Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
Chương 2048
Thời Vũ
09/02/2022
Lúc cô ấy nói, miệng lúc đóng lúc mở, đôi môi hồng và làn da trắng tương phản với nhau, khiến tiêu túc hầu như không rời con mắt.
Lúc đó, Tiêu Túc mới chớp mắt, độ sâu của đáy mắt lại dày thêm một chút “Anh tan làm không phải là về liền Sao? còn mua quà cho em nữa mà.”
Nghe xong, Giang Tiểu Bạch mím môi nhìn chằm chằm anh: “Chắc anh cho rằng anh chỉ cần có mấy món quà thì có thể tống cổ được bạn gái của anh? Đồng hành cũng rất quan trọng đó, sự đồng hành là không có thứ gì có thể thay thế được, bởi vì nếu hôm nay trôi qua rồi thì sẽ không trở lại nữa.
Cho dù sau này anh có thời gian bên em, nhưng nó không phải là hôm nay thì nghĩa đã khác rồi!”
Cô ấy nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, nói một vài lời mà Tiêu Túc không thể lý giải được, anh ta chỉ biết có hơi không chế không được bản thân, từ từ xông về phía cô. Cho đến khi đôi môi mỏng của anh chạm vào chóp mũi của cô, cái miệng vẫn còn đang luyên thuyên của Giang Tiểu Bạch rốt cuộc dừng lại, sau đó nhìn khuôn mặt tuấn tú đang ở gần, hồi hợp đến mức lông mi run lên: “Nó chuyện thì nói chuyện, sao anh lại đột nhiên xông qua đây?”
Vừa nói xong, Tiêu Túc nghiêng đầu một cái, rồi đôi môi mỏng của anh chạm nhẹ vào cô.
Giang Tiểu Bạch ngây người Sau đó Tiêu Túc lui ra một chút, đôi mắt cứ nhìn chằm chằm vào cô.
“Nếu như vậy, thì hôm nay có phải là càng có ý nghĩa thêm một chút rồi không?”
Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt, dáng vẻ có chút luống cuống.
“Em chỉ là kêu anh ở bên em nhiều một chút, không có kêu anh, ưm.
Tiêu Túc vốn dĩ không có lùi ra xa quá, cô vừa nói, anh ta lại xông lên hôn một cái, sau đó lại xích ra xem phản ứng của Giang Tiểu Bạch Thấy cô không có ý từ chối, anh lại hôn thêm một cái, lần này không có nhẹ nhàng nữa, lúc đầu chỉ là hôn nhẹ không có động tính gì khác, bây giờ liền bắt đầu mút lấy đôi môi cô, bàn tay lo lớn của anh sờ vào má cô, động tác cứ như đang hôn một món bảo vật nào đó, vừa thận trọng lại cẩn thận từng chút.
Giang Tiểu Bạch cảm thấy trái tim của mình như bị một sợi dây xước qua, như có luồng điện chạy dọc tim về phía tứ chi, cô nhịn không nổi khẽ kêu một tiếng.
Tiếng kêu này tựa như đang cổ vũ cho Tiêu Túc, không còn hôn cô nhẹ nhàng nữa mà cạy răng cô rồi thâm nhập vào hơi thở của mình.
Trong tay Giang Tiểu Bạch vẫn còn cầm lọ thuốc đang mở nắp, lúc này bị anh ôm lấy mặt hôn như vậy, tay không biết đặt vào đâu chỉ có thể lơ lửng trong không khí.
Sau đó, Tiêu Túc hình như đối với sự tiến triển này vẫn chưa hài lòng, tay anh bắt đầu lướt dọc má cô đến mang tai, sau đó từ mang tai đến sau đầu, rồi ôm cô vào lòng, tay chân Giang Tiểu Bạch mềm nhũn, chỉ có thể ôm hờ eo anh, ngẩng đầu lên mà hôn anh.
Có lẽ là sau lần đó, hai người luôn có khát vọng đối với đối phương, cho nên chuyện tiếp sau đây không có ai trực tiếp nói ra, cũng không từ chối.
Lúc Tiêu Túc thay cô tháo cúc áo, thì cô đồng thời cởi thắt lưng của Tiêu Túc, hành động này lại làm tai Tiêu Túc đỏ lên, thế là cô lại không nhịn được, trực tiếp ôm lấy cổ anh rồi xông lên trước cắn vào tai anh một cái.
Đôi môi mỏng của Tiêu Túc gần như mím thành một đường thẳng, trên trán nổi gân xanh, kéo cô ngồi xuống, xem cô muốn nói gì nhưng lại không nói ra.
Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt, lông mày nhẹ nhàng nhếch lên: “Muốn nói gì? Em kiến nghị vẫn là anh nói đi, không phải muốn sao?”
Tất nhiên là cậu ta muốn, cậu ta muốn dấu tay của cô khi chạm vào mình, ngay cả thời điểm cô ấy khẽ hừ nhẹ lên tiếng cậu ta cũng muốn.
Giang Tiểu Bạch giống như là muốn cố ý trêu chọc cậu ta, bàn tay cô đè lên nút thắt của thắt lưng cậu ta, nhẹ nhàng ấn một cái, “cạch” một tiếng, dây lưng bị mở ra.
Tiêu Túc không nhịn được hừ ra âm thanh.
“Vi…
Tiếng kêu này….
Giang Tiểu Bạch tức giận nói: “Anh kêu n*ng như thế làm gì vậy?”
Tiêu Túc xoay người một cái đè cô ở bên dưới người, đôi mắt mang theo tơ máu: “Còn không phải bởi vì em sao?”
Mặc dù lần trước hai người phát sinh quan hệ, nhưng ngày hôm sau lại hoàn toàn không nhớ được nhiều lắm, nhưng bây giờ… là chân thật nhất.
Cho nên Giang Tiểu Bạch có chút khẩn trương, nhưng mà về sau cũng trở nên ốm ờ.
Lúc đó, Tiêu Túc mới chớp mắt, độ sâu của đáy mắt lại dày thêm một chút “Anh tan làm không phải là về liền Sao? còn mua quà cho em nữa mà.”
Nghe xong, Giang Tiểu Bạch mím môi nhìn chằm chằm anh: “Chắc anh cho rằng anh chỉ cần có mấy món quà thì có thể tống cổ được bạn gái của anh? Đồng hành cũng rất quan trọng đó, sự đồng hành là không có thứ gì có thể thay thế được, bởi vì nếu hôm nay trôi qua rồi thì sẽ không trở lại nữa.
Cho dù sau này anh có thời gian bên em, nhưng nó không phải là hôm nay thì nghĩa đã khác rồi!”
Cô ấy nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, nói một vài lời mà Tiêu Túc không thể lý giải được, anh ta chỉ biết có hơi không chế không được bản thân, từ từ xông về phía cô. Cho đến khi đôi môi mỏng của anh chạm vào chóp mũi của cô, cái miệng vẫn còn đang luyên thuyên của Giang Tiểu Bạch rốt cuộc dừng lại, sau đó nhìn khuôn mặt tuấn tú đang ở gần, hồi hợp đến mức lông mi run lên: “Nó chuyện thì nói chuyện, sao anh lại đột nhiên xông qua đây?”
Vừa nói xong, Tiêu Túc nghiêng đầu một cái, rồi đôi môi mỏng của anh chạm nhẹ vào cô.
Giang Tiểu Bạch ngây người Sau đó Tiêu Túc lui ra một chút, đôi mắt cứ nhìn chằm chằm vào cô.
“Nếu như vậy, thì hôm nay có phải là càng có ý nghĩa thêm một chút rồi không?”
Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt, dáng vẻ có chút luống cuống.
“Em chỉ là kêu anh ở bên em nhiều một chút, không có kêu anh, ưm.
Tiêu Túc vốn dĩ không có lùi ra xa quá, cô vừa nói, anh ta lại xông lên hôn một cái, sau đó lại xích ra xem phản ứng của Giang Tiểu Bạch Thấy cô không có ý từ chối, anh lại hôn thêm một cái, lần này không có nhẹ nhàng nữa, lúc đầu chỉ là hôn nhẹ không có động tính gì khác, bây giờ liền bắt đầu mút lấy đôi môi cô, bàn tay lo lớn của anh sờ vào má cô, động tác cứ như đang hôn một món bảo vật nào đó, vừa thận trọng lại cẩn thận từng chút.
Giang Tiểu Bạch cảm thấy trái tim của mình như bị một sợi dây xước qua, như có luồng điện chạy dọc tim về phía tứ chi, cô nhịn không nổi khẽ kêu một tiếng.
Tiếng kêu này tựa như đang cổ vũ cho Tiêu Túc, không còn hôn cô nhẹ nhàng nữa mà cạy răng cô rồi thâm nhập vào hơi thở của mình.
Trong tay Giang Tiểu Bạch vẫn còn cầm lọ thuốc đang mở nắp, lúc này bị anh ôm lấy mặt hôn như vậy, tay không biết đặt vào đâu chỉ có thể lơ lửng trong không khí.
Sau đó, Tiêu Túc hình như đối với sự tiến triển này vẫn chưa hài lòng, tay anh bắt đầu lướt dọc má cô đến mang tai, sau đó từ mang tai đến sau đầu, rồi ôm cô vào lòng, tay chân Giang Tiểu Bạch mềm nhũn, chỉ có thể ôm hờ eo anh, ngẩng đầu lên mà hôn anh.
Có lẽ là sau lần đó, hai người luôn có khát vọng đối với đối phương, cho nên chuyện tiếp sau đây không có ai trực tiếp nói ra, cũng không từ chối.
Lúc Tiêu Túc thay cô tháo cúc áo, thì cô đồng thời cởi thắt lưng của Tiêu Túc, hành động này lại làm tai Tiêu Túc đỏ lên, thế là cô lại không nhịn được, trực tiếp ôm lấy cổ anh rồi xông lên trước cắn vào tai anh một cái.
Đôi môi mỏng của Tiêu Túc gần như mím thành một đường thẳng, trên trán nổi gân xanh, kéo cô ngồi xuống, xem cô muốn nói gì nhưng lại không nói ra.
Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt, lông mày nhẹ nhàng nhếch lên: “Muốn nói gì? Em kiến nghị vẫn là anh nói đi, không phải muốn sao?”
Tất nhiên là cậu ta muốn, cậu ta muốn dấu tay của cô khi chạm vào mình, ngay cả thời điểm cô ấy khẽ hừ nhẹ lên tiếng cậu ta cũng muốn.
Giang Tiểu Bạch giống như là muốn cố ý trêu chọc cậu ta, bàn tay cô đè lên nút thắt của thắt lưng cậu ta, nhẹ nhàng ấn một cái, “cạch” một tiếng, dây lưng bị mở ra.
Tiêu Túc không nhịn được hừ ra âm thanh.
“Vi…
Tiếng kêu này….
Giang Tiểu Bạch tức giận nói: “Anh kêu n*ng như thế làm gì vậy?”
Tiêu Túc xoay người một cái đè cô ở bên dưới người, đôi mắt mang theo tơ máu: “Còn không phải bởi vì em sao?”
Mặc dù lần trước hai người phát sinh quan hệ, nhưng ngày hôm sau lại hoàn toàn không nhớ được nhiều lắm, nhưng bây giờ… là chân thật nhất.
Cho nên Giang Tiểu Bạch có chút khẩn trương, nhưng mà về sau cũng trở nên ốm ờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.