Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Chương 435: Gặp nhau trong phòng ăn

Cơ Thủy Linh

21/04/2015

Mấy người đó ở trong phòng làm việc khoảng độ 15 phút, sau đó đi ra khỏi văn phòng, trước khi đi đều không quên đưa ánh mắt dâm ô nhìn lướt qua Tư Vũ!

Sau khi thấy nhóm người được nhân viên bảo vệ đưa ra ngoài, Tư Vũ khẩn trương đi vào văn phòng của Ryan."Chuyện gì vậy, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Ryan lắc đầu, không nói gì."Em cứ yên tâm, nếu có chuyện gì ... Uh’m...tôi sẽ nói ngay với em... Được rồi, em nghĩ xem, tối nay chúng ta đi dùng cơm ở đâu được nhỉ? Tôi cũng đói bụng quá rồi!"

Nhưng Tư Vũ lại cảm thấy mọi chuyện không chỉ đơn giản như thế, cô nheo lại mắt nghi ngờ: "Nhưng mà em lại nhận thấy mấy người kia không hề đơn giản như vậy!"

"Em không tin vào năng lực của tôi sao? Chuyện này đã đối phó xong rồi !" Ryan thả lỏng bờ vai, bộ dáng làm ra vẻ đã không còn chuyện gì nữa!

"OK, nếu không còn chuyện gì nữa thì tốt rồi! Em không nghĩ ra được tối nay chúng ta đi chỗ nào để ăn cả... hay là hôm nay chúng ta đi ăn lẩu đi!" Tư Vũ đề nghị!

" Ăn lẩu vào lúc này sao?" Ryan kinh ngạc mở to hai mắt."Lạy Đức mẹ Maria đồng trinh, tôi không nghe lầm đấy chứ? Thời tiết nóng như thế này, sẽ bị cảm nóng mất!"

"Chắc là không đến mức thế đâu, ngay cả trong thời tiết nóng bức, ăn lẩu mồ hôi sẽ toát ra khắp người, như vậy trong cơ thể mới thoải mái!" Hàng ngày cô toàn ngồi ở trong phòng máy lạnh, thật nhớ cảm giác mồ hôi toát đầm đìa cả người.

Tư Vũ càng nói, vẻ mặt của Ryan càng xoắn lại hơn!

"Thôi được, nếu anh không thích, vậy anh hãy quyết định đi ăn cái gì đi!"

"Không, tôi hoàn toàn nghe theo em, bởi vì lời của bạn gái nói cần phải được phục tùng vô điều kiện!" Ryan nói cực kỳ ngoan ngoãn, sau đó liền ôm Tư Vũ vào trong lòng!

Theo bản năng Tư Vũ lui về phía sau, sau đó cau cái mũi."Ha... ha, không được quên lúc này đang ở công ty nhé... "

Vừa rồi lời nói của mấy người kia rất khó nghe, tiềm thức của Tư Vũ lại càng kháng cự việc tiếp xúc với Ryan hơn!

Ryan cũng là người làm việc rất có nguyên tắc, anh buông Tư Vũ ra: "Bây giờ chúng ta cũng nên ra ngoài thôi, đỡ phải thay đổi vì không tìm được chỗ ngồi thích hợp !" Trải qua chuyện vừa rồi, Ryan đặc biệt khẩn trương muốn rời khỏi chỗ này!

"Nếu ông chủ đã nói có thể ra về trước giờ tan tầm, thì dĩ nhiên tôi đây rất vui vẻ tuân lệnh... Để em ra thu dọn vài thứ đã!” Nói xong, Tư Vũ vui vẻ chạy đi!

************************************* phân cách tuyến **********************************



Thời tiết nóng nực khác thường, nhưng việc buôn bán trong quán lẩu cũng giống như thời tiết vậy, cực kỳ náo nhiệt, nếu không phải đã đặt chỗ trước thì nhất định sẽ không tìm được chỗ ngồi!

Vị trí ngồi của hai người ở sát bên cạnh cửa sổ sát đất, có thể dễ dàng nhìn thấy xe cộ và mọi người qua lại.

Sau khi ổn định chỗ ngồi, chẳng bao lâu mọi thứ đã được mang đến sắp đặt đầy đủ ở trên mặt bàn!

Đúng lúc cô và Ryan cho thịt cuốn và các loại rau thả vào trong nồi, chuẩn bị ăn thì...

Một nhóm gồm bốn người ba nam một nữ đi qua bàn ăn của Tư Vũ. Ánh mắt của Tư Vũ nhìn thấy thân thể cao cao gầy, diện mạo anh tuấn của Bùi Tạp Tư!

Tuy chỉ nhìn nghiêng, nhưng tất nhiên cô không thể lầm được!

Mái tóc của anh được cắt gọn, nhưng lại tôn ngũ quan xuất sắc của anh lên, khiến nhìn anh càng thêm cứng cỏi, đồng thời tạo cho người ta cảm giác rất trầm ổn!

Chỗ ngồi của bọn họ cách bàn ăn của cô rất gần, ngay lối đi nhỏ phía bên kia, cách đúng ba bàn. Bùi Tạp Tư vừa vặn ngồi đối diện với hướng ngồi của cô, ngồi bên cạnh anh là một phụ nữ, mà người phụ nữ ấy cả đời này cô sẽ không bao giờ quên được, Diệp Chức Nhân!

Đối diện với bọn họ là hai người đàn ông, cô chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của họ!

Anh đang đàm phán công việc sao? Lại vẫn cùng bạn bè dùng bữa tối sao?

Diệp Chức Nhân chắc là bạn gái của anh thôi... nhìn kìa, cô ta cười mới sáng lạn làm sao! Vẫn thao thao bất tuyệt nói cái gì đó, luôn luôn áp sát Bùi Tạp Tư. Mới đầu Bùi Tạp Tư vẫn không hề mỉm cười chút nào, nhưng sau đó anh liền tươi cười nhiều hơn!

"Em có muốn đi qua chào hỏi hay không?" Ryan gắp một cây rau xanh, hỏi Tư Vũ. Bởi vì mẹ của anh là người Trung Quốc, cho nên anh có thể sử dụng đôi đũa rất thanh thục!

Tư Vũ thu hồi lại ánh mắt, gắp từ trong nồi lẩu ra một miếng óc heo, xấu hổ nói: "Không cần thiết phải làm phiền như thế, hơn nữa người ta cũng đang bận rộn, mình sang cũng không tiện!"

"Chẳng có liên quan gì, em không phải băn khoăn gì đến cảm giác của tôi đâu. Suy nghĩ của tôi cực kỳ thông thoáng, ly hôn rồi cũng không phải là kẻ thù, vẫn có thể làm bạn mà!" Ryan độ lượng nói vẻ quan tâm!

"Được, được, anh ăn cái này đi!" Đối với chuyện này, Tư Vũ không muốn nói đến nhiều nữa, nhưng hai mắt vẫn chẳng chịu nghe lời cứ nhìn về phía đối diện !

Nhìn anh nói chuyện hoặc cười với Diệp Chức Nhân, thần kinh của cô bị tác động mạnh mẽ, trái tim đau ê ẩm, lồng ngực cô giống như bị tảng đá đè lên nặng trĩu. Bầu không khí ngột ngạt khiến cô muốn hét lên thật to!

Nhưng mà, cô cũng quan sát xem liệu anh có nhìn sang bên này không, khi đó cô sẽ cười với Ryan!



Khi Tư Vũ quan sát Bùi Tạp Tư, thì Bùi Tạp Tư cũng âm thầm nhìn cô!

So với ngày trước cô có vẻ đẫy đà hơn một chút, xem ra quả thực cô cực kỳ vui vẻ khi rời bỏ mình!

Cô luôn luôn nhìn người đàn ông kia cười cười, nụ cười cực kỳ sáng lạn!

"Tổng giám đốc Bùi, anh nhìn cái gì mà mê mẩn như vậy!" Diệp Chức Nhân múc cho Bùi Tạp Tư một chút nước lẩu nóng, cười nói."Nếu không anh hãy tới đó chào hỏi đi ..." khi nói chuyện, cô ta cố ý áp sát vào anh, khiến người ở xa sẽ lầm tưởng bọn họ cực kỳ thân mật.

"Á... " Tư Vũ bỗng kêu to một tiếng, khẩn trương lấy chiếc khăn ăn lau lau ở trên quần áo! Vừa rồi khi cô gắp một miếng thịt từ trong nồi lẩu ra, do sơ ý nên để rơi xuống người cô, thật là nóng ...

"Em đi toilet xem xét một chút nhé!" Tư Vũ hỏi người hầu bàn sau đó đi tới phòng rửa tay!

Cô không ngừng vã nước lạnh lên trên mặt của mình, nhưng dòng nước mắt nóng rực vẫn tuôn chảy không ngừng ...

Cô chẳng buồn quan tâm nơi này có người khác hay không, bật khóc nức nở thành tiếng không sao kiềm chế nổi. Hai tay của cô nắm thật chặt ở trên mép của bồn rửa mặt, những giọt nước mắt to như hạt đậu không ngừng nhỏ tí tách vào trong bồn nước!

Cô cũng không biết vì sao mình lại khóc... bởi vì anh ở cùng một chỗ với người phụ nữ khác chăng? Nhưng chẳng phải hai người đã ly hôn rồi sao? Anh muốn ở cùng một chỗ với ai, anh có bạn gái hay không cũng là chuyện rất bình thường mà!

Chính cô cũng đang kết giao với Ryan đó thôi, cô còn khổ sở cái nỗi gì nữa nhỉ?

Sau khi nỗi buồn bực ở trong người đã vơi đi khá nhiều, không còn làm cho cô bị nghẹn thở nữa, Tư Vũ rút khăn tay ra, nhanh chóng lau khô đôi má, ra khỏi toilet!

Đầu cúi thấp, cô vừa mới đi không quá hai bước, liền nhìn thấy một đôi ống quần sạch sẽ chỉnh tề, một đôi giày da nam bóng loáng!

"Gần đây ... em có vẻ rất tốt? Trông em có vẻ đã có da thịt hơn một chút!"

Một giọng nói quen thuộc mà Tư Vũ không thể quên vang lên ngay phía trên đầu cô!!

"Cũng không tồi lắm" Tư Vũ ngẩng đầu lên, vẻ đau xót trên mặt không còn nữa, một nụ cười khiến người khác phải khắc sâu trí nhớ, nhàn nhạt giống như đóa hoa nhài hiện ra : "Anh chắc cũng rất tốt chứ? Anh và...Diệp Chức Nhân vẫn ở cùng một chỗ sao... "

Do lòng tự trọng của đàn ông trỗi dậy nên Bùi Tạp Tư cũng không hề phủ nhận."Tôi cũng không đến nỗi tệ lắm!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook