Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Chương 292: Thời điểm quan trọng

Cơ Thủy Linh

25/08/2014

 

Edit: Socnau

Beta: ShaoranCỏ

Không thể khép hai chân vào, Vũ Nghê chỉ có thể nhắm mắt lại để cả cơ thể nóng bỏng phô bày trong không khí. Anh đói khát mở rộng hai chân cô, để vùng đất mê người lộ ra hoàn toàn.

Tuy nhắm hai mắt lại, nhưng cô vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng rực của anh dừng lại giữa hai chân mình, thân thể cô như con rắn nhỏ bắt đầu uốn éo, bờ môi phát ra những tiếng rên rỉ: "Ưm....."

Nhìn đóa hoa tươi hồng, hai tròng mắt anh liền nóng lên, ánh mắt dán chặt nơi đó nhiều hơn, sâu hơn...

Anh dùng chính cơ thể mình để ngăn cô khép chân lại, một bàn tay đặt lên bụng cô giữ chặt, đề phòng cô ra sức giãy giụa. Bàn tay còn lại tà ác tiến vào giữa hai chân cô, sờ soạng nơi tư mật đang e thẹn khép chặt...

Chỗ nhạy cảm kia nhanh chóng ướt đẫm, một dòng chất lỏng trong suốt từ từ chảy ra, ';nơi đó'; càng trợn trượt càng khiến ngón tay anh ra vào dễ dàng.

Sau khi vuốt ve bên ngoài ';nụ hoa'; mấy lần, ngón tay chai sạn của anh, bắt đầu chậm rãi chủ động tiến vào bên trong!

Mặc dù ';nơi mẫn cảm'; đã tiết ra rất nhiều dịch nhờn, nhưng cảm giác đau nhói vẫn khiến đôi mi thanh tú của cô nhíu chặt, hai tay cô nắm chặt cánh tay anh: "Ưm. . . ừ, em đau . . . quá!"

Anh vẫn để ngón tay của mình tiến thẳng vào trong cơ thể cô, môi mỏng dán sát bên tai cô, vừa khẽ cắn vành tai, vừa thổi khí nóng vào bên trong: "Đây là anh trừng phạt em, ai bảo em dám hư hỏng như vậy, trong lúc anh ';muốn'; mà không thể gần, vậy mà mỗi ngày em còn ăn mặc hấp dẫn như vậy? Có phải em cố ý chọc giân anh không?"

Để trừng phạt cô, ngón tay anh liên tục di chuyển ra vào, dễ dàng dấy lên làn sóng thủy triều, ướt hết cả bàn tay anh.

Trong nháy mắt, toàn thân cô căng cứng, bên trong ';đóa hoa'; bắt đầu run rẩy: "Ôi..." Cô lớn tiếng rên rỉ, xen lẫn sự thoái mái là sự hưng phấn đến tột độ. Trời ạ, không ngờ cô lại bị anh đánh gục chỉ bằng ngón tay.



"Ha ha...." Anh bật cười vui vẻ, rút ngón tay ra mang theo dòng chất lỏng trong suốt. "Bà xã, tại sao em có thể như vậy? Vẫn chưa kết thúc đâu, biết không?"

"Không phải tại anh...." Vũ Nghê xấu hổ khẽ đánh vào ngực Lạc Ngạo Thực, trong đôi mắt hạnh tràn ngập e thẹn và chán nản!

"Làm thế nào mới được đây, huấn luyện em lâu như vậy rồi mà vẫn giống như ';lần đầu tiên';, ha ha, anh đúng là được lời." Lạc Ngạo Thực nhanh chóng cởi quần, đem vật nam tính đã sớm ngẩng cao đầu. Anh không thể chờ đợi thêm nữa, tiến thẳng vào bên trong ';đóa hoa'; xinh đẹp....

Trong giây phút đó, anh không cách nào kiềm chế bản thân, bắt đầu chuyển động thật nhanh, không ngừng thúc vào nơi sâu nhất, khiến cô không ngừng rên rỉ....

Chẳng bao lâu sau, sự khao khát cơ thể giữa hai người đòi hỏi càng ngày càng cao, bầu không khí trong văn phòng trở nên nóng bỏng.

Đột nhiên anh nâng cao cặp mông của cô, dùng sức ra vào nhanh hơn, động tác có phần mạnh mẽ, sự ham muốn trở nên điên cuồng...

"Không, chậm một chút, vết thương của anh...." Vũ Nghê lo lắng nói, hai tay cô đẩy bờ vai anh, không muốn anh dùng quá sức.

"Ngoan, không sao đâu, anh kiểm soát được!" Lạc Ngạo Thực vẫn không ngừng di chuyển phía dưới, cố không để nửa người phía trên phải dùng sức, thành thạo ân ái cùng cô.

Đúng lúc hai người bọn họ sắp đạt đến cao trào, bỗng nhiên tiếng gõ cửa vang lên, ngay sau đó cánh cửa văn phòng bị kéo ra...

"Tổng giám đốc, Tổng giám đốc công ty internet Tuấn Trì đã chuyển tiền cho công ty COSMOS... ôi...." Trợ lý Lưu đi đến giữa văn phòng, lập tức đờ người ra, hai mắt anh ta mở to, miệng há hôc: "Ôi.... thật xin lỗi, tổng giám đốc..." (Ha ha ha, cho Cỏ cười một cái nha

Nói xong, cô nhanh chóng lùi lại cách xa anh.

Còn anh, cả khuôn mặt biến thành tím đen!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook