mọi người đồn đãi về cô không sai , công việc ở đài truyền hình , tiếng phổ thông còn nói chưa xong , năng lực thì chẳng có , cứ thích huyên thuyên , chẳng khác nào một người đàn bà đanh đá !" Vũ Nghê dùng giọng điệu mỉa mai , không lưu lại một chút thể diện nào cho Ngữ Sướng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.