Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 2012

Thời Vũ

30/01/2022

Hạ Liên Cảnh, những việc này rốt cuộc có phải do anh làm hay không?

Đầu Hứa Yến Uyển lúc này là một mớ lộn xôn, cắn chặt môi dưới, chỉ hy vọng Hàn Thanh có thể chuyển nguy thành an.

Khi đến bệnh viện, khi Lâm Hứa Chính đang nói chuyện với Hàn Thanh, Hứa Yến Uyển ở bên cạnh mà nhìn, nhìn thấy trên ngườn anh toàn là đau đớn, thống khổ.

Bởi vì Tiểu Nhan vẫn còn ở bệnh viện, vì vậy, Hàn Thanh lúc này không rời đi được lúc nào, anh lần này cũng bị thương rất nghiêm trọng, cộng thêm vào Tiểu Nhan vẫn không có tỉnh dậy, cho nên Hàn Thanh vẫn luôn ở bên cô không rời nửa bước, La Tuệ Mỹ và ba Chu hai người đã khuyên anh rất nhiều lần, để anh đi nghỉ ngơi, có ba mẹ của họ ở đây chăm sóc cho cô là được rồi, Hàn Thanh cũng không nghe, vẫn một mực muốn mình phải đích thân canh chừng cô.

Cuối cùng, thật sự đã không thể khuyên gì được nữa, liền để cho anh ở đây trông cô ấy.

Không nói đến Hàn Thanh, thậm chí đến Hàn Minh Thư cũng vẫn luôn ở đó trông cô, chẳng qua ở nhà cô cũng có Giá nhỏ cũng đang chờ đợi cô ấy, cuối cùng Hàn Minh Thư chỉ có thể dặn dò một số thứ, sau đó trở về nhà.

Khi Lâm Hứa Chính đưa Hứa Yến Uyển đến, Hàn Thanh nói vài lời với Lâm Hứa Chính, đến liếc mắt cũng không thèm nhìn Hứa Yến Uyển một chút.

Lần cuối cùng lúc rời đi, trong lòng Hứa Yến Uyển vẫn còn rất buồn.

Việc đầu tiên khi về nhà là Hứa Yến Uyển gọi điện ngay cho Hạ Liên Cảnh.

Sau khi điện thoại quay số, điện thoại di động truyền tới tin tức điện thoại di động của Hạ Liên Cảnh đã tắt máy, cô ta đã có một chút hoài nghi tự hỏi, người đàn ông này đã đi đâu? Ngọn lửa muốn thiêu chết Tiểu Nhan này, rốt cuộc có phải anh ta đốt lên không?

Khi Hứa Yến Uyển vẫn còn đang suy nghĩ, mở cửa phòng ra, ngay lập tức liền đứng yên ngây ra đó.

Bởi vì trên giường ngủ trong phòng của cô, Hạ Liên Cảnh mấy ngày nay đều không gặp đang nằm ở đó, nhìn thấy cô bước vào, anh ta vẫn hướng về cô ấy nặn ra một nụ cười: “Đã trở về rồi?”

Hứa Yến Uyển bị dọ cho hoảng sợ một phen, bước chân cũng dừng lại ở đó, không có bước thêm một bước nào, cảnh giác nhìn vào Hạ Liên Cảnh.

“Sao anh lại ở đây? Anh ở đây làm gì? Anh có biết đây là phòng của tôi không? Còn nữa, anh làm sao mà vào được đây?”



Vẻ cảnh giác của cô ta đã làm tổn thương Hạ Liên Cảnh rồi, anh ta liền ngồi dậy từ trên giường: “Sao mà phòng bị tôi như vậy, tối hôm qua em uống say rồi vẫn là tôi đưa em về nhà, nên anh thuận tiện lấy một chùm chìa khóa nhà, có vấn đề gì không?”

Ding ding dang dang…

Lúc nói chuyện, trên tay Hạ Liên Cảnh đã cầm một chùm chìa khóa, nhìn thấy chùm chìa khóa đó sắc mặt cô ta liền thay đổi lớn.

“Hạ Liên Cảnh, anh có ý gì? Tại sao anh phải lấy chìa khóa của tôi, anh có biết nếu lấy mà Ị”

không hỏi là ăn cắp không “Ăn trộm?” Hạ Liên Cảnh cười nhếch mép lên “Dựa theo quan hệ của anh với em, cầm của em một chùm chìa khóa làm sao mà coi là ăn trộm được? Hơn nữa, tối qua tôi cũng đã hỏi em, em đã đồng ý với tôi rồi, mặc dù lúc đó em đã uống say rồi, nhưng lời nói ra khi say rượu cũng được tính mà, phải không?”

Hứa Yến Uyển ngày hôm qua say đến bất tỉnh nhân sự, sau đó xảy ra những gì cô ấy đều không nhớ nữa rồi, một chút ấn tượng cũng không có, làm thế nào có thể vẫn nói chuyện sau khi say nữa chứ?

“Hơn nữa, anh còn giúp em làm được một chuyện tốt, em không phải là nên cảm ơn tôi sao?”

Khi nghe đến tin này, Hứa Yến Uyển hít một hơi thật lớn, sắc mặt biến đổi.

“Lời này là có ý gì? Chẳng lẽ là anh…”

Cô ta lúc trước muốn gọi là để hỏi Hạ Liên Cảnh một chút về vụ cháy ngày hôm nay, nhưng lúc nãy chỉ vì anh ta đột nhiên xuất hiện trong phòng của mình, vì vậy cô đã quá đỗi ngạc nhiên, nhất thời quên mất cần hỏi anh ta điều gì.

Bây giờ bởi vì Hạ Liên Cảnh tự mình nói ra, Hứa Yến Uyển hầu như không cần hỏi đều có thể chắc chắn rằng chuyện này là do Hạ Liên Cảnh làm rồi.

Đang lúc suy nghĩ, Hạ Liên Cảnh đứng dậy đi tới bên cô, tay ôm lấy eo của cô, đem cô áp lên trên cửa, âm thanh nhẹ nhàng nói: “Có thích món quà mà anh tặng cho em không?”

Sau khi biết chuyện này là do anh ta làm, trái tim Hứa Yến Uyển cảm thấy như bị treo cả trái tim lên rồi, mặt cắt không còn hạt máu, một trận vô cùng kinh ngạc mà nhìn anh ta.

Rốt cuộc thì anh ta là loại người như thế nào, nỗi oán hận trong lòng có bao nhiêu, mới có thể làm ra những việc hại tới mạng sống của con người như thế này?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook