Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Chương 195: Truy cập websites

Cơ Thủy Linh

25/08/2014

 

Trải qua tranh cãi kịch liệt , cuối cùng anh cũng đồng ý để cô giặt đồ Lạc Dật , nhưng mà yêu cầu cô phải mang theo bao tay

". . . . . . Giặt quần áo mà vui vẻ vậy sao , thật hiếm thấy !" Anh bẹo má cô nói .

"Dĩ nhiên , có người mẹ nào lại không vui vẻ khi giặt quần áo cho con của mình !" Gương mặt hạnh phúc tươi cười.

Anh đứng dựa vào cánh cửa , cười hỏi :"Nếu vậy em cũng nên giặt quần áo cho anh !"

Đang tính trả lời là ‘không’ , khóe miệng cô chợt dừng lại , đáp trả nhẹ nhàng :"Em chỉ muốn giặt quần áo cho con của mình , nếu anh thích , thì không hề gì !" Ngấm ngầm mà hiểu , nếu anh là con của em , em sẽ ưng thuận ngay thôi

Lạc Ngạo Thực cau mày , tức giận quát :"Phó Vũ Nghê , miệng lưỡi của em ngày càng ghê tởm . Ăn nói cẩn thận , không thì sau này người đau lại chính là mình !"

"Ha ha. . . . . ." Chỉ cần anh ta đồng ý để cô đến gần Lạc Dật , dù có làm gì cô cũng không thèm quan tâm :"Hôm nay anh không đi làm à ?!" . Sáng nay cô được nghỉ ngơi , đến tận buổi trưa mới bắt đầu công việc , tức tốc chạy tới phòng của Lạc Dật , tìm đồ dơ để giặt

"Cũng không có gì quan trọng , cho nên muốn ở lại đây cùng em . Đồng thời , muốn kiểm tra xem em có lười biếng việc nhà hay không !"

"Stop . . . . . . chín tuổi là em đã tự mình giặt quần áo rồi !" Cô không suy nghĩ nhiều , nói thẳng ra chuyện tuổi thơ

"A ?! Chín tuổi sao ?!" Chẳng lẽ trong nhà không có một người giúp việc ?! Điều kiện tài chính của Phó gia , không đến nỗi nào phải để con mình như thế ?!



"Sau khi cha mẹ ly hôn , em tự chăm sóc bản thân . Hơn nữa anh cũng biết mà , cho dù bụng dạ không tốt , mẹ ghẻ làm sao có thể yêu thương con chồng . . . . . ." Nói tới đây , động tác của cô chậm lại , trầm tư nhìn Lạc Ngạo Thực :"Bất kể thế nào , cũng cảm ơn anh đã không tìm cho Lạc Dật mẹ ghẻ !"

Anh điều chỉnh tư thế , cười khẽ . Thì ra khi còn bé , cô ấy có cuộc sống không tốt

Chợt tiếng chuông điện thoại vang lên.

Lạc Ngạo Thực đi khỏi phòng tắm , bấm nhận cuộc gọi :"Được , tôi sẽ tới ngay !"

"Anh phải đi rồi à ?! Nếu như bây giờ Lạc Dật ở nhà , nhất định em sẽ gần gũi với con !" Vũ Nghê châm chọc nói

"A. . . " Lạc Ngạo Thực mỉm cười , khẽ lắc đầu . "Được rồi , em cứ giặt quần áo đi , một lát nữa anh sẽ gọi tài xế đến đón em !" Vũ Nghê gật đầu , tươi cười nói lời bái bai

Vừa ngâm nga một bài hát , vừa rửa sạch áo khoác cùng quần lót cho con trai , sau đó bỏ vào máy hong khô

Sau khi dọn dẹp phòng ốc của Lạc Dật , nhìn thấy mới có 9 giờ , trong lúc rãnh rỗi , cô đi vào phòng Lạc Ngạo Thực , bên trong không một bóng người , sau đó tự nói với bản thân :"Được rồi , xem như gần đây anh đối xử tốt với em , sẵn tay giúp anh dọn dẹp phòng luôn !"

Gần một tuần này , mỗi ngày anh đều xoa bóp cho cô , hai bên luôn kiếm đề tài tranh luận , lần nào cô cũng thắng lợi khiến cho tâm tình trở nên tốt hơn ——

Vừa đem ga giường sắp xếp lại , điện thoại trong túi chợt vang lên :"Tiểu Na , Có chuyện gì ?!"

"Chị , bản thảo ngày hôm qua chị viết hiện tại em không tìm được , chị còn giữ lại bản gốc hay không ?! Chừng nào thì chị mới tới công ty ?!" Tiểu Na lo lắng , gấp gáp nói.

"Đừng vội , bản thảo chị vẫn còn giữ , bây giờ sẽ gửi cho em !" Vũ Nghê chạy vào thư phòng , lấy usb gắn vào máy tính của Lạc Ngạo Thực .



Do tối hôm qua cô không đem laptop về nhà , cho nên đã mượn máy tính của anh . Sau khi chuyển file cho tiểu Na , vẫn thấy thời gian còn sớm , tiện tay truy cập vào mấy trang web . Đem thông tin đọc đi đọc lại , phát hiện từ ngữ có chút vấn đề , Vũ Nghê nhanh chóng tìm kiếm từ điển bách khoa . Khi cô di chuyển con chuột , một số dữ liệu tìm kiếm trước đó hiện ra

Phản ứng đầu tiên nghĩ rằng có thể là thông tin mà Lạc Ngạo Thực thường xem , Vũ Nghê trở nên hứng thú :"Để xem thử , anh coi những gì !" Cô click chuột , bắt đầu nhìn vào .

Nội dung liên quan đến việc kinh doanh , phương thức tìm hiểu tình hình buôn bán . Tiếp tục di chuyển con chuột , vô tình thấy một danh từ lọt vào tầm mắt , theo bản năng đọc thành tiếng :"Hội chứng suy giảm miễn dịch , thật kỳ lạ , ý nói là sức miễn dịch kém ư ?!" Đang tính tìm tòi , máy tính đột nhiên bị tắt

Vũ Nghê nhanh chóng gắn dây vào nguồn điện , ra là trong nhà bị cúp điện :"Ghét , lúc này tự dưng cúp điện , quần áo còn chưa khô , dữ liệu cũng chưa tìm được . . . . . ."

Oán hận cách mấy cô cũng phải tự giở sách để tra từ , chợt cuộc điện thoại vang lên :"Chị , chị mau nghĩ cách để chúng ta có thể phỏng vấn người phụ nữ kia nha !"

"Ừm , chị biết rồi , hôm nay phải đi một chuyến . Em đi mà nói với giám đốc bộ phận , lần này mà bị tạt nước hay hứng cà chua thúi vào người , nhất định phải bồi thường phí tổn thất tinh thần , tiền thuốc thang , cộng với tiền trang điểm !" Thiệt là , người ta không muốn tiếp nhận phỏng vấn , muốn âm thầm giúp đỡ , cũng không tôn trọng ý tưởng của người ta . Vì sao cứ phải ép buộc phỏng vấn , đây không phải là đang làm khó mình hay sao ?! Ngược lại còn để cô cảm giác được ‘người phụ nữ’ kia không chút thiện lương , lòng dạ vô cùng độc ác !

Đến địa điểm hẹn gặp tiểu Cao , đứng ở lề đường đợi hơn hai phút , xe phỏng vấn rốt cuộc cũng xuất hiện ——

"Chị , có phải trong đài cố tình làm khó chúng ta ?! Cứ như chúng ta thuộc diện nhà báo lá cải ấy , ngày hôm qua em còn bị chó đuổi theo ! Nguy hiểm thật , nếu không phải là em phản ứng nhanh lẹ , mang hết khoai nướng trong tay ném ra , nhất định em đã bị con chó cái kia cắn chết rồi !" Tiểu Cao vừa lái xe , vừa tường thuật lại câu chuyện

"Như vậy đi , hôm nay chúng ta đi tìm tổ trưởng tổ dân phố , nhờ ông ấy giúp đỡ !"

*******************************************************

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook