Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Chương 2026
Thời Vũ
03/02/2022
Lúc hôn lên môi cô, trong nội tâm truyên đến một hơi thở tràn đầy sự thoả mãn, ngay lúc đó Tiêu Túc cũng nghĩ, chỉ có thể để cho cô có thêm kiến thức nhiều một chút, kinh nghiệm nhiều rồi mới biết ý chí định lực của đàn ông là như thế nào.
Giang Tiểu Bạch đưa tay đẩy người cậu ta ra, bởi vì muốn ngăn cản cậu ta đột nhiên xông tới hôn, ai mà biết được cậu ta đã bị thương rồi mà còn mạnh thế này chứ, làm cô không kịp phòng tránh mà bị hôn tới tấp, Giang Tiểu Bạch mở miệng muốn nói gì đó, kết quả lại càng để cho cậu ta có thêm cơ hội không chút kiêng nể gì kéo nụ hôn dài hơn.
“Ưm, ưm, bỏ em ral” Giang Tiểu Bạch dùng sức đẩy cậu ta ra, nói gì thì nói đi chứ làm gì mà phải đột nhiên hôn người ta chứ?
Nhưng cô vừa dùng sức đẩy mạnh thì trong miệng Tiêu Túc lại truyền đến một tiếng rên đau đớn, liền lùi về sau giọng khàn khàn nói: “Em còn đẩy nữa, miệng vết thương sẽ đau”
“Miệng vết thương đau anh còn hôn gì chứ?
Còn không nằm xuống mà ngủ đi!”
Giang Tiểu Bạch tức đến đau cả ngực, còn muốn nói gì đó, nhưng Tiêu Túc giống như một tên nghiện vậy, lại xông tới hôn tiếp, môi cô lại tiếp tục bị phong ấn, tay lại duỗi ra muốn đẩy.
Chỉ là lần này, sau khi chạm vào vết thương của anh, Giang Tiểu Bạch liền không nỡ dùng lực đẩy nữa, bởi vì sợ cậu ta sẽ đau, cho nên cô đẩy nhẹ một cái liền thu tay về.
Tên khốn.
Trong lòng Giang Tiểu Bạch khẽ chửi thầm mấy câu, chỉ là rất nhanh sau đó cô đã bị Tiêu Túc hôn tới mức không biết trời đất gì, cho đến khi Tiêu Túc lật ngược đè cô xuống bên dưới, lúc rời khỏi môi cô Tiểu Nhan ẩn bị cởi cúc áo của mình thì lại mơ hồ nghe thấy Giang Tiểu Bạch nói một câu: “Mau nói cho em biết, rốt cuộc tối hôm nay anh đã tiêu hết bao nhiêu tiên thế hả?”
Động tác trên tay của Tiêu Túc khi nghe thấy câu này thì dừng lại một chỗ luôn, cậu ta nhìn Giang Tiểu Bạch một cách bất lực. Là do cậu ta chưa đủ cố gắng hay cái gì đây, tại sao đã như thế này rồi mà trong đầu cô nghĩ đến chuyện tiền nong chứ?
“Tiêu Túc.”
Sau khi Giang Tiểu Bạch hỏi xong, không nhận được câu trả lời, Không cam lòng vươn tay nắm lấy cổ tay anh, nhẹ giọng nói: “Anh nói mau đi, em đã hỏi anh rất nhiều lần rồi đấy, rốt cuộc tiêu hết bao nhiêu tiền?”
“Muốn biết thế sao?” Tiêu Túc nheo mắt bí hiểm nhìn người phụ nữ dáng vẻ mê li, cậu ta cúi người lại gần cô, đôi môi mỏng ghé sát vào tai cô, hơi thở ấm áp vây lấy cô, chậm rãi nói ra một con SƠ.
Vốn dĩ ánh mắt của Giang Tiểu Bạch còn có chút mê ly, ở khoảng khắc nghe thấy con số thì tức khắc liền tỉnh táo lại, trừng lớn đôi mắt nhìn Tiêu Túc.
“Tiêu, tiêu nhiều tiên như vậy á?”
Cứ nghĩ đến số tiền kia, Giang Tiểu Bạch liền cảm thấy tim giống như đang rỉ máu vậy, mặt như khóc tang nói: “Sao lại có thể tiêu nhiều tiền như thế chứ? Anh là cái đồ phá của, nhiều tiền như thế mà anh lại không chớp mắt lấy một cái đã tiêu sạch sẽ rồi, anh đã kiếm số tiền đó bao lâu chứ?
Rõ ràng không cần thiết phải tiêu số tiền đó..”
Càng nói Giang Tiểu Bạch càng đau lòng, tìm như đang rỉ máu.
Đáng ra bầu không khí giữa hai người còn đang tốt đẹp, lại bị Giang Tiểu Bạch phá hủy hoàn toàn.
Tiểu Túc nghe thấy cô nói cậu ta là đồ phá của thì cũng không thể hôn tiếp được nữa, tùy ý lật người lại nằm xuống bên cạnh cô: “Không tiêu tiền thì để em chạy đến cùng tên đàn ông khác khiêu vũ chắc?”
Cậu ta không thể chấp nhận được chuyện đó.
Lời cậu ta nói dường như cũng đúng, thật sự cô không muốn khiêu vũ cùng người đàn ông khác, cô cũng không ngờ rằng chị gái ở quán bar ở đó sẽ thực sự chơi một trò lớn như vậy với cô, mẹ ơi, sớm biết sẽ như vậy thì không nói chuyện với cô ta rồi.
Tiêu Túc là bạn trai của cô, tự dưng mất đi một số tiền lớn như vậy.
Nghĩ đến cái gì đó, Giang Tiểu Bạch đột nhiên quay người lại, ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm Tiêu Túc.
“Nói đi, anh tiêu nhiều tiền như vậy, về sau còn có tiền để kết hôn không thế?”
Tiêu Túc đần ra, ánh mắt cậu ta sâu thẳm nhìn Giang Tiểu Bạch, cô thế là lại lo lắng chuyện này?
Môi mỏng hơi nhếch lên, Tiêu Túc cũng quay mặt về phía cô: “Anh đã độc thân nhiều năm rồi, sao có thể không dành dụm được ít tiền tích kiệm chứ, hơn nữa lương của anh mỗi tháng cũng không thấp, thừa sức để có thể cưới em về rồi”
Giang Tiểu Bạch đưa tay đẩy người cậu ta ra, bởi vì muốn ngăn cản cậu ta đột nhiên xông tới hôn, ai mà biết được cậu ta đã bị thương rồi mà còn mạnh thế này chứ, làm cô không kịp phòng tránh mà bị hôn tới tấp, Giang Tiểu Bạch mở miệng muốn nói gì đó, kết quả lại càng để cho cậu ta có thêm cơ hội không chút kiêng nể gì kéo nụ hôn dài hơn.
“Ưm, ưm, bỏ em ral” Giang Tiểu Bạch dùng sức đẩy cậu ta ra, nói gì thì nói đi chứ làm gì mà phải đột nhiên hôn người ta chứ?
Nhưng cô vừa dùng sức đẩy mạnh thì trong miệng Tiêu Túc lại truyền đến một tiếng rên đau đớn, liền lùi về sau giọng khàn khàn nói: “Em còn đẩy nữa, miệng vết thương sẽ đau”
“Miệng vết thương đau anh còn hôn gì chứ?
Còn không nằm xuống mà ngủ đi!”
Giang Tiểu Bạch tức đến đau cả ngực, còn muốn nói gì đó, nhưng Tiêu Túc giống như một tên nghiện vậy, lại xông tới hôn tiếp, môi cô lại tiếp tục bị phong ấn, tay lại duỗi ra muốn đẩy.
Chỉ là lần này, sau khi chạm vào vết thương của anh, Giang Tiểu Bạch liền không nỡ dùng lực đẩy nữa, bởi vì sợ cậu ta sẽ đau, cho nên cô đẩy nhẹ một cái liền thu tay về.
Tên khốn.
Trong lòng Giang Tiểu Bạch khẽ chửi thầm mấy câu, chỉ là rất nhanh sau đó cô đã bị Tiêu Túc hôn tới mức không biết trời đất gì, cho đến khi Tiêu Túc lật ngược đè cô xuống bên dưới, lúc rời khỏi môi cô Tiểu Nhan ẩn bị cởi cúc áo của mình thì lại mơ hồ nghe thấy Giang Tiểu Bạch nói một câu: “Mau nói cho em biết, rốt cuộc tối hôm nay anh đã tiêu hết bao nhiêu tiên thế hả?”
Động tác trên tay của Tiêu Túc khi nghe thấy câu này thì dừng lại một chỗ luôn, cậu ta nhìn Giang Tiểu Bạch một cách bất lực. Là do cậu ta chưa đủ cố gắng hay cái gì đây, tại sao đã như thế này rồi mà trong đầu cô nghĩ đến chuyện tiền nong chứ?
“Tiêu Túc.”
Sau khi Giang Tiểu Bạch hỏi xong, không nhận được câu trả lời, Không cam lòng vươn tay nắm lấy cổ tay anh, nhẹ giọng nói: “Anh nói mau đi, em đã hỏi anh rất nhiều lần rồi đấy, rốt cuộc tiêu hết bao nhiêu tiền?”
“Muốn biết thế sao?” Tiêu Túc nheo mắt bí hiểm nhìn người phụ nữ dáng vẻ mê li, cậu ta cúi người lại gần cô, đôi môi mỏng ghé sát vào tai cô, hơi thở ấm áp vây lấy cô, chậm rãi nói ra một con SƠ.
Vốn dĩ ánh mắt của Giang Tiểu Bạch còn có chút mê ly, ở khoảng khắc nghe thấy con số thì tức khắc liền tỉnh táo lại, trừng lớn đôi mắt nhìn Tiêu Túc.
“Tiêu, tiêu nhiều tiên như vậy á?”
Cứ nghĩ đến số tiền kia, Giang Tiểu Bạch liền cảm thấy tim giống như đang rỉ máu vậy, mặt như khóc tang nói: “Sao lại có thể tiêu nhiều tiền như thế chứ? Anh là cái đồ phá của, nhiều tiền như thế mà anh lại không chớp mắt lấy một cái đã tiêu sạch sẽ rồi, anh đã kiếm số tiền đó bao lâu chứ?
Rõ ràng không cần thiết phải tiêu số tiền đó..”
Càng nói Giang Tiểu Bạch càng đau lòng, tìm như đang rỉ máu.
Đáng ra bầu không khí giữa hai người còn đang tốt đẹp, lại bị Giang Tiểu Bạch phá hủy hoàn toàn.
Tiểu Túc nghe thấy cô nói cậu ta là đồ phá của thì cũng không thể hôn tiếp được nữa, tùy ý lật người lại nằm xuống bên cạnh cô: “Không tiêu tiền thì để em chạy đến cùng tên đàn ông khác khiêu vũ chắc?”
Cậu ta không thể chấp nhận được chuyện đó.
Lời cậu ta nói dường như cũng đúng, thật sự cô không muốn khiêu vũ cùng người đàn ông khác, cô cũng không ngờ rằng chị gái ở quán bar ở đó sẽ thực sự chơi một trò lớn như vậy với cô, mẹ ơi, sớm biết sẽ như vậy thì không nói chuyện với cô ta rồi.
Tiêu Túc là bạn trai của cô, tự dưng mất đi một số tiền lớn như vậy.
Nghĩ đến cái gì đó, Giang Tiểu Bạch đột nhiên quay người lại, ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm Tiêu Túc.
“Nói đi, anh tiêu nhiều tiền như vậy, về sau còn có tiền để kết hôn không thế?”
Tiêu Túc đần ra, ánh mắt cậu ta sâu thẳm nhìn Giang Tiểu Bạch, cô thế là lại lo lắng chuyện này?
Môi mỏng hơi nhếch lên, Tiêu Túc cũng quay mặt về phía cô: “Anh đã độc thân nhiều năm rồi, sao có thể không dành dụm được ít tiền tích kiệm chứ, hơn nữa lương của anh mỗi tháng cũng không thấp, thừa sức để có thể cưới em về rồi”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.