Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Chương 1941
Thời Vũ
13/01/2022
Thế nào mà đột nhiên anh ấy lại hôn mình!
Đây là có ý gì!
Sau khi Giang Tiểu Bạch kịp phản ứng lại, nổi trận lôi đình muốn đẩy ra, lại bị Tiêu Túc ôm vào trong lòng, mặt dán vào lồng ngực ấm áp của cậu ta.
“Không sai” Giọng nói của Tiêu Túc có chút khàn khàn: “Những thứ em vừa nói anh đều không biết, nhưng anh có thể bắt đầu từ bây giờ hiểu rõ mọi chuyện của em”
Giang Tiểu Bạch ngơ ngác vẫn để cậu ta ôm, đầu thường thường ngẩng lên, trên môi vẫn sót lại nhiệt độ và hơi thở của cậu ta, cô ấy phát hiện trái tim mình kịch liệt run lên.
Anh ấy như này là có ý gì!
Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt, vô thức nói một câu.
“Bắt đầu từ bây giờ sẽ hiểu rõ hả? Vậy người anh thích kia…”
Nếu như có thể, cô cũng không nguyện ý nhắc cái này, nhưng Giang Tiểu Bạch phát hiện bản thân không biết bắt đầu từ lúc nào, liền bắt đầu để ý đến.
“Cho anh thời gian” Tiêu Túc mím môi mỏng nhắm mắt lại, một lần nữa mở mắt ra, trong mắt đã là một mảnh kiên định: “Lại cho anh một chút thời gian nữa, hơn nữa anh có thể đảm bảo với em, ngoại trừ em anh sẽ không trêu chọc người phụ nữ khác, cho nên cùng với anh ở bên nhau, em có thể yên tâm”
Dù sao nói đi nói lại, cậu ta cũng không quên được người trong tim kia. Chẳng qua ngẫm lại cũng đúng, trong thời gian ngắn như vậy, muốn cậu ta quên đi một người từng thích sâu đậm, đây là chuyện làm sao cũng không thể.
Nếu như cậu ta yêu sâu đậm, lại quên đi nhanh như vậy, vậy cậu ta có lẽ là một người cạn tình bạc nghĩa.
Giang Tiểu Bạch cắn môi dưới, oán hận nói: “Vậy anh cảm thấy như vậy có công bằng với tôi không? Trong lòng anh vẫn chưa loại bỏ sạch sẽ, mà trong lòng tôi cái gì cùng không có, liền như vậy khiến tôi cùng anh ở bên nhau, coi như tôi cho anh thời gian, anh liền có thể bảo đảm mình có thể quên đi hả? Nói không chừng anh sẽ nhớ cả đời, hôn nhân không phải trò trẻ con, tôi cũng không thể vì chữ dục vọng này mà lựa chọn đi uỷ khuất chính mình, đối với tôi mà nói, tinh thân phù hợp càng quan trọng hơn, tôi không để ý thân thể như thế nào, anh buông tôi ra đi”
Tiêu Túc đang ôm cô dừng một chút, động tác trên tay chậm rãi buông ra mấy phần, ở lúc Giang Tiểu Bạch cho rằng cậu ta muốn buông mình ra, cậu ta lại một lần nữa ôm chặt.
“Thật sự không thể thử một lần sao?”
Thử một lần!
Có thể sao? Trong lòng Giang Tiểu Bạch lén hỏi bản thân một câu.
Cô xác thực là muốn thử một lần, nhưng lại có chút không vượt qua được cánh cửa trong lòng mình, cô cảm thấy bản thân có thể là thật sự đã có chút thích Tiêu Túc.
“Không thể kết hôn, vậy lùi một bước, trước tiên hãy hẹn hò thử xem?”
Hẹn hò!
Cái cớ lấy lùi làm tiến này ngược lại dùng rất tốt, bởi vì Giang Tiểu Bạch phát hiện bản thân trước kia rất kháng cự kết hôn, nhưng cậu ta hiện tại hạ thấp yêu cầu nói hẹn hò, cô ấy phát hiện bản thân cư nhiên không phải là kháng cự như vậy.
Kết hôn không thể, nhưng nếu hẹn hò, cô hình như không hề phản cảm như vậy, có lẽ thật sự có thể thử một lần.
Thấy cô ấy có chút buông lỏng, Tiêu Túc liền biết bản thân đại khái nói đúng rồi.
“Nếu hẹn hò, em tuỳ thời đều có thể hô dừng, nếu như em cảm thấy không thích hợp lại rời khỏi là được, nếu như cảm thấy khả thi, tiếp sau chúng ta lại suy nghĩ phát triển khác”
Giang Tiểu Bạch nhẹ nhàng đẩy cậu ta ra, mím mím môi, sau đó nói: “Anh có thể bảo đảm sao?”
“Cái gì?”
“Khi em nói dừng, anh không cần giữ em lại, chính là lúc em muốn kết thúc anh không thể giống hôm nay cưỡng bách em làm cái gì”
Tiêu Túc đồng ý rất nhanh: “Được, nhưng em cũng không thể tuỳ tiện tuỳ hứng nói kết thúc, anh là lấy kết hôn làm tiền đề hẹn hò với em”
Gian Tiểu Bạch buồn bực đáp ứng: “Được rồi, chỉ cần anh không phạm lỗi lớn, em cho anh thời gian hai tháng, đến lúc đó nếu anh vẫn không bài trừ sạch sẽ nội tâm của mình, vậy chúng ta liền chia tay đi.”
Đây là có ý gì!
Sau khi Giang Tiểu Bạch kịp phản ứng lại, nổi trận lôi đình muốn đẩy ra, lại bị Tiêu Túc ôm vào trong lòng, mặt dán vào lồng ngực ấm áp của cậu ta.
“Không sai” Giọng nói của Tiêu Túc có chút khàn khàn: “Những thứ em vừa nói anh đều không biết, nhưng anh có thể bắt đầu từ bây giờ hiểu rõ mọi chuyện của em”
Giang Tiểu Bạch ngơ ngác vẫn để cậu ta ôm, đầu thường thường ngẩng lên, trên môi vẫn sót lại nhiệt độ và hơi thở của cậu ta, cô ấy phát hiện trái tim mình kịch liệt run lên.
Anh ấy như này là có ý gì!
Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt, vô thức nói một câu.
“Bắt đầu từ bây giờ sẽ hiểu rõ hả? Vậy người anh thích kia…”
Nếu như có thể, cô cũng không nguyện ý nhắc cái này, nhưng Giang Tiểu Bạch phát hiện bản thân không biết bắt đầu từ lúc nào, liền bắt đầu để ý đến.
“Cho anh thời gian” Tiêu Túc mím môi mỏng nhắm mắt lại, một lần nữa mở mắt ra, trong mắt đã là một mảnh kiên định: “Lại cho anh một chút thời gian nữa, hơn nữa anh có thể đảm bảo với em, ngoại trừ em anh sẽ không trêu chọc người phụ nữ khác, cho nên cùng với anh ở bên nhau, em có thể yên tâm”
Dù sao nói đi nói lại, cậu ta cũng không quên được người trong tim kia. Chẳng qua ngẫm lại cũng đúng, trong thời gian ngắn như vậy, muốn cậu ta quên đi một người từng thích sâu đậm, đây là chuyện làm sao cũng không thể.
Nếu như cậu ta yêu sâu đậm, lại quên đi nhanh như vậy, vậy cậu ta có lẽ là một người cạn tình bạc nghĩa.
Giang Tiểu Bạch cắn môi dưới, oán hận nói: “Vậy anh cảm thấy như vậy có công bằng với tôi không? Trong lòng anh vẫn chưa loại bỏ sạch sẽ, mà trong lòng tôi cái gì cùng không có, liền như vậy khiến tôi cùng anh ở bên nhau, coi như tôi cho anh thời gian, anh liền có thể bảo đảm mình có thể quên đi hả? Nói không chừng anh sẽ nhớ cả đời, hôn nhân không phải trò trẻ con, tôi cũng không thể vì chữ dục vọng này mà lựa chọn đi uỷ khuất chính mình, đối với tôi mà nói, tinh thân phù hợp càng quan trọng hơn, tôi không để ý thân thể như thế nào, anh buông tôi ra đi”
Tiêu Túc đang ôm cô dừng một chút, động tác trên tay chậm rãi buông ra mấy phần, ở lúc Giang Tiểu Bạch cho rằng cậu ta muốn buông mình ra, cậu ta lại một lần nữa ôm chặt.
“Thật sự không thể thử một lần sao?”
Thử một lần!
Có thể sao? Trong lòng Giang Tiểu Bạch lén hỏi bản thân một câu.
Cô xác thực là muốn thử một lần, nhưng lại có chút không vượt qua được cánh cửa trong lòng mình, cô cảm thấy bản thân có thể là thật sự đã có chút thích Tiêu Túc.
“Không thể kết hôn, vậy lùi một bước, trước tiên hãy hẹn hò thử xem?”
Hẹn hò!
Cái cớ lấy lùi làm tiến này ngược lại dùng rất tốt, bởi vì Giang Tiểu Bạch phát hiện bản thân trước kia rất kháng cự kết hôn, nhưng cậu ta hiện tại hạ thấp yêu cầu nói hẹn hò, cô ấy phát hiện bản thân cư nhiên không phải là kháng cự như vậy.
Kết hôn không thể, nhưng nếu hẹn hò, cô hình như không hề phản cảm như vậy, có lẽ thật sự có thể thử một lần.
Thấy cô ấy có chút buông lỏng, Tiêu Túc liền biết bản thân đại khái nói đúng rồi.
“Nếu hẹn hò, em tuỳ thời đều có thể hô dừng, nếu như em cảm thấy không thích hợp lại rời khỏi là được, nếu như cảm thấy khả thi, tiếp sau chúng ta lại suy nghĩ phát triển khác”
Giang Tiểu Bạch nhẹ nhàng đẩy cậu ta ra, mím mím môi, sau đó nói: “Anh có thể bảo đảm sao?”
“Cái gì?”
“Khi em nói dừng, anh không cần giữ em lại, chính là lúc em muốn kết thúc anh không thể giống hôm nay cưỡng bách em làm cái gì”
Tiêu Túc đồng ý rất nhanh: “Được, nhưng em cũng không thể tuỳ tiện tuỳ hứng nói kết thúc, anh là lấy kết hôn làm tiền đề hẹn hò với em”
Gian Tiểu Bạch buồn bực đáp ứng: “Được rồi, chỉ cần anh không phạm lỗi lớn, em cho anh thời gian hai tháng, đến lúc đó nếu anh vẫn không bài trừ sạch sẽ nội tâm của mình, vậy chúng ta liền chia tay đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.