Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Chương 1600
Thời Vũ
23/10/2021
Nhìn khuôn mặt Tiểu Nhan lộ ra biểu tình mềm mại dịu dàng trong video, Hàn Minh Thư nghiêng đầu hỏi: “Không có tiến triển gì sao?”
Tiểu Nhan: “…. Tiến triển cái gì!”
“Tiến triển cái gì cậu cũng hiểu được mài”
“.. Đừng có nói bậy nói bạ! Tớ rất đứng đắn
Tớ rất đứng đắn đó! Sẽ không làm xăng làm bậy đâu, biết chưa!”
Hàn Minh Thư nghe vậy thì khẽ cười nói: “Hai lần phủ nhận, xem ra cậu cũng không phải là người đứng đắn gì, vả lại còn thật sự tính làm xằng bậy nữa”
“Hừ hừ! Còn lâu tớ mới làm như thế nhé! Cậu đừng có mà vu oan cho tớ! Được rồi, không nói nhảm nữa nữa, ngộ nhỡ anh cậu nghe thấy…
Nói xong, Tiểu Nhan nhìn thoáng qua bốn phía, cảm thấy mình vẫn nên trốn vào phòng tắm cho an toàn.
Nếu không lúc Minh Thư đang trêu cô, Hàn Thanh lại đột nhiên bước vào.
Vì thế khi Tiểu Nhan trốn vào trong phòng tắm, thuận tiện nói với Minh Thư chuyện Lâm Thấm Nhi.
“Lâm Thấm Nhi?”
Hàn Minh Thư nhớ kỹ cái tên này, đôi mày thanh †ú hơi nhăn lại, một lát sau lại khế cười nói: “Tuy rằng nói điều này hơi không tốt, nhưng mà cái tên này nghe không ổn, cảm giác cứ như là tên giả ấy”
“Tên giả ư?” Tiểu Nhan cũng nhăn đôi mày thanh tú của mình lại: “Hắn không phải là tên giả đâu. Sau khi tớ chứng kiến hành động của cô ta, cảm thấy tính cách cô ta cũng giả bộ ngây thơ y chang cái tên của cô ta vậy. Rõ ràng là muốn làm hại tớ, lại còn đòi đóng kịch làm đóa sen trắng thuần khiết chẳng biết cái gì hết. Cậu nói xem, sao cô ta có thể không biết xấu hổ như vậy nhỉ?”
Nghe miêu tả của Tiểu Nhan, Hàn Minh Thư cũng muốn bật cười: “Nghe cậu nói vậy, thật sự đúng là không biết xấu hổ. Nhưng mà nhìn tình huống thì có vẻ cô ta cũng chẳng lấy lòng được anh tớ, nếu sau khi xử lý rồi mà vẫn còn không biết xấu hổ thì cậu cũng không cần cho cô ta mặt mũi làm gì, cứ việc xé cô ta là được”
Nghe vậy, ánh mắt Tiểu Nhan hơi tỏa sáng: “Xé cô ta? Cậu ủng hộ tớ sao?”
“Vì sao lại không ủng hộ cơ chứ?”
“Nhưng mà…Có phải làm như vậy sẽ khiến anh cậu cảm thấy tớ rất hung dữ không?”
“Tớ nói này Chu Tiểu Nhan. Người ta muốn cướp bạn trai của cậu, cậu không hung dữ lúc này thì khi nào mới chịu hung dữ hả?”
Đúng vậy!
Người phụ nữ kia muốn cướp bạn trai của côi Hàn Thanh!
Đây chính là người mà cô phải theo đuổi rất lâu mới có được! Làm sao có thể để cho người khác muốn đoạt là đoạt đi chứ?
Tiểu Nhan gật đầu thật mạnh: “Được, tớ biết phải làm thế nào rồi”
Lúc Hàn Minh Thư còn đang muốn nói gì đó với Tiểu Nhan thì bên cạnh vang lên tiếng khóc của Đậu Nành, Hàn Minh Thư chỉ có thể nói: “Hình như Đậu Nành đái dầm rồi, tớ đi xử lí trước đây.”
Sau đó chưa đợi Tiểu Nhan đáp lại, Hàn Minh Thư đã trực tiếp ngắt video.
Nhìn thấy video bị ngắt, Tiểu Nhan nhịn không được cảm thán trong lòng, làm mẹ bận rộn thật đấy. Nhưng mà dựa trên tính cách của Dạ Âu Thần, hẳn là không có cơ hội ra tay với Hàn Minh Thư, làm sao Hàn Minh Thư lại có kết cục như hôm nay?
Nhưng rất nhanh là Tiểu Nhan đã không để ý nữa, cô nên tiếp tục chuyến du lịch của mình thôi.
Cùng lúc đó, chân của cô nhóc gác trên bàn để máy vi tính một cách vô cùng tự nhiên, trên ngón tay út trắng trẻo phủ một lớp sơn móng tay màu hồng nhạt, nhìn bóng bóng hồng hồng rất đáng yêu.
“Mẹ yêu dấu của con ơi, đây đã là lân thứ mười tám trong tháng này mẹ gọi điện gào thét đòi con đi xem mắt, chúng ta thương lượng với nhau một chút đi, đừng nói về chủ đề này nữa được không mẹ? Con gái mẹ mỗi ngày đều phải viết bản thảo, vô cùng bận rộn mẹ có biết không?
Dung lượng não của con đã không đủ dùng để thiết lập nhân vật và nghĩ nội dung kịch bản rồi, con làm gì thời gian mà tìm đàn ông đây?”
“Thì bởi vì con không chịu tìm một người bạn trai cho nên mới phải làm việc như vậy. Hồm qua, nhà hàng xóm đã có người đến đưa sính lễ rồi, con gái nhà đó nhỏ hơn con năm tuổi mà đã chuẩn bị lấy chồng. Con là gái lỡ thì rồi còn không muốn yêu đương, cả ngày chỉ ở nhà viết mấy cái kịch bản, con cố ý muốn làm mẹ tức chết hải”
Giang Tiểu Bạch vừa nhìn vào màn hình máy tính, vừa bất đắc dĩ thở dài.
Tiểu Nhan: “…. Tiến triển cái gì!”
“Tiến triển cái gì cậu cũng hiểu được mài”
“.. Đừng có nói bậy nói bạ! Tớ rất đứng đắn
Tớ rất đứng đắn đó! Sẽ không làm xăng làm bậy đâu, biết chưa!”
Hàn Minh Thư nghe vậy thì khẽ cười nói: “Hai lần phủ nhận, xem ra cậu cũng không phải là người đứng đắn gì, vả lại còn thật sự tính làm xằng bậy nữa”
“Hừ hừ! Còn lâu tớ mới làm như thế nhé! Cậu đừng có mà vu oan cho tớ! Được rồi, không nói nhảm nữa nữa, ngộ nhỡ anh cậu nghe thấy…
Nói xong, Tiểu Nhan nhìn thoáng qua bốn phía, cảm thấy mình vẫn nên trốn vào phòng tắm cho an toàn.
Nếu không lúc Minh Thư đang trêu cô, Hàn Thanh lại đột nhiên bước vào.
Vì thế khi Tiểu Nhan trốn vào trong phòng tắm, thuận tiện nói với Minh Thư chuyện Lâm Thấm Nhi.
“Lâm Thấm Nhi?”
Hàn Minh Thư nhớ kỹ cái tên này, đôi mày thanh †ú hơi nhăn lại, một lát sau lại khế cười nói: “Tuy rằng nói điều này hơi không tốt, nhưng mà cái tên này nghe không ổn, cảm giác cứ như là tên giả ấy”
“Tên giả ư?” Tiểu Nhan cũng nhăn đôi mày thanh tú của mình lại: “Hắn không phải là tên giả đâu. Sau khi tớ chứng kiến hành động của cô ta, cảm thấy tính cách cô ta cũng giả bộ ngây thơ y chang cái tên của cô ta vậy. Rõ ràng là muốn làm hại tớ, lại còn đòi đóng kịch làm đóa sen trắng thuần khiết chẳng biết cái gì hết. Cậu nói xem, sao cô ta có thể không biết xấu hổ như vậy nhỉ?”
Nghe miêu tả của Tiểu Nhan, Hàn Minh Thư cũng muốn bật cười: “Nghe cậu nói vậy, thật sự đúng là không biết xấu hổ. Nhưng mà nhìn tình huống thì có vẻ cô ta cũng chẳng lấy lòng được anh tớ, nếu sau khi xử lý rồi mà vẫn còn không biết xấu hổ thì cậu cũng không cần cho cô ta mặt mũi làm gì, cứ việc xé cô ta là được”
Nghe vậy, ánh mắt Tiểu Nhan hơi tỏa sáng: “Xé cô ta? Cậu ủng hộ tớ sao?”
“Vì sao lại không ủng hộ cơ chứ?”
“Nhưng mà…Có phải làm như vậy sẽ khiến anh cậu cảm thấy tớ rất hung dữ không?”
“Tớ nói này Chu Tiểu Nhan. Người ta muốn cướp bạn trai của cậu, cậu không hung dữ lúc này thì khi nào mới chịu hung dữ hả?”
Đúng vậy!
Người phụ nữ kia muốn cướp bạn trai của côi Hàn Thanh!
Đây chính là người mà cô phải theo đuổi rất lâu mới có được! Làm sao có thể để cho người khác muốn đoạt là đoạt đi chứ?
Tiểu Nhan gật đầu thật mạnh: “Được, tớ biết phải làm thế nào rồi”
Lúc Hàn Minh Thư còn đang muốn nói gì đó với Tiểu Nhan thì bên cạnh vang lên tiếng khóc của Đậu Nành, Hàn Minh Thư chỉ có thể nói: “Hình như Đậu Nành đái dầm rồi, tớ đi xử lí trước đây.”
Sau đó chưa đợi Tiểu Nhan đáp lại, Hàn Minh Thư đã trực tiếp ngắt video.
Nhìn thấy video bị ngắt, Tiểu Nhan nhịn không được cảm thán trong lòng, làm mẹ bận rộn thật đấy. Nhưng mà dựa trên tính cách của Dạ Âu Thần, hẳn là không có cơ hội ra tay với Hàn Minh Thư, làm sao Hàn Minh Thư lại có kết cục như hôm nay?
Nhưng rất nhanh là Tiểu Nhan đã không để ý nữa, cô nên tiếp tục chuyến du lịch của mình thôi.
Cùng lúc đó, chân của cô nhóc gác trên bàn để máy vi tính một cách vô cùng tự nhiên, trên ngón tay út trắng trẻo phủ một lớp sơn móng tay màu hồng nhạt, nhìn bóng bóng hồng hồng rất đáng yêu.
“Mẹ yêu dấu của con ơi, đây đã là lân thứ mười tám trong tháng này mẹ gọi điện gào thét đòi con đi xem mắt, chúng ta thương lượng với nhau một chút đi, đừng nói về chủ đề này nữa được không mẹ? Con gái mẹ mỗi ngày đều phải viết bản thảo, vô cùng bận rộn mẹ có biết không?
Dung lượng não của con đã không đủ dùng để thiết lập nhân vật và nghĩ nội dung kịch bản rồi, con làm gì thời gian mà tìm đàn ông đây?”
“Thì bởi vì con không chịu tìm một người bạn trai cho nên mới phải làm việc như vậy. Hồm qua, nhà hàng xóm đã có người đến đưa sính lễ rồi, con gái nhà đó nhỏ hơn con năm tuổi mà đã chuẩn bị lấy chồng. Con là gái lỡ thì rồi còn không muốn yêu đương, cả ngày chỉ ở nhà viết mấy cái kịch bản, con cố ý muốn làm mẹ tức chết hải”
Giang Tiểu Bạch vừa nhìn vào màn hình máy tính, vừa bất đắc dĩ thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.