Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Chương 1921
Thời Vũ
08/01/2022
“Tôi không có sao đâu, mọi người ăn đi, tôi muốn uống một chút nữa”
Khi người phục vụ mang thức ăn lên, Giang Tiểu Bạch lại muốn gọi thêm một ít rượu nữa, bàn tiệc này của các cô đa số là khách mời nữ, cho nên rượu được phục vụ toàn là rượu vang.
Nhưng mà bàn tiệc của chủ nhà bên kia thì lại không giống như thế, bên đó có rất nhiều khách mời nam, hơn nữa đại đa số đều là người lớn tuổi hơn, cho nên bọn họ trực tiếp gọi loại rượu rất cao độ lên, bởi vì là Tiêu Túc lái xe tới, cho nên không quá bằng lòng dính vào rượu, nhưng mà mọi người làm sao có thể bỏ qua cho cậu ta.
“Hôm nay là hôn lễ của em họ cháu đấy, một ngày vui như thế này mà không uống rượu thì lại thành ra như thế nào? Huống chỉ lát nữa nếu như mà say thì tối hôm nay cứ ở lại đây đi không cần về, đi đường xe một ngày rồi cũng không cảm thấy mệt mỏi hay sao? Em họ của cháu đã thuê rất nhiều phòng ở trên tầng, đến lúc đó mọi người đều ở lại nghỉ ngơi là được rồi.”
Vốn dĩ là Tiêu Túc còn muốn từ chối, nhưng khi lời đến bên khóe môi rồi cậu ta lại đột nhiên nhớ đến dáng vẻ của Giang Tiểu Bạch hôm nay, ngồi xe cả ngày như vậy khiến cho cô cảm thấy không quá thoải mái, nhưng lại chịu đựng không nói ra, sau đó âm thầm chạy đến phòng vệ sinh ói.
Thật đúng là vô cùng đáng thương.
Tiêu Túc có thể chạy trở về, nhưng mà Giang Tiểu Bạch thì sao đây?
Cô không thoải mái đến như vậy, hay là để cho cô nghỉ ngơi một đêm, ngày mai rồi hãy trở vê.
Nghĩ như vậy, Tiêu Túc cũng không tiếp tục từ chối nữa, trên thực tế Tiêu Túc cũng không quá yêu thích uống rượu, vì vậy tửu lượng thất sự cũng không được coi là quá tốt, chẳng qua vì giống như lời của bọn họ nói hôm nay đúng thật là một ngày vui đến như thế, mọi người đều cùng uống rượu mừng, nếu như Tiêu Túc không uống, vậy thì cũng quá không hòa đồng với mọi người rồi.
Dấu sao thì đều là họ hàng thân thích.
Vừa thấy Tiêu Túc không từ chối lời mời của mọi người nữa, tất cả lập tức vui vẻ uống rượu.
Em họ của Tiêu Túc đẫn theo cô dâu mới của cậu ta đi đến mời rượu Tiêu Túc, lúc uống rượu cậu ta còn đụng vào Tiêu Túc một chút, sau đó nhỏ giọng nói: “Anh, anh thật lợi hại, em nhìn thấy bạn gái của anh rồi, thật xinh đẹp”
Động tác của Tiêu Túc dừng lại một chút, một lát sau lại cười nhạt nói: “Cảm ơn”
“Cố gắng lên nha anh, tranh thủ sớm một chút lấy về nhà, cho anh một cơ hội đi kính rượu em.“
Mấy người trong dòng họ Tiêu nhà bọn họ đều tương đối thật thà và chất phác, không có nhiều tâm tư cong cong lượn quanh đến như vậy, nói ra lời khuyên bảo Tiêu Túc cố gắng lên thì chính là thật sự muốn để cho Tiêu Túc cố gắng lên, sẽ không lai tạp những loại ý nghĩ khác ở bên trong.
Anh em chú bác cũng chỉ có mấy người như vậy, cho nên tình cảm của mọi người cũng đều rất tốt.
Một đám người uống đến lúc tàn tiệc, người nào cũng đều đã có chút ngã trái ngã phải, nhưng mà dù sao cũng là một ngày vui lớn, cho nên những người còn có thể bò dậy nổi vẫn không ngừng hét lên nói uống uống uống.
Tiêu Túc vẫn còn giữ lại được chút ý thức tỉnh táo, nhưng mà đầu rất choáng váng, gần như là không đứng nổi nữa.
Lương Nha Hòa tới khẽ nhéo nhéo lỗ tai của Tiêu Túc, nói: “Con trai, con thế nào rồi? Không uống say đấy chứ? Tiểu Bạch bên kia cũng không biết thế nào, mẹ đi xem con bé một chút”
“Ừ” Tiêu Túc gật đầu một cái, sau đó liếc nhìn ba Tiêu Minh Chí ở bên cạnh của mình một cái.
Ông đã uống say, cả người năm rạp ở trên bàn không động đậy.
“Anh, trên tầng có thuê sẵn phòng rồi, anh đưa bác cả lên trên đó nghỉ ngơi một hồi đi”
Tiêu Túc cảm thấy để cho ba mình nằm ở chỗ này cũng không phải được ổn thỏa cho lắm vì vậy nhanh chóng gật đầu rồi đứng dậy đỡ người lên, sau đó đưa Tiêu Minh Chí lên phòng ở trên tầng.
Chờ đến lúc đưa người lên trên xong, khi Tiêu Túc quay trở lại tầng dưới thì đã cảm thấy có chút choáng váng đầu đến lợi hại, cậu ta cất bước đi về phía trước, chuẩn bị đi tìm hai người Giang Tiểu Bạch và Lương Nha Hòa.
Đi được một nửa đường thì Tiêu Túc lại đột nhiên nhìn thấy Lương Nha Hòa đang vội vàng chạy chậm về phía mình.
“Con trail”
Tiêu Túc dừng bước lại, có một loại dự cảm không được may mắn.
“Ai nha, con đi đâu đấy? Mẹ tìm con một hồi lâu cũng không tìm thấy được con”
“Ba uống say rồi, con đưa ông ấy lên phòng ở trên tâng.”
Khi người phục vụ mang thức ăn lên, Giang Tiểu Bạch lại muốn gọi thêm một ít rượu nữa, bàn tiệc này của các cô đa số là khách mời nữ, cho nên rượu được phục vụ toàn là rượu vang.
Nhưng mà bàn tiệc của chủ nhà bên kia thì lại không giống như thế, bên đó có rất nhiều khách mời nam, hơn nữa đại đa số đều là người lớn tuổi hơn, cho nên bọn họ trực tiếp gọi loại rượu rất cao độ lên, bởi vì là Tiêu Túc lái xe tới, cho nên không quá bằng lòng dính vào rượu, nhưng mà mọi người làm sao có thể bỏ qua cho cậu ta.
“Hôm nay là hôn lễ của em họ cháu đấy, một ngày vui như thế này mà không uống rượu thì lại thành ra như thế nào? Huống chỉ lát nữa nếu như mà say thì tối hôm nay cứ ở lại đây đi không cần về, đi đường xe một ngày rồi cũng không cảm thấy mệt mỏi hay sao? Em họ của cháu đã thuê rất nhiều phòng ở trên tầng, đến lúc đó mọi người đều ở lại nghỉ ngơi là được rồi.”
Vốn dĩ là Tiêu Túc còn muốn từ chối, nhưng khi lời đến bên khóe môi rồi cậu ta lại đột nhiên nhớ đến dáng vẻ của Giang Tiểu Bạch hôm nay, ngồi xe cả ngày như vậy khiến cho cô cảm thấy không quá thoải mái, nhưng lại chịu đựng không nói ra, sau đó âm thầm chạy đến phòng vệ sinh ói.
Thật đúng là vô cùng đáng thương.
Tiêu Túc có thể chạy trở về, nhưng mà Giang Tiểu Bạch thì sao đây?
Cô không thoải mái đến như vậy, hay là để cho cô nghỉ ngơi một đêm, ngày mai rồi hãy trở vê.
Nghĩ như vậy, Tiêu Túc cũng không tiếp tục từ chối nữa, trên thực tế Tiêu Túc cũng không quá yêu thích uống rượu, vì vậy tửu lượng thất sự cũng không được coi là quá tốt, chẳng qua vì giống như lời của bọn họ nói hôm nay đúng thật là một ngày vui đến như thế, mọi người đều cùng uống rượu mừng, nếu như Tiêu Túc không uống, vậy thì cũng quá không hòa đồng với mọi người rồi.
Dấu sao thì đều là họ hàng thân thích.
Vừa thấy Tiêu Túc không từ chối lời mời của mọi người nữa, tất cả lập tức vui vẻ uống rượu.
Em họ của Tiêu Túc đẫn theo cô dâu mới của cậu ta đi đến mời rượu Tiêu Túc, lúc uống rượu cậu ta còn đụng vào Tiêu Túc một chút, sau đó nhỏ giọng nói: “Anh, anh thật lợi hại, em nhìn thấy bạn gái của anh rồi, thật xinh đẹp”
Động tác của Tiêu Túc dừng lại một chút, một lát sau lại cười nhạt nói: “Cảm ơn”
“Cố gắng lên nha anh, tranh thủ sớm một chút lấy về nhà, cho anh một cơ hội đi kính rượu em.“
Mấy người trong dòng họ Tiêu nhà bọn họ đều tương đối thật thà và chất phác, không có nhiều tâm tư cong cong lượn quanh đến như vậy, nói ra lời khuyên bảo Tiêu Túc cố gắng lên thì chính là thật sự muốn để cho Tiêu Túc cố gắng lên, sẽ không lai tạp những loại ý nghĩ khác ở bên trong.
Anh em chú bác cũng chỉ có mấy người như vậy, cho nên tình cảm của mọi người cũng đều rất tốt.
Một đám người uống đến lúc tàn tiệc, người nào cũng đều đã có chút ngã trái ngã phải, nhưng mà dù sao cũng là một ngày vui lớn, cho nên những người còn có thể bò dậy nổi vẫn không ngừng hét lên nói uống uống uống.
Tiêu Túc vẫn còn giữ lại được chút ý thức tỉnh táo, nhưng mà đầu rất choáng váng, gần như là không đứng nổi nữa.
Lương Nha Hòa tới khẽ nhéo nhéo lỗ tai của Tiêu Túc, nói: “Con trai, con thế nào rồi? Không uống say đấy chứ? Tiểu Bạch bên kia cũng không biết thế nào, mẹ đi xem con bé một chút”
“Ừ” Tiêu Túc gật đầu một cái, sau đó liếc nhìn ba Tiêu Minh Chí ở bên cạnh của mình một cái.
Ông đã uống say, cả người năm rạp ở trên bàn không động đậy.
“Anh, trên tầng có thuê sẵn phòng rồi, anh đưa bác cả lên trên đó nghỉ ngơi một hồi đi”
Tiêu Túc cảm thấy để cho ba mình nằm ở chỗ này cũng không phải được ổn thỏa cho lắm vì vậy nhanh chóng gật đầu rồi đứng dậy đỡ người lên, sau đó đưa Tiêu Minh Chí lên phòng ở trên tầng.
Chờ đến lúc đưa người lên trên xong, khi Tiêu Túc quay trở lại tầng dưới thì đã cảm thấy có chút choáng váng đầu đến lợi hại, cậu ta cất bước đi về phía trước, chuẩn bị đi tìm hai người Giang Tiểu Bạch và Lương Nha Hòa.
Đi được một nửa đường thì Tiêu Túc lại đột nhiên nhìn thấy Lương Nha Hòa đang vội vàng chạy chậm về phía mình.
“Con trail”
Tiêu Túc dừng bước lại, có một loại dự cảm không được may mắn.
“Ai nha, con đi đâu đấy? Mẹ tìm con một hồi lâu cũng không tìm thấy được con”
“Ba uống say rồi, con đưa ông ấy lên phòng ở trên tâng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.