Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Chương 482: TÌNH ĐỊCH KHIÊU KHÍCH

Cơ Thủy Linh

16/08/2015

Hoan Hoan sau khi trải qua một thời gian nghỉ ngơi, rốt cục đã có thể trở về trường học!

Cũng như con gái, đương nhiên cha mẹ cũng quay trở về với quỹ đạocủa công việc. Hàng ngày không chỉ có làm việc văn phòng, Tư Vũ còn phải tới một số các phòng ban nào đó tại các tầng trong công ty!

Sau khi phát xong một vài thư tín thương mại, Tư Vũ nhìn xuống thời gian ở phía dưới màn hình vi tính, đã giữa trưa, 11 giờ rưỡi rồi. Bận việc cho tới trưa cô cũng chưa có uống một ngụm nước nào liền đứng dậy đi ra khu vực công cộng.

Ài, cô không chỉ làm công việc thư ký cho công ty, cô còn phải làm nhiệm vụ của một hầu gái già cho nơi này nữa! dღđ。l。qღđ Mỗi ngày vào giữa trưa, cô còn phải phụ trách bữa cơm trưa cho cả một đám người ở nơi này!

Sáng sớm hôm nay sáu gã nhân viên công tác, cộng thêm Bùi Tạp Tư đều nói ăn cơm hộp của đại ca béo ở dưới lầu đã quá đủ rồi, nhất trí cầu xin cô buổi trưa hôm nay nhất định phải có một bữa cơm trưa giá cả không đắt, mà hương vị lại phải ngon! Cô không thể tự nghĩ một cách vô căn cứ được? Đương nhiên cô phải đích thân đi xuống dưới lầu đến những quán gần đó để khảo sát một phen!

"Bà xã à, đợi anh lái xe đến, hai chúng ta cùng đi tìm!" Bùi Tạp Tư cầm cái chìa khóa xe từ trong phòng làm việc đi ra.

"Anh không phải bận việc sao?" Tư Vũ sợ ảnh hưởng đến công việc của anh liền hỏi. Đi mua cơm cũng không phải chuyện gì lớn lắm, cô không muốn làm phiền đến anh!

Anh ôm lấy bờ vai cô, biểu tình tỏ ra vẻ đương nhiên."Hiện tại đã giữa trưa rồi, cho dù anh có bận việc đi chăng nữa cũng cần phải bỏ ra thời gian giúp bà xã của anh chứ!"

"Ha ha ..." Tư Vũ ngửa đầu cười. "Được thôi, bây giờ chúng ta đi xuống thôi, vừa vặn em cũng có chút việc đang muốn hỏi anh!" Mấy ngày nay tâm trạng của cô không tốt lắm, lại do không thể đảo ngược thời gian lại để hỏi anh. Sáng sớm hôm nay lúc thức dậy, tâm trạng đã tốt hơn nhiều, cho nên cô muốn mang điều nghi vấn duy nhất đang chôn dấu ở trong lòng ra để hỏi!

Bùi Tạp Tư giữ lại bờ vai của cô, nhíu mày nhìn hỏi lại:"Sao vậy, nhìn em có vẻ rất nghiêm túc, em có vấn đề muốn hỏi anh sao?"

"Uh`m!" Tư Vũ gật gật đầu. Kể một hơi một trăm truyện cổ, cô thật muốn biết là anh đã kể chuyện cho con cái nhà ai đây!

"Oa oa, đã đổi thành anh bị căng thẳng rồi đây!" Bùi Tạp Tư rụt rụt cổ, sởn gai ốc nói!

"Không cần căng thẳng - - "

Lời Tư Vũ còn chưa nói hết, điện thoại ở phía sau Bùi Tạp Tư vang lên! Anh làm ra biểu tình thật có lỗi, nhận điện thoại."Lát nữa qua công ty nghe điện thoại? Sao không lưu lại số di động của tôi cho đối phương?" Anh nhíu mày."Uh`m, tôi biết rồi!"



"Có chuyện gì vậy?"

Bùi Tạp Tư bất đắc dĩ nhún nhún vai."Lát nữa anh phải nhận một cú điện thoại nước ngoài, thật có lỗi, anh đang muốn cùng em đi tìm đồ ăn!"

"Thực ra công việc quan trọng hơn, thôi, mình em đi xuống là được rồi, hơn nữa lái xe đi cũng bất tiện lắm!" Nói dứt lời, cô vẫy tay chào Bùi Tạp Tư, sau đó đi vào trong thang máy!

Đã đến giờ cơm trưa , dân văn phòng tụ tập ở dưới lầu gần đó, khắp nơi bốc lên mùi cơm thơm ngào ngạt. Đúng là các con sâu tham ăn ở trong bụng của cô đều bị quyến rũ ra mất rồi! Có nhiều đồ ăn ngon như vậy, việc chọn lựa lại bắt đầu cực kỳ khó xử!

Đầu tiên tiến hành lựa chọn theo tiêu chuẩn vệ sinh của ba quán vừa đi qua đã... điều quan trọng nhất là mùi vị, dường như cũng không tồi! Vậy cô thử vào quán đầu tiên này xem sao?

Ngay lúc Tư Vũ còn hết sức lưỡng lự ở quán ăn nhanh thứ ba ...

"Tư Vũ ... "

Cô quay lại phía nơi vừa phát ra tiếng gọi, gương mặt hiện lên vẻ không vui."Ryan, thật khéo!" Cho dù hiện tại cô không thích người này, cũng cần phải đáp lại một câu chào đơn giản!

Ryan đi tới trước mặt Tư Vũ, lắc lắc đầu."Không phải vậy đâu, là tôi cố ý tới tìm em! Có thể dùng cơm trưa với tôi được không? Chuyện lần trước tôi cũng muốn giải thích với em một phen, cũng là để xin em tha thứ!"

"Chuyện đã qua thì cứ để qua đi, anh cũng không cần thiết phải giải thích gì đâu? Thực xin lỗi, bây giờ tôi còn có việc phải đi trước, không thể nói chuyện nhiều với anh được!" Nói xong, Tư Vũ liền muốn đi vào phòng ăn ở trong quán!

Một nhân viên bán đồ ăn ở ngoài đang đẩy một chiếc xe chở đầy đồ ăn tiện lợi, đi qua đằng trước mặt Tư Vũ kêu to:!"Nhường đường một chút, nhường đường một chút - - "

Tư Vũ lùi lại sát về phía sau, trùng hợp tựa vào trên người Ryan, trong nháy mắt hai người có động tác giống như thân mật!

Mà hình ảnh này vừa vặn rơi vào trong mắt một người nào đó cũng vừa vặn đi ngang qua nơi này, mà người ấy cũng không hề lãng phí, liền dùng điện thoại thu luôn cảnh tượng này vào trong máy của mình!

"Ai ôi - -" Ryan kêu thảm thiết một tiếng, nhìn chằm chằm vào chân của mình đang bị người nào đó giẫm lên đến cứng đờ!



"Thực xin lỗi, thực xin lỗi!" Tư Vũ bước vội về phía trước một bước, vội vàng nói lời xin lỗi!

Đôi giầy giá trị xa xỉ của Ryan rõ ràng bị Tư Vũ giẫm lên làm trầy xước, hơn nữa mũi giầy cũng bị lõm sâu vào. Ryan là người vốn đặc biệt chú trọng hình tượng, quần áo, giầy dép từ trước đến nay đều không vết bụi! Tư Vũ biết mình sai, thật lòng nói lời xin lỗi!

"Nếu như em thật sự cảm thấy có lỗi với tôi, vậy thì hãy sắp xếp mời tôi đi ăn bữa ăn nhanh đi! Ở luôn quán này cũng được, mọi người đến đây ăn cũng đông, xem ra cũng cực kỳ vệ sinh!" Ryan mượn cơ hội vơ vét tài sản, anh muốn nói lời xin lỗi với cô. Anh không thể đạt được sự yêu thích của cô thì cũng không thể khiến cô chán ghét mình được." Đừng cự tuyệt tôi, ít nhất chúng ta cũng đã từng là thủ trưởng và cấp dưới mà!"

Tư Vũ gật gật đầu, dù sao cô cũng muốn vào bên trong nhìn xem, nếm thử xem trong món ăn có bị thiếu dinh dưỡng không. Hơn nữa, bất quá cũng chỉ là đồ ăn nhanh, cũng không thể ngồi được lâu lắm!

**************************************** phân cách tuyến ***********************************

Một tấm hình được ném tới trên mặt bàn làm việc của Bùi Tạp Tư!

Tiếng cười nhạo của Diệp Chức Nhân vang lên theo: "Tổng giám đốc Bùi à, xem ra trái tim của vợ anh cũng không chỉ có một mình anh đâu! Em vừa mới rời khỏi nơi này xong, em nhìn thấy cô ta đang cùng với Ryan đấy !

Bùi Tạp Tư cầm lấy tấm ảnh chụp, Tư Vũ và Ryan dựa sát vào nhau, Tư Vũ thì đang quay đầu lại còn Ryan cũng đang nhìn xuống, hai người giống như đang đưa tình nhìn nhau đắm đuối vậy! Một tấm hình cực kỳ ái muội, con mắt khách quan vừa nhìn thấy cũng sẽ cho rằng hai người trong ảnh cực kỳ yêu nhau!

Bùi Tạp Tư nhướng mí mắt, nhìn cô ta vẻ không rõ nguyên nhân:"Cô đưa cho tôi xem cái này là có ý gì? Ý của cô là muốn cho tôi hiểu biết về kỹ thuật chụp ảnh của cô, hay là cô muốn nói cho tôi biết hiện tại cô đã đổi sang nghề làm thám tử rồi?"

"Ha ha, anh vẫn còn đại lượng đến vậy sao? Ngay cả việc vợ mình ở bên ngoài... một chút cũng không để ý!" Diệp Chức Nhân trào phúng nói!

Bùi Tạp Tư kéo cà- vạt của mình xuống, cao giọng lạnh lùng nói với cô ta: "Diệp Chức Nhân, có phải cô nghĩ tôi, Bùi Tạp Tư này quá ngốc nghếch hay không? Cô mang đến cho tôi xem một tấm hình, liền cho rằng vợ của tôi đang cùng với người khác làm việc gì đó chăng?"

"Vậy thì sao, anh nhìn tấm ảnh này mà không có một suy nghĩ gì hết hay sao? Anh vẫn cho rằng vợ anh thành thật với anh như thế sao? Đừng quên, cô ta là một phụ nữ đã từng kết hôn, kết hôn với anh là lần thứ hai đấy. Nói trắng ra là, Lạc Tư Vũ với em cũng là một loại phụ nữ như nhau, có cùng với người đàn ông kia một lần cũng là một chuyện hoàn toàn bình thường chẳng có vấn đề gì hết...”

"Vậy theo cô thì thế nào?" Có người chửi bới Tư Vũ, Bùi Tạp Tư thật sự cực kỳ mất hứng. "Tôi lại rất thích cô ấy, hơn nữa cô ấy không phải là loại phụ nữ như cô đã nói, cô ấy khác hẳn cô đấy!"

"Ha ha ... khác nhau sao, em không nhận ra em và cô ta có điểm gì khác nhau hết!" Diệp Chức Nhân ngẩng mặt lên nở nụ cười chế giễu, hỏi lại anh: "Bùi Tạp Tư, anh có dám nói, vợ của anh ngoại trừ anh ra, không có người đàn ông nào khác không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook